Sinh Con Xong Ly Hôn

chương 45

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Edit + Beta: Vịt

Quan hệ xã hội của Tân Nguyên cấp lực, không có Thẩm Khởi Minh một chút thời gian thở dốc, trong lúc nhất thời topic hot search toàn bộ đều lên, búa đá của Thẩm Khởi Minh một cái nối tiếp một cái, nện netizen ứng phó không kịp.

Rõ ràng giây trước còn mắng Thẩm Gia Ngôn, một giây sau quần chúng ăn dưa bị đá nện không nói ra lời. Quay đầu lại nhìn weibo và mấy cái yêu cầu Thẩm Gia Ngôn nói xin lỗi hưng phấn của mình, quả thực giống như kẻ ngốc. Mọi người đều xấu hổ xóa weibo, lén lút rụt đầu, không dám cứng rắn nữa.

Người bình thường có thể lặng yên không một tiếng động xóa Weibo, nhưng minh tinh từng ấn like Thẩm Khởi Minh thì nguy. Đâu có fans nhà ai sau đó không tính sổ, hơn nữa Thẩm Gia Ngôn bị ức hiếp ác như vậy, fans cũng không phải ngồi không, nháo nhào yêu cầu mấy minh tinh ấn like nói xin lỗi. Trước khi chưa hiểu rõ chân tướng, đã bỏ đá xuống giếng ăn nhờ rate, có bản lĩnh làm như vậy thì có dũng khí gánh chịu hậu quả, hiện tại đã biết mình sai rồi, còn không nói xin lỗi?

Tân Nguyên cũng sẽ không bỏ qua mấy người bỏ đá xuống giếng, nhất định ghi nợ hết, hiện tại báo thù còn quá sớm, chờ sau này mấy người đó nếu ai có dấu hiệu ra mặt, lập tức bóp tắt hắn, đây mới là nguyên tắc báo thù của giới giải trí.

Trận này đánh tới sung sướng, Thẩm Gia Ngôn ngược lại lại tăng fan. Sau khi chuyện này phát sinh, cậu mặc dù không nói tiếng nào, nhưng không có nghĩa là cậu dễ bắt nạt. Cậu không lên tiếng, bởi vì việc xấu trong nhà không rêu rao ra ngoài, cho dù biết Thẩm Khởi Minh làm chuyện xấu, cũng tận lực không muốn ồn ào lớn. Không oán trách oan ức, có đảm đương, đáng tin, sẽ không để cho fans thất vọng, minh tinh như vậy ai có thể không thích.

Mà fans chân chính sau khi trải qua sóng to gió lớn, đã trở thành tử trung rồi, minh tinh tam quan chính trực như vậy đáng để bọn họ dụng tâm bảo vệ, làm bạn lâu dài. Thôi Chính Khâm thời điểm mấu chốt đứng ra, cũng hút một fan, album vốn đã không bán được nữa lập tức bán đi vạn bản. Một là fans Thẩm Gia Ngôn biểu đạt cảm tạ, một phần khác chính là fans được hút đến trả tiền.

Thẩm Khởi Minh đâu ngờ tới người chưa trị chết, người ta còn đứng cao hơn, không chỉ như vậy, tựa hồ còn có thuộc tính thịnh vượng?

Ông ta hối hận một hồi, nhưng hiện tại cái gì cũng không kịp nữa, Dương Mạn Cầm không tin: "Ông sợ cái gì, không phải còn có người kia sao? Hắn nói chuyện này xong sẽ giao cho chúng ta một khoản tiền, có số tiền kia, mặc kệ hắn ai thua ai thắng!"

"Đừng nói nữa!" Dương Mạn Cầm nghĩ quá đơn giản, Thẩm Khởi Minh vô cùng buồn rầu, trên mạng bới ra chuyện ông ta làm giả sổ sách, cũng không biết công ty nhìn thấy hay không, ông ta cũng không muốn lại bị sa thải lần nữa, ông ta tuổi lớn như vậy, còn phải tìm việc rất khó khăn.

"Cha, đưa con số điện thoại người kia, tiền chúng ta nhất định phải ra."

Điện thoại Thẩm Khởi Minh gọi qua, hôm qua còn có thể gọi được, hôm nay đã hiển thị là unknown number. Thẩm Khởi Minh phát giác bị lừa, giận không chịu nổi, Thẩm Thừa Vũ còn giận hơn ông ta. vạn đấy!

Lúc lui tới với bạn gái phú nhị đại trước, Thẩm Thừa Vũ còn chướng mắt vạn, nhưng hiện tại không có gì có thể làm cho hắn điên cuồng hơn vạn.

Thẩm Khởi Minh trộm gà không được còn mất nắm gạo, đầy mặt u sầu, Thẩm Thừa Vũ cắn răng: "Con nhất định sẽ đòi số tiền kia! Bọn họ đừng nghĩ ăn quỵt!"

