Chương .: Cốt truyện này đã đến hồi sụp đổ ()
Cuối cùng vẫn là Vương Nhị Nha rất biết quan sát tình hình, tầm mắt thản nhiên đảo qua một đám người, tỏ vẻ bà sẽ đãi khách, mở lời mời mọi người cùng nhau đi ăn cơm. Diêu Thiên Thiên không thèm quay đầu lập tức cùng với Diêu Doanh Tâm nhảy lên xe của Vương Nhị Nha, ngay cả Tề Miểu cũng lên theo. Chỉ còn một mình Tề Lỗi đen mặt một mình lái xe theo sau.
Trong khoảng thời gian năm năm này có rất nhiều sự đổi thay. Mộ Dung Cần đã thoát ra khỏi cốt truyện gốc. Ông từng bước di dời công ty từ nước ngoài về nước, ở nước ngoài thì giao quyền quản lý cho một người đáng tin cậy, còn bản thân ông bay sang kiểm tra lại sổ sách theo định kỳ. Trong nước thì đang trong giai đoạn xây dựng sự nghiệp, Mộ Dung Cần đặt trọng tâm ở trong nước, thế nên ngày nào cũng đều rất bận rộn.
Trong khoảng thời gian này ông già nhà Mộ Dung cũng nghĩ ra đủ mọi cách để chia rẽ hai người. Nào là đưa tiền, nào là tìm phụ nữ cho Mộ Dung Cần, có thể nói đã sử dụng hết tất cả các chiêu số chia uyên rẽ thúy trong các bộ phim truyền hình cẩu huyết. Vậy mà cuối cùng tất cả đều phản tác dụng – khiến cho mối quan hệ giữa hai người bọn họ càng ngày càng tốt lên! Tiền thì Vương Nhị Nha vẫn nhận, nhưng vừa qua tay là bà ngay lập tức quyên góp từ thiện cho những người ở vùng núi nghèo khó. Bên này ông già nhà Mộ Dung đang vui sướng vạch trần cho Mộ Dung Cần biết người phụ nữ này mưu đồ hiểm ác cỡ nào. Bên kia Mộ Dung Cần lại điều tra ra được hướng đi của số tiền đó, thế là tình cảm dành cho Vương Nhị Nha cứ theo đó mà càng thêm sâu nặng hơn.
Lúc hai người vừa mới kết hôn, Diêu Thiên Thiên đã biến mình thành cây gậy chia rẽ uyên ương, mỗi ngày đều đòi ôm mẹ ngủ gì đó, còn Mộ Dung Cần phải ngủ sofa. Về sau, có lẽ là do biểu hiện không tồi của Mộ Dung Cần đã khiến cho Vương Nhị Nha có chút động lòng. Dần dà bà cảm thấy bản thân là một người phụ nữ bình thường, đương nhiên không thể nào thiếu đời sống tình dục được. Vừa hay trước mắt có Mộ Dung Cần – một người có thể “sử dụng” một cách quang minh chính đại, tất nhiên Vương Nhị Nha sẽ thuận tay dùng rồi.
Vì thế tác dụng của “phông nền” ngoại trừ làm tấm gỗ chắn ra, bây giờ còn có thêm một hạng mục nữa là gậy mát xa TAT…
Sau khi Mộ Dung Cần chiếm được chỗ tốt phải nói là mừng không khép được miệng lại. Diêu Thiên Thiên cảm thấy trong mấy ngày này, “ba dượng” sắp bay lên đến nơi rồi, hơn nữa còn bắt đầu hoả tốc di dời công ty về nước. Lại nói tiếp, Mộ Dung Cần làm như vậy mới là tốt nhất. Dù sao mấy năm nữa sẽ xuất hiện khủng hoảng kinh tế, nên nắm chắc quyền quản lý trong tay vẫn tốt hơn. Biến công ty trong nước thành công ty đầu não, còn bên nước ngoài chậm rãi trở thành công ty con, cử một người đáng tin cậy quản lý là được rồi.
Trải qua năm năm sống chung với nhau, Vương Nhị Nha có lẽ vẫn chưa thực sự động lòng với Mộ Dung Cần, nhưng tình thân thì tất nhiên là có. Hai người càng ngày càng trở nên ăn ý, bình thường chỉ cần một ánh nhìn là đã biết đối phương đang suy nghĩ điều gì. Diêu Thiên Thiên đã được tận mắt chứng kiến cái gì gọi là cưới trước yêu sau. Cô tin chắc, nếu Mộ Dung Cần không làm ra chuyện gì phản bội Vương Nhị Nha, mẹ Nhị Nha chẳng mấy chốc sẽ yêu người đàn ông này. Mà nếu Vương Nhị Nha thật sự thay thế được vị trí nữ chính trong bộ truyện mới, Diêu Thiên Thiên tin chắc rằng Mộ Dung Cần sẽ yêu thương bà đến đầu bạc răng long.
Cuộc sống gia đình vô cùng hạnh phúc, cuộc sống nơi trường học lại muôn màu muôn vẻ. Diêu Thiên Thiên trên có Tề Miểu dưới có Tâm Tâm, trái bạn thân phải em gái, ngày qua ngày đều cực kỳ đặc sắc.
