Dịch vội + không edit nên có thể có môt số lỗi mà t ko để ý, ae đọc mà có lỗi gì bảo t để t sửa.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
“Để tôi làm cho!”
Trong tiêt chủ nhiệm buổi chiều, cô gái giơ cánh tay trắng nhợt nhạt lên và tuyên bố.
Tất cả sự chú ý trong lớp đều bị thu hút bởi con người đó, con người có một vẻ ngoài hoàn hảo, chỉ có Rushella Dahm Draculea.
Có lẽ cô ấy rất thích trở thành tâm điểm của sự chú ý, Rushella khoanh tay gật đầu hài lòng.
“Vậy nhanh nói với tôi nào, Hisui, ‘tiếp sức’ và ‘chặng cuối’ có nghĩa là sao!?”
“Cô giơ tay lên mà không biết nó là gì hả…”
Mặc dù điều này đã nằ trong dự đoán của cậu, nhưng Hisui vẫn không thể vặn lại mà đành chấp nhận với khuôn mặt đau khổ.
Thật vậy, cuộc thảo luận hôm nay là về phương án giải quyết vấn đề trong lễ hội thể thao sắp tới.
Việc phân công các công việc khác nhau trong lễ hội, xác nhận các sự kiện sẽ tham gia, quyết định lịch trình trong tương lai – Tất cả đều được quyết định rất suôn sẻ trừ cuộc tranh luận cuối cùng này.
Cuộc tranh luận cuối cùng liên quan đến việc chỉ định Rushella là người chạy chân cuối cùng của cuộc đua tiếp sức mà cô vừa tình nguyện tham gia.
Ban đầu, Hisui nghĩ rằng lớp chỉ cần chọn một vài người tham gia cuộc đua, nhưng hóa ra hóa ra tất cả các thành viên của lớp đều có nghĩa vụ phải tham gia.
Đặt vấn đề đó qua một bên, dường như không chỉ có Rushella mà cả Hisui cũng phải tham gia.
“Nói đi, cái sự kiện rắc rối này là sao…? Không phải cái loại sự kiện này sẽ bị giới hạn trong năm ba sao? … Cái này không phải giống như nó có thể đem lại kỉ niệm tốt nghiệp cho chúng ta. Điều này chỉ làm cho các chấn thương tinh thần chậm hơn mà thôi.”
“Cậu đang cố gắng lan man về điều gì khó hiểu vậy!? Tôi đang hỏi cậu, chính xác ‘chặng cuối’ có nghĩa là gì!?”
“…Người chạy cuối cùng trong cuộc đua tiếp sức. Người được chú ý nhiều nhất và giành được nhiều tràng pháo tay nhất. Tùy thuộc vào kết quả, cô có thể được coi là một anh hùng vĩ đại hoặc một tội nhân đáng bị nguyền rủa.”
Hisui giải thích quy tắc tàn nhẫn bất thành văn của lễ hội thể thao.
Nhưng với một người lạc quan như Rushella, cảnh báo này về cơ bản như rơi vào tai người điếc.
Nhìn thấy đôi mắt lóe sáng của cô, rõ ràng cô chỉ nghe được nửa lời giải thích của cậu.
“Hiểu rồi, đây không phải là vai trò được tạo ra chỉ dành cho tôi sao! Rất tốt! Lớp trưởng, để tôi làm cho!”
Trước khi Hisui có thể ngăn cô ấy lại, cô đã giơ cao tay tuyên bố vậy.
Là người phụ trách cuộc thảo luận này, Sera Reina lúng túng nhìn Hisui để dò hỏi sự quyết định cuối cùng của cậu.Trong những tình huống như vậy, cô luôn cảm thấy tốt nhất là giao phó quyết định cho Hisui, người hiểu rõ nhất về Rushella.
Hisui chỉ có thể thở dài và khẽ đưa ra lời khuyên.
“Oi, dừng lại đi. Bên cạnh đó, lễ hội thể thao được tổ chức vào ban ngày. Tham gia sẽ gây nguy hiểm cho cô đó, hiểu chứ?”
Hisui bình tĩnh ám chỉ điểm yếu của Rushella – một ma cà rồng.
Do sợ ánh sáng mặt trời, cô luôn quan sát hơn là tham gia vào lớp học thể chất.
