Siêu Sao

chương 265: ca trần

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Ca Trần nhìn xung quanh nhà Đường Phong, vẻ mặt cười cười: “Nội thất trang trí đẹp quá, chắc là tốn không ít tiền phải không?”

“Cũng tàm tạm, chỉ là nhà thuê thôi.” Đường Phong đem một ly cà phê nóng đưa cho Ca Trần: “Dạo này trời lạnh, uống gì đó nóng nóng cho ấm bụng một chút.”

Ngửi mùi thơm nồng của cà phê, Ca Trần đưa ly lên nhẹ nhàng thổi, rồi nhấp một ngụm, không nói liền mục đích của cậu ta đến đây là gì, mà chỉ dời tầm mắt mình lên người Đường Phong.

Đường Phong ngồi đối diện, trên mặt mang theo một tia mỉm cười, đối với việc Ca Trần nhìm chằm chằm như vậy thì cậu cũng không cảm thấy khó chịu gì cả, rất bình tĩnh và thư thái, điều này khiến cho Ca Trần có chút bỡ ngỡ.

“Cậu không phải là Đường Phong”. Ca Trần đột nhiên nói, sau đó lại tiếp tục “Tôi và Đường Phong quen biết không phải một sớm một chiều, chúng tôi cùng ra mắt, cùng ra đĩa nhạc, rồi đi quảng bá, cùng nhau làm các hoạt động thậm chí còn ở chung một phòng.”

Ca Trần nhìn vẻ mặt không chút biến đổi hay bất an gì của Đường Phong, cậu ta nhẹ lắc đầu: “Tuy rằng tôi rất ghét cậu ta, nhưng trên thực tế thì chắc chỉ có mình tôi hiểu rõ cậu ta mà thôi, một tên trẻ con tính hay bốc đồng, kiêu căng ngạo mạn, với tính cách như vậy thì không thể nào tiến xa được trong cái giới giải trí này”.

Sự thực đúng là như vậy.

“Cậu và cậu ta, ngoại trừ ngoại hình rất giống nhau, nhưng còn tính cách thì khác xa một trời một vực.”

Rốt cuộc Ca Trần muốn nói gì đây? Lẽ nào cậu ta hôm nay lại đây là vì nghi ngờ mình không phải là Đường Phong?

Nhưng câu nói tiếp theo của Ca Trần khiến cho Đường Phong hoàn toàn không nghĩ tới.

“Quên đi, mặc kệ cậu là ai, dù sao thì địa vị của tôi và cậu không còn như nhau nữa, tôi phải thức tỉnh chấp nhận hiện thực thôi, ha ha .” Cười bất đắc dĩ vài tiếng, Ca Trần liền nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ khôn khéo của mình, “Con người tôi rất khách quan, nhưng khách quan cũng có chỗ tốt phải không, trước đây có một số chuyện không hay xảy ra, tôi muốn xin lỗi cậu, nhưng có điều.. thành công bây giờ của cậu chính là sự đả kích phục thù lớn nhất đối với tôi.”

Dùng chính thành công của mình để cho những kẻ đã từng coi thường, nhạo báng mình thấy được mới chính là điều đáng nể nhất.

Ca Trần của hiện tại, Đường Phong của hiện tại, đã không còn chung vị trí nữa rồi, cho dù lấy những năm tháng đỉnh cao của Ca Trần năm xưa để so sánh thì cũng không có cách bằng được với những gì hiện giờ Đường Phong đang có được.

Nếu biết cân nhắc một chút thì việc này cũng không phải là việc khó chấp nhận gì lắm, Ca Trần không tính coi Đường Phong là địch thủ nữa, bởi vì hai người ở hai cực khác nhau, và đương nhiên cậu cũng biết được, đối nghịch với Đường Phong thì cũng không có lợi lộc gì cho mình.

“Vậy hôm nay cậu tới đây là…” Đường Phong nói.

Là vì cái gì?

“Nghe nói cậu đang chuẩn bị quay một bộ phim, mà kịch bản chính là dùng chính cuộc đời cậu làm đề tài, không biết trong đó có phần tôi không nữa, ha ha, dù sao trước đây tôi cũng đã từng coi thường cậu.” Ca Trần đặt ly cà phê xuống, đồng thời cũng vứt bỏ thói kiêu căng ngạo mạn không xem ai ra gì của mình.

Đường Phong cũng không phải người ngu ngốc, liền hiểu được ý của Ca Trần: “Cậu muốn tham gia vào bộ phim của tôi sao? Tôi hơi bất ngờ đó chứ, làm sao cậu biết được trong kịch bản của tôi lại có đề cập những chuyện giữa tôi và cậu khi xưa.”

Việc Đường Phong chuẩn bị quay một bộ phim thì cũng có khá nhiều người biết, nhưng vốn dĩ kịch bản ra sao thì vẫn chưa hề được công bố rộng rãi.