Trên mạng mưa mưa gió gió, Thẩm Gia Ngôn nhưng không có chú ý quá nhiều, Thẩm Khởi Minh không lật nổi sóng lớn, vốn chính là đơn phương sai lầm, bất quá là lòe thiên hạ mà thôi. Trải qua một lần như vậy, sau này nhất định sẽ đàng hoàng không dám tìm họa nữa.

Ngày mai sẽ là trận chung kết, bỏ phiếu đã hết hạn, quả nhiên không ngoài dự liệu, cậu và Trần Vũ hạng nhất hạng hai vững vàng. Không nhắc tới số phiếu của cậu chữ số, chỉ là Trần Vũ hơn vạn phiếu đã hất văng người thứ ba mấy con phố.

Thẩm Gia Ngôn xem kịch bản trong tay, lúc Tạ Kế Hiên tiến vào, cậu vừa lúc cúp điện thoại.

Tạ Kế Hiên nói: "Gọi điện thoại cho ai?"

Thẩm Gia Ngôn đầu cũng không ngẩng: "Thư ký Hoàng."

"Có chuyện gì nói với tôi là được."

"Tôi phải cẩn thận cảm ơn thư ký Hoàng, dù sao người ta cũng giúp đỡ tôi nhiều như vậy." Thẩm Gia Ngôn nói: "Tôi muốn mời cậu ấy ăn bữa cơm anh cảm thấy thế nào."

Tạ Kế Hiên cứng ngắc.

Thẩm Gia Ngôn nhìn anh: "Anh sao thế, không phải anh nói đều là thư ký Hoàng làm, không liên quan tới anh sao?" Thẩm Gia Ngôn chờ xem anh muốn làm thế nào, không phải nói là thư ký Hoàng làm ư, vậy ai làm thì mời người đó ăn chứ sao.

Tạ Kế Hiên mặt đều nghẹn đỏ. Hầm hừ xoay người rời đi.

Một lát sau, điện thoại của Thẩm Gia Ngôn vang lên, là thư ký Hoàng gọi tới. Thư ký Hoàng nói: "Anh Thẩm, không giấu anh, Tạ tổng hai hôm nay vì chuyện của anh, không ăn không uống, mặc kệ gió mưa, anh không biết đâu, anh ấy gầy mất gam đấy."

"......"

gam, nhiều quá ha.

"Ài, anh ấy chính là quá chính trực, không có cách nào, người như Tạ tổng chính là không thích tham công, anh cũng đừng cảm ơn quá long trọng, mời anh ấy ăn bữa cơm là được."

"......"

Thẩm Gia Ngôn cúp điện thoại, Tạ Kế Hiên "vừa lúc" từ thư phòng đi ra.

Không để ý lắm nói: "Ai gọi điện thoại cho cậu?"

"Thư ký Hoàng." Thẩm Gia Ngôn nói: "Nói là đều là anh làm, không liên quan tới cậu ấy."

Ánh mắt Tạ Kế Hiên lóe lên một cái, trấn định bình tĩnh nói: "Cơm cậu định đi đâu ăn?"

"Ai nói tôi muốn đi ăn cơm?" Thẩm Gia Ngôn nhìn anh.

Tạ Kế Hiên sững sờ: "Cậu không phải vừa mới nói sao?"

"Tôi là nói mời thư ký Hoàng ăn cơm, nếu là anh làm, vậy không phải là nghĩa vụ của Tân Nguyên à." Thẩm Gia Ngôn nói: "Hơn nữa tôi nghèo lắm, không mời nổi anh."

Tạ Kế Hiên vẻ mặt "Sao cậu có thể như vậy", hồi lâu thở hổn hển rời đi.

Thẩm Gia Ngôn không nhịn được cười, nhìn Tạ Kế Hiên ăn thiệt còn rất có ý nghĩa, cậu mở web ra, tìm kiếm nhà hàng hạng sang lại ăn ngon. Cơm vẫn là phải ăn, đi giải xui, cậu cũng đã lâu không ra ngoài hưởng thụ rồi. Chẳng qua là, Tạ đại tổng tài rất khó chiều, cái miệng ăn quen đồ ngon rất xảo quyệt, không phải chỉ mời đắt tiền là được, còn phải ăn ngon mới chịu.

Đảo mắt chính là trận chung kết ngày đó, bởi vì là livestream, cực kỳ nghiêm khắc. Thẩm Gia Ngôn từ buổi sáng đã đi chờ rồi, khớp kịch bản, lại quen thuộc vị trí máy một lần, h chiều mới bắt đầu ăn cơm. h bắt đầu make up, h livestream, trong lúc này còn phải đi sân khấu đã trang điểm một lần.

