Lời đồn đãi ở trêи mạng vẫn duy trì độ nóng, trong lúc mọi người đang suy đoán Phương Nhạc Cảnh sẽ áp dụng phương thức gì để xử lý chuyện này, một tin tức khác đã ầm ầm nổ tung trong nước sôi lửa bỏng: “Tề Thuỵ và Ngô Huyên đang âm thầm yêu đương.”
Từ chuyện tranh vai chính của phim “Tâm Thứ” trước đây, giữa hai người vốn chưa từng gặp mặt đã tồn tại một mồi lửa, truyền thông sớm chờ mong dấu vết để viết tin tức, càng đừng nói lần này lại có thêm phụ nữ, thật sự thích hợp để lên men tư duy. Vì thế tin tức trong nháy mắt liền được chia sẻ điên cuồng, cái tên Tề Thuỵ cuối cùng cũng đứng đầu bảng tin tức như ý nguyện, đặt song song với hắn còn có Phương Nhạc Cảnh cùng Ngô Huyên.
Khác biệt với tin tức cáo buộc vô căn cứ về Phương Nhạc Cảnh, lần này chuyện tình giữa Tề Thuỵ và Ngô Huyên tựa hồ có độ tin tưởng cao, không chỉ do nhân viên “Đông Hải Kỳ Duyên” để lộ ra tin tức, thậm chí còn có một tấm ảnh chụp được tung ra. Tuy nói chất lượng không cao, nhưng cũng có thể mơ hồ phân biệt được bộ dáng.
“Gần đây em đừng có xem tin tức.” Tiểu Nguyệt giật phăng dây cáp trong nhà. “Không cần nghĩ cũng biết, bình luận lúc này khẳng định đã náo loạn lên trời rồi.” Trước đây chỉ có fan của Phương Nhạc Cảnh còn chưa tính, bây giờ còn thêm một nhà của Tề Thuỵ. Ai biết tư duy fan nhà hắn lại bựa như vậy, mỗi lần Tề Thuỵ để lộ ra tin tức đào hoa thế này, mặc kệ chân tướng sự thật là cái gì, nhất định sẽ có một nhóm người trùng trùng điệp điệp ùa vào trang chủ của nữ nhân vật chính mà chê bai chế giễu, hơn nữa còn đem hết khả năng có thể mà tẩy trắng cho Tề Thuỵ, rất có tư thế “khắp giang hồ đều là hồ ly tinh.” Lúc vừa bắt đầu, fan của nữ chủ nhà còn có ý đồ nói đạo lý, nhưng phong cách của đám người này thật sự quá kiêu kỳ, mặc kệ đối phương nói gì đều không nghe, chỉ nhận định là nữ chủ nhà câu dẫn Thuỵ Thuỵ nhà bọn tôi, nữ chủ có tâm cơ, nữ chủ ngực quá lớn, nữ chủ là đồ đê tiện, hơn nữa tốc độ bình luận còn nhanh như bay! Hai ba lần như vậy, cũng trở thành một quang cảnh độc đáo trong ngành giải trí, thế cho nên sau này mỗi lần Tề Thuỵ có chuyện gì xấu, fan hâm mộ các nhà khác sẽ không hẹn mà cùng ngồi canh giữ ở trang cá nhân nhân vật nữ, chờ xem fan cuồng của hắn đến ném gạch, vô cùng bừng bừng hưng trí.
Ngô Huyên buông hoa quả trong tay, thản nhiên gọi điện cho Tề Thuỵ.
“Cô Ngô.” Tiếp điện thoại là Willy.
“Tề Thuỵ đâu?” Giọng Ngô Huyên có chút bực bội.
“Hắn đang quay phim.” Willy nói. “Có chuyện gì thì có thể nói với tôi.”
“Cái tin tức kia là sao?” Ngô Huyên hỏi.
“Cái đó à, tôi cũng chỉ vừa mới biết.” Willy thực bình tĩnh. “Thời điểm hai người ra ngoài trước đây không chú ý, bị người khác chụp được ảnh, ngay cả tin tức cũng bị bán cho tuần san giải trí.”
Ngô Huyên trầm mặc trong chốc lát. “Công ty đang hỏi tôi.”
