Sinh Hoá Cuồng Y Tại Dị Giới

quyển 3 chương 14: ám sát cùng phong lưu ( 5 )

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

”Xảy ra chuyện gì?” Người lên tiếng chính là Nạp Khắc! Tiếp theo là Đạt Cổ mang theo bảy tám hộ vệ ở phía sau, tất nhiên, một nhóm người này tất cả đều là hộ vệ của Diệp Tường, nhìn thấy lão bản của mình bị người người vây quanh nghiêm cẩn, tự nhiên là muốn tới hỏi một chút xem có chuyện gì xảy ra.

“Chúng ta đang muốn điều tra thích khách!” Đạt Merck tiến lên trả lời.“Thích khách?” Nạp Khắc nghi hoặc hỏi lại.

“Quân doanh của bổn vương bị thích khách tập kích sát hại mất năm vị quan quân, ta cũng chỉ là suy nghĩ cho sự an toàn của đại nhân thôi!” Liêu Cách ôn hoà giải thích, biểu lộ cũng có chút bản lãnh.

“Đây chính là đạo đãi khách của các ngươi sao?” Nạp Khắc nhíu nhíu mày, mỉa mai, hoàn toàn không thèm cho vị vu sư đại nhân này một chút mặt mũi nào.

“Chúng ta muốn lục soát trướng bồng này, đây là địa bàn của chúng ta! Chúng ta muốn bắt thích khách!” Đạt Merck thiếu kiên nhẫn gầm hét lên.

Đạt Cổ cùng vài hộ vệ đứng sau lưng Nạp Khắc lập tức bước lên trước một bước, đám thú binh đang cầm chặt binh khí ở sau lưng Đạt Merck kia thấy vậy cũng lập tức tiến lên theo, hai bên tiến vào trạng thái giằng co, tùy thời có thể xảy ra xung đột. Tóm lại, tình hình trở nên hết sức căng thẳng.

“GRàoooo!” Tiếng rồng ngâm nặng nề từ không trung truyền đến, không một người nào có thể thoát khỏi bóng của thân ảnh cực đại đang đập cánh qua lại kia, ánh mắt cực đại kia thủy chung nhìn chằm chằm vào đám thú nhân đang đứng trên mặt đất kia, hoàn toàn không có chút hảo cảm nào, dường như tùy thời đều có thể đánh nhau với chúng.

“Nạp Khắc, không được xằng bậy, vu sư Liêu cách, các hạ…” Vừa nói đến đây, Diệp Tường liền vén mảnh vải mành đi ra, đương nhiên, bộ quần áo duy nhất mặc trên người cũng là xiêu xiêu vẹo vẹo, vừa nhìn liền biết là do vội vàng mặc vào.

Liêu Cách đối với Đạt Merck gật đầu một cái, lập tức đại vương tử thú nhân này ngay lập tức dẫn theo năm sáu tên thú nhân nổi giận đùng đùng tiến vào doanh trướng, rất nhanh sau đó, Đạt Merck đã đi ra, tới gần bên tai Liêu Cách nói nhỏ gì đó.

Sắc mặt Liêu Cách trầm xuống, nhìn nhìn Diệp Tường hỏi: “Bá tước đại nhân, trong đó có hồ nữ là sao?” Hỏi xong, một đôi mắt thâm trầm gắt gao nhìn chằm chằm vào Diệp Tường, bộ dạng tỏ rõ là hắn đang có sự hoài nghi rất lớn.

“A, vu sư Liêu Cách các hạ nha, cái này… Nghe nói hồ nữ so với nhân loại hấp dẫn hơn, chăm sóc hơn, cho nên, ta liền tìm vài người trở về, chính là đang đại chiến năm sáu hiệp dở dang liền bị các ngươi tới phá rối rồi… Mẹ kiếp, lão tử cũng chỉ là nam nhân bình thường, bị các ngươi chặt đứt yêu thương sẽ thoải mái được sao? Khốn kiếp, ngươi trước hết đền bù cho ta đi !” Diệp Tường tỏ vẻ rất là phẫn nộ, câu kế tiếp cũng mang chút sắc thái biến thái, tâm thần chút, làm cho Liêu Cách không nghĩ là hắn đang đóng kịch.

“Bá tước đại nhân, hai nữ nhân này hãy để cho chúng ta mang về điều tra so qua đã, được không?” Liêu Cách hiển nhiên cũng không hoàn toàn tin tưởng vào lời của Diệp Tường.

“Hừ? Hoài nghi ta sao?” Diệp Tường cười lạnh lên tiếng, “Độc Phàm, Javier…”

Dứt lời một cái, ngay lập tức hai thân ảnh hèn mọn, bỉ ổi một béo một gầy liền kinh sợ từ đằng sau đám người chen đi ra.

“Đại nhân, ách…ngài… Có gì phân phó?” Độc Phàm nhìn thoáng qua đám thú nhân đang mang một bộ dạng ‘chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng’, lại nhìn nhìn người bên cạnh mình, tự nhiên là có chút sợ hãi, tim đập thình thịch, chân run run, dù sao đối phương mang đến đây hơn trăm đại hán, mỗi người lại cao đến hơn hai thước, nhìn lại bên cạnh mình… Có vài người, nếu xảy ra xung đột, đương nhiên hắn sẽ cùng với mập mạp nhấc chân chạy trước.

Mập mạp cũng mang vẻ khẩn trương, ngay đến thở mạnh cũng không dám.

“Nói cho hắn biết, hai hồ nữ này ở đâu ra?” Diệp Tường nói xong, liền đưa ánh mắt ngoan lệ nhất bắn thẳng vào Độc Phàm, hiển nhiên là đang ám chỉ cho tên này liệu liệu mà làm, nếu làm sai thì, hừ,…từng người trong bọn họ cứ liệu mà chờ chết đi.

