Lãnh địa Côn Tháp nằm ở đằng sau bình nguyên Hồng Cốc, nơi tiếp giáp giữa Hồng Xuyên và Hạp Cốc của Bắc Bái Nhân, thảo nguyên mênh mông tương đối bằng phẳng, đồng thời đây cũng chính là nơi mà tất cả thú nhân thường hay tụ tập, đi qua bình nguyên Hồng Cốc mười km chính là Thú Vương Thành, là tòa thành duy nhất của Bắc Bái Nhân, đương nhiên, cứ điểm Hồng Lưu không được tính trong đó,vì dù sao đi nữa thì trướng doanh cũng mới là thứ mà thú nhân vẫn thường dùng, chứ không phải nhà.
Hơn nữa, nghe nói chỗ đó là phạm vi thế lực của tiểu vương tử Darie An, nghe nói trong tay hắn có được đội quân thú nhân gần mười vạn tên, hơn nữa còn là đa chủng tộc, bọn người đánh lén Diệp Tường lần trước chính là một nhánh tinh nhuệ trong đội quân đó. Thú nhân đã rất mạnh, hơn nữa lang (sói) đều là được thuần hóa, huấn luyện có bài bản, đẳng cấp bình thường của ma thú đều ở tam giai, hơn nữa sói cùng ma thú đều là động vật sống quần thể, chỉ cần tổ hợp một nhóm lại đã có được một nhánh quân đội có chiến lực phi thường đáng sợ, huống chi là một nhánh kỵ binh. Như vậy đủ thấy được sự đáng sợ của quân đội thú nhân.
Mà giờ khắc này, Darie An cùng Đạt Merck, hai người này vì kế thừa vị trí thú vương, đang tranh giành khốc liệt, khiến cho không ít bộ lạc trong Thú Tộc bị loạn diệt. Vì thế, hiện tại, các bộ tộc thú nhân ở thú cương (nơi biên cương, giáp ranh giữa hai quân của thú nhân) đều gia nhập một trong hai đội quân của hai vương tử, vì cho dù là bộ lạc trung lập, cũng khó tự thân bảo toàn.
Mà tộc Côn Tháp Nhân Ngưu, trận doanh mà hắn lựa chọn là —— An đại vương tử Đạt Merck, tên này thủ đoạn sắc bén, nhưng chỉ trong phạm vi mang binh đánh giặc mà thôi, đương nhiên, nếu nói Đạt Merck là kẻ có trí thông minh ít tới đáng thương, hữu dung vô mưu thì ngược lại, Liêu Cách bên cạnh hắn lại chính là một người đa mưu túc trí, có tâm nhãn, tâm kế rất sâu. Thậm chí Diệp Tường còn thấy rõ ràng rằng chính Liêu Cách mới là thống soái của đội quân hùng mạnh này, còn vương tử thú nhân kia chỉ là con rối trong tay hắn mà thôi.
Trong hai vương tử này, ai tốt ai xấu, Diệp Tường hoàn toàn không muốn phán xét cũng không có hứng đi tìm hiểu, lần thứ nhất là bị đánh lén, lần thứ hai là bị ám sát, nếu làm không tốt có khi còn bị song phương đánh chủ ý không chừng. Phải biết rằng, hiện tại Bắc Bái Nhân giống như một thùng thuốc nổ, lúc nào cũng có thể phát nổ, song phương đại chiến là chuyện sớm hay muộn mà thôi, mà Diệp Tường hắn cũng không muốn tham dự vào cuộc chiến tranh không ích lợi này.
Cho nên,vấn đề lớn nhất trước mặt hắn chỉ là cứu lão tử nhà Diane Lâm ra mà thôi, sau đó hắn sẽ vỗ vỗ cái mông trở lại Tam Vung đế quốc, tiếp tục thăng quan, tiếp tục phát triển sinh ý, tiếp tục sự nghiệp phát tài của hắn.
Mà đối với Ngưu Đầu Nhân yêu cuồng hoan mà nói, thế cuộc khẩn trương hiện tại, hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới việc vui chơi, tìm giải trí về đêm của bọn hắn.
