Slime Tensei. Taikensha ga Youjo Elf ni Dakishimeraretemasu

chương 8: slime ở điểm dừng chân

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương 8: Slime ở điểm dừng chân

Tối qua, tôi lẻn ra khỏi xe đi trừng trị lũ láo xược ngu ngốc dám nhe nanh vuốt của chúng tới những đứa con gái đáng yêu của tôi.

Sau đó tôi bí mật chui vào mền, và giờ thì trời đã sáng rồi.

“Hm~ Hôm nay là một buổi sáng đẹp trời nhỉ?”

“Pyui~ Pyui”

Tôi ra khỏi xe cùng với cô elf Orphe, và trong lúc hít thở khí trời thanh khiết buổi sớm, chúng tôi duỗi tay duỗi cẳng.

Thời tiết hôm nay thật đẹp. Bầu trời xanh trải dài ngút mắt.

“Orphe, hôm nào chị cũng dậy sớm quá ha!”

Trong bộ dạng ngái ngủ, cô người lùn Nikola ra khỏi xe,

Con bé có mái tóc bạc và da trắng, không giống một người lùn.

Dù là có một vẻ đẹp vô song, nhưng con bé vẫn là một tsurupeta có chiều cao khiêm tốn. (tsurupeta = Tsurutsuru~trơn láng + Pettanko~flat-chested.)

“Nikola cũng nên thức dậy sớm đi. Ngủ sớm dậy sớm có lợi cho sức khỏe mà.”

“…em sẽ cố. Với nghiên cứu sư bọn mình, thành tựu là thứ chúng ta làm được mỗi ngày mà.”

Cả hai rửa mặt bằng nước Orphe làm ra từ ma thuật, và làm một vài động tác thể dục nhẹ.

Dậy sớm làm việc là truyền thống của nhà Enlight.

Tôi cũng làm những gì có thể bằng thân slime. Thực tế thế này cũng là tập luyện biến hình đặc biệt.

Tôi có thể dùng điều này để che giấu mục tiêu cấp thiết của tôi khỏi con người. Những gì tôi cần cho điều đó là thông thạo 4 biến đổi: biến hình, xúc giác, độ cứng và màu sắc.

Nếu tôi đều đặn thực hiện những thứ vụn vặt này, tôi sẽ thành thạo được thân thể slime này.

“Giỏi ghê ta, Sla-chan. Em cũng biết thể dục nhà Enlight sao.”

“Pyui!”

Đây là những bài thể dục tôi nghĩ ra mà! Những động tác này sẽ giúp chúng tôi có một sống khỏe mạnh.

Orphe xong việc tập liền ôm chặt tôi. Bộ ngực mềm và ấm của Orphe luôn là chiếc ghế đặc biệt dành cho tôi.

Tôi chợt nghĩ thật là hay khi tôi tái sinh thành slime, để được ôm như vầy.

“Giờ thì khởi hành thôi nhỉ. Nikola, xe golem đã okê chưa?”

“Đương nhiên, em đã hoàn thành cả việc tu bổ rồi.”

Nikola đưa ngón cái ra.

Orphe gật đầu, rồi hai con người và một chú slime leo lên xe.

Có một cây gậy nhô lên sàn ở bên trong xe, và một tinh thể lắp nơi đầu gậy.

Nikola nắm chặt lấy nó.

Khi con bé làm vậy, một âm thanh chuyển động vang lên, động cơ golem bắt đầu lực đẩy và xoay, các bánh răng chồng khớp với nhau. Rồi chiếc xe bắt đầu lăn bánh.

Con Golem bốn chân giả mạo thú, thứ được che bằng bộ lông của một con hươu, giả vờ như đang kéo xe, cũng bắt đầu di chuyển.

Giờ thì bọn tôi sẽ khởi hành.

Nhờ vào hệ thống giảm xóc đang dùng lên bánh xe có đường kính lớn, xe golem nhanh nhẹn chạy được trên con đường núi gồ ghề.

Và thế là, thấy tận mắt phát minh của mình đang đóng một vai trò quan trọng, tôi cảm thấy không gì tuyệt vời hơn khi là người phát minh ra nó.

~papaslime~

Sau khi di chuyển được 1 lúc, chúng tôi ra con đường chính.

Nhờ đường được lát đá, nên độ xóc đã giảm xuống.

Bởi vậy, lúc này tôi có thể để suy ngẫm.

Đất nước phương đông mà Orphe và Nikola đang hướng tới, Đế chế Ashley, có một vài thị trấn và làng mạc.

