Anh ta không ghen thì chúng ta đi chơi tiếp chứ
Vừa nói xong Vũ Lôi đã nhận được một cái lườm sắc như dao găm của Cố Viễn Thành khiến cho Vũ Lôi phải rùng mình
- Anh ta thời gian đâu mà đi ghen chứ, cố tổng của chúng ta rất là bận đấy..
Biết rằng cô đang cố trả thù việc mấy hôm nay anh không tìm cô nhưng mà cơn ghen thịnh nộ của anh thì không thể nào kìm chế được
Cố Viễn Thành nhanh chóng nắm lấy tay Như Ý kéo mạnh
- Về nhà.. Chơi như vậy đủ rồi
- Này anh buông tay ra
Mặc cho Như Ý la hét lớn cỡ nào Cố Viễn Thành vẫn mạnh bạo nắm tay cô đi một mạch
- Lần sau chúng ta gặp nhau nữa nha Như Ý
Vũ Lôi còn cố gắng hét lớn để cố ý cho Cố Viễn Thành nghe thấy, rõ ràng Cố Viễn Thành rất quan tâm Như Ý nhưng lại không nói ra
Bàn tay to lớn đó siết càng lúc càng chặt khiến cho Như Ý đau điếng, hắn mở cửa xe rồi đẩy Như Ý vào trong
- Anh bị điên rồi sao?
Cố Viễn Thành dùng ánh mắt đầy tức giận nhìn Như Ý, trong ánh mắt đó chứa đựng đầy sự lo lắng, nóng giận, nhưng cũng không thiếu phần yêu thương
- Em yên lặng cho tôi, em nên tự sám hối lỗi của mình trước khi tôi trừng trị em
- Cố Viễn Thành anh có phải ăn trúng cái gì rồi không, anh thử nói xem em có lỗi gì..
Cố Viễn Thành tức giận giống như cơn thịnh nộ sắp bùng phát, anh cố gắng kìm chế cơn lửa của bản thân, trông anh bây giờ giận tới mức muốn bóp chết cô luôn vậy
- Em không gặp tôi mà đi gặp người đàn ông khác còn rất vui vẻ nữa em không thấy mình sai sao
Như Ý chưa kịp mở lời thì Cố Viễn Thành tiếp tục trách móc cô
- Em còn dám chơi cái trò đua xe nguy hiểm đó nữa, em có biết nếu có sơ suất gì em sẽ thế nào không
- Cố Viễn Thành anh quá đáng vừa thôi chứ, không phải anh là người phớt lờ em trước sao? Anh còn vui vẻ bên mỹ nhân khác tại sao em không được vui vẻ với người con trai khác chứ
Ánh mắt Cố Viễn Thành như đang hằn lên từng tia lửa, cô không biết mình sai mà còn gân cổ lên cãi lại anh nữa, cô cho rằng gặp người con trai khác là cô không sai
Cố Viễn Thành đưa tay lên bóp lấy cằm của Như Ý một cách mạnh bạo
- Em là người của tôi em không được bên cạnh bất cứ thằng đàn ông nào, em biết chưa
- Anh..b..ỏ...r..a..
Như Ý cố gắng vẫy vùng dùng hết sức đẩy Cố Viễn Thành ra nhưng anh ta vốn đã khỏe lúc tức giận lại càng chống cự không nổi
Trong khi cô cố gắng hết sức thì anh đã nhanh chóng dùng đôi môi của mình giữ chặt lấy đôi môi cô không cho cô thốt ra bất cứ lời nào nữa
Tính chiếm hữu của anh kèm theo cơn ghen thịnh nộ làm anh càng thêm cuồng bạo
Anh ngấu nghiến chiếm trọn đôi môi rồi xâm chiếm vào khoang miệng cô, đầu lưỡi anh nhanh chóng trao vị ngọt khi hai đầu lưỡi chạm vào nhau khiến cơ thể Như Ý mềm nhũn, cô không thể điều khiển cơ thể mình nữa mà cứ thế cuốn theo nụ hôn cuồng nhiệt của Cố Viễn Thành
Cứ thế anh bá đạo ngang dọc trong khoang miệng cô, theo phản xạ tự nhiên cô vòng tay qua ôm lấy cổ anh, được đà anh lại càng thêm mạnh bạo anh siết chặt lấy cô mà hôn cuồng nhiệt
Cho tới khi Như Ý thở hổn hển rồi đẩy mạnh Cố Viễn Thành ra lúc đó anh mới buông tha cho đầu lưỡi của cô
Thay vào ánh mắt hung dữ tức giận của lúc nãy bây giờ lại là ánh mắt đầy yêu thương nhìn cô, anh nhẹ nhàng hôn lên trán cô
- Anh chỉ cho phép em cười nói vui vẻ với mỗi mình Cố Viễn Thành anh thôi, anh cũng không cho phép em chơi những trò mạo hiểm như vậy nữa, anh thật sự rất lo lắng và bất an, em có biết không?
Cố Viễn Thành đưa tay vuốt nhẹ mái tóc của Như Ý, lời anh nói nhẹ nhàng đầy sự sủng nịnh, anh mắt đầy sự yêu thương và lo lắng
- Ai bảo anh lại không tìm em, cũng đều tại anh dám đi với người phụ nữ khác trước mặt em
Như Ý quay mặt qua chỗ khác lời nói đầy sự dỗi hờn, rõ ràng là vừa rồi anh tức giận vì cô bên người đàn ông khác sao bây giờ thành ra cô giận dỗi anh rồi..
- Anh xin lỗi đều là lỗi của anh
Được sự nuông chiều của Cố Viễn Thành nên Như Ý được đà lấn tới, cô xị mặt xuống cố gắng diễn như sắp khóc
- Anh biết sai rồi, anh không nên thử lòng em, tất cả vì anh chỉ muốn xem em sẽ phản ứng thế nào thôi
- Còn Vương Khả Ái chỉ là thay cha cô ta đi bàn chuyện làm ăn lớn chứ thật ra anh với cô ta không có chuyện gì, anh nói thật đấy
- Thật sao??
Cô chưa bao giờ thấy anh dùng thái độ dịu dàng quá mức như vậy nói chuyện với cô, xem như lần này cô mềm lòng
- Tất cả những lời nói anh nói với em chưa bao giờ anh nói dối nửa câu
Cố Viễn Thành đưa cánh tay to lớn ôm Như Ý vào lòng
Lần này anh chỉ thử lòng cô có vài ngày mà anh đã nhận lại như này rồi, anh thật sự quá ngốc rồi