“Cô khoan gấp đã, cùng lắm thì công khai.” Willy nói. “Thuỵ Thuỵ bên này cũng đã hỏi ý kiến tôi, hắn không ngại công khai, thậm chí còn nói quay xong phim là có thể lập tức kết hôn.”
“Thật sao?” Ngô Huyên hỏi.
“Đương nhiên là thật, hắn thật lòng với cô.” Willy nói. “Cứ nghe lời hắn đi, chuyện này sẽ trôi qua an ổn.”
“…Ừ.” Ngô Huyên nói. “Buổi tối tôi lại gọi cho hắn.”
“Nghỉ ngơi cho tốt.” Willy tắt máy, cầm điện thoại ném cho Tề Thuỵ. “Buổi tối còn có thể gọi tới, cứ dựa theo lời tôi mà dỗ, chỉ cần hiện tại có thể nghe lời, tương lai khi cậu hoàn toàn nổi tiếng, không cần dùng sức cũng đá được cô ta.”
Tề Thuỵ gật đầu, tiếp tục chậm rãi lướt tin tức, tâm tình nhìn qua rất tốt.
“Người xấu.” Ngô Huyên bĩu môi với Tiểu Nguyệt. “Em cảm giác hai người bọn họ ngược lại rất xứng, vừa thấy đã biết ở với nhau đến thiên trường địa cửu rồi.”
Tiểu Nguyệt xem thử độ ấm trán cô, yên lặng vào phòng bếp bưng súp nấm trắng ra.
Mà bên đoàn phim “Tâm Thứ”, Thẩm Hàm vốn muốn Phương Nhạc Cảnh tạm thời đừng để ý mọi chuyện, cậu lại vẫn lướt iPad như mọi ngày, có điều lướt thì lướt, nhìn qua cũng không bị ảnh hưởng nhiều lắm.
“Ôi.” Thẩm Hàm nói. “Tâm tính thật tốt, nếu đổi thành tớ, nhất định sẽ tức giận.”
“Tức giận cũng vô dụng.” Phương Nhạc Cảnh ném iPad qua một bên. “Nhưng mà biết có người cố ý gây hấn, nhìn thấy vẫn sẽ mất hứng.”
“Đừng mất hứng.” Thẩm Hàm vỗ vỗ cậu. “Cậu chờ tớ đi tắm rửa, sau đó gọi Dương Hi cùng đi ăn khuya!”
Phương Nhạc Cảnh dội nước lạnh. “Dương Hi sẽ không đồng ý đâu, đạo diễn Trương hôm nay có dặn dò qua, muốn anh ấy khống chế sức ăn của cậu.”
Thẩm Hàm nghe vậy liền bi phẫn. “Phải không đó, còn có chuyện này hở?!”
“Đúng vậy.” Phương Nhạc Cảnh nói. “Lúc đó tớ cũng có mặt.”
“Đạo diễn Trương nhất định là phát hiện tớ ăn vụng bánh quy không đường của ông ấy ở trường quay.” Thẩm Hàm hừ hừ. “Tớ đây cũng về tắm rửa một cái, nhìn cậu và Dương Hi ăn.”
Phương Nhạc Cảnh:…
Bánh quy khó ăn như vậy mà cũng trộm??!
“Chờ tớ tắm rửa, năm phút đồng hồ.” Thẩm Hàm chạy ra cửa.
Phương Nhạc Cảnh tựa vào sô pha, gọi điện cho Nghiêm Khải.
“Vừa định gọi cho em.” Nghiêm Khải bên kia cười cười. “Như vậy có tính là thần giao cách cảm không?”
“Tính.” Nghe được giọng của anh, tâm tình Phương Nhạc Cảnh cũng tốt hơn. “Muốn gọi cho em làm gì?”
“Hai ngày nay có xem tin tức trêи mạng không?” Nghiêm Khải hỏi.
Phương Nhạc Cảnh do dự một chút. “Có.”
Nghiêm Khải khẽ nhíu mày. “Anh đã nói em đừng để ý mà.”
“Không có cách nào, lần đầu tiên gặp phải loại chuyện này.” Phương Nhạc Cảnh ôm đệm dựa. “Không nhịn nổi tò mò, anh phải cho em thời gian thích ứng chứ.”
“Gần đây để ý Tề Thuỵ một chút.” Nghiêm Khải nói. “Đừng khinh thường.”
“Vì sao vậy?” Phương Nhạc Cảnh hỏi.
