Sau khi kết thúc nói chuyện với Alisa, Thiên Anh lúc này lại cùng với Thiên Lang đi tìm tên điên kia.
Thiên Anh lúc này có linh cảm tên điên kia cũng đang đợi hắn, hơn nữa cả hai đã ở rất gần nhau.
Phải nói linh cảm của Thiên Anh cực kỳ chuẩn xác, ngay vào thời điểm hắn đi tới một khu vực kiến trúc đổ nát tại đường Lạc Bình, hắn liền đụng phải kẻ hắn đang tìm.
Có điều để cho hắn ngoài ý muốn là lần này hắn không chỉ đụng một người, mà đụng tới hai người.
Nhìn về phía hai tên da trắng cao lớn, có hình xăm ở má phải đang đứng ở đối diện, Thiên Anh không khỏi nhếch mép lên cười.
Hai kẻ đứng ở đối diện lúc này cũng cười lên đầy dữ tợn, một tên da trắng, có mang cá ở phần cổ nhìn về phía Thiên Anh cười gằn nói:
“Có phải lần trước tao từng nói với mày rằng lần gặp tiếp theo giữa hai chúng ta sẽ là ngày giỗ của mày đúng không?”
Kẻ vừa lên tiếng chính là Titan một trong những tên sát thủ khét tiếng về độ điên cuồng, tên này lấy giết người làm thú vui, lấy việc hành hạ bản thân để tận hưởng cảm giác sự sống.
Tên này rất bệnh hoạn, chỉ có nỗi đau mới khiến hắn có cảm giác như đang được sống, nên hắn thường dùng các vật nhọn đâm vào cơ thể để cho nó chảy máu ra.
Cũng nhờ sự điên khùng này mà thân thể hắn chi chít vết sẹo, hơn nữa còn có khả năng kháng đòn tấn công vật lý rất mạnh.
Ngay khi Titan vừa dứt lời thì tên thứ hai cũng lên tiếng, người này rất quỷ dị, hắn có hình thù con người nhưng lại có một cái đuôi của loài bò sát.
Nhìn hắn lúc này giống như một con cá sấu vậy.
“Hẳn mày vẫn còn nhớ tới tao phải không?”
Thiên Anh ở đối diện nở nụ cười lạnh lùng, hắn gằn giọng nói:
“Mày là ai thì kệ mẹ mày tao cần phải quan tâm à? Với giờ đằng nào hai đứa mày chẳng chết, quan tâm làm mẹ gì cho mệt.”
“Đoàng đoàng đoàng…”
“Đoàng đoàng đoàng…”
Thiên Anh cũng không phải là loại người thích nói nhiều, hắn lúc này nhìn xem xung quanh coi có còn ai nữa không, xác định đã không có ai khác, hắn trực tiếp dùng vũ khí nóng tấn công hai tên địch nhân.
Ngay khi hắn tấn công thì hai tên kia cũng làm ra hành động đáp trả.
Bọn hắn lúc này vận dụng năng lực thức tỉnh ‘thần tốc’ để né tránh, đồng thời dùng năng lực ‘ẩn thân’ để tiếp cận Thiên Anh.
Tốc độ bọn hắn vô cùng nhanh, kết hợp với trạng thái ẩn thân cũng như hoàn cảnh cây cối rậm rạp xung quanh khiến cho hành tung bọn hắn cực kỳ khó phát hiện.
Có điều Thiên Anh dựa vào cảm ứng nhiệt của mặt nạ vẫn có thể phát hiện ra mấy tên kia, hắn lúc này dùng súng năng lượng quét một vòng.
Uy lực của súng năng lượng rất khủng khiếp, cây cối to như bắp đùi bị đạn của súng năng lượng xuyên qua lập tức đứt làm đôi.
Không những thế, viên đạn của súng năng lượng mang theo ‘chất độc ăn mòn cấp ’, thứ gì bị nó bắn trúng cũng sẽ bị ăn mòn.
Hai kẻ địch của Thiên Anh muốn tiếp cận hắn nhưng lúc này chỉ có thể lùi về phía sau.
Có điều trước khi lùi về bọn hắn vẫn ném hai quả lựu đạn đặc chế về phía Thiên Anh.
Có điều lựu đạn bay được đến nửa đường lập tức bị hắn bắn nổ.
Có điều lựu đạn kia không phải lựu đạn nổ mà là lựu đạn khói, khi nổ tung lập tức khiến cho cả một vùng rộng lớn chìm trong khói trắng.
Loại khói trắng này rất đặc biệt, nó có thể hạn chế được tầm nhìn, cũng như khả năng cảm ứng nhiệt của Thiên Anh.
Có điều Thiên Anh cũng đâu có dại mà đứng ở bên trong phạm vi bị khói bao trùm.
Hắn lúc này nhanh chóng lùi về phía sau, tiếp đó chọn một vị trí thích hợp tiến hành bắn súng.
Có điều ngay vào thời điểm này một chuyện bất thường phát sinh.