Họ có vẻ như hướng thẳng tới thành phố cảng hưng thịnh nhất, Cảng Ash.

“Nikola-chan, trước đây em đã tới nơi này chưa?”

“Không. Em vốn dĩ là hikikomori mà. Em có bao giờ ra khỏi phòng nghiên cứu đâu.”

“Thực tế chị cũng vậy thôi. Thỉnh thoảng dòng máu thợ săn của chị trỗi dậy và chị đi săn bắn ở những ngọn núi gần nhà, nhưng chị không thật sự đi tới thị trấn khác.”

Trong đám chị em, có phe trong nhà và phái ngoài trời.

Orphe [Ma Đạo Ngộ] và Nikola [Giả Kim Ngộ] về cơ bản ở trong nhà đắm mình trong những nghiên cứu, bởi lẽ dinh thự của tôi là một môi trường với đầy đủ trang thiết bị; nhưng đôi khi họ cũng đi tới nơi xa để tham dự những hội thảo học thuật hay đại loại vậy, hoặc đi du lịch với tôi để tìm kiếm nguyên liệu không có trên thị trường.

Ba người còn lại, Shimizu [Kiếm], Helen [Y Đạo] và Leona [Vương Giả], cần kinh nghiệm hơn bất cứ ai, vì vậy họ đi khắp những nơi thí dụ như chiến trường. Là một người cha, tôi thật sự lo lắng về chuyến đi của hai cô nàng hikikomori này. Nếu tôi không đi cùng, ai biết điều gì sẽ xảy ra chứ.

Tôi vận sức vào thân slime đang hơi run rẩy nhẹ của mình.

“Sla-chan, nếu chị nhớ không lầm thì, Otou-san có bản đồ hay văn kiện từ khắp nơi trên thế giới, không biết cha có bản đồ khu vực này không nhỉ?”

“Pyui~”

Tôi lấy ra vật yêu cầu.

Sau cùng đó là tài sản của tôi mà. Tôi có thể biết rõ được là tôi có vật ấy hay là không.

Vì tôi lấy ra vật vừa tưởng tượng bằng Kho Chứa, tôi không thể chọn vật gì để mang ra bằng những lời mơ hồ như Orphe nói được.

Vì thế, tôi lấy ra sau khi tái tạo ra vật ấy.

“Cảm ơn Sla=chan…. A, Nikola=chan, nhìn xem. Xem nè.”

“Đợi một chút, em đang lái xe, quay lại nhìn thì nguy hiểm lắm. Để em chuyển chế độ lái tự động.”

Con bé có thể làm thế kia à?!

Tôi đâu có gắn thiết bị tự động lái vào xe golem đâu chứ.

“Eh? Chị nhớ lúc otou-san làm nó thì đâu có chức năng như vậy.”

“Tất nhiên đó là phát minh của chính em. Nhưng mà em chỉ có thể dùng trên đường lộ thôi. Nó ghi nhận đường từ hình dạng và chỉ lái theo đường trong khi tránh chướng ngại thôi. Nó sẽ ngừng một khi chúng ta đến ngã rẽ.”

Tuy đơn giản nhưng quả là một ý hay. Có thể thực tiễn hóa, cách này hay cách khác.

Mặc dù có khá nhiều vấn đề kỹ thuật cần phải làm rõ, nhưng tôi thấy hạnh phúc khi có thể thấy con gái mình trưởng thành.

“Rồi, Orphe-nee, khi nãy chị ngạc nhiên về cái gì vậy?”

“Có một ngôi làng nổi tiếng về suối nước nóng gần chỗ chúng ta! Shimizu-nee bảo rằng nó rất sảng khoái nên chị nhớ tên rõ lắm.”

“Orphe-nee, chị thật sự thích suối nước nóng đúng không nè.”

“Ừm, chị yêu nó. Tuyệt đối phải đi!”

Nikola suy nghĩ một chốc.

“Orphe-nee, thường thì, chúng ta sẽ phải đi qua một trạm gác lớn nếu muốn đi qua đường biên giới quốc gia, nhưng có khả năng nó sẽ bị chặn lại bởi tên mập thượng đẳng nếu lỡ hắn đã gửi một con bồ câu đưa thư đến đó sau khi nghi ngờ chúng ta mang những nghiên cứu ra bên ngoài. Thế nên em định trốn thoát tới Đế quốc Ashley bằng cách đi xuyên qua đường núi gồ ghề trong dãy núi bằng xe golem.”

Nikola chỉ vào dãy núi nhấp nhô trên bản đồ.

