Silent Witch

[2-9]: thứ có thể thay thế chân mèo.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Vương quốc Ridill có ba vị hoàng tử, nhưng ai là người kế vị ngai vàng tiếp theo thì Đức vua tại vị vẫn chưa tuyên bố.

Cơ mà số lượng quý tộc ủng hộ cho phe cánh Nhị Hoàng tử hòng tôn cậu lên làm vua giờ đây mỗi lúc một đông.

Sau cùng, hậu thuẫn cho Felix là Công tước gia Crockford, tầm ảnh hưởng của cậu thì một ngày một lớn. Nếu cứ tiếp tục bành trướng như này, chuyện Felix lên làm vua sẽ chỉ là điều sớm hay muộn mà thôi.

Không ít tiểu thư từ các gia đình quý tộc có quyền thế muốn được trở thành hôn thê của Felix cũng vì lý do này.

So với Đệ nhất Hoàng tử quá cục mịch, còn Đệ tam hoàng tử thì lại quá tàng hình, Đệ nhị hoàng tử, Felix, sở hữu một ngoại hình đẹp mã vượt trội. Vô số thiếu nữ đã lỡ một nhịp tim ngay lần đầu chạm mặt câu ta.

Vì thế mà hành lang dẫn đến phòng hội học sinh lúc nào cũng có một nhóm nữ sinh tập trung để ngắm Felix. Điển hình là bây giờ này. Một vài nữ sinh đã đứng sẵn đợi chờ Felix đi qua.

Chợt có một cô gái khác bước đến từ phía sau

Tên cô ấy là Bridgette Graham, lệnh nương Hầu tước gia Sheiberry.

Là một trong ba cô gái đẹp nhất học viện Serendia, đến cả những nữ sinh khác cũng phải trầm trồ thán phục trước nhan sắc của Bridgette.

Thấy cảnh trước mắt, Bridgette chỉ lạnh lùng đối thẳng mặt với nhóm nữ sinh kia.

“Mấy người đang chắn đường ta đi. Làm ơn né ra được không?”

Chỉ bằng một câu nói, tất cả đã phải xấu hổ cúi đầu và rời đi.

Điểm số của Bridgette thuộc hàng xuất sắc, cô luôn giữ vị trí thứ ba trong ba năm liên tiếp về điểm số của Học viện. Bridgette đặc biệt giỏi về ngoại ngữ, cô chỉ xếp sau mỗi Felix, người luôn có điểm tổng kết cao nhất.

Ngoại hình và gia thế đều hoàn hảo, đã thế lại còn là bạn thuở nhỏ của Nhị Hoàng tử Felix, nghiễm nhiên ai cũng xem cô là ứng cử viên hàng đầu cho vị trí hôn thê của Felix.

Hơn nữa, Bridgette còn là thành viên của hội học sinh do chính tay Felix đề cử. Cô là nữ sinh duy nhất trong hội học sinh nhiệm kỳ của Felix. Từng đó cũng đủ hiểu cô được Felix tin tưởng như nào.

“Ồ?”

Xoay tay nắm cửa phòng, Bridgette nhíu mày. Cửa không khóa. Cô cứ nghĩ mình là người đến sớm nhất. Cảm thấy có chút kỳ quái, Bridgette bước vào phòng.

Không có người nào trong phòng hội học sinh cả…nhưng từ phòng văn thư kế bên có phát ra những âm thanh be bé. Brigette ngó vào, cô muốn biết ai đang làm việc bên đó…để rồi đứng hình tại chỗ vì cảnh tượng trước mắt.

Một trong những chiếc tủ đựng tài liệu trống không, và tài liệu thì chất thành đống trên sàn.

Và một cô gái lạ hoắc có mái tóc màu nâu nhạt đang im lặng đọc tài liệu trên bàn làm việc ở góc cuối căn phòng.

“Cô là ai? Ai cho phép cô vào đây?”

Dù đã cất tiếng gọi, nhưng tấm lưng nhỏ bé của cô gái kia vẫn chẳng nhúc nhích tý nào.

“Trả lời ta ngay.”

Có gọi to hơn nữa cũng vậy, không có chút phản ứng nào từ cô gái đó.

Vừa khi Brigette định cất cao giọng hơn nữa, có hai chàng trai xuất hiện sau lưng cô. Cả hai cũng là thành viên ủa hội học sinh.

“Ối chà, tiểu thư Bridget là người đến sớm nhất sao…Và kia là ai vậy?!”

“Tại sao những tập tài liệu lại…Um, đằng kia là ai vậy?”

