Như Ý và Mãn Mãn vừa ăn xong đang vui vẻ cùng nhau vào phòng làm việc, vừa lúc đến của phòng làm việc thì chạm mặt Đinh Mộc
- Lương Như Ý tôi còn tưởng cô đi ăn cùng với chủ tịch rồi cơ chứ, sao lại đi ăn ở nhà ăn công ty thế này..
Như Ý biết ngay là Đinh Mộc biết tin Vương Khả Ái đến công ty kiếm Cố Viễn Thành là sẽ đến đây kiếm chuyện với cô mà
Cô ta hiếm khi có dịp để mà làm nhục cô như vậy, nhưng không ngờ cô ta nhanh như vậy đã tới đây rồi
- Cơm đấy tôi nuốt không trôi
- Ôi trời. Chứ không phải cô bị người ta bỏ rơi rồi sao?
Bộ mặt vênh váo của Đinh Mộc làm Như Ý muốn tát thẳng vào mặt cô ta mấy cái, xưa nay cô ta luôn kiếm chuyện để công kích cô không ngừng
- Sao cô quan tâm chuyện người khác như vậy chứ, cô ngay cả bước vào phòng chủ tịch còn chưa có quyền đó thì lấy gì quyền nói tôi
Qua chuyện của ngày hôm nay Như Ý quyết định sẽ cho Cố Viễn Thành một bài học, chỉ vì hắn mà cô bị đám phụ nữ công kích quá nhiều
- Lương Như Ý cô đừng nghĩ mình xinh đẹp một chút mà muốn nói gì thì nói, không chừng chủ tịch chơi chán cô rồi ít hôm nữa chủ tịch đá cô đi vị trí phó giám đốc phòng kế hoạch của cô cũng không giữ được đâu
- ha..ha..ha
Như Ý cười một cách sảng khoái, cô dùng một biểu cảm vô cùng châm biếm nhìn nhìn Đinh Mộc
- Giờ tôi mới biết phó giám đốc nhân sự lại lại thích trốn dưới giường nhà người khác hóng chuyện, chuyện của tôi với chủ tịch cô nói giống như là câu chuyện hài hước quá vậy
Trong khi Đinh Mộc cứng họng không biết nói gì Như Ý tiếp tục công kích
- Tôi khuyên cô hãy quản miệng lưỡi cô thật tốt vào không tự rước họa vào thân đấy, phụ nữ hơn nhau ở đầu óc những thứ gì bản thân không có được thì phải tự soi mình trong gương xem lại bản thân mình chứ, đừng đi sủa bậy chuyện người khác
Như Ý nhỏ nhẹ giọng lại một cách nhẹ nhàng hơn, nhưng khuôn mặt vẫn tỏ vẻ châm biếng
- À còn nữa, Cố Viễn Thành nói những loại phụ nữ dơ bẩn như cô đừng mong anh ta nhìn lấy một cái
- À..Cố Viễn Thành là người luôn bám theo tôi chứ tôi chưa bao giờ phải dùng cách khuyến rũ dơ bẩn để lấy lòng anh ta
Như Ý nhếch mép cười đểu, với những loại người như Đinh Mộc càng nhân nhượng cô ta càng leo lên đầu cô ngồi
- Lương Như Ý có phải cô mắc bệnh ảo tưởng rồi không
Đinh mộc tức muốn điên lên vậy, cứ nghĩ rằng sẽ đến đây chọc tức Như Ý một trận ngờ đâu lại bị Như Ý đổ một chậu nước lạnh vào mặt
- Vậy thì cô cứ chờ mà xem
Như Ý đi ngang qua mặt Đinh mộc tiến thẳng vào văn phòng còn không quên để lại cho cô một cái liếc mắt khét lẹt
Với bạn trai chủ tịch vô vàn cô gái theo đuổi như thế này cô đâu thể để yên được, trong lòng Như Ý sớm đã có tính toán hết cả rồi
Cấp trên đấu đá còn nhân viên dễ gì bỏ qua được những tin sốt dẻo, Như Ý vừa vào văn phòng đã nghe thoáng qua cuộc nói chuyện giữa những nhân viên của phòng cô
" Hôm nay chủ tịch ra ngoài ăn cơm cùng với Vương Khả Ái đấy, có thấy không"
" Sờ sờ ra trước mắt sao không thấy được chứ"
" Tiểu thư nhà họ Vương này vốn thừa kế công ty lớn của cha cô ta, công ty cũng chỉ đứng sau những tập đoàn của chủ tịch, chằng phải cũng xứng đôi vừa lứa sao"
" Đúng vậy những người quyền quý luôn coi trọng gia thế và quyền lực, Cố phu nhân đâu thể là một người bình thường được"
Một cô gái ngồi ở góc đằng xa cũng cố gắng xem vào cuộc nói chuyện này
" Có nhiều người nói chủ tịch để ý Lương Như Ý nhưng thật ra tôi biết chỉ là ngài ấy nhất thời có hứng thú mà thôi"
Một người đàn ông trong số đó cũng gật đầu tán thưởng lời cô ta nói
" Danh phận Cố phu nhân chỉ có một mà hàng ngàn phụ nữ muốn có như vậy đâu phải dễ gì, tôi cũng muốn có vài cô theo đuổi quá, tiếc cho phó giám đốc Lương của chúng ta cũng là mỹ nhân vạn người mê vậy mà mới có mấy ngày lại bị lạnh nhạt rồi"
" Anh bớt ảo tưởng đi, bao giờ anh có một phần tài sản như chủ tịch thì những cô gái kia sẽ tự động ngả vào lòng anh thôi"
" Cũng thấy tiếc cho Như Ý thật xinh đẹp giỏi giang bao người trong công ty ngưỡng mộ vậy cơ mà"
" Thôi đi mấy cô, hoàng thượng cao cao tại thượng thì tất nhiên sẽ có một hậu cung đầy mỹ nữ tranh sủng rồi"
" Mặc dù chủ tịch có lạnh lùng tới đâu thì cũng là đàn ông, sao mà không động tình với gái xinh được cơ chứ"
Với những cậu chuyện to nhỏ của nhân viên tất nhiên là Như Ý nghe hết rồi, nhưng điều này với cô mà nói đã quá quen thuộc nên cô chẳng mấy quan tâm
Khi Như Ý bước vào thì tất cả nhân viên đều im lặng ai về vị trí nấy không ai dám hó hé nửa lời nữa, Như Ý đi thẳng vào phòng làm việc của mình mà không nói lời nào