Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần

chương 1391: hôn lễ (4)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Lão Ngưu thật cao hứng, có một chút hắn và Tề Nhạc là đồng dạng, hắn cũng không hy vọng ly khai Địa Cầu. Hắn đã sớm thích ứng sinh hoạt trên Địa Cầu, huống chi. Trong lòng của hắn đã nhớ thương, chính là Mạc Đạm Đạm đánh hắn một quyền. Vì thế, sau khi cùng Tề Nhạc trở về, hắn bắt đầu đối với Mạc Đạm Đạm triển khai truy cầu điên cuồng, nếu như không phải mọi người biết rõ hắn là cái dạng gì, chỉ sợ dù ai cũng không cách nào tưởng tượng, Ngưu Ma Vương cường đại như vậy cư nhiên như thế chấp nhất, mà hết lần này tới lần khác Mạc Đạm Đạm căn bản không để ý tới hắn, vì thế, hắn vẫn còn đang vượt mọi khó khăn gian khổ.

Lúc này, rượu đã uống không sai biệt lắm.

Yến Tiểu Ất đứng lên, cười xấu xa một tiếng, nói:

- Lão đại, hôm nay là thời gian anh cùng chị dâu đại hỉ . Náo động phòng tránh không khỏi. Như vậy đi, chúng ta chuẩn bị hai cái tiết mục, chỉ cần anh hoàn thành, chúng ta hãy bỏ qua anh, cho các anh ng phòng, như thế nào đây?

Tề Nhạc nhướn mày nói:

- Như thế nào? Chú lại ngứa thịt à?

Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, nói:

- Đây chính là cuối cùng mà cơ hội, mọi người chúng ta sẽ không buông tha cho . Lão đại, hôm nay là ngày đại hỉ của anh, náo động phòng là quy củ, anh cũng không thể phá hư mất quy củ ah!

Tề Nhạc bất đắc dĩ nói:

- Được rồi, vậy các chú muốn ta thế nào?

Chiến Sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ liếc nhìn nhau, đều toát ra thần sắc xấu xa, Hồ Quang như ảo thuật phía sau lưng lấy ra một bộ quần áo ném cho Tề Nhạc.

Tề Nhạc nhận lấy xem xét. Chỉ thấy đó là một áo ba lỗ siêu nhân , cùng một bộ đồ lót màu hồng.

- Trời ạ! Làm cái gì vậy? Các chú không phải là để cho anh mặc vào cái này chứ.

Tề Nhạc trợn mắt há hốc mồm mà nói.

Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, từ trong lòng lấy ra một chồng trăm nguyên :

- Lão đại, là như thế này đấy, anh chỉ cần mặc vào bộ đồ này, sau đó lại chạy ra đi, đem những đồng tiền đều đổi thành tiền xu, vậy là anh qua cửa thứ nhất rồi.

- Chóng mặt, các chú muốn đùa chết anh à!

Tề Nhạc dở khóc dở cười nhìn mọi người.

Yến Tiểu Ất nghiêm mặt nói:

- Lão đại, chính là vì khó khăn, vì thế anh mới chịu đi dũng cảm đối mặt! Chỉ có như vậy, mới có thể chứng minh anh đối với sáu chị dâu yêu rất nhiều. Lão đại, anh không phải là muốn rút lui a.

Một bên lão Ngưu tức thời nói:

- Làm sao lại như vậy? Tề Nhạc cùng ta đối bính cũng không lùi bước, đừng nói là món đồ chơi này. Ta dám đánh cuộc, dùng phẩm tính của Tề Nhạc, ngay cả năng lượng cũng sẽ không sử dụng, có thể thoải mái mà hoàn thành cái này. Quá đồ chơi cho con nít rồi. Tề Nhạc, ngươi nói có đúng hay không?

- Ta. . .

Dịch An cầm một áo choàng màu hồng kín đáo đưa cho Tề Nhạc:

- Lão đại, tâm động không bằng hành động, chạy nhanh a.

Tề Nhạc từ trên thân mọi người nhìn quét một vòng, cắn răng nói:

- Tốt, cáctiểu tử chờ đó cho ta. Xem ta sau này thu thập các ngươi như thế nào.

Hãn Mã cười hắc hắc nói:

- Chuyện sau này sau này hãy nói, nhanh a.

Thay đổi trang phục siêu nhân, Tề Nhạc chạy, hắn vừa ra khỏi cửa mới nhớ tới, quốc gia vì không có người quấy rầy hắn, chung quanh phạm vi mấy mười km, căn bản cũng không có kiến trúc, lại càng không có người. Không dùng năng lượng là người ngu, ta phi. . .

