Từ nhỏ Lâm Linh đã là người không sợ trời không sợ đất, gan dạ đến đáng sợ, không sợ tối, không sợ ma, không sợ côn trùng, cho nên chuyện không dám ngủ một mình trong phòng tối sẽ không xảy ra trên người cô.Thứ có tầm hiện diện mạnh mẽ nhất trên người cô, một là diễn, hai là diễn sâu.
Người bình thường có một trong hai đức tính ưu tú này đã là giỏi lắm rồi, cô thì khác, cực kỳ xuất sắc nên có cả hai cái!Tuyệt thật!Lâm Linh vào phòng tổng thống ở thả hành lý xuống sắp xếp một phen, lại vào phòng tắm tắm rửa, lúc ra ngoài đã là chín giờ tối.Cô nằm lên giường gửi tin nhắn cho Giang Ngộ: “Anh tan làm chưa?”Thoáng chốc Giang Ngộ đã trả lời tin nhắn: “Ừ.” Sau đó gọi video trò chuyện, Lâm Linh tiện tay bấm nghe máy, một giây sau gương mặt đẹp trai xuất hiện trên màn hình điện thoại.Khung cảnh sau lưng anh rất quen thuộc, là phòng khách trong nhà.Lâm Linh cười hì hì chu môi với anh, tặng anh cái hôn gió.Giang Ngộ khẽ mỉm cười.Chưa kịp mở miệng nói gì, sắc mặt Lâm Linh chợt thay đổi, nhíu mày, giọng điệu đau lòng: “… Hu hu hu hu hu, lâu rồi không gặp, anh ốm lại rồi, em đau lòng quá!”Có thể nói là diễn sâu đến cực đỉnh.Giang Ngộ: “…”Nếu anh không tính nhầm thì họ mới xa nhau chưa đến hai mươi bốn tiếng.“Em cũng ốm rồi.” Giang Ngộ quyết định phối hợp với cô: “Nhớ ăn nhiều hơn.”“Ừm ừm.” Lâm Linh gật đầu thật mạnh, biểu hiện giống như học sinh tiểu học ngoan ngoãn nghe lời: “Em sẽ ăn uống điều độ làm việc nghiêm túc, chờ em kiếm được một đống tiền rồi, em sẽ nuôi anh!”“Ừ.” Giang Ngộ cười khẽ, thấy mắt cô rủ xuống, rõ ràng đang buồn ngủ, biết hôm nay cô mệt muốn chết nên không nói nhiều: “Được rồi, ngủ sớm đi, chẳng phải mai dậy sớm hả?”Nào ngờ Lâm Linh vừa nghe đến chữ ngủ, chợt tỉnh táo lên hẳn, bắt đầu diễn: “Không được, em sợ tối, em muốn anh hát ru cho em.”Giang Ngộ: “…”Nếu không phải chính mắt nhìn thấy cô mò mẫm lắc vòng trong bóng tối, suýt chút anh đã tin.“Anh không hát ru.” Giang Ngộ không trực tiếp từ chối yêu cầu của em, cong khóe môi, cười nói: “Thế thì, anh gọi trợ lý Triệu đến đọc thơ diễn cảm cho em, em thấy thế nào?”Đọc thơ diễn cảm…?Lâm Linh mặt dày ra vẻ mình sợ đêm bỗng nghĩ đến gương mặt nghiêm túc chính trực của trợ lý Triệu, cảnh tượng đọc thơ diễn cảm từng câu từng chữ ngắt nghỉ trầm bổng, không thể không rùng mình, bỗng nhiên không sợ tối nữa: “Cảm ơn, em biết lòng tốt của anh nhưng bỗng dưng em thấy mình dũng cảm hơn rồi, vậy nha em ngủ đây tạm biệt moah moah.” Sau đó vội vã cúp máy.Giang Ngộ cứ ngỡ cô ngủ thật rồi, không ngờ một chốc sau cô lại gửi cho anh tấm hình, hình chụp cô nằm trên gối khách sạn màu trắng, mắt nhắm chặt, hàng mi đen dài rậm rạp dưới mí mắt, mũi cao thẳng tinh xảo.