Cát Chiến, tộc trưởng của tộc Côn Tháp, là một nhân ngưu cao lớn có vẻ ngoài cùng Ngưu Đầu Nhân bình thường không giống nhau mấy, ngân khuyên cực đại(vòng tròn làm bằng bạc thường đeo ở mũi trâu, bò) treo ở giữa cái mũi to,đằng sau lưng phủ một thanh trường đao tinh sảo sắc bén, trên đầu là hai cái sừng trâu cong cong.
Hắn đang tuần tra qua lại quanh doanh trướng của tộc mình.
Giữa doanh trướng, từng đống ,từng đống lửa được đốt sáng ngời, xung quanh đó là từng tốp Ngưu Đầu Nhân để trần thân trên đang bắt đầu bữa tiệc ‘đêm cuồng hoan’ của mình, vài chục đỉnh trướng bồng quanh đó cũng vang lên tiếng nói cười không ngừng, mùi rượu bốc lên tận trời.
Ngay lúc này, bên ngoài doanh địa có hai chiếc xe ngựa đến đây, có một người lập tức nhảy xuống phía trước xe ngựa , hắn mặc rất nhiều quần áo, khuôn mặt bình thường, trên mép có hai chòm râu, điều làm cho người ta cảm thấy có chút tò mò chính là tóc người này là màu đen, con ngươi cũng là màu đen.
“Các tiểu thư, xuống xe, xuống xe, đến, đến rồi, nhanh chuẩn bị khởi công!” Người nọ vung roi ngựa trong tay lên la lối.
Lập tức từ trên xe ngựa nhảy xuống một đám nữa nhân mặc trang phục quái dị, quần áo rất ngắn, rất thiếu vải, rất…gợi cảm, điển hình như nữ nhân mặc đồ giống như cổ động viên kia vậy, trong tay nàng còn cầm hai quả bông vải nhiều màu, trông rất bắt mắt.
“Này, các ngươi là ai? Đây là lãnh địa của tộc Côn Tháp, nhân loại cút đi xa một chút!” Một tên lính gác Ngưu Đầu Nhân vừa thấy bọn họ ở của doanh trại liền gầm lên.
“A? Đây không phải là lãnh địa của tộc Côn Tháp Ngưu Đầu Nhân sao?” Một gã trông như lão bản của nhóm vũ nữ tỏ ra vô cùng kinh ngạc hỏi lại. “Này,tối hôm qua, rõ ràng có người thuê chúng ta , muốn chúng ta tới lãnh địa của tộc Côn Tháp , họ nói là ở đây đang cần vũ nữ để tổ chức cái gì đó gọi là, là… là gì nhỉ? A! Đúng rồi, là ‘đêm cuồng hoan’…Thậm chí hắn cũng đã trả tiền rồi nha. Chẳng lẽ không phải?” Diệp Tường nói xong sau còn cố ý sờ sờ lên hai chòm râu giả của mình, khụ, tuy là đồ giả nhưng quả thật là trông rất giống, ngay cả tiếng nói cũng bị Diệp Tường cố ý dùng một loại nước thuốc làm cho giọng nói tạm thời bị đè nén lại, biến thành một loại giọng nói hơi khàn, hoàn toàn không giống với giọng nói của một người mới hai mươi tuổi.
“Vũ nữ?” Hai tên Ngưu Đầu Nhân lập tức tỏ vẻ kinh ngạc.
“haizz, xem ra ‘đêm cuồng hoan’ của các ngươi không cần vũ nữ múa cột rồi, được rồi, các tiểu thư, lên xe, chúng ta trở về thôi, dù sao nhận tiền rôi mà không cần phải làm việc, đây là chuyện tốt hiếm có nha… Lão tử mong còn không được.” Nói xong, Diệp Tường liền ra hiệu ấy người vừa xuống xe quay trở lại xe ngựa, chuẩn bị đi.
“Đợi một chút!” Ngay lập tức, một thanh âm ngăn Diệp Tường lại, Diệp Tường xoay người nhìn lại, đó là một Ngưu Đầu Nhân cao gần ba thước, lỗ mũi còn đeo một cái khoen mũi bằng bạc thật to đang lóe ngân quang.
“Tộc trưởng, bọn họ nói có người trả tiền cho bọn họ yêu cầu họ tới khiêu vũ giúp vui cho chúng ta…” Ngưu Đầu Nhân giữ cổng kia thấy tộc trưởng tới liền báo cáo, trên mặt còn lộ ra vẻ kì vọng rõ rệt. Hầu hết Ngưu Đầu Nhân bọn họ đều ưa thích nhìn nhân loại khiêu vũ nha, đâu phải chỉ riêng hắn.