Mạnh Vân Tinh h dẫn theo team fans vào sân, nhìn thấy Thẩm Gia Ngôn đứng ở trên sân khấu, hưng phấn đứng lên chào hỏi. Thẩm Gia Ngôn và trợ lý Đổng Hạ Lãng, cùng nhau phát đồ cho mọi người. Mỗi người một cái quạt điện nhỏ, một hộp cheesecake, một túi kẹo nhuận họng, một chai nước.

Các fans mắt lấp lánh nhìn Thẩm Gia Ngôn, khoảng cách gần nhìn Thẩm Gia Ngôn chấn động càng lớn. Mặt nhỏ thật đấy! Chân dài quá, tỷ lệ quá đẹp! Ngũ quan rất tinh xảo! Lập thể đẹp a!

Lên ống kính, mặc dù lực độ sẽ yếu đi ít nhất nửa, nhưng hình thể sẽ phóng đại bội phần. Cho nên nhìn trong ống kính bạn cảm thấy người này lớn lên bình thường, nhưng rời khỏi ống kính thì người bình thường so ra kém hơn. Càng đừng nhắc tới Thẩm Gia Ngôn bình thường ở trên màn ảnh vẻ ngoài anh tuấn, thực tế càng thêm không có gì sánh được.

"Oa a, cái bánh ngọt này đắt lắm, còn phải xếp hàng, nam thần thật hào phóng a!"

"A a, nam thần còn tặng bánh đấy! Nhãn hiệu đắt lắm a, quá tri kỷ mà, rơi lệ."

"Chúng ta mấy chục người đấy, những thứ này gộp lại phải mấy vạn."

"Hu hu đừng nói gì nữa, sau này người đàn ông tên Thẩm Gia Ngôn này tui đã xác định gả cho rồi."

Hiện trường không thể dùng điện thoại di động, mọi người hết sức khống chế dục vọng muốn upload, tích góp sức lực chờ tiếp ứng cho nam thần. Hiện trường ngoại trừ khán giả khác, còn lại đều là fans, Thẩm Gia Ngôn và Trần Vũ mỗi người một nửa số ghế. Trần Vũ bên kia cũng phát đồ, khán giả nhìn bánh quy và nước của đối phương một cái, dưới sự so sánh, càng thêm thỏa mãn.

h, đúng giờ phát sóng.

Sau khi MC hô bắt đầu, bỏ phiếu bắt đầu.

Lúc này, ngoại trừ hai tuyển thủ dự thi, nhìn nhiều thứ hai chính là nam chính đã quyết định của《Thần Cổ》sẽ xuất hiện ở hiện trường, đối diễn với hai người.

Lần này do nam chính rút thăm, rút được cảnh kết cục của nam chính nam hai.

Trần Vũ bắt đầu trước.

Thẩm Gia Ngôn ở một bên quan sát biểu diễn. Biểu diễn lần trước của Trần Vũ Thẩm Gia Ngôn cũng xem qua, trong số tiểu sinh cùng tuổi, coi như là cực kỳ ưu tú, có thiên phú diễn xuất. Nhưng Thẩm Gia Ngôn xem, luôn cảm thấy hắn đang bắt chước, mà không phải tự mình thật sự hiểu cái gì.

Nhưng hắn bắt chước vô cùng tốt, có thể lấp kín miệng một nhóm người, nhưng nếu như muốn đi xa hơn, sau khi rời khỏi《Thần Cổ》, nếu như không cố gắng, kỹ thuật diễn của hắn không đủ xem.

Trần Vũ diễn xong, ngoại trừ đạo diễn Tương Đông Xương, các bình ủy khác đều nhất trí điểm cao. Trận chung kết hôm nay, sẽ tăng thêm tỉ trọng cho điểm của bình ủy, đối với kết quả sẽ sinh ra ảnh hưởng không nhỏ.

Tới lượt Thẩm Gia Ngôn lên sân.

Nam chính thoạt nhìn chỉ có - tuổi, dáng vẻ non nớt ngây ngô cực kỳ phù hợp hình tượng nam chính, nghe nói là Tương Đông Xương ở trường cấp nào đó đào bới được. Nhìn ra được còn có chút khẩn trương, nhưng loại khẩn trương này vừa vặn.

Ánh tà dương đại biểu chia xa, sự tốt đẹp cuối cùng. Hiện trường không có loại cảnh này, nhưng trong mắt Thẩm Gia Ngôn thấy được. Cậu nhịn không được nắm lấy tay nam chính, để thẳng thắn nhìn nhau cùng nam chính, cậu vùng vẫy mặc đồ nam vào, nhưng lại kỳ quặc như vậy, không hợp với cậu.

"Tôi phải đi rồi, sẽ không trở lại nữa." Nam chính nói như thế.

Nam chính đại biểu cho người bình thường đông đảo, làm ra sự lựa chọn thực tế nhất, nam là có chút lý tưởng hóa, dũng cảm theo đuổi cuộc sống của mình.

