Mở đầu: Hiền giả vĩ đại hóa thành một con slime
Vì bệnh tật, cuộc đời của tôi đã sắp sửa chấm dứt. Không hề muốn níu kéo cuộc sống, tôi yêu cầu được an nghỉ bình yên trong căn nhà quen thuộc của mình vào những giây phút cuối đời.
Với một người như tôi, Merlin Enlight, một hiền giả vĩ đại đã để lại vô số huyền thoại, di nguyện cuối cùng của tôi lại quá đỗi tầm thường, thật đáng buồn cười.
Tôi không có chút luyến tiếc nào cả.
….tuy không cần nói, nhưng tôi thấy mình đã có một cuộc sống hạnh phúc.
Với di nguyện đó, tôi sẽ được những cô con gái dễ thương của mình chăm sóc trong những ngày cuối đời.
“Otou-san, đừng đi mà!”
Đến tận giờ phút này, con gái tôi vẫn đang siết chặt bàn tay tôi và rơm rớm nước mắt. Cô bé là một nàng elf trẻ tuổi chẳng có chút máu mủ với tôi, nhưng chúng tôi gắn bó với nhau còn hơn cả một gia đình thực sự.
Tôi có 4 cô con gái cùng chung sống trong căn nhà này.
Tất cả đều là trẻ mồ côi tài năng, mà tôi, một đại hiền giả, đã trui rèn cho chúng những kĩ năng phù hợp.
“Đừng khóc nữa, Orphe à. Ta đã sống đủ rồi.”
50 năm qua tôi đã phấn đấu hết mình.
Đòi hỏi thứ gì thêm nữa sẽ là quá tham lam.
“Nhưng vẫn còn nhiều ma thuật lắm mà con chưa được học từ Otou-san. Làm ơn dạy cho con nữa đi.”
“Con nhóc hư này. Vì cha đã trao cho con [Ma Thuật], từ bây giờ con hãy tự bước đi trên con đường của mình. Nếu là con thì, có lẽ sẽ còn tốt hơn cả cha. Đừng làm cha lo lắng quá khi đang sắp đoàn tụ ông bà chứ?”
Tôi cười khổ.
Con gái thứ 3 của tôi, elf Orphe, thừa hưởng [Ma thuật] của tôi, và trưởng thành tới mức được gọi là Ma thuật Giác Ngộ. Pháp sư vĩ đại nhất thế giới.
Cô gái đó gật mạnh đầu trong khi òa khóc.
Tôi chuyển ánh mắt sang bên.
“Nikola, mặt khác, cha cũng lo lắng về con đó. Con có thể cư xử nhõng nhẽo một chút với các chị con cũng không sao đâu.”
“Mấy chị chả đáng tin cậy gì cả… Trái lại, Nikola toàn phải hỗ trợ các chị ấy thôi.”
“Fu, con chả thay đổi gì nhỉ. Hãy hoàn thành những nghiên cứu mà cha bỏ dở nhé, Giả Kim Giác Ngộ.”
“Con xin thề trên dưới cái tên Enlight.”
Đứa con gái út, người lùn Nikola, siết chặt nắm tay nhỏ của con bé trước ngực, và thề sẽ kế thừa ý chí của tôi.
Với đứa bé này tôi đã trao toàn bộ [Giả Kim Thuật] mà tôi sở hữu, và con bé trở thành nhà giả kim quan trọng nhất mang danh Giả Kim Giác Ngộ.
“Shimazu. Cha chẳng còn thứ gì liên quan tới Kiếm nữa để dạy con. Giờ những gì con cần là với khả năng đó, hãy không ngừng chiến đấu và học hỏi. Con vẫn còn một chặng đường dài để đi.”
Con gái thứ hai, người cáo Shimazu, có vẻ mặt lạnh lùng, nhưng cánh tay thường cầm kiếm của con bé đang run rẩy.
Dường như con bé cũng tiếc thương vì cái chết của tôi.
“Chichiue (phụ thân), cảm ơn cha đã khuyên bảo. Xin đừng lo lắng. Con nhất định sẽ vượt cả Cha. Con xin thề nhân danh thanh tsurugi mà Cha đã tặng.”
“Con vẫn nghiêm nghị như thường lệ nhỉ. Nếu có chuyện xảy ra thì hãy chăm sóc mấy đứa em con nhé. Con là người mạnh nhất trong đám đó.”
“Tất nhiên rồi cha. Các em ấy là gia đình quan trọng của con mà.”
Đứa luôn vô cảm xúc và khắc kỉ Shimazu mỉm cười dịu dàng, Tôi mừng là mình đã thấy được nụ cười đó vào phút lâm chung.