Trên ảnh ghi dòng chữ: Em ngủ rồi.Vừa định trả lời cô, giây tiếp theo lại nhận được tấm hình cô gửi, đôi mắt vừa đen vừa to trợn lên, biểu cảm “Anh không ngờ đúng không”, kèm theo chữ: Em giả vờ.Bàn tay đánh chữ của Giang Ngộ dừng lại, cô đúng là tràn trề năng lượng.Chậm rãi gửi tin nhắn cho cô: “Mong rằng sáng mai em cũng tràn trề năng lượng như vậy, hơn nữa, nếu em chưa chịu ngủ, hẳn là sáng mai anh không cần phải gọi điện đánh thức em.”Lâm Linh vừa thấy anh định không gọi cô thức giấc, không nghịch nữa, cầm điện thoại vội vã nhắn: “Không được! Lần này em ngủ thật, ngủ ngon.” Sau đó thả điện thoại xuống, kéo chăn đến bả vai, không bao lâu sau đã tiến vào mộng đẹp.Thật ra cô đã buồn ngủ từ lâu rồi, sốc tinh thần muốn chơi thêm chút, tâm thái kiểu như ‘tôi chưa ngủ, tôi vẫn thức nổi.jpg’ giống hệt như tâm thái của gamer gà thắng ván này sẽ ngủ ngay, tên mỹ miều là trăng không ngủ cô cũng không ngủ, cô là cục cưng của Giang Ngộ.……Sáng sớm hôm sau, sau khi nhận chuông báo thức của Giang Ngộ, Lâm Linh tinh thần sảng khoái đã dậy sớm thành công, đến phim trường, nhân viên phụ trách đang sắp xếp cảnh quay.Lâm Linh thấy cô bạn Chu Tiểu Vân lâu rồi không gặp đang ngồi trong góc cắn hạt dưa.Lâm Linh đứng sau lưng vỗ vai trái của cô ấy rồi lại ấu trĩ trốn sang vai phải, không ngờ Chu Tiểu Vân thông minh hơn người, không chút nghĩ ngợi xoay sang bên phải túm lấy Lâm Linh.“Wow, sao cậu lại đoán được, chị Tiểu Vân giỏi thật đó.” Lâm Linh vô tư nịnh nọt cô ấy.Chu Tiểu Vân trợn mắt: “Chị hai, trò chơi ấu trĩ như vậy, em họ cấp một của tớ còn chẳng thèm chơi?”Lâm Linh ngại ngùng sờ mũi: “Ngại quá ngại quá ha ha.”“Nhưng chẳng phải cậu là diễn viên quần chúng hả, sao lại đến sớm như vậy? Hình như sáng nay không có cảnh của diễn viên quần chúng mà?”Nói đến đây là Chu Tiểu Vân lại bực mình, phun vỏ hạt dưa trong miệng ra, lại lấy một nắm hạt dưa trong túi đưa cho Lâm Linh: “Vương Kỳ chó chết này lừa tớ đến làm diễn viên quần chúng thì thôi đi, mẹ nó còn bảo sáng sớm tớ đến dọn thiết bị, dõng dạc nói dù sao tớ cũng rảnh rỗi, đến dọn thiết bị làm ông ta tiết kiệm một khoản chi phí lao động, nghe đi, đây là lời mà con người có thể nói ra hả?”