Chàng trai cao ráo với mái tóc nâu đỏ là Elliot, thư ký của hội học sinh. Kế bên cậu ta là Neil, trợ lý tổng vụ, đó là một cậu trai nhỏ với mái tóc nâu nhạt.

Elliot nhìn Bridgette rồi cười khổ.

“Cô gái đó là ai vậy? Là bạn của cô à, tiểu thư Bridgette?”

Thay vì đáp lại, Bridgette chỉ trừng mắt nhìn Elliot với đôi mắt hoàng kim sắc sáng như của một con mèo rừng.

Elliot nhún vai, “Sợ quá”, và sửa lại lời nói ngay tắp lự.

“Xem ra không phải là bạn của tiểu thư rồi. Ngay từ đầu, tiểu thư Bridgette của chúng ta làm gì có bạn…”

“Từ đồng phục, hình như cô ấy học năm hai giống mình….Nhưng mình chưa từng gặp người này bao giờ.”

Nấp sau Elliot quan sát tình hình từ đầu, Neil bước lại gần chiếc bàn rồi cất tiếng hỏi.

“Ừm, xin lỗi. Bạn có thể cho mình biết tên được chứ?”

Rốt cuộc, không có hồi âm nào cả, cô gái vẫn im lặng lật từng trang tài liệu, thỉnh thoảng lại viết vài con số lên tờ giấy ghi chú nhỏ rồi kẹp nó vào tập tài liệu. Mắt cô gái vẫn dán chặt vào tập tài liệu, không thèm để ý đến nhóm ba người bọn họ.

Trong khi Elliot và Neil đang lúng túng, Bridgette nâng cây quạt trên tay lên…rồi vung thẳng vào má cô gái.

Đét! Một âm thanh chói tai vang lên, cô gái dừng lại một chốc.

Cả Elliot lẫn Neil đều nuốt cái ực, họ nhìn Bridgette với ánh mắt kinh hãi.

Trong khi đó, Bridgette chỉ mở chiếc quạt ra che miệng và lạnh lùng nói.

“Tỉnh lại chưa?”

“.…..”

Ấy thế mà cô gái chỉ có dừng lại một thoáng mà thôi, rồi sau đó tiếp tục cắm mặt vào tập tài liệu như không có chuyện gì xảy ra.

****

---Đau.

Đang chìm đắm trong thế giới số học, Monica chợt cảm thấy má mình nhói lên.

--Đau kinh khủng. Những điều khủng khiếp và đáng sợ luôn khiến Monica nhùng bước.

Thế giới bên ngoài càng đau đớn và đáng sợ bao nhiêu thì suy nghĩ của Monica lại càng chìm sâu vào thế giới số học bấy nhiêu.

Rốt cuộc, khi chìm đắm trong những con số, cô sẽ không bao giờ cảm thấy chán cả.

Một thế giới tuyệt diệu chỉ có những con số sẽ không bao giờ khiến cô tổn thương.

Nó sẽ không bao giờ xúc phạm hay làm cô đau đớn.

Và thế là mặc kệ cơn đau trên má, Monica lại tiếp tục chìm sâu vào trong thế giới của những con số, như để thoát ly khỏi thực tại.

****

(Không ổnnnn, Monica sắp mất kiểm soát nhận thức rồi!)

Đang khám phá khu nhà học của học viện, mèo đen Nero vô tình quan sát được cảnh tượng kia qua cửa sổ phòng hội học sinh.

Nó thấy tất cả, bao gồm cả việc Monica bị đánh.

(Không, Không! Làm vậy là phản tác dụng! Càng sợ hãi, Monica sẽ lại càng dấn sâu vào thế giới số học!)

Nero biết cách đưa Monica về lại trạng thái bình thường.

----Đó là sử dụng đệm thịt của nó.

Chỉ cần dùng dùng chân nó nhấn chân với lớp đệm thịt vào má, Monica sẽ trở lại bình thường. Vậy nên, Nero phải tìm được cách để đến gần Monica, nhưng cửa sổ bị khóa nên nó không thể vào được.

Nero kêu meo meo khi cào cửa sổ.

Cậu trai nhỏ con là người đầu tiên chú ý đến Nero rồi kêu lên, “A, mèo kìa,”. Hai người còn lại cũng quay đầu về hướng Nero.

(Đúng rồi, giờ thì!)

Ngồi xuống bệ cửa sổ trên hai chân sau, rồi Nero bắt đầu tạo một tư thế dễ thương nhất mà nó có thể làm được. Kế đến, nó kêu lên một tiếng “Meo.”

(Thế nào?! Tuyệt kỹ đặc biệt của bản tôn đó! Tư thế siêu cấp gợi cảm bùng nổ! Không một cô gái nào lại không đổ gục trước thứ này cả!)