Cô có thể sử dụng khả năng thể chất của mình để thể hiện trong các sự kiện trong nhà, nhưng thật không may, không có sân khấu để cô tỏa sáng trong lễ hội thể thao.
Mọi người trong lớp cùng giáo viên thể chất đã bị lừa với lí do là vì làn da của cô rất nhạy cảm … đó hoàn toàn không phải là một lời nói dối.
“…Vậy, hãy chọn người khác cho trận chung kết. Xin hãy tiếp tục, lớp trưởng.”
Theo yêu cầu của Reina, Hisui đã để Rushella ra khỏi trung tâm cuộc tranh luận.
Mặc dù Rushella đã chịu ngồi xuống, nhưng cũng tự nhiên thôi, cô cảm thấy không hài lòng với Hisui.
“Tại sao không!? Chuyện gì vậy!? Nếu là ánh sáng mặt trời, cứ hỏi ‘Senpai’ để cô ấy giúp được mà……”
“Nghe cô nói kìa. Cô không nên dựa quá nhiều vào người khác. Rốt cuộc, cô ấy cũng có cuộc sống riêng của mình.”
Hisui đang lo lắng cho một thành viên câu lạc bộ không chính thức nào đó – Uno Kirika.
Sử dụng các kỹ năng của mình như một ‘phù thủy’, cô ấy có thể tạo ra một dung dịch chặn ánh sáng cho ma cà rồng để sàng lọc ánh sáng mặt trời.
Nhưng đương nhiên, điều đó đòi hỏi rất nhiều nỗ lực và cũng liên quan đến các vấn đề thực tế như tiền bạc.
“…Bên cạnh đó,ngay cả khi cô sử dụng nó, cô vẫn yếu khi đang là ban ngày, phải không? Có lẽ cô đứng đầu trong số các học sinh bình thường, nhưng tranh đua trong một trận chạy nước rút chuyên nghiệp của câu lạc bộ điền kinh, cũng không quá rõ ràng…Nhưng mà cũng phải nói lại, các câu lạc bộ điền kinh của trường chúng ta không quá mạnh, nên việc cô chiến thắng cũng không phải nghi ngờ gì cả.”
“Có chuyện gì sao!?”
“Đương nhiên là có vấn đề rồi.”
Trong mọi trường hợp, Hisui không muốn Rushella trở nên quá nổi bật.
Mọi thứ đều do lí do này.
Rốt cuộc, vẻ đẹp của cô ấy đã quá tuyệt vời rồi.
Việc thu hút sự chú ý của tất cả giáo viên, học sinh, phụ huynh và du khách rất có thể sẽ gây rắc rối.
“Mmmmmmm … Có vấn đề gì vậy!? Tôi chỉ chạy thôi mà…”
“Không.”
Hisui đã cố gắng hết sức để xử lí đứa trẻ với đầy vấn đề này để cuộc thảo luận có thể tiếp tục.
Ngoại trừ Rushella, mọi người khác đều hy vọng chọn được một ứng viên mà tất cả đều có thể chấp thuận được.
Trên thực tế, những người thuộc câu lạc bộ điền kinh sẽ là những lựa chọn sáng giá nhất.
Tuy nhiên, mặc dù lớp của Hisui có học sinh thuộc câu lạc bộ điền kinh, nhưng không ai trong số họ chuyên chạy nước rút.
So với toàn bộ các nhóm trong năm, có vài nam sinh trong lớp đặc biệt nhanh, nhưng một trong số họ đã được chọn là người chạy đầu tiên và cũng không thể chạy được chặng cuối cùng.
Cậu ta đang ngồi bên cửa sổ, nhìn chằm chằm ra ngoài với vẻ không quan tâm, rõ ràng cậu ta không có ý định hoán đổi lại ví trí của mình.
Điều này có nghĩa là người đó sẽ được chọn từ một trong những ứng cử viên còn lại…
Nhưng rõ ràng không ai muốn nhận trách nhiệm nặng nề này.
Thật ra, Hisui không có quyền phán xét người khác, vì sau cùng, bản thân cậu đã cố hết sức để tránh gánh nặng này.
Ngay khi mọi người do dự, một nam sinh ở hàng đầu tiên gần bảng đen đã lên tiếng.
