Nhóm dịch: Chiêu Anh Các
Chương .: Giới thương nghiệp não tàn này ()
Tề Lỗi xuất ngoại lần này là có mục đích rõ ràng. Thứ nhất anh muốn xem xem tình hình gần đây của Diêu Thiên Thiên như thế nào, thứ hai là muốn xây dựng kế hoạch phát triển mới cho công ty trong tương lai. Còn về chuyện của Nam Cung Tiêu Phong, Tề Lỗi trước nay chưa từng cảm thấy lo lắng một chút nào. Quả thực lần đó nhận được tin báo Diêu Thiên Thiên bị bắt cóc, anh đã bị làm cho kinh hồn bạt vía, chỉ ước gì có thể nhốt cô vào phòng tối độc chiếm một mình không bao giờ thả ra nữa. Nhưng sau khi bĩnh tĩnh suy nghĩ lại, anh biết chắc chắn Diêu Thiên Thiên không thể nào xảy ra chuyện gì được, gia tộc Nam Cung không có khả năng dám đắc tội với Mộ Dung Cần.
Người đàn ông Mộ Dung Cần này ở trước mặt mẹ con Vương Nhị Nha không khác gì một con thỏ trắng nhỏ bé yếu ớt bị hai con hổ cái áp bức đến nỗi không còn một cọng lông nào. Nhưng ở bên ngoài, ông lại là một con sói đuôi to năng lực mạnh mẽ có thể gặm sạch tất cả cừu con chung quanh đến độ không còn sót lại cọng lông nào. Tuy rằng hiện tại ông còn chưa đứng vững gót chân ở thành phố B, nhưng thực lực che giấu là không thể khinh thường. Tình cảnh hiện giờ của gia tộc Nam Cung bốn phía trước sau đều là kẻ địch, chắc chắn không gánh nổi hậu quả khi đắc tội Mộ Dung Cần.
Thật ra chị em Diêu Thiên Thiên không có chút huyết thống nào với Mộ Dung Cần, hơn nữa Vương Nhị Nha lại đang mang thai con của ông, dựa theo suy nghĩ của người bình thường mà nói, Mộ Dung Cần sẽ không quá để ý đến hai cô nhóc này. Nhưng người trong cuộc đều biết rõ ràng, Mộ Dung Cần ông là một tên thê nô! Vương Nhị Nha và Diêu Thiên Thiên sống nương tựa lẫn nhau nhiều năm như vậy, con bé mà xảy ra chuyện, Vương Nhị Nha chắc chắn sẽ phát điên. Vương Nhị Nha mà phát điên thì Mộ Dung Cần cũng phải điên, đồng cam cộng khổ với vợ yêu mà!
Tình huống nguy hiểm nhất chỉ có mỗi một lần xảy ra sự cố bắt cóc ngoài ý muốn lần trước, sau lần đó Mộ Dung Cần đã nảy sinh sự phòng bị, lập tức tạo áp lực với nhà Nam Cung. Nam Cung Tiêu Phong bay nhảy không được mấy ngày, đoán chừng đã bị lôi về lò nấu lại rồi. Thế nên mặc dù Tề Lỗi lấy danh nghĩa lo lắng cho cô, nhưng thực ra là muốn đến gặp cô vợ đang trưởng thành của anh.
Đương nhiên, lần này anh ra xuất ngoại cũng là vì có công việc cần giải quyết. Tình hình tiêu thụ hàng hiệu trên cơ bản đã đi vào quỹ đạo, nhãn hiệu đã có, uy tín cũng không thiếu, việc Tề Lỗi cần làm bây giờ chỉ là sai khiến thuộc hạ và đếm tiền ăn chơi. Tuy rằng trong đó anh đã phải dùng đến cổ phần của nhà Mộ Dung và sự âm thầm hậu thuẫn của Mộ Dung Cần, nhưng cũng không ai dám phủ nhận năng lực xuất sắc của Tề Lỗi. Trước kia ở thành phố B người ta đều gọi Tề Lỗi là tổng giám đốc Tề, bây giờ đã đổi sang gọi thiếu gia Tề rồi. Anh đã hoàn thành quá trình thay đổi địa vị từ lượng biến thành chất một cách huy hoàng.