“Ừ ừ, ông ta keo thật sự.” Lâm Linh đồng ý đến mức không thể đồng ý hơn, hùa theo Chu Tiểu Vân sỉ vả phó đạo diễn Vương: “Đồ heo Peppa già không giống người!”“Đúng đó!” Chu Tiểu Vân bất bình đến mức sỉ vả Vương Kỳ suốt mười phút liền, cái đó gọi là căm phẫn trào dâng mồm miệng linh hoạt, câu nào câu nấy không hề văng tục nhưng vẫn làm đối phương câm nín, Lâm Linh tự hổ thẹn không bằng.Chu Tiểu Vân mắng mệt rồi, lại nhìn Lâm Linh hâm mộ: “Cậu vẫn đỡ hơn, không cần dời thiết bị mà vẫn đóng vai chính, tớ ghen tỵ quá đi! Chừng nào tớ mới được đóng vai nữ chính? A, tổ tiên vĩ đại, thượng đế ơi, xin người hãy phù hộ cho Chu Ferrari Rolls Royce Tiểu Vân con phát tài đi mà!”Lâm Linh không thể không vỗ tay cho nhân tài này, còn rất biết điều thổi phồng, vẻ mặt thành khẩn: “Tớ tin chắc chắn cậu sẽ thành công, đặc biệt là cái tên mới của cậu, từ đầu tới cuối tỏa ra khói xe quý tộc! Tuyệt tuyệt! Cậu không phát tài ai phát tài?!”“Thật hả?”“Ừ ừ ừ!”Lâm Linh mới vừa thổi phòng xong, Vương Kỳ cầm kịch bản cuộn thành ống tròn gõ lên đầu hai người: “Rolls Royce? Heo Peppa già? Mới sáng sớm mà đứng đây mơ mộng hão huyền rồi à, tôi thấy cùng lắm hai người chỉ chạy chiếc xe nát Santana! Cút đi làm việc cho tôi!”Chu Tiểu Vân vẫn cứng miệng, ăn đòn còn cãi bướng: “Hôm nay ông hờ hững với tôi, ngày mai tôi làm ông không thể trèo cao!”Lâm Linh gật đầu liên tục: “Đúng đúng đúng! Chớ khinh thiếu niên nghèo!”Vương Kỳ: “…”Bỗng dưng ông ta hơi hối hận, tại sao ông ta lại tìm hai tên ngốc vậy nhỉ?--Chơi thì chơi, giỡn thì giỡn nhưng không lấy việc đóng phim ra đùa.
Lúc đóng phim, Lâm Linh vẫn rất nghiêm túc, hơn nữa đây là bộ phim đầu tiên phó đạo diễn Vương, vì có thể đạt đến hiệu quả tốt nhất, không thể không nghiêm khắc.
Đặc biệt là Lâm Linh, có khi một cảnh quay thấy không hài lòng là NG mấy chục lần, dây dưa suốt nửa ngày, mà Lâm Linh cũng nghiêm túc với bản thân mình, cho dù lúc không đóng phim cũng ngồi một mình trong góc nghiền ngẫm nhân vật, thậm chí sau khi về khách sạn, gọi video với Giang Ngộ cũng nhờ anh xem giúp cô có chỗ nào diễn lố hay không.
Lâm Linh cố gắng như vậy, Vương Kỳ là đạo diễn cũng nhìn thấy nhưng đóng phim không phải cứ cố gắng là đủ, để quay được bộ phim hoàn mỹ nhất, vẫn phải nghiền ngẫm từng chi tiết trong kịch bản.