Tên cậu ta là gì đó giống như Kuroda – anh chàng tốc độ từ câu lạc bộ bóng chày.
Có lẽ là ứng cử viên tốt nhất cho trận chung kết.
Mái tóc ngắn sảng khoái vầ làn da dám nắng của cậu để lại cho người khác ấn tượng sâu sắc.
"Này, vị trí này không nhất thiết phải là con trai, phải không? Vì đây là sự kiện không phân biệt giới tính, mà đây cũng không giống như trận trung kết quyết định chiến thắng. Nên cậu nên chọn một ai đó từ số những bạn nữ, lớp trưởng.”
“Cái đó…”
“Đúng vậy. Đừng chỉ chọn mỗi con trai không thế.”
“Bất kì cô gái nào trong câu lạc bộ điền kinh.”
“Ah, không phải Iga là một động viên chạy nước rút sao?”
Thỏa thuận này nổi lên khắp cả lớp.
Cuộc thảo luận trước đó chỉ coi các nam sinh là sự lựa chọn cho chặng đua cuối cùng, vì vậy họ lại bắt đầu cuộc tranh luận.
Không ai muốn làm điều đó.
Chỉ cần đẩy nó cho người khác và ưu tiên việc tránh xa tôi ra…
Mặc dù nó không tới mức cực đoan đó, nhưng mọi người đều đang cố gắng giảm thiểu cơ hội được chọn.
Mặc dù Hisui cũng cảm thấy vậy, nhưng cậu không thể không cảm thấy hơi khó chịu.
“Ừmm…… Vậy thì … Iga-san …… Cậu có ổn khi đảm nhận trách nhiệm đó không?”
Trong khi đang do dự, Reina hỏi Iga Airi, người đang ngồi giữa lớp học.
Cô gái tóc ngắn có ngoại hình không mấy nổi bật và điểm số bình thường hạ thấp ánh mắt xuống và lắc đầu.
“Ưmmmm…… Tớ … không thể chạy nhanh……”
Cô ấy không hề khiêm tốn.
Đó là sự thật.
Mặc dù thuộc câu lạc bộ điền kinh và tập trung vào chạy nước rút, nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy có thể chạy nhanh nhất.
Hisui chưa bao giờ nghe lời khen về việc cô ấy chạy nhanh bao giờ.
“…Nếu chúng ta chọn ai đó trong số các cô gái, Seria-san sẽ là ứng cử viên sáng giá nhất, phải không? Sera Reina của trường trung học Aishin khá nổi tiếng và cũng có thành tích xuất sắc trong các sự kiện.”
Những lời này mang theo nỗi nhớ và một chút hi vọng.
Mặc dù hai người họ đến từ các trường trung học khác nhau, nhưng hai người họ đã gặp nhau trước đây.
Hisui đã nhớ lại lời tự giới thiệu của Reina vào ngày đầu tiên đến lớp.
Cô ấy dường như có đề cập đến việc gì đó cô ấy giỏi về tất cả các hoạt động sự kiện tiếp sức như này.
“Phải rồi, cũng có cả lớp trưởng nữa. Nên chặng cuối là lớp trưởng?”
“Đúng đúng … Tớ sẽ trợ giúp lớp trưởng. Thật khó tin cậu lại không tham gia bất cứ câu lạc bộ nào.”
“Thay vì cứ cố gắng chọn ngẫu nhiên một nam sinh, thì lớp trưởng có thể chạy nhanh hơn.”
“Một phiếu.”
Mọi người dường như đã đồng thuận.
Không chỉ có mỗi nam sinh mà ngay cả các nữ sinh cũng đang tỏ ra đồng lòng.
Có vẻ tất cả đẫ được quyết định mà không còn nghi ngờ gì nữa.
Trên thực tế, tốc độ của Reina đã cạnh tranh được với các nam sinh hàng đầu.
Do thực tế này, cộng với việc cô ấy không công khai từ chối, có vẻ người chạy chặng cuối cùng đã được quyết định.
Nhưng Reina vẫn tỏ ra bất lực.
Kể từ khi học cấp hai, cô ấy trông có vẻ cứng nhắc hơn.
Hisui nhận ra điều đó.
“Chưa đủ nhanh.”