Trước mắt chính là nam chính biểu tình kiên quyết, sẽ không tiếp tục do dự. Thẩm Gia Ngôn nhắm mắt lại, hai người từng có lui tới tốt đẹp, nhưng hắn và nam chính cuối cùng không phải là người một đường, tiếp tục ở cùng nhau sẽ giống câu châm ngôn kia, dưa hái xanh không ngọt. Thậm chí sẽ phá hỏng ký ức tươi đẹp.

Lúc nên buông tay thì buông tay, là giải thoát, và cứu rỗi lẫn nhau.

Tới đây, Thẩm Gia Ngôn đột nhiên hiểu được. Đó đại khái chính là cậu tại sao không nhấc nổi hứng thú đối với《Thần Cổ》retake.

《Thần Cổ》retake đối với cậu mà nói, giống như nam chính lại quay lại đi tìm nam hai. Kinh điển đã từng diễn, nhân vật kinh điển đã có quy cách nhất định, cậu không muốn tiếp tục đi con đường mà người khác đã từng đi qua một lần. Không cần thiết, như vậy sẽ chỉ phá hỏng mỹ cảm vốn có, mình còn không nhận được thỏa mãn.

Cuối cùng tan rã trong không vui, tốt đẹp không còn sót lại chút gì.

Trong màn hình livestream, cậu buông tay, so với nguyên bản, nhiều hơn một phần thoải mái và quyết tuyệt.

Tương Đông Xương vỗ tay đầu tiên, Tô Minh Hạ cũng vỗ tay theo. Hai người diễn xong, MC công bố tình hình bỏ phiếu trước mắt. Thẩm Gia Ngôn hơn vạn phiếu tạm thời dẫn đầu, nhưng Trần Vũ cũng đuổi theo hơn vạn phiếu.

Để tạo hồi hộp, phần cho điểm của Thẩm Gia Ngôn giữ lại đợi lát nữa công bố.

Diễn xong, chen vào quảng cáo một hồi, bắt đầu chiếu chuẩn bị trước khi khai máy của team《Thần Cổ》. Thẩm Gia Ngôn ở sau sân khấu chờ, thợ trang điểm bổ trang cho cậu, cách đó không xa chính là Trần Vũ, Thẩm Gia Ngôn nhìn thoáng qua, Trần Vũ cười hết sức tự tin, tựa hồ đã làm tốt chuẩn bị chiến thắng.

Cậu thu hồi tầm mắt, ban đầu đã có cảm giác như vậy, Trần Vũ một mực không chút hoang mang, dường như nắm chắc phần thắng. Cái này không giống người mới, càng giống như đơn vị liên quan tới làm dáng.

Phim chiếu xong, bọn họ một lần nữa lên sân khấu.

Lúc này, bình ủy bắt đầu cho điểm Thẩm Gia Ngôn.

Điểm cao nhất, điểm cao nhất, điểm cao nhất, điểm thấp nhất. Điểm số cuối cùng ngoài dự tính là Tô Minh Hạ cho. Hắn ban đầu đã cho Thẩm Gia Ngôn điểm cao, tựa hồ không quá coi trọng Trần Vũ, cho điểm rất thấp, nhưng lần này, lại ngược lại.

Tương Đông Xương hết sức khó hiểu, nhíu mày nhìn Tô Minh Hạ. MC hỏi nguyên nhân, Tô Minh Hạ nhìn Thẩm Gia Ngôn nói: "Gia Ngôn cho tôi cảm giác luôn muốn thay đổi nhân vật "nam hai" nguyên bản, muốn diễn ra cảm giác của mình, nhưng hình như có chút hoàn toàn ngược lại, cách bản thân nhân vật càng ngày càng xa. Sự thật chứng minh, vẫn là không nên thay thế tốt hơn."

Ánh mắt hai người gặp nhau, Thẩm Gia Ngôn tỉ mỉ nhìn lại, cũng ở trong mắt Tô Minh Hạ nhìn thấu thứ không giống bình thường.

Là cừu hận sâu sắc.

"Hiện tại bỏ phiếu đã hết thời gian, người thắng được chọn ở trong tay tôi." MC mở phong thư trong tay. Mọi người đều khẩn trương theo.

Lúc này ống kính nhắm ngay Thẩm Gia Ngôn và Trần Vũ, trong tiếng nhạc khẩn trương, do đạo diễn Tương Đông Xương tuyên bố người được chọn.

Trong mắt Tương Đông Xương ôm kỳ vọng, hưng phấn mở phong thư ra, nhưng sau khi nhìn thấy tên người bên trong ngây ngẩn cả người.

Cứng ngắc nói: "Người được chọn sẽ diễn vai nam hai."

"Trần Vũ."

Truyện Chữ Hay