Có điều Tề Lỗi cũng sẽ không chỉ thỏa mãn với chút thành quả này, mục đích của anh chính là phải trở nên mạnh mẽ hơn cả Diêu Đại Vĩ và Mộ Dung Cần, mạnh mẽ đến mức có thể cướp được Diêu Thiên Thiên từ trong tay của Vương Nhị Nha. Vì thế trong kế hoạch Mộ Dung Cần dùng đối phó với Diêu Đại Vĩ lần này, anh cũng nhúng một tay vào. Tuy rằng Diêu Đại Vĩ vô cùng xấu xa, nhưng thành tựu của ông ta trong mấy năm nay cũng không thể xem nhẹ. Có được một phần gia sản của ông ta, Tề Lỗi còn có thể tăng lên một cấp bậc mới.
Ngoại trừ mấy thứ này, khoảng thời gian trước Tề Lỗi lưu đày Lưu Dương đến tỉnh S, bên cạnh mục đích là đẩy người đi thật xa để tránh khỏi việc ma sát ra tia lửa, anh thật sự rất xem trọng sản phẩm bảo vệ môi trường. Đi theo chính sách quốc gia chắc chắn là không sai, nhưng anh lại đi quá trễ, thành phố B cũng không phải là nơi dễ dàng chen chân vào, vả lại một mình thành phố B làm tốt cũng không đại biểu là cả nước làm tốt. Vì thế Tề Lỗi đã đặt mục tiêu ở tỉnh S và tiến gần đến tỉnh H. Có điều thương nghiệp bảo vệ môi trường muốn đánh đâu thắng đó thì cần phải lấy ra được sản phẩm thật sự.
Lúc này Tề Lỗi cuối cùng cũng nhớ tới người anh trai Tề Sâm định “hẹn hò” với sự nghiệp khoa học cả đời của mình, hình như đồ vật mà anh ta đang nghiên cứu chính là sản phẩm bảo vệ môi trường. Mấy ngày trước lúc liên lạc với gia đình có nhắc đến dạo gần đây do tiền bạc thiếu hụt nên bọn họ cũng không gấp gáp lắm, Tề Lỗi đã ghi nhớ chuyện này trong lòng. Anh tin tưởng thực lực của anh trai, quyết định sau khi khảo sát một lượt thì sẽ mua hạng mục này về.
Những chuyện này anh đương nhiên không thể giấu giếm chủ tịch công ty Diêu Thiên Thiên ( o(╯□╰)o ). Thế nên Tề Lỗi đã bỏ ra một khoảng thời gian giảng giải tỉ mỉ kỹ lưỡng chuyện này từ đầu đến đuôi một lượt, và đương nhiên địa điểm tiến hành là ở trong phòng ngủ của Diêu Thiên Thiên. Bởi vì sự việc tương đối phức tạp, nói ra khá tốn thời gian, mấy ngày này ngoại trừ lúc đi học ra, thời gian còn lại của Diêu Thiên Thiên đều bị Tề Lỗi bá chiếm hết. Điều này làm cho Diêu Doanh Tâm buồn bực vô cùng, chỉ có thể tìm đến trò chuyện với thầy giáo Thượng Quan để giải sầu.
Còn về việc của Nam Cung Tiêu Phong thì đã có Mộ Dung Cần, Tề Lỗi, Nam Cung Tiêu Minh, Thượng Quan Lẫm, còn thêm cả bia đỡ đạn lính đánh thuê Kha Dực đồng thời ra tay xử lý. Chỉ là một thằng nhóc mới được tuổi sáu tháng mà thôi, cậu ta có khả năng giãy giụa thoát tội được sao?
Chắc chắn là không.