Giọng nói của cậu rất nhẹ nhàng mà không có chút nào là nhiệt huyết.
Nhưng bởi vì cậu hiếm khi lên tiếng trong lớp, nên, mọi ánh mắt đang chỉ thẳng vào người Hisui ở hàng sau.
Với ánh nhìn chòng chọc của cả lớp vào người mình, Hisui gãi đầu với vẻ mặt khó chịu.
Tất nhiên cậu cảm thấy khó chịu.
Nó khó chịu đến cùng cực.
Nhưng cậu không có lựa chọn nào khác ngoài việc tiếp tục nói.
“Tất cả các lớp khác có lẽ sẽ để một nam sinh là chân chạy cuối cùng, phải không? Không phải sẽ có chút không phải khi để lớp trưởng ở đó với tư cách cô gái duy nhất sao? Mặc dù về mặt tốc độ thì cô ấy vẫn ổn.”
Cậu không hề bác bỏ quyết định của cả lớp về khả năng của Reina mà chỉ nói với họ một sự thật hiển nhiên.
Yêu cầu Reina là người chạy cuối cùng không phải là vấn đề.
Nhưng điều đó không có nghĩa là cô ấy phải đảm nhận vai trò này.
Mặc dù cô ấy có thể chạy rất nhanh, nhưng chống lại những nam sinh nhanh nhẹn khác, kết quả sẽ như thế nào?
Giả sử Reina là người chạy nhanh nhất lớp, nhưng nếu không có người dẫn đầu quyết định trước khi dùi gỗ truyền cho cô ấy, yêu cầu cô ấy là người cuối cùng là vô nghĩa.
Cô ấy nhiều nhất cũng chỉ là một ứng cử viên.
Mọi người lại trở lại cuộc thảo luận một lần nữa.
Đây chính xác là mục đích của Hisui.
Cậu chỉ đơn giản hy vọng thay đổi quan điểm của mọi người một chút và tránh để Reina là mục tiêu duy nhất.
“Dù sao đi nữa, chúng ta hãy viết tên các ứng cử viên trước và quyết định bằng cách bỏ phiếu hoặc đề nghị? Tốt nhất là bỏ phiếu kín. Tệ hơn nữa, chúng ta có thể quyết định đơn giản bằng cách kéo giấy.”
“Đừng làm mọi thứ trở nên phức tạp như vậy chứ.”
Hisui vội vàng che miệng Rushella và ngừng ngay lập tức câu nói đột ngột của cô.
“(Dừng lại ngay, cậu đang làm gì thế hả!?)”
“Được rồi, yên lặng đi.”
Rushella vùng vẫy trong tuyệt vọng khi Hisui bóp nghẹt cô bằng tất cả sức lực của cậu.
Sau đó, cả lớp mỉm cười trong khi xem trò hề nhỏ của họ.
Trước khi cuộc chiến của họ có kết quả, tiếng chuông báo hiệu hết tiết vang lên.
(Trans: khó hiểu v~~ Before their battle could be decided, the bell rang to signal the end of the period.)
“Ah……”
Cuối cùng quyết định vẫn chưa được đưa ra.
Một bầu không khí khó chịu xuất hiện trong lớp.
Ngay khi mọi người nhìn nhau, Reina đã tự đưa ra quyết định:
“Vậy thì… Ừm, hãy tạm thời cho rằng chân chạy cuối cùng …là tớ, được chứ? Đối với phần còn lại của chặng, tớ sẽ phát cho mọi người một mẫu đơn. Mọi người vui lòng điền tên của mình và chuyển nó đi. Nếu có bất kì mẫu thuẫn nào, xin hãy nhẹ nhàng thảo luận… Nếu không thì phải dùng đến cách kéo giấy để quyết định. Dù sao, tất cả đã được quyết định.”
(Trans: ý là chặng đua đó.)
Cô mỉm cười và đưa ra một lời đề nghị thích hợp.
Mặc dù nụ cười của cô có hơi cứng nhắc, nhưng ít nhất là cuộc thảo luận đã có kết quả.
Tất cả mọi người trong lớp gật đầu đồng ý.
“Vậy thì…tôi sẽ tạo mẫu đơn và sẽ phát trong giờ nghỉ tiếp theo.”
