Sau khi Cố Diễn nhận được giải thưởng diễn viên mới, giá trị con người liền tiến đến một đẳng cấp khác, hiện tại so với trước kia càng thêm cẩn thận hơn.
Sau khi hoàn thành “Vương giả trở về”, Lục Duệ liền bảo Cố Diễn không cần vội vàng nhận phim, lẳng lặng chờ đợi kịch bản thích hợp xuất hiện.
Cậu hiện tại đã rất nổi tiếng, như vậy kịch bản sau này cũng phải cẩn thận không được qua loa, bằng không những bước đệm lúc trước đều uổng phí.
Cho nên hiện tại Cố Diễn trừ bỏ tiếp nhận một ít hợp đồng làm đại ngôn quảng cáo, tham gia một chút trương trình truyền hình liền không có tác phẩm mới.
Vào thời điểm này, nhân lúc DD đang nổi tiếng muốn mời Cố Diễn cùng nhau hợp tác, đây là cơ hội rất tốt để Cố Diễn xuất hiện, KiKi đương nhiên là vui vẻ đồng ý.
Nhưng ngoài dự kiến của KiKi, hai bên vừa mới bàn bạc xong chuyện hợp tác, ngày hôm sau liền có hàng loạt các tờ báo đưa tin về vấn đề này.
Một số trang báo còn đưa tin vị minh tinh nào đó li hôn, đưa lên cùng tin tức bọn họ hợp tác, tự nhiên liền thành bôi đen chính mình…
Rất nhanh, không quản là internet hay TV, vô số tin tức bát quái liên quan đến chuyện hai người hợp tác liền xuất hiện.
“Kinh! DD mời Cố Diễn hợp tác, hai vị thần tượng phái thực lực cùng nhau sẽ đem đến lực sát thương như thế nào?
“DD sắp phát hành đĩa đơn mới, MV có mời Cố Diễn đảm nhận nhân vật chính!”
“Siêu sao giới âm nhạc gặp gỡ báu vật của giới điện ảnh, ngươi đã chuẩn bị tốt sao?”
Dưới sự tuyên truyền không ngừng nghỉ, mặc dù đĩa đơn của DD vẫn còn chưa phát hành, thậm chí Cố Diễn cùng hắn còn chưa nhìn thấy qua, đề tài kia có thể nói vẫn nâng cao không ngừng.
Đĩa đơn của DD có thể trở thành đề tài bàn tán của mọi người trong thời gian ngắn như vậy, đến cả Lục Duệ cũng không thể không bội phục khả năng tuyên truyền đoàn đội của DD.
Dù sao DD cũng là một ngôi sao ca nhạc không có trụ cột ở trong nước, có thể lấy tốc độ sét tánh không kịp che tai để tiến quân vào thị trường nội địa, đoàn đội của hắn chắc chắn là có công không hề nhỏ.
Lục Duệ buông tờ báo trong tay ra, nhìn về phía Cố Diễn, “Đoàn đội của Địch Viêm rất lợi hại, về sau nếu có cơ hội, có thể tiếp xúc thử một lần.”
Có cơ hội là Lục Duệ ám chỉ có ý làm cho đoàn đội này sau này vì Cố Diễn mà tiến hành tạo thế, đem Cố Diễn nâng lên rất cao.
“Nhân khí của hắn cũng cao, hiện tại em cùng hắn quay chụp MV cũng không tồi.”
Cố Diễn gật đầu, “Loại chuyện này không có chỗ xấu, đương nhiên là đồng ý. Bất quá em rất hiếu kì vì sao hắn lại tìm đến em. Theo lý thuyết hắn hiện tại muốn tung tin tức thì nên cũng nữ ca sĩ trong giới âm nhạc không phải sẽ có lợi hơn sao?”
Lục Duệ cười, “Tìm nữ ca sĩ hợp tác tuy rằng tốt, nhưng rất nhiều người hâm mộ sẽ không tiếp nhận được, sau này rất dễ bị đối phương lợi dụng làm chuyện xấu. Hơn nữa em trước mặt mọi người cũng đang nổi tiếng, hiện tại không nhận kịch bản, người hâm mộ đều trông ngóng tác phẩm của em, hắn tìm em hợp tác, chẳng lẽ không phải là do coi trọng nhân khí của em.”
“Em xem, Địch Viên hiện tại nổi như vậy, nếu em cùng hắn hợp tác không phải hiệu quả sẽ cao hơn sao?” Lục Duệ lấy góc độ buôn bán giúp Cố Diễn phân tích động cơ của Địch Viêm, xong lại trêu chọc Cố Diễn, “Nhỡ đâu người ta là người hâm mộ của em thì sao?”