“Bây giờ tuy rằng tôi chẳng còn nổi tếng như hồi xưa, nhưng đối với giới giải trí này tôi cũng không đến nỗi ngu dốt mà không biết gì.” Ca Trần ngồi ngay ngắn trở lại, chăm chú nhìn Đường Phong, “Hôm nay tôi đến đây là tự đề cử chính mình, hi vọng được góp sức trong phim của cậu, không cần tiền cát-sê gì hết, tất cả lịch làm việc do cậu sắp xếp.”

“Đóng miễn phí à, quản lý của cậu cũng chịu nữa sao?” Đường Phong cười cười, ngồi vắt chéo hai chân, cầm ly cà phê từ từ nhấp một ngụm.

Đúng là khi trời lạnh dần, thì phải uống cái gì đó cho ấm bụng mới được.

“Tôi đã đổi quản lý rồi.” Thấy Đường Phong không phản ứng gì, Ca Trần hơi nhay nhay áo mình.

Những động tác nhỏ nhặt của Ca Trần đều được Đường Phong quan sát kỹ càng, người đang cầu xin trước mặt cậu đây, người đã từng ở đỉnh cao của danh vọng, người đang cố tỏ ra kiên cường và giữ mình hết sức bình tĩnh.

Địa vị của Ca Trần đã không còn như trước đây, đã không thể nào được như trước nữa.

Tô Khải Trình đã buông tha Ca Trần rồi, những vụ bê bối hồi trước cũng đã ảnh hưởng không ít, gần như cả một năm Ca Trần không có bất cứ công việc gì làm, xem như một diễn viên đã lụi tàn theo thời gian.

Ca Trần rất cần một cơ hội, một cơ hội để bắt đầu lại từ đầu.

Đường Phong biết, Ca Trần muốn nhân cơ hội đóng phim lần này để lấy lại danh tiếng của mình.

“Tôi vẫn muốn hỏi cậu một chuyện”. Không để Ca Trần trực tiếp trả lời, ánh mắt Đường Phong có phần sắc bén nhìn người thanh niên trước mặt, “Người quản lý trước kia của cậu cũng là người quản lý đầu tiên của tôi, có phải là do cậu sắp đặt hay không?”.

Do dự một hồi, Ca Trần gật đầu: “Đúng vậy.”

“Chuyện tôi được “tặng” cho Charles, cậu cũng biết?” Đường Phong tiếp tục hỏi.

Hai câu hỏi vừa rồi, Ca Trần nhìn ánh mắt sắc nhọn của Đường Phong thì Ca Trần bắt đầu có chút khẩn trương và lắp bắp, nhưng vẫn bất chấp mà gật đầu: “Biết.”

“Tôi không hiểu được.” Đường Phong khẽ cau mày lắc đầu, “Cậu lúc đó có tiếng tăm, thời điểm đó so với cậu tôi chẳng qua chỉ là tép riu mà thôi, sao cậu cứ không vừa mắt tôi vậy?”.

“Có thể là do tôi ghen ghét cậu.” Ca Trần thấp giọng nở nụ cười, giọng nói có phần tự giễu.

Đường Phong chờ đối phương tiếp tục nói hết.

“Cậu tính tình buông thả, tùy hứng muốn gì thì làm nấy, cho dù Lục Thiên Thần có ghét cậu đi chăng nữa, thì cậu vẫn cứ liều mạng dính lấy anh ta…” Ca Trần cúi đầu hít sâu một hơi, ánh mắt có chút mờ mịt, “Đúng vậy, tôi ganh tỵ cái tính liều mạng bất chấp tất cả của cậu.”

“Cho nên cậu muốn hủy hoại cuộc đời tôi.” Mấy lời còn lại, Đường Phong thay Ca Trần nói ra.

“Đúng vậy, tôi nghĩ cậu ngu ngốc, cậu dại dột …” Hơi thở có chút gấp gáp, Ca Trần hít sâu vài hơi, ngẩng đầu nhìn Đường Phong, “Tôi vẫn luôn nghĩ, trong giới giải trí này nếu không biết khôn khéo luồn lách một chút thì rất dễ bị người khác trù dập, vô số người thấy danh tiếng tôi như vậy thì tìm mọi cách đạp đổ tôi, bây giời thì tôi đã trượt dốc hoàn toàn rồi, không biết có bao nhiêu đang ở sau lưng tôi bày trò dèm pha mỉa mai nữa.”

Đường Phong không nói, không đồng tình, cũng không buông lời cay độc đối với Ca Trần.

Cái giới giải trí này, sự thối nát và hèn hạ cứ nhan nhản ở khắp nơi.

Nở một nụ cười ảm đạm, Ca Trần gượng nói: “Có người chửi tôi là đồ đàn điếm, lăng chạ với hết đàn ông rồi phụ nữ, nếu không có những người đó, tôi cũng sẽ không có địa vị của ngày hôm nay, không phải ai cũng được như cậu đâu, kỹ năng diễn xuất tốt, có sức quyến rũ lại còn… có cơ may nữa.”