Xe bình thường sẽ gặp khó khăn khi di chuyển trên con đường không được bảo dưỡng tốt đó. Thế nên nó sẽ là một điểm mù.

“Lộ trình mà Nikola-chan nghĩ, ngôi làng suối nước nóng….”

Sau đó, cô bé gật đầu.

“Con đường đi đến ngôi làng suối nước nóng cũng gần như trùng khớp với lộ trình dẫn lên núi trong dự tính của em.”

“Nếu vậy là…”

“Chúng ta có thể dừng chân, nhưng chỉ một ngày thôi. Em cũng muốn đi với Orphe-nee tới suối nước nóng.”

Con bé này, cuối cùng, nhỏ vẫn yêu chị mình, nên không thể từ chối chị.

“Cảm ơn nhiều, Nikola=chan.”

Orphe ôm Nikola thật chặt.

Orphe hay có thói quen ôm ngước khác. Nếu con bé ôm chị em hay slime tôi thì không sao, nhưng tôi sẽ canh chừng không để con bé ôm một người đàn ông.

Nếu con bé làm vậy, otou-san này không đảm bảo giữ được lý trí của mình, ổng sẽ tiêu diệt ruồi bọ cho xem.

“Sla-chan cũng rất trông mong suối nước nóng phải không nè♪?”

“Pyui♪”

Trên thực tế, tôi cũng yêu suối nước nóng.

Thế nên tôi dùng mọi cách để làm một bồn tắm rộng thênh thang trong biệt thự, thậm chí còn làm cả những thành phần của suối nước nóng.

Dẫu vậy, bất kể tôi thông thái cỡ nào, tôi vẫn không thể thắng được suối nước nóng tự nhiên.

“Nikola-chan, tăng tốc lên em. Chị sẽ cung cấp ma lực cho.”

“Thiệt tình, ngừng lại đi, Orphe-nee thật thô lỗ. Chị không được rót quá nhiều ma lực đâu. Nếu chị nâng đầu vào lên quá nhiều thì việc có bộ phận nào đó hư hại sẽ chỉ là vấn đề thời gian thôi. Nguy kịch hơn nữa thì chiếc xe sẽ tiêu luôn.”

“Uuuu, chán vậy. Thế thì, Sla-chan, tụi mình sẽ hát bài suối nước nóng cùng nhau nào.”

“Pyui”

Tôi thiệt không biết bài hát suối nước nóng là thứ gì, nhưng tôi đồng ý.

Orphe bắt đầu hát ca.

Thật sự không phải là nịnh hót khi nói rằng giọng hát của con bé là giai điệu của thiên đường, Ngoài ra còn có thực tế là người elf vốn yêu ca hát, và con bé quả là có tài năng.

Thậm chí với cả một bài hát sơ xài không nghiêm túc, nó vẫn kích thích được trái tim người nghe.

Tạm thời, tôi chỉ thích ứng xen vào bằng tiếng kêu.

Orphe mỉm cười. Nikola dường như tự mình hưởng thụ, đang mỉm cười nhìn vào Orphe và tôi, yes-man[1] trên đùi con bé.

Cứ thế, đích đến của chúng tôi đổi sang làng suối nước nóng, Braun, nơi chúng tôi sẽ dừng chân lại một chút.

~papaslime~

Sau khi cắm trại 1 ngày, ngày thứ hai, chúng tôi cuối cùng cũng tới được Braun.

Trên đường tới đây, tôi đã [Hấp Thụ] một con Chuột-Denkul, một chi phụ của Chuột Mập, nhưng không thể copy skill của nó. Đây chắc là do trùng lặp rồi.

Skill của con quái có lẽ giống hệt Chuột Mập. Nhưng mà, tôi cảm thấy luck của mình cao hơn một cách kì lạ. Nó là loài chuột được cho là sẽ mang lại may mắn.

Tôi quyết định tối nay sẽ lẻn ra khỏi nhà trọ và săn quái vật trong vùng.

Tôi chắc không có cơ hội nào tới đây nữa nếu để vụt mất cơ hội lần này.

Vì lợi ích tăng skill, tôi muốn Hấp Thu nhiều loại mà tôi có thể càng nhiều càng tốt.

“Orphe-nee, em không chắc liệu chi phí đi đường của chúng ta có thể trả tiền nhà trọ không. Nên em sẽ bán một ít ngọc vừa đủ.”

“Không cần đâu em. Đợi chút. Sla-chan, lấy ra cái mũ có lông chim lớn ấy.”

“Pyui”

Con bé nói xong, tôi đã lấy ra cái mũ lông ưa thích của Orphe.

