Giống như pháp luật pháp quy của con người, hiện tại yêu cũng có thiết lệnh.
Điều thứ nhất là không thể ăn thịt người, điều thứ hai là không thể hại người vô cớ.
Đã sớm nghe qua là có nơi giam giữ yêu quái, nhưng mà đây là lần đầu tiên Du Trì nhìn thấy Yêu Giám (Giám sát Yêu quái).
Nhìn người đến...!là yêu sao? Thủ đoạn gọn gàng nhanh chóng xử lý chồn hôi tiểu thư, sau đó đường phố cũng khôi phục lại bình thường.
"Đến thật sớm nha tiểu lão đệ."
Tâm lý Du Trì khiếp sợ - hiện tại yêu quái lớn lên đều đẹp như vậy sao?
Nam nhân áo đen mặt không cảm xúc liếc mắt nhìn cậu, không lên tiếng.
Thấy nam nhân không nói lời nào, Du Trì nghĩ có thể là phương thức chào hỏi của mình không đúng, vị Yêu Giám kia chắc là không thích thái độ cợt nhả, vì vậy cậu thu lại vẻ mặt, mở miệng khen.
"Vừa nãy cảm ơn anh nha, anh rất lợi hại."
Nam nhân không hề bị lay động, Du Trì hướng về phía anh thử thăm dò mà bước một bước: "Ơn cứu mạng, nhất định phải báo đáp, có thể để lại cái tên không?"
Du Trì đến gần thất bại, nam nhân đã hết kiên trì, xoay người rời đi.
Nhìn bóng lưng lãnh khốc của nam nhân, Du Trì chỉ cảm thấy đáng tiếc, trái tim cũng đau nhói.
Cậu chỉ là muốn phát triển thêm một khách hàng thôi mà, sao lại khó như vậy chứ? Dù sao cũng là lần đầu tiên Du Trì nhìn thấy nam nhân kinh diễm như vậy.
Lông mày kia, mắt kia, ngũ quan kia, tổ hợp lại quả thực là hoàn mỹ!
Nếu như ánh mắt của người kia không nhìn cậu như nhìn đồ thiểu năng trí tuệ thì càng hoàn mỹ hơn.
Sau khi nhìn rõ tướng mạo của nam nhân, trong nháy mắt Du Trì đưa ra một quyết định – cậu nhất định đem nam nhân kia phát triển thành khách hàng của mình!
Nếu như thành công, chỉ với tướng mạo đó của nam nhân, bất kể nguyên hình của anh là gì, chắc chắn các nữ yêu đều vô cùng hoan nghênh.
Nếu nam nhân đáp ứng, dây tơ hồng cậu nối cũng thành công một nửa, chỉ chờ một thời điểm thích hợp nữa mà thôi.
Dù sao với sắc đẹp đó, nếu nguyên hình có là □□ cũng không sao hết có được không?!
Bây giờ trong xã hội này số lượng yêu quái càng ngày càng ít, giữa các chủng tộc yêu quái khác nhau kết hôn cũng đã trở thành việc bình thường, thời điểm đó hai yêu quái nằm uỵch xuống giường đắp chăn đều là hình người, nguyên hình là cái gì không quan trọng.
Nhưng mà nam nhân quay đầu bước đi, bước chân không dừng lại dù chỉ là một chút, Du Trì cảm thấy vạn đang hướng về phía mình rưng rưng mà phất phất tay.
Du Trì cảm thấy được trái tim của mình cũng chảy máu theo từng bước chân nam nhân rời đi.
Đau lòng đến không thể thở nổi, Du Trì quyết định tối nay ăn hoàng hầm kê.
Sau khi bình phục lại tâm tình của mình một chút, Du Trì mới muộn màng nhớ tới.
Không đúng, nguyên hình của nam nhân vừa nãy là gì? Sao mình lại không nhìn thấy?
Kim Ngao từng nói, sau khi Du Trì được Phó bộ trưởng cấp giấy thông hành, chỉ có hai trường hợp không nhìn thấy được chân thân của người khác: Một là bởi vì người kia vốn là con người, chỉ dính yêu khí; hai là yêu kia vô cùng lợi hại, là một đại lão.