“Cái nghề này, chẳng có ai mà trong sạch cả.” Nói xong câu này, Ca Trần nhìn Đường Phong.

“Xã hội này, thế giới này, có rất nhiều cám dỗ và bẩn thỉu”. Đường Phong nói với Ca Trần “Nhưng có một số thứ sẽ không thay đổi, cho dù có bị người khác chà đạp đi nữa, thì danh tiếng vốn dĩ thuộc về mình hiển nhiên sẽ không thể thay đổi được.”

“Được rồi, qua hai ngày nữa chúng tôi sẽ tiến hành casting, bây giời tôi chưa thể đáp ứng cậu bất kỳ điều gì, nếu như cậu có hứng thú, thì hãy nộp hồ sơ lý lịch cùng với ảnh chụp, chúng tôi sẽ thông báo thời gian mời cậu đến phỏng vấn.”

“Tôi nhất định sẽ đến.” Khóe miệng Ca Trần giương lên.

“Quả thật là cậu ta đã tới.”

Vài ngày sau đó, công ty bắt đầu quá trình casting, Tiểu Vũ phát hiện Ca Trần quả nhiên đến buổi tuyển chọn, và vô số những diễn viên trẻ tuổi khác cũng nhìn cậu ta với ánh mắt lạ lẫm, nói đi nói lại thì Ca Trần dù sao cũng là bậc “đàn anh” của họ, bây giời đàn anh và đàn em cùng cạnh tranh với nhau, làm Tiểu Vũ cảm thấy khá là bất ngờ.

“Bình thường cậu ta vốn dĩ rất sĩ diện, thiệt không ngờ cậu ta lại tới.” Hôm nay Trần Minh Húc cũng sang đây giúp đỡ.

Hôm đó sau khi Đường Phong và Ca Trần nói chuyện xong, kẻ chưa từng biết sống chết kia quyết không chịu bỏ cuộc, lúc tối đến thì Đường Phong nhận được lý lịch cá nhân và ảnh chụp của Ca Trần.

Cùng với những diễn viên khác, Ca Trần xếp hàng chờ đến lượt mình, cúi đầu đọc lời thoại trên ghế, dường như cậu ta chẳng quan tâm đến ánh mắt dòm ngó của những người xung quanh.

Đối với một Ca Trần xảo quyệt, không từ bất kỳ thủ đoạn nào, Đường Phong không có chút thiện cảm nào dành cho cậu ta, nhưng Đường Phong phải thừa nhận, con người này rất thích hợp với giới giải trí thị phi.

“Này, đừng nói là cậu tính chọn cậu ta nha?” Trần Minh Húc chạy đến chỗ Đường Phong, nhỏ giọng “Coi chừng cậu ta lén cho người chơi cậu đấy, giờ cậu là chế tác của bộ phim này, đừng có để có sơ sẩy gì đấy”.

“Cậu ta sẽ không làm vậy.” Đường Phong nói chắc, cậu đang nhìn Ca Trần ở phía đằng xa đang chăm chú xem kịch bản, nói rằng, “Đã đến nước này, cậu ta không còn có lựa chọn nào khác nữa rồi.”

Không phải là Đường Phong dễ tin người, cũng chẳng phải cậu nhẹ dạ gì sất.

Từ góc độ làm phim mà nói, quả thật là Ca Trần rất thích hợp đóng vai này, đó không phải là bản chất thật của cậu ta hay sao? Chắc cũng đúng vài phần trong ấy.

Đường Phong không ngu ngốc, rất nhiều thứ không phải cậu không phát hiện ra, chỉ là có đôi khi cậu chẳng muốn đá động tới, muốn hãm hại cậu sao? Chuyện đó đâu dễ dàng vậy.

Trừ phi Ca Trần thật sự muốn rút chân ra khỏi nghề này, nếu không mà nói, cậu ta đâu thể tự mình hại chết mình như thế.

Kết quả buổi casting cũng không ngoài dự đoán của mọi người, theo ý kiến của Trần Minh Húc thì tuy ai cũng diễn một vai như nhau nhưng so với những người kia thì đúng là Ca Trần diễn tốt hơn nhiều, bản chất thật của mình, mình không diễn ra hồn thì còn ai thay vào đây nữa?

Sau đó, Đường Phong cũng hỏi Ca Trần một việc.

“Trong phim, vai diễn của cậu khá phức tạp lại còn là vai phản diện, cậu không sợ khán giả sẽ áp đặt chính bản thân cậu trong phim và ngoài đời sao?”. Đối với hình tượng lần này của Ca Trần, thật không có gì có thể sửa được.

Ca Trần cười cười chẳng để tâm: “Làm thiên sứ không được thì quay qua làm ác ma vậy, thiên sứ đã hết được yêu chuộng rồi.”

Một tuần sau đó, bảng phân vai đã được xác định.

Truyện Chữ Hay