Orphe đi tới chỗ có rất nhiều người qua lại và đặt cái mũ xuống trước mặt cô bé.

Orphe bắt đầu hát.

Với giọng tươi sáng, nổi bật, nhưng giai điệu lại nghe như lay động con tim.

Màn trình diễn ấy thậm chí không có nhạc cụ, chỉ mỗi chất giọng của cô bé.

Đó là bài hát bỗng dưng vang lên.

Nói đúng ra, có lẽ sẽ chẳng có ai dừng lại lắng nghe nó cả.

Thế nhưng, tiếng ca của Orphe rất đặc biệt. Người qua đường dừng chân, rồi tụ tập lại cách một quãng, tìm kiếm người hát.

Orphe tiếp tục hát.

Bài hát đạt đến cao trào. Mọi người cuồng nhiệt, hào hứng mãnh liệt.

Và rồi, bài hát kết thúc.

Tuy chỉ là một bản nhạc, song mọi người đều xúc động, như thế đó là một vở kịch. Bài hát tự nó đã thành một câu chuyện cổ tích.

Vài người vỗ tay. Cơn mưa pháo tay lan ra chóng mặt, còn Orphe nhận được tung hô.

Con gái tôi thật kinh ngạc.

Phải giúp con bé một tay mới được.

“Pyui!”

Tôi lật cái mũ lông chim, đoạn đội nó lên đầu và kêu vang.

Mọi chú ý đều hướng về tôi.

Orphe chìa tay tới cái mũ lông, và cúi chào duyên dáng.

Lập tức sau đó, một lượng lớn tiền thưởng được ném ra.

Orphe bày tỏ lòng biết ơn bằng việc hát thêm một bài nữa.

~papaslime~

“Đây nè, Nikola-chan. Phí đi đường của chúng ta. Chúng ta có thể ở trong một nhà trọ tốt, thậm chí gọi một bữa thịnh soạn nữa.”

“Em quên mất về tài năng đặc biệt của Orphe=nee. Nếu là Orphe-nee, chúng mình không cần lo lắng về thức ăn hay tiền bạc chỉ bằng việc lên núi hay thỉnh thoáng hát trong thị trấn.”

“Hmm, thực là không nha? Nếu chị nghiêm túc nghiên cứu ma thuật, thì nó sẽ mất một lượng tiền không thể tin nổi.”

Tôi đồng ý cái đó.

Có nhiều phí tổn khác nhau cho việc hiểu thấu được ma thuật, ví như vật liệu hiếm có hay ngọc đắt đỏ.

“Giả kim cũng vậy thôi. Em muốn nhanh chóng dựng một căn cứ rồi giết thời gian. Tạm thời, em chắc chỉ có thể kiếm một phòng bằng tiền hiện có thôi.”

“Nikola-chan, đi tìm nhà trọ tốt nhất trong trấn này đi. Ở đó hẳn sẽ có đồ ăn ngon nhất.”

“Pyui!”

“…Chị đúng là hoang phí, cái phần vô vọng của chị y như otou-san luôn.”

Nikola cười cay đắng, và rồi đi tim đặt chỗ ở một nhà trọ.

Nếu là nhà trọ No.1 của trấn này, chúng tôi sẽ có thể mong đợi suối nước nóng và thức ăn tuyệt hảo.

Hãy chậm rãi thưởng thức và vui vẻ hôm nay thôi.

“Sla=chan, sao em lại mọc cánh vậy?”

“Pyui!”

Để dang rộng đôi cánh của mình ra, tôi liền thử tạo ra một đôi cánh.

Nikola đến gọi chúng tôi. Orphe mỉm cười rồi ôm tôi lên, hướng tới nhà trọ.

————————————————

Chủng tộc: Slime cấm kị.

Lv: 6

Tên: Merlin Enlight

Skill: Hấp thụ | Cất trữ | Cảm ứng hiện diện | Thuộc hạ | Bay I| Đâm Sừng | Ngôn ngữ I

Tài sản: Thuốc axit mạnh | Thành phần thảo mộc khác nhau | Quang thạch tiến hóa | Di sản của Đại Hiền Giả | Nguyên liệu Chuột Rừng | Nguyên liệu Pidgeotto | Nguyên liệu Bambi Sừng | Nguyên liệu Chuột Denkul

Chỉ số: Physical strength F | Endurance F | Agility E | Magic power F+ | Luck F | Uniqueness EX

————————————————

Chú thích

↑ người chỉ biết nói yes

Truyện Chữ Hay