Như vậy, tiết chủ nhiệm đã kết thúc.
Trong giờ nghỉ buổi chiều giữa các tiết, mọi người đều qua chỗ của Reina để lấy đơn, viết tên của họ vào bên cạnh chặng mà họ muốn.
Hình thức rất đơn giản.
Ngoài chặng đầu tiên và chặng cuối cùng đã được quyêt định, các số từ hai đến ba mươi chín đã được liệt kê ra.
Khi mọi người viết tên vào vị trí mong muốn của họ, việc quyết định công việc đã được hoàn thành.
Nếu vị trí mong muốn đã được chọn, cần phải đàm phán… Nhưng thành thật mà nói, điều đó là vô nghĩa.
(Trans: nó muốn đàm phán để làm gì đó mà t ko bt.)
Trong thực tế, mọi người chỉ đơn giản viết tên của họ vào nơi họ thấy trống mà không thực sự để tâm đến việc gì.
Bởi vì vị trí rắc rối nhất đã được quyết định.
Do đó, khi Hisui nhận được mẫu đơn từ Rushella, cậu chỉ đơn giản viết tên mình vào một chỗ trống nào đó mà cũng chẳng nhìn kỹ.
“…Này, chỉ còn một chỗ thôi sao!? Cô đang bắt nạt tôi đấy à!?”
“Im đi, tôi cũng muốn chọn một vị trí khác chứ! Bên cạnh đó, điều này cũng chẳng giúp được gì, phải không? Những người ở cuối thì làm gì còn lựa chọn nào nữa.”
“…Đúng thế thật. Vì cô là người đưa cho tôi, điều đó có nghĩa cô cũng chỉ có hai lựa chọn có sẵn. Mà thôi, nó cũng chẳng có vấn đề đâu.”
Nói vậy, Hisui nhìn xuống nơi cậu đã viết tên mình vào đó.
Đó là vị trí của chặng thứ hai.
Mặt khác, Rushella là ba mười chín.
Ngay trước chặng cuối cùng.
Cứ nghĩ đến việc vị trí đầu và cuối bị bỏ trống, nó thực sự có chút đáng sợ.
Mặc dù cậu có thể cố gắng đổi lấy một vị trí khác nhưng cậu quyết định từ bỏ ý nghĩ đó đi.
Về mặt áp lực, điều này không là gì so với vị trí chạy đầu tiên và chạy cuối cùng. “Một lễ hội đơn thuần, thắng hay thua cũng không ảnh hưởng đến bầu không khí của lễ hội.” – Mọi người không thể thoát khỏi ý nghĩ đó.
Do đó, Hisui đã hơi lo lắng cho Reina ở chặng cuối cùng.
Hisui đưa mẫu đơn đã hoàn thành cho cô ở ghế bên cạnh.
“Của cậu đây. Tớ nghĩ là chuyện này giờ cũng được giải quyết rồi.”
“…Ừm. Cảm ơn cậu. Cả trong tiết chủ nhiệm……”
Reina cúi đầu và cảm ơn cậu.
Nhưng Hisui lại không nghĩ mình đã làm được gì đáng để được cảm ơn.
Cậu cũng không có khả năng đó.
“… Vào thời điểm đó, tớ sẽ ngầu hơn nếu tớ nói ‘Để tôi làm cho’. Nhưng tớ không có can đảm đó. Bên cạnh đó, những người khác có lẽ sẽ không chấp nhận nếu tớ đảm nhận vị trí đó.”
Mặc dù làm cho lời nói của mình nghe giống sự thật, nhưng Hisui biết rõ ràng trong lòng rằng cậu chỉ là một kẻ giả tạo.
Cảm thấy rằng Reina không muốn là người chạy cuối cùng … Thay vào đó, cậu nên tự ‘hiến thân’.
Cuối cùng, cậu chỉ đơn giản là thay đổi quan điểm của mọi người để đẩy gánh nặng lên người khác ngoài Reina.
Những gì cậu làm không phải là nhân vật phản diện nhưng cũng không thể gọi là công lí.
Quan trọng nhất, gánh nặng của trận chung kết vẫn dồn lên vai cô.