Suy nghĩ tới thân thủ vừa nãy của nam nhân, Du Trì cảm thấy anh hẳn thuộc vế sau, là một đại lão yêu quái.
Là loại mà cậu không trêu chọc nổi.
......!
Ngày thứ hai Du Trì đi làm, vừa tới chỗ ngồi, còn chưa ngồi xuống thì Kim Ngao bên cạnh đã bóp mũi tiến lại giọng ồm ồm nói: "Du Trì cậu bị dính phân sao? Sao lại thối như vậy?"
Du Trì sửng sốt một chút, nhấc cánh tay ngửi một cái: "A? Không có mà."
Lúc nói chuyện Du Trì cũng nhớ tới chồn hôi tiểu thư hôm qua, thế nhưng tối qua sau khi về nhà cậu đã tắm rửa sạch sẽ thay quần áo rồi mà.
Tập Lang ngậm kẹo que trong miệng đi qua, để lại một câu: "Ừm, thật sự rất thối."
Sau khi Kim Ngao nghe xong gật gật đầu, sau đó buông mũi ra hướng về phía Du Trì dùng sức ngửi một cái, cuối cùng ra kết luận: "Mùi thối của chồn hôi, tối hôm qua cậu gặp phải chồn hôi yêu?"
Du Trì vẫn không ngửi thấy được gì từ trên người mình, thấy biểu hiện ghét bỏ trên mặt bọn Kim Ngao, cậu bắt đầu hoài nghi có phải mũi của mình có vấn đề hay không.
Tập Lang đang ngậm kẹo que như là không chịu được cái mùi này, liền lướt về chỗ Du Trì, gắn một cái gì đó nhỏ nhỏ lên trên người của cậu, sau đó thỏa mãn gật đầu: "Như vậy sẽ không có."
Kim Ngao thở phào nhẹ nhõm: "Nói thật, nếu có thể, tôi thật sự hi vọng cả đời không phải giao tiếp với chồn hôi, thật sự quá thúi."
Tuy rằng Du Trì không ngửi thấy mùi vị trên người mình, nhưng vẫn khom lưng nói cảm ơn với Tập Lang.
Tập Lang cầm kẹo que lắc lắc với Du Trì: "Không có gì."
Sau khi nói xong Tập Lang nhìn Du Trì mặt liền dừng một chút, cười đến xán lạn: "Nhưng mà hôm nay nếu cậu thật sự muốn cảm ơn tôi, sau khi tan ca cùng tôi về nhà đi?"
Tập Lang nói chuyện rất dễ dàng khiến người khác hiểu sai ý, thế nhưng Du Trì cười từ chối: "Quên đi, tôi còn muốn sống thêm mấy chục năm."
Lúc mới nhận việc, Du Trì đã được đồng nghiệp xung quanh căn dặn nhiều lần, cho dù thế nào cũng không thể cùng Tập Lang về nhà của hắn.
Nói chính xác là trừ Phi nhân loại, thì không được nhận lời mời của Tập Lang cùng hắn tiến vào bất kỳ gian phòng hay không gian nội thất nào.
Bởi vì nếu con người mà nhận lời mời của Tập Lang rồi sau đó đi theo, chắc chắn phải chết.
Là cái loại trực tiếp qua đời tại chỗ kia.
Yêu quái có ngàn vạn loại, năng lực của mỗi người cũng ngàn vạn loại, cho nên Du Trì không có hỏi tại sao.
Làm việc ở đây, cậu hiểu được biết càng nhiều chuyện cũng không tốt đẹp gì, còn có thể chết càng sớm.
Ngược lại thì Tập Lang luôn tìm các loại cơ hội dụ dỗ Du Trì về nhà cùng mình, mỗi lần như thế cậu cũng không tức giận, chỉ cười cười từ chối.
Lần này cũng giống vậy, vai Tập Lang hơi dựng ngược lên, chậc một tiếng, sau khi nói thật chán liền quay người rời đi.
Nhìn thân ảnh nho nhỏ của Tập Lang, Du Trì lắc đầu cười một cái, lập tức ngồi xuống bắt đầu làm việc.
Du Trì không nhìn thấu chân thân của Tập Lang, nói chính xác là nguyên hình của các đồng nghiệp xung quanh cậu đều nhìn không thấu.