(Với tư thế này, hầu hết con người sẽ không thể cưỡng lại được mà cho bản tôn vào.)

(Nếu có thể, mang đồ ăn ra, ta sẽ cho phép các người được chải lông cho bản tôn.) Nero đắc thắng ảo tưởng như một đứa trẻ được nuông chiều. Bỗng, cô gái với chiếc quạt trên tay nói đầy dứt khoát.

“Ta ghét mấy con vật chỉ biết ăn bám suốt ngày.”

Meo….Meo…Meo…Méo!?

Nero nổi xung. (Không thể tin được! Không thể chấp nhận được! Đại nhân dễ thương đến vậy mà!)

(Dám nói ta là thứ chỉ biết ăn bám?! Con bé loài người kia, để Đại nhân cho ngươi biết sức mạnh thực sự!)

Mặc cho Nero gào thét vào giậm chân đầy tức giận, Monica vẫn không để ý gì đến nó.

(Mở, cửa, sổ, ra, đi! Để, ta, chạm, vào, má, Monica nàooooooo!)

Giữa lúc Nero đang điên cuồng cào cấu cửa sổ, có hai người nữa bước vào phòng.

Một người là đối tượng bảo vệ của Monica, Nhị hoàng tử và cũng là hội trưởng hội học sinh. Người còn lại là một thanh niên tóc bạch kim mà dường như có vẻ là trợ tá.

“Ồ, chuyện gì vậy?”

***

Việc đầu tiên khi Felix bước vào phòng văn thư là kiểm tra chùm chìa khóa.

(...Nó vẫn nằm nguyên tại chỗ…)

Bằng cử chỉ vô cùng tự nhiên, cậu ta quay đầu kiểm tra những tủ đựng khác, không có cái nào có dấu hiệu bị lục lọi cả. Chỉ riêng cái tủ đựng hồ sơ kế toán là trống rỗng mà thôi.

Felix nhặt một tập tài liêu lên rồi kiểm tra bên trong.

Đây là quyết toán của hai bốn năm trước, một tờ giấy ghi chú nhỏ với những số liệu chính xác được dán vào những chỗ sai sót. Tập tài liệu nào cũng được chỉnh sửa cẩn thận như này.

Đứng cạnh bên Felix, Cyril cũng kiểm tra tập tài liệu, mắt cậu ta trợn tròn hoài nghi.

“Không…thể nào! Không chỉ kiểm tra lại hồ sơ trong vòng năm năm, mà cô ta còn làm hết cho toàn bộ số hồ sơ có trong đây! Này, ngươi mang đống tài liệu cũ này ra có ý gì hả? Giải thích đi nào!”

Mặc cho Cyril lớn giọng hỏi, Monica vẫn nín thinh. Thấy thế, đôi má trắng nõn của Cyril giật giật vì tức giận. Cứ tiếp tục như này, Monica bị đánh tiếp là điều có thể xảy ra.

Lúc đó Felix mới để ý đến một điều, má phải của Monica đang sưng đỏ lên.

“Má cô ấy làm sao vậy?”

“Thần chỉ giáo huấn con nhỏ xấc xược chút phép cư xử thôi ạ.”

Bridgette thờ ơ đáp lại, đằng sau chiếc quạt miệng cô khẽ nhếch lên.

Rõ ràng, thái độ của Monica đã chọc máu Bridgette.

Felix nhẹ nhàng vuốt má Monica bằng cánh tay vẫn còn đeo găng, nhưng cô vẫn chỉ nhìn chằm chằm vào tập tài liệu.

“Ta đã yêu cầu cô ấy kiểm tra lại sổ sách kế toán trong năm năm trở lại đây.”

Felix cất giọng giải thích cho những thành viên hội học sinh khác. Đoạn, cậu nhìn vào tờ giấy sửa lỗi dán trên trang tài liệu.

Đúng như Monica đã chỉ ra, có một lỗi sai ở đây.

(.…Không ngờ cô ấy còn kiểm tra lại tất cả những hồ sơ cũ…)

Ngay cả Felix cũng không khỏi ngạc nhiên….đã phải rất lâu rồi mới có thứ khiến cậu ngạc nhiên đến vậy.

Cảm thấy hơi chút ấn tượng, Felix vỗ nhẹ lên vai Monica.

“Làm tốt lắm, tiểu thư Norton. Ta nghĩ đã đến lúc nghỉ ngơi rồi.”

Nhưng Monica vẫn im lặng.

“Tiểu thư Norton.”

Feli lắc vai Monica mạnh hơn chút,

Monica giơ tay phải lên…và gạt phắt đi.

