" Lên phòng làm việc gặp anh"
Cô vừa chửi thầm anh là anh liền muốn gặp cô có phải chẳng anh đọc được suy nghĩ của cô?
Hôm nay cô chẳng giống ngày thường gì cả, chuyện tình cảm của hai người khiến cả công ty chấn động rồi bây giờ để họ bắt gặp cô ngang nhiên đến phòng làm việc của anh thì có hơi kỳ lạ nên cô giống như đang đi trộm một bảo vậy, lén la lén lút, nhìn trước nhìn sau
Không muốn ai nhìn thấy Như Ý đã quyết định không dùng thang máy mà đã leo thang bộ từ tầng lên đến tầng
Giờ leo đã thấy mệt chưa? Cô ra ý kiến cho Cố Viễn Thành làm văn phòng ở tần là vì trước đây không muốn gặp mặt thường xuyên, bây giờ thì nghiệp quật cô vật vã thế này đây
- Á..
- Phó giám đốc Lương cô làm gì mà lén la lén lút vậy
Trong khi Như Ý đang cố gắng không để cho mọi người thấy thì va phải trợ lý Hạ
Cô nhanh chóng chỉnh đốn lại tư thế và trang phục chỉnh tề như không có chuyện gì xảy ra
- Tôi..tôi vào gặp chủ tịch
Như Ý trở lại trạng thái bình thường rồi nở nụ cười gượng gạo, cô chỉ tay về hướng phòng của Cố Viễn Thành rồi nhanh chóng bước đi
Trợ lý Hạ cũng chỉ biết mỉm cười trước sự dễ thương của Như Ý
Để chắc chắn một lần nữa là không có ai nhìn thấy Như Ý ngó trước nhìn sau lần nữa
- phó giám đốc Lương, chủ tịch đang đợi cô trong phòng
Một lần nữa cô thư kí mới lại làm cô giật mình, thư kí được sắp xếp đứng ở vị trí khá xa phòng chủ tịch, cô là người có quyền cho ai vào hay không, vì đối với Cố Viễn Thành phòng làm việc của anh không phải ai muốn vào cũng được
Như Ý chỉ biết gật gật đầu rồi quay mặt đi nhanh, cô biết thư kí Cố Viễn Thành chọn vốn là người hiểu biết, có kiến thức cao và đạc biệt là biết giữ mồm giữ miệng
Mở của bước vào phòng nhanh chóng rồi cô nhẹ nhàng đóng cửa lại nhẹ nhàng thở phào nhẹ nhõm, nhìn cô bây giờ khác gì với ngày xưa đi trộm đồ đâu chứ
- Giờ em cũng biết sợ bọn họ rồi
Cố Viễn Thành đang ngồi ở bàn làm việc, anh dựa mình vào ghế không ngừng đưa qua đưa lại, miệng anh nở nụ cười đắc ý
- Cũng tại anh hết đấy, tất cả là tại anh
Như Ý làm gương mặt giận dỗi rồi qua ghế sô pha ngồi không thèm để ý đến Cố Viễn Thành
Anh nhanh chóng tiến tới chỗ cô ngồi, vòng tay qua eo cô rồi kéo cô vào ngực giữ thật chặt
- Cố phu nhân của chúng ta giận thật rồi
Anh cố ý áp sắt mặt vào tai Như Ý, giọng anh đều đều hơi thở anh nóng phà từng hơi vào vành tai và cổ làm mặt và tai cô đỏ ửng hết cả lên
Theo phản xạ Như Ý đẩy Cố Viễn Thành ra, nhưng cô càng đẩy anh càng ôm thật chặt cô
Anh còn nở nụ cười đắc ý mãn nguyện nhìn cô mà anh mắt không rời đi được
- Cố Viễn Thành anh càng ngày càng vô sỉ đấy.
- Vậy sao? Anh vô sỉ như này đều là do em dạy mà ra đấy
Một tay anh ôm lấy eo cô còn tay kia anh đặt lên cổ cô nâng khuôn mặt xinh đẹp tựa tranh kia lên
Cô chưa kịp phản ứng thì đôi môi của anh đã nhanh chóng lân la dọc cổ cô rồi dần dần đi xuống, cô dùng sức đẩy ra nhưng bất thành
Trong đầu Như Ý bắt đầu cảm thấy bất an thật rồi, cô đã đoán được chuyện sắp sửa xảy ra
- Viễn...Thành..bỏ.. e..m ra.. đi
Cố Viễn Thành thành không những không dừng lại mà dục vọng của anh lại càng tăng lên, mỗi tiếng cô phát ra đều là kích thích cho anh càng không có cách nào khống chế bản thân
- Viễ..n..Th..à..nh..
Môi anh đi tới đâu đều để lại những vết bầm tím đánh dấu chủ quyền, hơi thở mạnh mẽ của anh tiếp xúc với da thịt của cô làm thân thể cô nóng ran
Đôi môi anh cuồng nhiệt nên đôi tay hư hỏng làm sao có thể yên vị được, tay anh dần dần dời từ eo của cô qua đùi cô, bàn tay to lớn ấm áp của anh vuốt ve đôi chân dài trắng nõn nà của cô, tay kia của anh càng lúc càng siết chặt
Mặc cho vật nhỏ xinh đẹp đang cố vùng vẫy vẫn không gián đoạn được cơn cuồng nhiệt của anh
Sau một hồi lâu anh mới dứt ra anh dùng ánh mắt ma mị nhìn cô, Như Ý phải công nhận rằng bây giờ đây Cố Viễn Thành nhìn thu hút lạ thường, cô nhìn vào mắt anh rồi từ từ buông lỏng tay kia đang nắm chặt vai anh
Cô thừa nhận cô đã bị anh mê hoặc đến say mê anh, vẻ đẹp nam tính của anh đã hớp hồn bao nhiêu thiếu nữ và trong đó có cả cô nữa, đúng vậy phụ nữ ngoài kia bám víu lấy chân anh đâu phải vì anh có tiền, mà anh còn là người đàn ông hoàn hảo bao chị em ao ước
Đâu chỉ chị em phụ nữ ao ước, cánh đàn ông cũng muốn được một phần như anh còn chưa có, một người đàn ông có sắc có khí chất có tướng mạo, có bờ vai vững chắc và anh có tiền có quyền lực.
Cô cũng cảm thấy bản thân vô cùng may mắn vì đã gặp được người đàn ông như anh, mặc dù bên ngoài anh lạnh lùng đối xử khắc nghiệt với mọi người nhưng với cô anh luôn ôn nhu và ấm áp