Cố Diễn cảm thấy buồn cười, “Lại không phải là vạn nhân mê, làm sao có thể nhiều người hâm mộ như vậy. Nếu là người hâm mộ của em, có thể đến bây giờ vẫn chưa thấy người sao?”
“Hắn ngược lại đã coi mình là đại bài.” Lục Duệ cười cười.
Nói như vậy, minh tinh có danh khí tương đương, khi mời người khác hợp tác hoặc là trực tiếp tự mình ra mặt, hoặc là sau khi kí kết hợp đồng sẽ liên hệ với đối phương.
Bất quá Địch Viêm lại không có tin tức gì.
“Chắc cũng không phải vậy đi, người đại diện cúa hắn hẹn em tối mai đi ăn cơm, nói là Địch Viêm muốn bàn về nội dung MV với em.” Cố Diễn khép sách trên tay lại, đứng dậy, “Hắn nổi tiếng như vậy, có lẽ rất bận rộn.”
“Em là đang ám chỉ anh khiến em rất nhàn?” Lục Duệ cười ôm lấy thắt lưng Cố Diễn, đem đề tài đẩy ra xa.
“Đương nhiên không dám.”
Lục Duệ tiếp tục giả dạng không hiểu, “Nếu em cảm thấy rất nhàn rỗi, vậy chúng ta liền làm chút chuyện có ý nghĩa đi…”
Tại một góc nhà ăn xa hoa nào đó.
Cố Diễn ngẩng đầu nhìn về phía nam nhân tóc hồng đối diện. Quan sát gần như vậy, Cố Diễn đại khái có thể đoán ra hắn vì cái gì lại đỏ như vậy.
Địch Viêm trừ bỏ có bề ngoài rất tốt, trên người lại có một loại cảm giác kiệt ngạo bất tuân, hơn nữa bản thân cũng có khí tràng rất cường đại, rất hấp dẫn người khác.
Lúc này trên tay Địch Viêm cầm một cái ly có đế cao, thùy mắt tùy ý uống một ngụm rượu, động tác rất đơn giản lại vô cùng soái khí.
“Thật cao hứng có thể hợp tác cùng cậu, thời điểm tôi ở nước ngoài đã nghe rất nhiều chuyện về cậu.”
Địch Viêm khách sáo khen tặng vài câu, nhưng ngữ khí không có một chút ý tứ lấy lòng Cố Diễn.
Ngược lại Cố Diễn nghe thấy lại có cảm giác là lạ.
Cố Diễn nhìn về phía Địch Viêm, “Được cùng một trong những thần tượng số một hợp tác quay MV, Cố mỗ càng cảm thấy vinh hạnh.”
Thấy Cố Diễn đối với chính mình hiểu biết không ít, Địch Viêm cười rộ lên, bộ dáng xấu xa, “Tôi nghĩ rằng cậu sẽ hỏi vì cái gì mà tìm tới cậu.”
Cố Diễn cũng cười, “Nếu như anh nguyện ý nói thì đã sớm nói không phải sao?”
Địch Viêm hai tay giao nhau chống chằm, ninh mi cười, “Cậu nói không sai.”
Địch Viêm cười khẽ nhìn chằm chằm Cố Diễn, trong ánh mắt để lộ vẻ nguy hiểm.
Trực giác nói cho Cố Diễn biết, Địch Viêm tìm cậu không phải đơn giản như vậy.
“Vậy không nhất thiết phải hỏi đúng không?” Cố Diễn cũng không theo đuổi, mà là giơ chén rượu lên hướng Địch Viêm, “Dù sao cũng xác định hợp tác rồi, như vậy, chúc chúng ta hợp tác vui vẻ.”
Địch Viêm cười cùng cậu chạm cốc, “Hợp tác vui vẻ.”
Thời điểm uống rượu, Địch Viêm bình tĩnh tự nhiên nhìn Cố Diễn.
Nếu như không phải hắn hiện tại không xác định ý định của người kia đối với Cố Diễn là gì, hắn cảm thấy chính mình đại khái có thể cùng Cố Diễn trở thành bằng hữu.
Vốn là muốn nói nội dung MV, nhưng đến cuối cùng Địch Viêm cũng không đề cập đến chuyện MV, ngược lại lại cùng Cố Diễn hàn huyên rất nhiều về chuyện liên quan đến điện ảnh.
Cố Diễn vô cùng thán phục Địch Viêm là ca sĩ mà lại hiểu biết về phương diện điện ảnh nhiều như vậy.