Toàn bộ những người có mặt trong phòng đều trở nên kích động. Đặc biệt là Cyril, ma lực băng tỏa ra ngùn ngụt trong cơn tức giận vô cùng.

“Ngươi! Dám bất kính với Điện hạ! Đáng tội chết!”

Cyril vừa chửi rủa vừa niệm chú. Nhưng Felix giơ tay lên dừng cậu ta lại.

Monica trước mắt Felix giờ không khác gì một sinh vật bí ẩn nào đó.

Cô đang dùng toàn bộ tâm trí để làm những phép tính. Cô gái lúc nào cũng rụt rè, luôn để ý đến vẻ mặt Felix giờ đây lại không thèm đoái hoài gì đến cậu.

Cũng như lúc cô ta đi khen những dãy số thay vì ngoại hình của Felix vậy.

Chúng đã kích thích chút tò mò trong lòng Felix.

---Ta muốn em nhìn thẳng vào ta, chứ không phải những con số lúc đó.

Felix khẽ cười, rồi sau đó cậu ta đặt ngón tay lên má Monica, rồi--

---hôn một cái lên bờ má sưng đỏ ấy.

Các thành viên khác của hội học sinh đều trở nên ngây ngốc, và rồi Monica cũng dần ngừng tay, nhưng mắt cô vẫn dán vào tập tài liệu.

“Gì vậy, Nero…chị sắp xong việc…”

“Nero?”

Felix nghiêng đầu hỏi, bờ vai gầy của Monica giật nãy lên vì sợ hãi, cây bút lông cũng tuột khỏi tay cô.

Cuối cùng, là cả người Monica run lên như cầy sấy, cô từ từ quay đầu sang nhìn Felix.

“Điệnnnn...”

“Hừm, làm tốt lắm.”

Đáp lại những âm thanh kỳ quái phát ra từ Monica, Felix chỉ cười tươi. Thế là Monica bật ngửa khỏi ghế và nằm bép trên sàn.

“X-Xi-Xin t-th-tha th-thứ v-vì đ-đx-”

Cô cắn vào lưỡi mình.

Monica ôm miệng và rên lên.

Felix nhẹ nhàng xoa đầu Monica, cậu nhìn cô như thể đang nhìn món đồ chơi có thể tạo ra những chuyển động trông vui vui mắt.

“Ngẩng đầu lên đi. Em đã hoàn thành tốt công việc ta giao, chẳng có gì để trách cứ cả.”

“Vu-Vâng…”

Monica sụt sịt gật đầu, nhưng rồi Cyril chen vào. “Với tất cả sự kính trọng.”

“Điện hạ, con nhỏ này đã đi quá xa. Người chỉ yêu cầu kiểm tra hồ sơ kế toán trong vòng năm năm trở lại…nhưng nó lại lấy ra những tài liệu nằm ngoài sự cho phép của người, thần nghĩ con nhỏ này đáng bị trừng phạt.”

Mặt Monica tái mét, cô bé sợ hãi run run khi nghe được những lời của Cyril.

Nhưng Felix lại không đáp lại ý của Cyril, thay vào đó cậu hỏi Monica.

“Em nghĩ sao khi thấy chúng?”

“À…thì…”

"Không ai sẽ giận em cả. Chỉ cần nói sự thật thôi.”

Felix điềm tĩnh giục. Monica vừa nói vừa siết chặt các ngón tay.

“Thần vô cùng ngạc nhiên về sự cẩu thả trong cách quản lý, số tiền bị tham ô lớn đến không tưởng!”

“Ngươi!”

Cyril giận dữ la lên, Monica liền co rúm lại, mắt ngấn nước, “Điện hạ đã nói không được giận rồi mà…”

Felix nở nụ cười yếu ớt, rồi nhìn tất cả thành viên của hội học sinh.

“Đây chính là thực tế của hội học sinh những nhiệm kỳ trước đó. Vì ai cũng ở trong vị trí không phải lo lắng về tiền bạc nên mới dẫn đến sự yếu kém trong quản lý ngân sách. Đến cả ta cũng không nhận ra những hành vi sai trái của Aaron O’Brien…Vì vậy, để chấm dứt hiện trạng này, ta tuyên bố.”

Felix nắm lấy tay Monica, người đang cuộn tròn mình lại, và nói.

“Ta bổ nhiệm học sinh năm hai Monica Norton làm Thủ quỹ của hội học sinh.”

Khoảnh khắc tiếp theo, Monica trợn tròn mắt rồi xỉu tại chỗ.

Ngoài cửa sổ, một con mèo đen vẫn đang kêu gào ầm ĩ.

Truyện Chữ Hay