Vào ngày Tề Lỗi đặt chân đến thành phố Y thuộc nước M, thuộc hạ của Mộ Dung Cần còn sót lại ở nước M cũng bắt đầu ra tay, bắt cóc Nam Cung Tiêu Phong đưa đến một nơi thôn quê xa xôi làm cu li. Nam Cung Tiêu Minh là người đầu tiên biết chuyện này, nhưng căn bản anh ta cũng không muốn quan tâm, vẫn còn đang mải mê vội vàng tìm chứng cứ cứu người cha không đáng tin cậy kia của mình. Cuối cùng vẫn là ông già nhà Nam Cung đích thân ra trận. Mộ Dung Cần kính già yêu trẻ nên đã cho ông ta một chút mặt mũi, miễn cưỡng hứa với ông ta, chờ sau khi Nam Cung Tiêu Phong làm cu li tròn một năm thì sẽ thả người…
Còn về những tên thuộc hạ do ông già nhà Nam Cung phái đi để tìm kiếm tin tức của Nam Cung Tiêu Phong, tất cả đều bị Nam Cung Tiêu Minh áp chế xuống hết. Dám ao ước người phụ nữ mà anh ta coi trọng, vậy thì cho cậu ta đi làm cu li đi! Nếu như năm nay vẫn còn thịnh hành việc tu sửa tường thành, anh ta chắc chắn sẽ ném tên em trai não tàn này qua đó đầu tiên!
Ách… Còn có một chuyện quên nhắc đến, xét về tướng mạo thì chị em Diêu Thiên Thiên chênh lệch quá rõ ràng, một người yểu điệu thục nữ cùng với một người như cây đậu non nớt chưa trưởng thành, đổi lại là người khác thì ai cũng sẽ chọn mỹ nữ đúng không? Vì thế vị hồng nhan họa thủy bị Nam Cung Tiêu Phong ngắm trúng kia, đều bị mọi người mặc định là Diêu Thiên Thiên…
Diêu Đại Vĩ còn vì vậy mà đặc biệt gọi điện thoại đến, tỏ ý trách mắng Diêu Thiên Thiên quá trêu ong ghẹo bướm, trùng hợp bị Tề Lỗi với vẻ mặt xanh mét từ trong phòng Tiểu Bát đi ra nhận được. Quên mất chưa nói, Tiểu Bát là con chó Berger được Diêu Thiên Thiên nuôi, uy phong lẫm liệt đẹp trai vô cùng, phòng ngủ của nó còn tốt hơn cả phòng của cái tên Thượng Quan Lẫm mặt dày chết tiệt ăn dầm ở dề trong nhà của bọn cô…
Vốn dĩ chỉ là vì muốn tăng thêm một vũ khí sinh hóa cho hệ thống phòng bị của biệt thự, kết quả Diêu Thiên Thiên trời sinh vô cùng yêu thích chó gặp được Tiểu Bát liền yêu thích đến mức vô pháp vô thiên. Nhưng Tiểu Bát tuy rằng đã từng được huấn luyện từ trước, nhưng lúc vừa mới đón về nhà vẫn chưa quen thuộc với Diêu Thiên Thiên, vì thế mỗi ngày đều thấy Tiểu Bát dắt theo Diêu Thiên Thiên (lầm to) đi tản bộ ở công viên gần đó. Sau này Tiểu Bát thân với Diêu Thiên Thiên rồi, tính tình lại càng trở nên vô cùng kiêu ngạo. Vì thế hình ảnh một con chó dắt theo mỹ nữ đi dạo đã trở thành một khung cảnh vô cùng mỹ lệ trong công viên của khu biệt thự. Hình ảnh này cứ liên tục như lặp đi lặp lại trong suốt bốn năm trời.
Còn Diêu Thiên Thiên, cũng bảo vệ được trinh tiết của mình trong suốt bốn năm.
Đậu má tên nhãi Tề Lỗi này chắc chắn là có vấn đề, thật sự có vấn đề! Diêu Thiên Thiên bây giờ giống như quả táo đỏ chín vừa tới thơm ngon ngọt nước, giờ phút nào cũng tản ra hương thơm mê người. Vậy mà Tề Lỗi vẫn có thể bó gối ngồi im làm Đường Tăng. Dựa theo câu nói của Tề Miểu hay kéo chân sau kia thì anh không phải thích đàn ông, mà là công năng của “thứ kia” gặp phải trở ngại.
Diêu Thiên Thiên:…