Phi nhân loại đối với việc bảo vệ sự riêng tư của nhân viên rất đúng chỗ.
Nhưng mà bởi vì hiếu kỳ, Du Trì âm thầm dựa vào các đặc tính của Tập Lang mà lên mạng tra, phối hợp với vẻ ngoài như đứa nhỏ của hắn, cậu đoán được tám chín phần mười.
Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Tập Lang chắc là Hề Nang.
Trong "Sưu Thần Ký" có ghi, Hề Nang có bề ngoài như tiểu hài tử, nhìn thấy người liền muốn tự mình dẫn dắt, mà người nếu cùng nó đến nơi nó ở sẽ lập tức chết đi.
Du Trì ngẫm lại cũng cảm thấy được mình quả thực không dễ dàng, người bình thường muốn biết thân phận của đồng nghiệp chỉ cần xem chứng minh thư là được, cậu lại phải dựa vào các loại thư tịch như "Sưu Thần Ký" hoặc "Sơn Hải Kinh" để đoán.
Kim Ngao giơ tay gõ gõ bàn của Du Trì, hỏi: "Cậu gặp phải chồn hôi yêu? Không sao chứ?"
Du Trì phục hồi tinh thần lại, nhìn ánh mắt lo lắng của Kim Ngao, cười nói: "Không sao, chỉ là tối hôm qua tan tầm bị theo dõi một đoạn đường mà thôi, hơn nữa thời khắc mấu chốt có một khốc ca ra tay cứu tôi một mạng."
Thực ra Du Trì vốn định hỏi việc mà bộ trưởng nói mình là con tin là tình huống thế nào, nhưng mà nghĩ đến việc đó bộ trưởng cũng không biết, Kim Ngao là một nhân viên chắc cũng không biết.
Hỏi cũng như không, chi bằng không hỏi.
Kim Ngao: "Khốc ca?"
Du Trì gật đầu: "Là cái loại cực kỳ khốc ấy, tôi nói chuyện chào hỏi với anh ấy, anh ấy không há miệng đáp lại tiếng nào đã xoay người rời đi."
Nghĩ tới nam nhân áo đen ngày hôm qua, Du Trì chậc một tiếng, vẫn cảm thấy đáng tiếc: "Không biết anh ấy có phối ngẫu hay yêu trong lòng chưa, tôi nói cho anh biết tướng mạo của anh ấy, nếu trở thành khách hàng của chúng ta, tuyệt đối sẽ bị một đám nữ yêu cướp bể đầu."
Kim Ngao: "...!Có cần khuếch đại như vậy không? Đẹp trai như vậy? Hơn cả anh đây sao?"
Sau khi Du Trì nghe Kim Ngao liền nhìn hắn, suy nghĩ một chút, nghiêm túc nói: "Đầu tiên, không phải tôi đả kích anh."
Nghe đến câu nói này của Du Trì, mí mắt Kim Ngao liền giật lên, có linh cảm không lành.
Quả nhiên, Du Trì lại nói: "Vẻ ngoài của anh và vị đại lão kia quả thật là có khoảng cách, anh kém anh ấy một khoảng đó."
Kim Ngao dừng một chút mới hiểu được ý tứ của Du Trì, tức cười: "Cậu trực tiếp nói, ở trước mặt anh ta anh đây không đáng nhắc tới chứ gì."
Du Trì nghiêm cẩn sửa chữa: "Là mỹ mạo ở trước mặt, anh so với anh ấy không đáng nhắc tới."
Du Trì nhìn không thấu chân thân của nam nhân kia, cũng không biết nguyên hình của Kim Ngao, cho nên trong phương diện yêu lực cậu không biết ai mạnh ai yếu.
Thật ra Kim Ngao không xấu, trên mũi là một gọng kính màu trà, ngũ quan đoan chính, là điển hình của nam nhân nhã nhặn.
Ban đầu Du Trì thấy Kim Ngao đeo kính rất tò mò: "Yêu quái các anh cũng bị cận thị sao?"
Lúc đó Kim Ngao dùng một ánh mắt vừa kỳ thị chủng tộc vừa khinh thường nhìn cậu một cái, đáp: "Không có."
Du Trì: "Vậy cái kính này của anh..."