Tuy rằng con bé chưa từng mở lòng với ai từ khi tới đây, nhưng con bé đã trưởng thành rồi.
“Helen. Cha muốn con cứu người bằng [Y thuật] của con. Cha cầu nguyện cho con thành một y sư lý tưởng không để ai phải chết. Nếu là con, nhất định con sẽ đạt được điều ấy.”
“Vâng, Otou-sama. Đây là thành quả kì diệu mà Otou-sama đã tạo nên. Con sẽ cho cha thấy rằng con có thể cứu được nhiều người bằng sức mạnh ấy… Sau đó, con sẽ thành một y sư tài giỏi mà thậm chí có thể cứu được cả những người bệnh giống như Tou-sama.”
“Haha, thế thì thật tuyệt qua. Cha rất mong đợi vào tương lai đấy. Helen, là chị cả, con nhớ phải chăm sóc các em con đó.”
Helen, đứa con gái lớn tộc thiên thần, gật đầu. Tôi đã rèn cho con bé toàn bộ [Y thuật] của mình.
“Orphe, Leona không về sao?”
“Dạ, Leona nói rằng em ấy sẽ không về cho đến khi làm xong bài kiểm tra của cha. Em ấy nhắn miệng là, [Con sẽ cho chichi thấy rằng con có thể an toàn hoàn thành việc tái thiết vương quốc Granlid mà cha đã phó thác. Cho tới khi đó, cha đừng có hòng mà chết đó].”
“Con bé vẫn luôn vô lý như vậy. Cha thấy thật cô đơn vì không thể gặp nó, nhưng cha rất hạnh phúc. Như thế mới đúng là nó.”
Những gì Leona, con gái nhân tộc thứ 4 của tôi, nhận từ tôi là khả năng trị vì như một [Vị vua].
Tôi là một đại hiền giả đã thực hiện những điều phi thường.
E sợ rằng mọi thứ tôi đạt được sẽ tan biến theo cái chết của mình, tôi đã tìm người thừa kế. Tuy vậy, chẳng ai có thể kế thừa tất cả mọi thứ từ tôi. Tôi đã có được quá nhiều kiến thức và quá nhiều kĩ thuật.
Đó là lí do vì sao tôi phải chia chúng ra và để mỗi đứa con gái thừa kế từng phần khác nhau.
[Ma Đạo Ngộ] thuộc về con gái thứ 3, Orphe Enlight, người elf.
[Giả Kim Ngộ], thuộc về con gái thứ 5, Nikola Enlight, người lùn.
[Kiếm Đạo Ngộ], thuộc về con gái thứ 2, Shimazu Enlight, người cáo.
[Y Đạo Ngộ], thuộc về con gái cả, Helen Enlight, thiên thần.
[Vương Giả Ngộ], thuộc về con gái thứ 4, Leona Enlight, nhân tộc.
Tôi đã rèn dũa những người con gái của mình, chúng sẽ lớn lên không phụ kì vọng của tôi, rồi cuối cùng sẽ vượt qua tôi thôi.
…Tôi sẽ giữ bí mật rằng tôi còn có một đứa con riêng khác ngoài những cô gái này. Để con bé náu mình trong bóng tối là điều cần thiết, và nói thật, con bé đến ngày hôm qua trong thoáng chốc để tiễn tôi đi.
“Cha thật sự mừng là ta có thể nhìn mặt các con lần cuối, Mà Orphe nè. Như Cha dặn con trước, xác cha thì…”
“Con biết mà. Đổ đầy thuốc thần kì vào trong quan tài của cha để mà cha có thể ngủ yên bình phải không?”
“Phải phải, cha nhờ con đó. Đây là di nguyện cuối cùng của cha…. Cha rất hạnh phúc, cảm ơn tất cả các con.”
Ý thức của tôi dần mờ đi.
Nếu giờ tôi để mất ý thức, có lẽ tôi sẽ chẳng thể tỉnh lại được nữa.
Con gái tôi tiễn tôi đi với một nụ cười gắng gượng trong nước mắt.
….Thưc sự, tôi rất hạnh phúc.
✦✧✦✧
Đúng như lời cha cô bảo, cô gái elf, Orphe Enlight, đã đổ đầy quan tài bằng thuốc thần kì mà cha cô chế tạo cho tới khi ngập cái xác.
Chất lỏng nhớt nhợt bao bọc lấy cái xác.
Orphe yêu thương xoa má, và miết nhẹ tay lên đôi môi đó… Rồi, cô bé đỏ bừng mặt và lắc đầu quầy quậy.
Cô miễn cưỡng đậy nắp quan tài lại.
“Vĩnh biệt, Otou-san.”
Bức màn khép lại như chấm dứt cuộc đời của đại hiền giả Merlin Enlight.