Cát Chiến nhìn nhìn những người này,tỏ ra hơi ngờ vực, hỏi: “Ai trả tiền cho các ngươi?”
Diệp Tường trấn định sờ sờ chòm râu giả của mình, dù sao đối phương cũng là tộc trưởng tộc Ngưu Đầu Nhân, xem ra chỉ số thông minh cũng không thấp như trong tưởng tượng của hắn , nhưng, Diệp Tường hắn cũng đã sớm chuẩn bị đáp án rồi.
“Khụ,hắn không nói tên cụ thể cho chúng ta biết, nhưng hắn là một vu sư, chừng năm mươi tuổi, đi theo bên người là một thú nhân cầm một đôi chùy cực lớn…” Tuy Diệp Tường miêu tả mơ mơ hồ hồ, nhưng chỉ cần là người biết Liêu Cách đều sẽ nhận ra người nọ là hắn, dù sao sau tối hôm nay, khi bọn họ cứu được người ra cũng sẽ vỗ vỗ mông rời đi, còn việc đám Ngưu Đầu Nhân này tính toán làm thế nào với lão vu sư kia, đó là việc của bọn họ, đâu liên quan gì tới hắn cơ chứ.
Cát Chiến vẫn có chút nghi ngờ nhưng tiểu đệ Ngưu Đầu Nhân ở bên cạnh kia lại rất tin tưởng, nói:
“Tộc trưởng, có lẽ đây là lễ vật mà đại vu sư Liêu Cách tặng cho chúng ta để giải trí, vì chỉ có hắn mới biết rõ cửa doanh trại ở chỗ nào,hơn nữa còn đặc biệt trả tiền trước … Liêu Cách đại nhân thật ưu đãi chúng ta…” Câu nói kế tiếp còn chưa nói xong nhưng mọi người ở đây đều tự hiểu.
Cát Chiến nghĩ nghĩ, dù sao cũng không cần phải trả tiền thật là tiện nghi , hơn nữa, hắn cũng rất thích xem vũ nữ múa, nghe nói thú nhân ở cứ điểm Hồng Lưu ngày ngày đều được xem vũ nữ múa cột biểu diễn, nhưng là, cứ điểm Hồng Lưu cho tới bây giờ đều do Liêu Cách cùng An đại vương tử Đạt Merch đóng quân nên Cát Chiến hắn dĩ nhiên là chưa có cơ hội được xem rồi.
“Này! Các ngươi thương lượng thế nào rồi? Không đồng ý thì chúng ta có thể đi …” Khẩu khí của Diệp Tường rất lớn, hiển nhiên là đoán chắc mấy tên Ngưu Đầu Nhân sẽ không dám làm gì bọn họ, nếu đổi lại người thường, phỏng chừng đã bị dọa mất vía rồi, làm gì dám đứng kì kèo mặc cả như thế này.
“Đi vào!” Cát Chiến hướng Diệp Tường ra lệnh.
Diệp Tường ra vẻ rất thất vọng, nhắc đi nhắc lại nói: “Được rồi, vì danh dự của chúng ta, cũng chỉ có thể biểu diễn… Xuống, các tiểu thư, trang điểm lại dung nhan của các ngươi đi… Đừng đập vỡ chiêu bài của ta …” Diệp Tường cầm theo roi vút qua vút lại, quét mắt nhìn qua đám “Vũ nữ” của mình, hiển nhiên Ngưu Đầu Nhân đối với giới tính của nhân loại cũng không phân biệt được rõ ràng cho lắm nên bọn chúng cũng không nhận thấy được rằng, đám vũ nữ trước mặt này rất ‘quái dị’.
“Nhìn cái gì vậy? Chưa thấy qua ‘vũ nữ’ có dáng người tốt như ta sao?” Javier trang điểm thành một vũ nữ mập mạp liếc mắt sang quát Ngưu Đầu Nhân bên cạnh đang chăm chú nhìn hắn , tưởng chừng như bị ủy khuất lắm nhưng hành động của hắn lại ngược lại, hắn cố ý run rẩy ‘bộ ngực’ của mình một chút, rồi sau đó mới hiên ngang ‘ngẩng đầu, ưỡn ngực’ đi vào.