“Như vậy thực sự ổn chứ? Mặc dù cậu có thể chạy rất nhanh … Nhưng điều này không bắt buộc mà. Cho dù cậu chạy ở bất kì vị trí nào, thì cậu cũng đang góp một phần công sức vào kết quả chung cuộc, phải không?”
“…Nó đã được quyết định rồi. Cuối cùng thì phải có ai đó làm điều đó.”
Reina mỉm cười.
Nhưng Hisui biết rằng nụ cười của cô không thực sự xuất phát từ trái tim.
“Vậy thì, tớ sẽ đưa bản báo cáo này cho giáo viên … Eh, lạ thật……”
“Có chuyện gì sao?”
Nhìn thấy sự bối rối của Reina, Hisui tò mò nhìn vào mẫu đơn.
Rushella cũng chen vào.
Nhưng không có gì bất thường.
“Không có ai bỏ cả, đúng không? Có gì lạ sao?”
“Ừm … Vấn đề chính là việc nó không thừa ra vị trí nào. Thật kì lạ, Kida-kun hôm nay vắng mặt …”
Reina nhìn vào cái bàn trống cả ngày kể từ buổi sáng.
Nghe lời giải thích của cô, Hisui cũng nhận ra điều đó.
Một bạn học cùng lớp chắc chắn vắng mặt.
Nếu mọi người chỉ viết tên của riêng họ thôi, thì chắc chắn phải còn một chỗ trống.
“Ai đó đã giúp Kida viết tên của mình …? Hay ai đó đã viết tên của họ hai lần?”
“Hmm, nó thực sự khá lạ. Vậy thì, hãy kiểm tra lại nào!”
Rushella đưa ra mệnh lệnh và Hisui dò từng cái tên trong mẫu đơn, kiểm tra từng cái một.
Chỉ được một nửa, tay cậu dừng lại.
Khuôn mặt cậu vặn vẹo không thể kiểm soát được.
Rồi cậu trao đổi ánh mắt với Rushella.
Tất nhiên, Rushella cũng cảm thấy không hài lòng.
“Có chuyện gì vậy, cậu đã phát hiện ra điều gì chưa?”
Reina nhìn xuống nơi Hisui đang chỉ.
Nhìn thấy cái tên đó, khuôn mặt cô lập tức trở nên u ám.
Fuwa Touko.
Ai biết được đó là do tình cờ hay cố tình – Cái tên được viết bằng bút bi đỏ, đã khiến Hisui và Rushella rùng mình sợ hãi.
“Kyah……”
Reina cũng run rẩy và lùi lại vài bước, vô tình va vào một nam sinh phía sau cô.
“Có chuyện gì vậy, lớp trưởng?”
Nam sinh đó hỏi.
“Ở - Ở đằng kia……!”
Reina chỉ vào chỗ trống.
Tất cả các học sinh còn lảng vảng trong lớp học nhận thấy sự hỗn loạn và nhìn vào nơi cô đang chỉ.
Trên cái ghế vẫn được cho là trống rỗng.
Có một cô gái đang ngồi đó.
Tóc đen dài.
Cùng bộ đồng phục lỗi thời.
Cơ thể trong mờ, có phần mơ hồ - Các đồ vật có thể nhìn thấy qua cơ thể của cô.
Cảm thấy được ánh mắt của những học sinh khác, cô ấy – Fuwa Touko – cười nhẹ.
“Eh, không đời nào, mọi người thấy tôi sao!?”
“MAAAAAAA -----!!”
… Sau đó, chỉ còn tiếng la hét trong lớp, các học sinh đang chạy loạn lên cố gắng trốn thoát.
Chỉ còn lại Hisui và Reina đã ngất đi trong vòng tay của cậu.
Rushella cũng đứng đó trong cơn sốc.
Với vẻ mặt khó chịu, cô đặt câu hỏi với linh hồn quen thuộc đó:
“…Cô đang làm gì ở đây?”
“Tôi vừa mới tới mà.”
❤
“Cô này --!!”
Hisui không thể không nói ra những từ mà ai đó đã từng bình phẩm về Rushella từ lâu.
Sau đó, trong Bảy bí ẩn của trường cao trung Seidou, câu chuyện ‘Touko-san’ nhanh chóng vươn lên dẫn đầu nhờ những sự cố đáng chú ý mà cô gây ra.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Arigatogozaru :)