✦✧✦✧
Thứ chất lỏng thần kì ấy lấp đầy quan tài phân hủy và hấp thụ cơ thể lẫn linh hồn của đại hiền giả Merlin Enlight.
Nhân dạng thực sự của thuốc thần kì này là một mẫu vật mà đại hiền giả Merlin đã dành cả cuộc đời tạo ra, một sinh vật không hồn phách, hấp thu mọi thứ, một [Slime Tiến Hóa Vô hạn].
Đại hiền giả Merlin Enlight mà lặng lẽ chấp nhận cái chết ư.
Tôi đã tạo ra một khả năng sống mới, để chuyển linh hồn của tôi vào một vật vô hồn.
Để làm điều đó, khi tìm một vật chứa hoàn hảo, tôi đã chọn loài slime tiến hóa vô hạn vô hồn này
Tiến hóa vô hạn tức là con slime sẽ có khả năng thích ứng vô hạn. Bất kì thứ gì nó nhận được, nó sẽ thành vật ấy. Phải, nó có thể hấp thụ và đạt được khả năng suy nghĩ lần linh hồn của đại hiền giả.
Con slime trống rỗng hòa tan và hấp thu hoàn toàn linh hồn, xác thịt của đại hiền giả.
Và thế là, cuộc đời ông lại tiếp diễn.
''*Thụp*'', chất lỏng thần kì đầy bên trong quan tài đập vào nắp một tiếng. Chuyển động đó dần dà nhanh chóng lớn hơn và lật nắp quan tài.
Sau đó, một dang vật chất bò ra khỏi và tập hợp lại một chỗ. Sau đó nó trở thành một con slime có kích thước bằng một cái đầu người.
[Phù, ái chà, mình chỉ có một cơ hội thôi. Không ngờ mình lại thành công. Tuy mình đã điều chỉnh một chút, nhưng tỷ lệ thành công cũng chỉ khoảng 30% thôi.]
Con slime nghĩ.
Ý nghĩ đó rõ ràng là của đại hiền giả Merlin Enlight.
Ông không hề báo công trình nghiên cứu này cho các cô con gái.
Từ đầu, tỷ lệ thành công đã là rất thấp. Ông không muốn gieo vào họ hy vọng mong manh. Mà dù cho sinh mạng ông có kéo dài đi nữa, thì chắc họ có thể ghét ông thôi bởi vì ông là một con slime.
…Trên tất cả, những cô con gái này cần phải tự lập khỏi cha mẹ. Bất kì điều gì hơn thế này nữa sẽ là chướng ngại trên con đường chúng đi.
[Vả lại, mình muốn bản thân có được chút tự do.]
Nếu tôi làm những gì mình thích, những người có ảnh hưởng sẽ để mắt tới tôi. Tôi sẽ phải nhận sự ghen tỵ từ các chuyên gia của nhiều lĩnh vực, phải gánh những bổn phận trách nhiệm kì quái, rồi sẽ trở nên mệt mỏi.
Con gái của tôi rất dễ thương và thật vui khi được dạy dỗ chúng. Nhưng chuyện đó và chuyện này là hai chuyện khác nhau.
Tôi đã làm mới cơ thể, lấy lại thanh xuân, và hồi phục sức sống.
Từ bây giờ, hãy sống một cuộc đời vui vẻ. À không, trong trường hợp này là đời một chú slime nhỉ.
Tôi đi đến trước gương để nhìn hình dáng cơ thể mới của mình.
[Mình, là một con slime]
Tôi cố ý nói ra suy nghĩ đó và xác nhận nó.
Tôi hoàn toàn biến thành slime rồi. Tuy là giống [Vô hạn Tiến hóa] mà tôi đã dồn hết tâm huyết tạo ra nhưng tôi vẫn còn một chặng đường dài phải đi trước khi có thể đạt được hình dạng con người.
Tôi phải nhanh chóng hấp thu nhiều thứ để trở nên mạnh hơn.
Ngay giờ tôi đây rất cùi bắp. Tôi cố tạo ra một vòng ma thuật, nhưng tôi quá quá yếu và ngay cả một việc như thế cũng hoàn toàn vô vọng, thậm chí còn không dùng nổi phép đàng hoàng. Tôi chắc có lẽ bị 1 đấm chết lun nếu đụng phải mạo hiểm giả bậc thấp quá.
Vậy nên trước hết là….
[Ngủ thôi].
Đêm tối rất nguy hiểm. Rất nhiều quái vật đang lảng vảng bên ngoài.
Trong khi hình tượng nên một cuộc sống mới, hay đúng hơn là, cuộc sống một chú slime, đại hiền giả trở vào quan tài và yên giấc ngủ.