Mặt đất phía dưới chân Thiên Anh rung lên, ban đầu rung nhẹ nhưng sau rung rất mạnh.
Thiên Anh cảm thấy không ổn, hắn cầm súng bắn về phía những vị trí nghi ngờ.
“Đoàng đoàng đoàng…”
“Đoàng đoàng đoàng…”
Đúng vào thời điểm này Thiên Lang cũng từ một hướng khác tập kích hai tên địch nhân của Thiên Anh.
Hai tên địch nhân của Thiên Anh nhìn thấy Thiên Lang xông tới cũng không sợ hãi, bọn hắn lúc này lấy ra vài quả lựu đạn đặc chế.
“Oành oành…”
“Oành oành…”
Lựu đạn bọn hắn dùng lần này là lựu đạn nổ, sức mạnh của loại lựu đạn này quả thực khó thể tưởng tượng.
Một gốc cây đại thụ ba người ôm mà bị nổ một phát thôi, lập tức gãy ngang thân cây.
Thiên Lang vốn có phần chủ quan nên xông thẳng về phía trước, nó không lường tới uy lực của lựu đạn mà hai tên kia ném ra mạnh như vậy.
Do không kịp đề phòng nên Thiên Lang bị nổ cho bay ngược về phía sau, trên thân thể cũng bị mảnh lựu đạn xé ra vài đường máu rất dài.
La Chát nhìn thấy cảnh này thì cười gằn:
“Súc sinh cho dù có biến đổi vẫn là súc sinh, ngu không chịu được.”
Vừa nói tên này vừa ném hai quả lựu đạn đặc chế hình còn nhện về phía Thiên Lang, đồng thời lôi ra một thanh kiếm dẻo được hắn dắt ở đai quần ra.
Vốn hắn định xông về phía Thiên Lang, chém chết nó nhưng khi hắn chưa kịp làm gì, đã phải hứng chịu cơn mưa đạn tới từ Thiên Anh.
La Chát vốn đang hưng phấn, nhưng ngay lập tức hắn liền biến sắc.
Một giây bất cần của hắn đã khiến hắn phải trả giá.
Vốn hắn ở bên trong sương mù rất an toàn, nhưng trong lúc hưng phấn hắn lại cười gằn, ngay lập tức vị trí của hắn đã bị bại lộ.
Ngay khi vị trí bị bại lộ, hắn lập tức bị Thiên Anh tấn công.
Cao thủ quyết đấu nó khác người thường, lúc ban đầu Thiên Anh không nắm được điểm yếu cũng như quỷ đạo di chuyển của hai người kia, nên bọn hắn mới dễ dàng tránh được đạn của Thiên Anh.
Nhưng mà lần này thì khác, khi tên kia lên tiếng, hắn đã hoàn toàn rơi vào thế bị động.
Thiên Anh nắm bắt thời cơ, dùng súng tấn công bao trùm, phong tỏa toàn bộ đường rút lui của La Chát.
“Rống!”
La Chát cảm giác được nguy hiểm chí mạng ập tới, hắn lúc này không chút do dự mà hóa thú.
Trở thành một con thằn lằn lai rùa.
Người hắn giống thằn lằn, có điều lớp vảy bên ngoài lại giống mai rùa.
Sau khi biến thân xong, tên kia quay người lại với Thiên Anh.
“Keng keng keng…”
“Keng keng keng…”
Đạn của súng năng lượng bắn lên trên lưng tên kia, có điều đạn súng năng lượng cấp một lại không thể phát huy ra sức mạnh của nó.
Khi bắn vào lớp vảy trên lưng tên kia, viên đạn bắn vào phần điểm yếu thì lún vào bên trong sau đó bị đẩy ra ngoài, nếu trúng vào phần cứng lập tức bật ra.
Đương nhiên có một số viên ghim vào bên trong cơ thể của La Chát.
Có điều số viên đạn ghim vào cơ thể hắn không nhiều, tổng cả chỉ có ba viên.
Tranh thủ khoảng thời gian Thiên Anh tấn công La Chát thì Titan lúc này lại dùng vũ khí đặc chế tấn công hắn, về phần Thiên Lang thì cũng tranh thủ đứng dậy sau đó lùi về phía sau.
“Keng keng…”
“Keng keng…”
Làn đạn dày đặc mà Titan bắn ra, bắn trúng cơ thể của Thiên Anh, có điều toàn bộ viên đạn đã bị cản lại bởi áo giáp năng lượng.
“Rống!”
Đúng vào lúc này một con thú biến dị có đầu cá thân rắn từ phía dưới đất nhào lên, cắn về phía Thiên Anh.
Con rắn cá kia chỉ to bằng bắp đùi, nhưng tốc độ của nó thì nhanh vô cùng.
Có điều nó nhanh nhưng không nhanh bằng Thiên Anh, cảm nhận được nguy hiểm, Thiên Anh lúc này dùng lực tung ra một cước vào đầu con rắn cá kia..