Mỗi một câu Tần Hoan Hoan nói, từng lời đều giống như cây kim đâm vào lòng Đổng Thi Thi.
Khuôn mặt mũm mĩm của Đổng Thi Thi là một mảnh màu xanh tím, bàn tay non mịn như hành tây hung hăng nắm chặt lại, giống như là đang nắm chặt cổ của Tần Hoan Hoan.
Mà trong đám người, mọi người nghe thấy Tần Hoan Hoan nói, đã sớm bàn tán rôm rả, thậm chí tới cả ánh mắt của người phục vụ, cũng nhịn không được mang theo chút khinh thường.
“Thì ra là tiểu tam sao, thế mà lại còn mặt mũi đùa giỡn oai phong với vợ cả!”
“Hừ, đùa giỡn oai phong gì chứ, xấp xỉ thiếu chút thì bị mất mặt đấy, mật mã còn muốn vợ cả đến đại phát từ bi nói cho cô ta, cho dù có là tiểu tam, thì cũng là tiểu tam không có đầu óc nhất!”
“Người ta không đầu óc vẫn còn có ngực, cô xem cái vùng bằng phẳng ở chỗ kia của cô ta đi, ngực to mà không có não cô ta cũng không có nổi!”
“Chậc chậc, cũng không phải tôi nói mắt của người đàn ông này cũng thật mù, bỏ lại vợ cả đẹp như vậy còn chưa tính, lại còn đi ra ngoài tìm người phụ nữ không có đầu to còn không có ngực! Đáng sợ đáng sợ.”
Ngoài cửa sổ, từng tiếng ngôn luận của mọi người chui vào trong lỗ tai của Đổng Thi Thi, khiến đôi mắt sai khiến của cô vốn hiện lên sóng xanh mang theo dịu dàng lúc này có phần cố chấp.
“Các người mau câm miệng! Tôi không phải tiểu tam! Không phải!” Hình tượng hoa sen trắng trước kia của Đổng Thi Thi lập tức bể tan tành, gân cổ lên quát về phía mọi người.
“Cắt, làm kỹ nữ mà còn muốn lập đền thờ, mất công vừa nãy tôi còn tưởng rằng cô là người tốt gì chứ, mắt thật đúng là bị mù rồi!” Bác gái vừa nãy bị hình tượng của Đổng Thi Thi lừa gạt lúc này mặt đầy khinh bỉ nhìn cô, lời nói trong miệng càng thêm khó nghe. [Đừng hối chương và đừng gửi lời yêu thương đến truyện khi bạn không đọc ở trang chính chủ vì hành động đó rất xàm lờ ồn:) Mình cũng chả đọc được để đăng nhanh cho các bạn:)]
Muốn nói các người phụ nữ ghét nhất chính là cái gì, vậy đáp án nhất định là tiểu tam.
Hai chữ tiểu tam này đối với các cô mà nói, quả thực chính là đại diện cho kẻ thù chung.
Có tiền có thế, bên cạnh mấy người đàn ông trong nhà làm sao lại không có mấy con ruồi.
Vì vậy lúc này, tuy rằng không liên quan tới chuyện của các cô, nhưng mà từng người một cũng không có đi, đều đứng ở bên ngoài bới móc Đổng Thi Thi đủ điều.
“Tôi không phải! Là cô ta, đều là cô ta!” Trong mắt Đổng Thi Thi chứa nước mắt, giống như một bà điên, nói: “Là cô ta không quản được chồng của mình!”
Tần Hoan Hoan nghe thấy lời cô nói, liền cười một cái, Đổng Thi Thi có tính là tự đào hố cho mình không?
Rõ ràng tình huống trước mắt này cô ta không nói lời nào mới là tốt nhất, mọi người mắng vài câu còn chưa tính, hiện tại cô ta vừa nói như vậy, lại còn không hề có vẻ hối cải, không phải càng khiến cho mọi người tức giận sao?
Quả nhiên không ngoài dự đoán của cô, sau khi nghe thấy Đổng Thi Thi nói, mọi người càng thêm tức giận, tới cả lời nói cũng ác độc hơn ba phần so với vừa nãy.
Tần Hoan Hoan nhìn Đổng Thi Thi nắm chặt hai tay, cả người run rẩy, sắc mặt như giấy, bộ dáng giống như giây tiếp theo liền phải té xỉu.
Nhưng mà nhìn Đổng Thi Thi lẻ loi đứng ở đó bị mọi người lên án, cô thế nhưng lại không cảm thấy cô ta đáng thương, hơn nữa…… Còn có tí ti sảng khoái?
Quả nhiên sau khi sống lại thì trở nên xấu xa rồi. Tần Hoan Hoan âm thầm suy nghĩ.
Chẳng qua cảm giác ngược cặn bã thật sự rất sảng khoái!
Toàn bộ bạch liên hoa trà xanh biểu () mau cút xéo!
() Trà xanh biểu: Loại phụ nữ giả thanh thuần nhưng cứ đi quyến rũ đàn ông của người khác.
Đối với ý tưởng này, Tần Hoan Hoan biểu hiện xoa tay hầm hè, hơn nữa quyết định sau này sẽ tập luyện thật tốt kỹ thuật lược bớt cặn bã, tranh thủ một chiêu liền có thê chế địch!
“Được rồi cô gái nhỏ, bộ dáng này của cô chồng tôi còn nghĩ rằng tôi ăn hiếp cô đấy, mau nuốt nước mắt về đi, cũng mua quần áo cho cô rồi còn đau lòng gì chứ.” Tần Hoan Hoan đi hai bước đến bên cạnh Đổng Thi Thi, giống như an ủi mà vỗ bả vai sau của người ta, nhìn như là đang an ủi thật ra là nhắc nhở tất cả chuyện mắt mặt ngày hôm nay của cô ta lại một lần. [Đừng hối chương và đừng gửi lời yêu thương đến truyện khi bạn không đọc ở trang chính chủ vì hành động đó rất xàm lờ ồn:) Mình cũng chả đọc được để đăng nhanh cho các bạn:)]
Cảm nhận được bả vai dưới tay mình run rẩy kịch liệt hơn, Tần Hoan Hoan cười thầm ở trong lòng, đi thôi Pikachu!
Nhưng mà ——
“Tích, mong ký chủ hãy cẩn thận, nữ phụ đã hắc hóa.”