Với tư cách là đạo diễn kiêm biên kịch, Vương Kỳ cũng thường xuyên chỉ ra ý định ban đầu là tại sao mình lại viết cốt truyện như vậy, và mục đích ông muốn đạt được giúp Lâm Linh hiểu rõ hơn.Đến thành phố B quay phim một tháng, Lâm Linh không cần giảm béo, ngày nào cũng đi theo Chu Tiểu Vân ăn uống thả ga nhưng vẫn gầy được năm cân.Lúc này Chu Tiểu Vân không hâm mộ Lâm Linh nữa mà ngược lại thấy đau lòng và nể phục.Bản thân Lâm Linh cảm thấy cũng không có gì to tát, chịu được cái khổ mới thành cao thủ được!Bộ “Khóa nghìn thu” quay được một nửa thì bộ “Nhìn thấy cầu vồng” Lâm Linh đóng phát sóng.Điều đáng mừng hơn nữa là nhờ bộ phim truyền hình này, cuối cùng Lâm Linh không còn là diễn viên quần chúng mờ nhạt nữa, cô đã thu hoạch được một lượng lớn “Bột trà xanh”.Lúc bộ phim “Nhìn thấy cầu vồng” mới phát sóng, ánh mắt mọi người đều đổ dồn vào nam nữ chính, hơn nữa nam chính là diễn viên lưu lượng, fans nam chính nữ chính bị tài khoản leaker dẫn dắt ác ý suốt một khoảng thời gian dài, sau đó tình tiết càng ngày càng gay cấn, độ quan tâm tăng dần, dưới sự hướng dẫn của công ty đại diện, để idol nhà mình ngưng bị mắng, bình luận của fans hai nhà đã trở nên bình thường trở lại.
Weibo chính thức của “Nhìn thấy cầu vồng” đã trở thành nơi mọt phim thảo luận về tình tiết bộ phim chứ không còn là nơi chỉ có fans hâm mộ thôi nữa.Cùng với sự thúc đẩy của bộ phim và tuyên truyền rộng rãi, không ngoài dự đoán bộ phim này đã hot lên, thoáng chốc đã làm mưa làm gió, gần như trong số mười người thì hết năm người đang xem phim này.
Lâm Linh người qua đường mờ nhạt cũng được hưởng lợi ích từ bộ phim này, lần đầu tiên có tên trên tivi.Khi bộ phim chiếu đến cảnh Lâm Linh mặc bộ váy ôm hông đúng chuẩn lên sân khấu, có rất nhiều làn bình luận:“Mẹ ơi, ai đây? Đẹp quá vậy?”“Nhan sắc thế này mà không ai lăng xê hả?”“Chân vừa dài vừa ốm, ghen tị quá, thế giới này có thể thêm một mỹ nữ chân dài là tôi không?”“Cô gái này, vừa nhìn là yêu ngay!”“Tôi tuyên bố, chị gái này trở thành người thiếp thứ mười ba của tôi!”Mà trợ lý nào đó trong tập đoàn Giang Thị cũng nhìn thấy, lén lút kiêu ngạo bình luận: “Tôi biết, nhưng tôi không nói.
Dù sao mọi người cứ khen mãnh liệt lên là được!” Bộ dạng giống như cảm thấy vinh dự!Tóm lại bởi vì Lâm Linh mờ nhạt, ít ai biết, đừng nói là scandal, cho dù có người muốn bôi nhọ thì trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên ra tay thế nào, vì vậy hầu như những bình luận nhắc đến cô đều chủ yếu là khen ngợi ngoại hình và dáng người của cô, không có chỉ trích hay bới móc gì.Lâm Linh ra mắt được gần hai năm.
Hai ngày qua, số lần cư dân mạng nhắc đến cô còn nhiều hơn hai năm trước làm cô vui muốn chết, cố tình khoe khoang những bình luận khen dáng người cô, ví dụ như chụp màn hình những bình luận “Đát Kỷ nhân gian”, “hình mẫu phẫu thuật”, “Eo thon chân dài” rồi khoanh tròn bằng màu đỏ đậm đánh dấu xong gửi hết cho Giang Ngộ, tất nhiên cô sẽ không nói bình luận “Đát Kỷ nhân gian” là bình luận cô ép Ngô Phỉ đăng!Lâm Linh: “Có khi em hâm mộ anh lắm, có cô bạn gái xinh đẹp tuyệt trần như em, có phải kiếp trước anh đã cứu cả dãy Ngân Hà không?”Chẳng bao lâu sau Giang Ngộ trả lời tin nhắn cô: “Em nên hỏi anh là có phải anh đã làm nổ cả dãy Ngân Hà hay không.”Lâm Linh: “…”Anh có biết nói chuyện không vậy?