Một giờ về sau, Tề Nhạc rốt cục trở lại, kỳ thật, dùng thực lực của hắn tự nhiên không cần thời gian dài như vậy đấy, chỉ có điều trên đường cái, trước sau mười lần bị trở thành biến thái, còn gặp sáu lần cảnh sát, lúc này mới làm trễ nải rất nhiều thời gian.

Nhìn một túi lớn tiền xu, nhìn Tề Nhạc mặc đồ siêu nhân, chiến sĩ Sinh Tiếu bọn họ không khỏi cười vang.

- Đã đủ rồi a. Ta còn phải động phòng à nha.

Tề Nhạc cũng mặc kệ đám người cười cái gì, mục quang đã nhìn về phía sáu lão bà của mình, vừa nghĩ tới chăn lớn cùng ngủ, chuyện vừa rồi hắn đã đã quên, dù sao, da mặt của hắn không phải dầy bình thường.

- Lão đại, anh hình như quên mất, náo động phòng mới một nửa ah! Không đến động phòng, sao có thể gọi náo động phòng đâu này?

Tề Nhạc nhìn Yến Tiểu Ấtnói chuyện , so đo nắm đấm của mình:

- Tiểu Ất, có phải chú lại muốn đầy mặt hoa đào nở hay không? Vừa mới có chủ ý biến thái như vậy, coi chừng ta đánh ngươi thành sinh hoạt không thể tự gánh vác.

Yến Tiểu Ất vội vàng cười làm lành nói:

- Không, không, đương nhiên sẽ không, lần này là ở các anh động phòng.

Sắc mặt của Tề Nhạc lúc này mới buông lỏng vài phần, hừ một tiếng, nói

- Này còn không sai biệt lắm.

Đang lúc mọi người mà túm tụm phía dưới, rốt cục tiến vào động phòng. KhiTề Nhạc chứng kiến cái giường vô cùng lớn cơ hồ chiếm cứ hai 10m², không khỏi một hồi huyết mạch ngược dòng. Thoải mái, đây là ai xếp đặt thiết kế đấy, thật sự là quá sung sướng.

Tâm tình thật tốt, Tề Nhạc xúc động nói:

- Tiểu Ất, nói đi, các chú còn muốn anh làm gì?

Yến Tiểu Ất cười hắc hắc, nói:

- Như vậy, lão đại, ngươi cùng chị dâu bọn họ trước chui vào chăn a, ngươi mặc mà ít như vậy, đừng bị cảm.

Tề Nhạc thoả mãn nhìn Yến Tiểu Ất, thầm nghĩ, đây mới là hảo huynh đệ nha, biết rõ ngươi lão đại ta vội vã trên giường.

chiến sĩ Sinh Tiếu đám bọn chúng nhìn kỹ , Tề Nhạc mang theo sáu vị thê tử ngượng ngùng, rốt cục lên cái giường lớn chờ mong đã lâu.

Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần bọn họ liếc nhau, Hồ Quang nói:

- Có thể đã bắt đầu. Lão đại, chúng ta cũng không phải là khó anh. Các ngươi chỉ cần từ trong chăn ném ra chín chín tám mươi mốt bộ y phục là các anh vượt qua kiểm tra rồi. Anh cùng đệ muội thì được. Không Động Ấn không tính.

- Ách. . . nào có nhiều như vậy?

Tân nương bọn họ đều đổi thành sườn xám truyền thống của Viêm Hoàng, cho dù bên trong còn có nội y, mỗi người cũng sẽ không vượt qua ba kiện, Tề Nhạc mình cũng có ba kiện mà thôi. Bảy người tổng cộng mới hai mươi mốt kiện, cùng số lượng tám mươi mốt kém nhiều lắm.

- Không đủ ah! Chuyện này khó làm rồi.

Hồ Quang giả trang ra một bộ dạng.

Tề Nhạc tức giận mà nói:

- Các chú còn muốn thế nào?

Hồ Quang cười hắc hắc nói:

- Rất đơn giản, quần áo không đủ đấy thì lấy lông ra bù thôi.

- Lông?

Tề Nhạc sững sờ.

Yến Tiểu Ất cười xấu xa nói:

- Đúng vậy, chính là cọng lông, hơn nữa, muốn phần eo trở xuống, mười lông một bộ y phục.

- Ta kháo, đây là chủ ý cùi bắp ai nghĩ ra được vậy?

- Vì chị dâu bọn họ, anh nhịn a.

Tề Nhạc nhìn về phía sáu vị thê tử của mình , nhìn qua một vài người có bộ dáng đáng thương.

Lông à? cái đậu xanh rau má! Ta x, còn kém 60 kiện, các chú muốn 600 lông. . .

Cái phúc trong sinh hoạt của Tề Nhạc, rốt cục đã bắt đầu.

HẾT

Truyện Chữ Hay