Kim Ngao: "Bởi vì anh đây đeo nhìn đẹp trai."
Tiêu Ny sau khi nghe lạnh lùng tiếp một câu: "Vì tinh tướng đi?"
Tiêu Ny là một vị đồng nghiệp nữ khác của Du Trì, đi công tác hơn một tháng mới về.
Nghe Tiêu Ny nói, lúc đó Kim Ngao liền bỏ mắt kính xuống tuốt ống tay áo.
Kim Ngao trợn mắt: "Nữ nhân chết bầm cô nói cái gì?"
Bút trong tay Tiêu Ny xoay một vòng, âm trầm nhìn Kim Ngao: "Cậu gọi tôi là gì?"
Lúc đó tư thế của Tiêu Ny và Kim Ngao như mũi đao sắp đấu nhau, dọa Du Trì nhảy dựng lên, nghĩ thầm – các đồng nghiệp yêu quái trong tương lai của mình đều có tính khí nóng nảy như vậy sao? Hiện tại quan hệ đồng nghiệp đã sốt sắng tới như vậy rồi sao?
Sau đó ở chung lâu Du Trì mới phát hiện, Kim Ngao bình thường là một yêu quái rất bình tĩnh dễ nói chuyện, mà Tiêu Ny rất cao lãnh, đối với người nào cũng đều lạnh nhạt như băng.
Cùng một câu nói, Tiêu Ny cũng bởi vì vấn đề thái độ mà bị khách hàng trách cứ nhiều lần, nhưng đáng tiếc nhiều lần vẫn không sửa được, nên cô nhăn mặt vẫn cứ nhăn mặt.
Nói chung, hai yêu quái này cũng không phải tính khí nóng nảy, thế nhưng điều kiện tiên quyết là đừng nói chuyện với đối phương.
Cho tới bây giờ Du Trì cũng không nghĩ ra tại sao Kim Ngao và Tiêu Ny một lời không hợp liền muốn lao vào đánh nhau.
Du Trì thấy Kim Ngao một mặt không phục, vì vậy thuận miệng nói: "Hoặc là anh có thể dùng phép thuật thay một cái mặt khác đẹp trai hơn."
Kim Ngao vừa bực mình vừa buồn cười: "Cậu cho rằng mặt là mô hình sao? Muốn đổi thì đổi?"
"Chẳng lẽ không phải hả?" Du Trì có chút bất ngờ: "Yêu các anh không thể tùy tiện thay đổi ngoại hình của mình sao?"
Trên tivi, trong tiểu thuyết không phải muốn thay cái mặt hay đổi bộ đồ chỉ cần vung tay một cái hoặc xoay một vòng là xong sao?
Kim Ngao nhìn cậu: "Cậu cho rằng đây là trong tivi hả?"
Đã lâu Du Trì không có bị Kim Ngao nhìn bằng ánh mắt nhìn người thiểu năng trí tuệ như vậy, biểu tình còn rất không phục: "Trong tiểu thuyết cũng viết như vậy mà."
Kim Ngao: "..."
Kim Ngao: "Trong tivi lúc yêu hóa thành hình người xoay vòng vòng còn thêm hiệu ứng xinh đẹp và cảnh quay đặc tả, sao cậu không nói luôn đi?"
Trong hiện thực chắc chắn là không có pha quay đặc tả, Du Trì hiếu kỳ: "Vậy năm đó anh hóa thành hình người có quay vòng vòng xinh đẹp không? Bên cạnh có đom đóm bay quanh người không?"
Gân xanh trên trán Kim Ngao như ẩn như hiện, hắn cắn răng gằn từng chữ một: "Đương, nhiên, không, có!"
Hắn là một nam yêu, xoay vòng vòng còn có đom đóm, nghĩ tới hình ảnh kia thôi cũng cảm thấy cay mắt rồi có được hay không?!
Sau khi nói xong Kim Ngao còn bổ sung: "Không chỉ anh không có, bất cứ yêu nào lúc hóa hình cũng không có xoay vòng vòng đâu! Có ngu hay không?"
Trừ phi yêu quái kia quá rãnh rỗi tẻ nhạt.
Du Trì nghe xong thần sắc trên mặt có chút thất lạc: "A, không có sao."