“Ách, Liêu Cách đại nhân, cái này…Nha… Ta là theo một danh đội trưởng thú nhân mua được! A, đúng rồi, chính là hắn!” Độc Phàm nói xong, liền chỉ đích danh tên đội trưởng kia, tuy rằng hắn không biết tại sao từ một hồ nữ lại biến thành hai cái, nhưng là, dù sao cũng là cùng ngồi trên một cái thuyền, hắn cũng không muốn đơn phương lật thuyền nhảy cầu nha.

Lập tức, Đạt Merck liền tiến lên trước, dùng một tay lấy túm lấy tên thú nhân bị Độc Phàm điểm danh lôi ra, vài tiếng tra hỏi sau, quả nhiên thú nhân này liền gật đầu thừa nhận rằng có bán hồ nữ cho người này.

Sự tình tự nhiên là đã được làm rõ ràng sáng tỏ, Diệp Tường có người làm chứng, ách, nếu như hồ nữ ở trong lều kia được coi là vật chứng thì hắn hoàn toàn là vô tội, là người trong sạch nha, còn về phần hai hồ nữ kia xác thực đã bị coi là kỹ nữ.

“A, ha ha, điều này, bá tước Declan đại nhân, chúng ta cũng chỉ là vì lo lắng tới vấn đề an toàn của nên mới chịu khó đi tuần tra, rà soát, tìm người mà thôi, nếu vừa rồi có chỗ mạo phạm ngài, cho chúng ta xin lỗi, quả thật chúng ta không cố ý…” Liêu Cách cười khan vài tiếng, lên tiếng xin lỗi dối trá đối với Diệp Tường.

“A, ta biết mà, chẳng qua Liêu Cách đại nhân cũng muốn tốt cho ta mà thôi, bản thân ta thật sự là cảm động vô cùng, trong lòng la ấm áp đến nỗi sắp bốc cháy nha!” Diệp Tường cũng là một dạng mặt không đỏ, tim không đập nhanh nói dối trắng trợn, nên tự nhiên hiểu và mối quan hệ hữu hảo mà hai kẻ dối trá này đang tạo lập cũng chỉ là một mối quan hệ bong bóng mà thôi.

“Chúng ta đi…” Liêu Cách xoay người mang theo Đạt Merck cùng với quân hộ tống xoay người vội vã bỏ chạy để tránh khỏi bị mất mặt.

Đợi Liêu Cách đi rồi, Độc phàm thật sự nhịn không được liền hỏi Diệp Tường : “Đại nhân, không phải chỉ có một sao? Làm sao lại biến thành hai rồi?”

“A, chẳng lẽ trước đó đại nhân cũng đã tự tìm lấy một cái rồi? Hóa ra đại nhân sớm đã thăm dò rõ ràng ‘Môn đạo’ này nha…” Mập mạp một bộ dạng như chợt bừng tỉnh, cười cười mờ ám.

Độc Phàm cố sống cố chết đuổi theo, vẻ mặt sùng bái vô cùng nói: “… Hay là đã chiến tới bốn năm hiệp rồi… Đại nhân, quả nhiên thật dũng mãnh nha, có thể truyền thụ cho tiểu nhân mấy chiêu không?”

“…” Diệp Tường mỏi mệt đến dộ không thèm để ý tới hai tên vô sỉ này, đuổi bọn người Nạp Khắc đi sau, lập tức tiến vào lều trại, trong đó còn có hai nữ nhân đang chờ hắn giải quyết nha…

Bất quá, nói tới thích khách, Diệp Tường thật sự có nghi hoặc rất lớn, thích khách là do Darie An phái tới thật sao? Hay đó chính là người bên cạnh Liêu cách? Là A Mã hay Bạch Hùng kia đây ? Phải biết rằng tên kia đã bị trọng thương… Nên hiển nhiên vừa rồi sẽ không thể đi theo Liêu Cách được, có lẽ, để sáng mai nghiệm chứng sau có lẽ sẽ biết rõ ràng thôi…

Mà cùng lúc đó, bọn người Liêu Cách cũng đang trên đường trở lại doanh trướng.

“Đạt Merck! A Mã không bị bạo lộ chứ? Gia hỏa bị thương kia xử lý thế nào rồi?” Liêu Cách trầm mặt xuống, nhỏ giọng hỏi chuyện thú nhân ở bên cạnh.

“A Mã đã đem người nọ… Hiện tại phỏng chừng đang xử lý thi thể!” Đạt Merck đưa tay lên làm động tác cắt cổ, sau đó lại hỏi: “Vu sư đại nhân, vì sao ngươi không trực tiếp bắt hai hồ nữ kia?”

“Hừm, dù sao các nàng cũng không gây ra chuyện gì cả, hơn nữa, không nên gây chuyện với vị bá tước Declan này, chúng ta càng tránh xung đột trực tiếp với hắn càng tốt, dù sao chúng ta vẫn phải dựa vào hắn để đả thông mối quan hệ cùng Tam Vung Đế Quốc, làm cho Tam Vương Ngũ Thế gật đầu thừa nhận ngươi là thú hoàng chính thống! Như vậy ngươi mới thuận tiện kế thừa ngôi vị được !’’

Đạt Merck gật gật đầu, không lên tiếng, phóng một cây đuốc lên trời nhưng ở giữa đội ngũ thú nhân mênh mông như vậy dường như không tạo ra ảnh hưởng gì cả, sau đó ngay lập tức liền đi vào trong quân doanh…

Truyện Chữ Hay