“Anh cảm giác lúc này hắn muốn gây phiền toái cho em.” Nghiêm Khải nói. “Có điều cũng đừng vì hạng người này mà khẩn trương, anh chỉ là nhắc nhở em một chút mà thôi.”
“Ừa.” Phương Nhạc Cảnh nói. “Lúc trước giám đốc Bạch đã nói qua chuyện này, em sẽ chú ý.”
“Còn thích giới giải trí không?” Nghiêm Khải hỏi.
“Không thích, cũng không ghét.” Phương Nhạc Cảnh nói. “Nhưng cho dù thế nào, em vẫn sẽ làm tốt việc nên làm.”
“Ngoan.” Nghiêm Khải nói. “Đừng nghĩ gì nữa, tất cả mọi việc anh sẽ giải quyết giúp em.”
“Đạo diễn Trương nói sau khi quay xong, đại khái em sẽ có hai ba tháng được nghỉ.” Phương Nhạc Cảnh tựa vào sô pha. “Lúc đó em sẽ đi Anh một thời gian.”
“Anh nghỉ vài ngày đi với em.” Nghiêm Khải nói.
Phương Nhạc Cảnh nói. “Em là đến thăm ba mẹ.”
Nghiêm Khải:…
“Hiện tại gặp phụ huynh, có hơi sớm đi?” Thanh âm Phương Nhạc Cảnh có chút ý cười.
“Anh vẫn cùng đi với em.” Nghiêm Khải nói. “Tìm phòng ở gần nhà em, có cơ hội liền trèo tường đến hẹn hò.”
“Cái gì chứ.” Phương Nhạc Cảnh buồn cười.
“Muốn chọc em vui vẻ.” Nghiêm Khải qua di động hôn hôn cậu. “Được rồi, ngủ sớm chút đi.”
“Anh cũng vậy.” Phương Nhạc Cảnh nói. “Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Giọng Nghiêm Khải rất dịu dàng.
“Nhạc Nhạc!” Thẩm Hàm vui vẻ xông vào.
Phương Nhạc Cảnh nhanh chóng ngồi thẳng.bg-ssp-{height:px}
“Hử?” Thẩm Hàm buồn bực. “Sao cậu lại hôn điện thoại.”
Phương Nhạc Cảnh bình tĩnh nói. “Là cháu gái của tớ muốn hôn.”
“Lại là bà Sáu của cậu hả?” Thẩm Hàm rất hâm mộ. “Thật tốt, mỗi ngày đều gọi điện thoại cho cậu, nấu cơm nhất định ăn rất ngon.”
Phương Nhạc Cảnh:..
Hai chuyện này có quan hệ gì sao?
“Đi thôi đi thôi, chúng ta đi ăn thịt nướng, chậm sẽ không còn chỗ.” Thẩm Hàm kéo cậu lên.
Phương Nhạc Cảnh nói. “Buổi tối còn ăn đồ dầu mỡ như vậy?”
“Đúng vậy.” Thẩm Hàm nhìn Phương Nhạc Cảnh. “Tớ nói với Dương Hi là cậu đặc biệt muốn ăn.”
Phương Nhạc Cảnh bình tĩnh vô cùng. “Dương tiên sinh sẽ không tin đâu.”
“Đúng vậy, thế nhưng tớ cứ hừ hừ bám vào người hắn, nên hắn đáp ứng rồi.” Thẩm Hàm vô cùng vui sướиɠ.
Phương Nhạc Cảnh dở khóc dở cười, gõ cửa kêu Phùng Chử, bốn người cùng đến quán đồ nướng.
Trong thành phố điện ảnh, cái không thiếu nhất chính là ngôi sao, cho nên mọi người đều thấy nhưng không thể trách. Cửa hàng thịt nướng kinh doanh rất tốt, ghế hộp sớm đã bị chiếm hết không còn, mấy người chỉ có thể ngồi ở đại sảnh bên ngoài, nhưng mà cũng rất mát mẻ.
“Muốn ăn cái gì?” Phùng Chử hỏi.
“Thịt lợn ba chỉ muối xông khói cá vược vàng ngó sen đậu hủ bí đỏ.”
Dương Hi ở bên cạnh vô tình nói. “A Chử đang hỏi Nhạc Nhạc, cậu chỉ có thể uống ít nước ô mai đường.”