Sau khi Tề Miểu nhất kiến chung tình với Mộ Dung Tường, Diêu Thiên Thiên đã liều mạng tẩy não cô ấy. Cái gì mà lớn hơn năm tuổi lấy nhau sẽ không hạnh phúc, rồi đầu năm nay không thịnh hành hoàng tử cưỡi ngựa trắng mà đang thịnh hành người đàn ông khỏe mạnh cưỡi trâu đen. Nhưng đáng tiếc, tuy rằng Tề Miểu có bề ngoài mạnh mẽ, nhưng cô ấy vẫn là một thiếu nữ mơ mộng có khát vọng tha thiết về chàng hoàng tử trong truyện cổ tích, nói thế nào cũng không chịu nghe. Thế nhưng trong lòng Diêu Thiên Thiên đã có tính toán, ngày Tề Miểu và Mộ Dung Tường chính thức quen nhau còn tận - năm nữa, trong khoảng thời gian ấy sẽ có rất nhiều cách để chia rẽ bọn họ.
Diêu Doanh Tâm vẫn trước sau như một chỉ có một mảnh tình thâm với Diêu Thiên Thiên. May mắn thay, Diêu Thiên Thiên là một nữ sinh, nếu không cô chắc chắn sẽ bị tất cả nam sinh trong trường giết chết vì ghen ghét đố kỵ. Phạm vi vòng sáng “thánh mẫu” của Diêu Doanh Tâm rất rộng, cứ vô tư chiếu rọi như vậy, % nam sinh toàn trường đã bị chói mù mắt. Cũng may bọn họ không phải nhân vật chính trong cốt truyện, trúng độc cũng không nặng. Sau khi Diêu Doanh Tâm từ chối bọn họ, tất cả đều hết hy vọng. Và sau khi hết hy vọng một lần, bọn họ sẽ sản sinh ra sức miễn dịch với vòng sáng “thánh mẫu”, cũng không còn não tàn như trước nữa.
Bởi vì Diêu Thiên Thiên luôn dạy Diêu Doanh Tâm phải sống theo chế độ một vợ một chồng, loạn luân là trái đạo đức. Nếu tìm được chồng thì phải được người nhà (nhà gái) chúc phúc. Vì thế Diêu Doanh Tâm đã trả lời những nam sinh viết thư tỏ tình cho cô ta đúng một câu——
“Nếu chị hai đồng ý, mình sẽ nhận lời làm bạn gái của cậu.”
Diêu Thiên Thiên: =_=
Loại cảm giác gánh thì nặng mà đường thì xa như Người Nhện này là sao? Năng lực càng lớn thì trách nhiệm càng lớn gì đó đâu có liên quan đến cô. Cô chỉ là một nữ phụ “bia đỡ đạn” bình thường, trọng trách cứu vớt thế giới không cần đè nặng lên người cô như vậy chứ?
Cứ như vậy, Diêu Thiên Thiên lập tức trở thành nữ sinh được nam sinh hoan nghênh nhất toàn trường… đồng thời cô cũng là nữ sinh không được nam sinh hoan nghênh nhất toàn trường! Vì theo đuổi Diêu Doanh Tâm, đa số mọi người đều lấy lòng Diêu Thiên Thiên. Nhưng sau khi bị Diêu Thiên Thiên từ chối lại ngay lập tức chuyển sang ghét Diêu Thiên Thiên, em gái nó chứ!
Chẳng qua Diêu Doanh Tâm nghe lời như vậy lại khiến Diêu Thiên Thiên cực kỳ hài lòng. Cô lại dạy cho cô ta thêm mấy điều nữa: Trực tiếp từ chối nam sinh mà mình không thích. Muốn tìm chồng thì tốt nhất phải tìm người đàn ông mình thích, và người đó cũng thích mình, ... Vì thế lời từ chối nam sinh của Diêu Doanh Tâm biến thành —
“Rất xin lỗi, mình chỉ thích chị hai thôi. Ngoài chị hai ra mình sẽ không thích một ai khác cả.”
Diêu Thiên Thiên: TAT…
Từ Người Nhện biến thành kẻ thù của toàn dân, cảm giác này rất kích thích!
Cũng may “lực kéo dài” của đa số nam sinh không ổn lắm (lời này sao nghe tà ác thế nhỉ -), từ đầu tới cuối chỉ có hai người đàn ông vẫn luôn đối với Diêu Doanh Tâm đến chết cũng không thay đổi. Một người thì không cần phải nói – chính là Mộ Dung Nghiêm vẫn luôn kiên định cùng vào chung một trường, tiếp tục ngồi chung một bàn với Diêu Thiên Thiên. Mỗi ngày đều trừng mắt nhìn cô, ánh mắt đó vừa giống nhìn cọng rơm cứu mạng cuối cùng của mình, lại vừa giống như đang nhìn kẻ thù giết cha. Chẳng qua Diêu Thiên Thiên đã học được cách ngó lơ cậu ta. Để Diêu Doanh Tâm ngọt ngào gọi cậu ta một tiếng “anh ơi”, kiểu gì thì kiểu Mộ Dung Nghiêm cũng sẽ phải chủ động lấy lòng cô. Cảm giác nông nô một bước lên trời trở thành địa chủ thật sự rất tốt. Diêu Thiên Thiên dần dần cảm thấy có một đứa em gái nghe lời như cũng không tồi.