Kim Ngao bù đắp một đao: "Không chỉ không có, hơn nữa sau khi hóa hình mọi người đều trống trơn hoặc rối bù, cụ thể cậu có thể tham khảo bộ dáng của Tôn đại thánh từ tảng đá thoát ra trong phim truyền hình của các cậu."
Nỗ lực nhớ lại bộ dáng ban đầu của Tôn đại thánh, Du Trì há to miệng.
Sợ Du Trì còn chịu chưa đủ kích thích, Kim Ngao tiếp tục nói: "Trong tivi Tôn đại thánh tốt xấu còn có một thân lông khỉ và váy cỏ, còn trong thực tế chúng ta không có thứ gì đâu."
Du Trì: "..."
Vậy cũng thảm quá đi!
Du Trì thở dài: "Ài, vậy mà không có xoay vòng vòng."
Mi tâm Kim Ngao nhảy một cái, yếu ớt mở miệng: "Cậu rất thất vọng sao?"
Du Trì thở dài: "Trước khi anh nói cho tôi biết chân tướng, tôi vẫn cho là khi các anh hóa hình vô cùng đẹp, hiện tại chênh lệch này có chút lớn, cho nên có hơi thất vọng."
Thật ra là siêu cấp thất vọng!
Kim Ngao sống những năm này, không bị người phụ nữ Tiêu Ny kia chọc tức chết, thế nhưng bây giờ sắp bị Du Trì chọc tức chết rồi.
Du Trì tiếp tục hỏi: "Cho nên yêu các anh cũng giống người chúng tôi, hóa hình thành dạng gì thì chính là dạng đó, sau này không có cách nào thay đổi nữa?"
Sau khi nói xong Du Trì lại cảm thấy có chỗ không đúng, lại bổ sung một câu: "Đương nhiên, ngoại trừ đổi mặt."
Kim Ngao lắc đầu: "Không, bọn anh còn có phép che mắt."
Phép che mắt trị ngọn không trị gốc, gặp được yêu quái pháp lực cao cường hơn liếc mắt một cái liền bị nhìn thấu.
Du Trì: "...!Cái này không tính."
Kim Ngao: "Cậu nói đúng rồi."
Trên thế giới không có hai cá thể hoàn toàn giống nhau, lời này cũng thích hợp với động vật, thực vật và các giới khác.
Kim Ngao: "Yêu quái sau khi hóa hình có dáng dấp ra sao được quyết định bởi nguyên thân như thế nào, ví dụ như một con thỏ có chân trước bên trái bị sói cắn đứt, như vậy sau khi nó hóa hình sẽ không có tay trái."
Du Trì nghe xong liền hiểu, đồng thời một mặt ghét bỏ nhìn Kim Ngao: "Sao anh lại lấy ví dụ này, nghe máu me chết đi được."
Kim Ngao: "..."
Máu me sao? Vẫn tốt mà?
Du Trì: "Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, nếu anh nói như vậy, ngày hôm qua tôi gặp được khốc ca kia, nếu nguyên hình là thỏ thì năm đó anh ta nhất định chính là con thỏ đẹp trai khốc suất nhất cả cái ngọn núi đó."
Kim Ngao nhìn biểu tình của Du Trì, buồn bực: "Có cần khoa trương như vậy không?"
Du Trì bình tĩnh nhìn hắn: "Không phải khoa trương, là sự thật."
Trong nháy mắt Kim Ngao lạnh lùng: "Được, biết rồi, xin ngài ngậm miệng dùm."
Du Trì cười hì hì, sau khi cười xong liền thở dài: "Đẹp trai lai láng như vậy, sao không để lại cái tên chứ?"
Kim Ngao nhìn cậu: "Làm sao vậy, để mắt tới anh ta?"
Du Trì lắc đầu: "Không, chỉ là càng nghĩ càng cảm thấy anh ấy giống vạn của tôi."
Kim Ngao: "..."
Hết chương .
Tác giả có lời muốn nói:
Ăn cá: Khốc ca của tôi, vạn của tôi!
Kim Ngao: Xin ngài mau ngậm miệng lại dùm!
Ngôn Dục: Còn chưa chính thức ra trận, bình tĩnh ngồi xem.
Edit + Beta: Ngáo
Đã đăng: : - //.