Thẩm Hàm vô tội nói nói. “Tôi chỉ đang tụng menu.”
Phương Nhạc Cảnh bật cười, vừa định kêu cậu ta cùng gọi món ăn, Phùng Chử lại âm thầm đẩy cậu một chút. “Tề Thuỵ đến đây, có gì đó không đúng lắm.”
“Xem tư thế là đến gây hấn với chúng ta.” Thẩm Hàm quét mắt qua cũng nhíu mày. “Làm sao đây, hình như có ý định đến hỏi tội.”
“Đi!” Dương Hi đứng lên.
“Đi?” Thẩm Hàm trừng lớn mắt. “Dựa vào cái gì, còn phải trốn tránh hắn?”
“Không phải trốn, là đối mặt.” Phương Nhạc Cảnh là người đầu tiên hiểu được ý tứ của Dương Hi.
Nhìn Dương Hi cùng Phương Nhạc Cảnh đi về phía Tề Thuỵ, Thẩm Hàm vẫn không dời mắt, Phùng Chử ghé vào lỗ tai cậu nói nhỏ vài câu. “Đã sớm tính trước rồi.”
“Thật ghê tởm.” Thẩm Hàm khó được lúc tức giận như vậy.
Không ít người ngồi ở ngoài quán thịt nướng, tất nhiên cũng thấy Tề Thuỵ và Phương Nhạc Cảnh. Vốn dĩ tin tức của hai người này với Ngô Huyên cũng đã náo loạn đến ồn ào huyên náo gần đây, tất cả mọi người đều chờ xem kịch vui. Mắt thấy hai người ngày càng gần, cho dù quần chúng trì độn vây xem cũng cảm giác được mùi thuốc súng. Quả nhiên, trong miệng Tề Thuỵ không biết đang mắng cái gì, cú đấm liền vọt qua.
Trong giới này rất coi trọng hình tượng, cho dù chán ghét cỡ nào, bề ngoài vẫn phải giả bộ thân mật khăng khít. Hai ngôi sao lại đánh nhau rõ như ban ngày, thật sự không phải hình ảnh thường xuyên thấy được. Vì thế trong nháy mắt mọi người đều ồ lên, cả cơm cũng chẳng muốn ăn, ngóc đầu duỗi cổ xem náo nhiệt. Để tránh tạo thêm gánh nặng cho thần thượng, đại đa số mọi người đều không lại gần mà xem, chỉ ở xa xa bình tĩnh quan sát.
Willy tất nhiên không có khả năng để Tề Thuỵ thật sự đánh một trận, vốn dĩ muốn tìm người làm kiểu làm dáng một chút, sau đó chính mình sẽ tha hắn đi. Đáng tiếc Phương Nhạc Cảnh lại che dấu tính bạo lực của mình rất tốt, bởi vì trước đây đối phương lái xe tông Thẩm Hàm, sớm đã tức một bụng, lần này thật vất vả mới đợi được Tề Thuỵ tự mình xông lên, vì thế liền thoải mái đá đối phương ngã phịch xuống đất, còn thuận tiện đạp thêm một cú.
“Thật sự đánh nhau kìa!” Thẩm Hàm hít một ngụm khí lạnh. “Cho dù là Nhạc Nhạc đoạt vai chính của hắn, cũng không cần phải hẹp hòi như vậy chứ!” Thanh âm phi thường lớn, đảm bảo mọi người trong sảnh đều nghe được.
Phùng Chử nhanh chóng ôm đồ đạc đi qua ngăn cản, Thẩm Hàm cũng chạy bước nhỏ đuổi kịp, diễn xuất phi thường tốt.
Vì thế toàn bộ người trong quán đồ nướng đều buồn bực, vốn dĩ tưởng là vì phụ nữ, xem ra hiện tại là vì công việc?
“Được rồi, đừng đánh nữa.” Willy cũng không nghĩ tới đối phương nhìn rất thanh tú, đánh nhau cư nhiên lại ngoan độc như vậy, vì thế liền nhanh chóng kéo Tề Thuỵ ra. Dương Hi mặt đầy lạnh lẽo che Phương Nhạc Cảnh ở phía sau, phi thường phi thường cao lớn uy mãnh, vừa thấy liền biết sức chiến đấu là vô cùng cao.
Tề Thuỵ lúc trước cũng nghĩ là đến làm bộ làm dáng, ngàn lần không đoán được đối phương sẽ ra tay ngoan độc, vì thế cũng có chút mờ mịt, Willy liền nhân cơ hội kéo người trở về. Tóm lại đã đạt được mục đích, không cần thiết phải kiếm thêm phiền toái nữa.
Xảy ra chuyện này tất nhiên không thể ăn thịt nướng nữa, cho nên sau khi trở lại khách sạn, oán niệm của Thẩm Hàm với Tề Thuỵ lại tăng lên gấp đôi!
Dương Hi nhanh chóng gọi điện thoại cho công ty, nói sơ qua sự tình vừa nãy một lần, sau đó liền gọi điện thoại đặt đồ ăn khuya đến. Đêm nay là thời điểm mấu chốt để xoay chuyển dư luận, phỏng chừng mọi người đều không ngủ được.
“Đánh hay lắm!” Thẩm Hàm khen ngợi Phương Nhạc Cảnh. “Đánh chết hắn!”
Phương Nhạc Cảnh cầm di động ra ban công, gọi điện cho Nghiêm Khải
“Anh biết rồi, lúc nãy Dương Hi đã thông báo cho công ty.” Nghiêm Khải cười cười. “Đừng sợ, không quá ba ngày, chuyện này sẽ được giải quyết triệt để.”
“Em không làm sai chuyện gì chứ?” Phương Nhạc Cảnh hỏi.
“Đương nhiên là không.” Nghiêm Khải nói. “Là vì hắn gây chuyện với mình trước, như vậy coi như quá nhẹ với hắn rồi.”
“Muốn em làm gì tiếp theo?” Phương Nhạc Cảnh hỏi.
“Công ty sẽ an bài cho em.” Nghiêm Khải nói. “Nếu không muốn ngủ, thì lên mạng đọc tin tức đi.”
“Ừa.” Phương Nhạc Cảnh gật đầu.
“Lúc nào cũng có thể gọi cho anh.” Nghiêm Khải nói. “Đêm nay anh đợi bình minh với em.”
Phương Nhạc Cảnh cười cười. “Được.”
“Nhạc Nhạc!” Thẩm Hàm ở trong phòng gọi. “Đến ăn tôm hùm chua cay và khoai tây rau diếp nè!”
Phương Nhạc Cảnh tắt điện thoại về phòng, lập tức liền bị mùi dầu vừng và ớt làm sặc đến ho khan.
“Làm cay gấp ba lần, nâng cao tinh thần chiến thắng!” Thẩm Hàm chà xát ngón tay. “Mau tới đây!”
Phùng Chử mở một chai bia, sau đó cảm thán. “Trước đây xem World Cup cũng không có long trọng như vậy.”
“World Cup không biết người thắng cuối cùng là ai, tất nhiên không có tâm tình ăn nhiều.” Thẩm Hàm nói. “Nhưng lần này không giống, xe QQ nhất định thua trận!” Cho nên nhất định phải ăn một bữa chúc mừng đến no nê.”
Phương Nhạc Cảnh bật cười, cũng gia nhập trận chiến tôm hùm! Sau một lát, đạo diễn Trương và Trình Ất đến gõ cửa, vốn dĩ muốn hỏi chuyện xung đột với Tề Thuỵ, kết quả mở cửa ra liền bị cảnh tượng vui sướиɠ bên trong làm sốc một chút.
“Đạo diễn Trương.” Phương Nhạc Cảnh đứng lên.
“Tổng giám đốc Bạch đã gọi điện đến, tôi liền tới đây xem các cậu!” Bởi vì thân thể đạo diễn Trương không tốt, cho nên luôn không ăn cay, nhưng lại thật sự rất muốn ăn, vì thế ngồi không tới hai phút liền rời đi với Trình Ất – giày vò lắm đó nha!
“Nhạc Nhạc!” Thẩm Hàm vừa uống nước vừa lướt iPad. “Có tin tức rồi!”
Tất cả mọi người lại gần, liền thấy trêи trang web giải trí lớn nhất nước, rõ ràng xuất hiện một tin tức có tiêu đề in đậm, chỉ có bốn chữ vô cùng đơn giản: “TỀ THUỴ ĐIÊN RỒI!”