Địch Viêm giống như là có thuật đọc tâm, cười nói, “Cậu tò mò vì sao tôi lại biết nhiều như vậy?”
Cố Diễn gật đầu.
“Cậu tôi là đạo diễn, thời điểm không có chuyện gì liền làm mấy bộ điện ảnh, bình thường nghe hắn nói nhiều, đại khái cũng biết một chút.”
Cố Diễn bừng tỉnh đại ngộ, thì ra là thế.
Bất quá Địch Viêm vẫn chưa nói xong, hắn hạ mắt nhìn ly rượu trên bàn tiếp tục bổ sung, “Hơn nữa bên người tôi có gia hỏa thường xuyên sẽ giảng cho tôi diễn xuất là như thế nào… Tuy rằng hắn kì thực không hề diễn.”
Nhớ tới người kia, thần sắc Địch Viêm không còn lạnh lùng giống như trước ngay cả khóe miệng cũng mang theo chút ý cười như có như không.
Hắn cũng không rõ gia hỏa kia sao lại biết nhiều lí luận như vậy. Nhưng đáng tiếc là, hắn biết diễn như thế nào, nhưng lại không biết biểu hiện ra làm sao.
Lần trước nhượng hắn đến chụp MV với mình, hắn cư nhiên cái gì cũng không làm, trước ống kính giống như mặt than, cuối cùng chỉ có thể vô thố nhìn chính mình.
Thấy thần sắc Địch Viêm như vậy, Cố Diễn cũng đoán được người kia trong miệng hắn nhất định có sứ
c ảnh hưởng không bình thường.
Bất quá đó là chuyện riêng của người khác, bọn họ cũng không quen thuộc đến trình độ kia, Cố Diễn tự nhiên cũng sẽ không đi hỏi thăm.
Có chung đề tài, không khí giữa cậu cùng Địch Viêm cũng dịu đi rất nhiều.
Thời điểm rời đi, Địch Viêm nhận một cú điện thoại, trực tiếp báo tọa độ với đối phương.
“Trợ lí của tôi muốn tới đây, cậu không ngại đi?” Địch Viêm chỉ chỉ di động của mình, ý bảo là điện thoại của trợ lí.
Cố Diễn cười cười, “Đương nhiên không ngại.”
Lúc hai người rời khỏi nhà ăn, Cố Diễn thấy được vị trợ lí trong miệng Địch Viêm.
Vóc người không tính là cao, người gầy teo, bất quá bộ dáng cũng rất đẹp.
Trợ lí nhìn thấy hai người cùng đi, tầm mắt liền phóng đến trên người Cố Diễn
Bị người nhìn chằm chằm như vậy, Cố Diễn đương nhiên nhận ra được.
Cậu đối diện với tầm mắt của trợ lí, phát hiện hắn chính là thần sắc phức tạp nhìn mình, trong mắt tựa hồ mang theo vài phần địch ý.
Trợ lí cái gì cũng chưa nói, cũng không chào hỏi Cố Diễn, trực tiếp nhỏ giọng hỏi Địch Viêm, “Phải đi về sao?”
Địch Viêm tâm tình rất tốt, hắn tiến đến cửa xe, cười hướng Cố Diễn cáo từ, “Trên đường chú ý an toàn, tôi đi trước.”
Cố Diễn mỉm cười gật đầu, nhìn theo xe Địch Viêm rời đi.
Trong lòng Cố Diễn vẫn có nghi hoặc, người trợ lí kia là xảy ra chuyện gì? Vì sao mình lại cảm nhận địch ý của hắn với mình?
Chuyện về trợ lí chỉ là một khúc nhạc đệm nhỏ, sau khi Cố Diễn về nhà cũng không đặc biệt suy nghĩ đến nữa. Vốn là buổi tối, có lẽ là do mình hoa mắt nhìn nhầm đi.
Tuy rằng trong bữa tối Cố Diễn cùng Địch Viêm vẫn chưa bàn về chuyện nội dung MV, nhưng ngày hôm sau cậu liền nhận được nội dung do Địch Viêm gửi qua thư điện tử.
Sau khi xem xong kịch bản, Cố Diễn sửng sốt một hồi…
Ca khúc chủ đề của đĩa đơn là “Thay. Yêu”, khác hẳn với phong cách dĩ vãn của hắn, đây là một bài tình ca bi thương.
MV cũng giống như là ca khúc, nói về một cố sự về trao đổi linh hồn. (OMG!!! Chuyện gì đây???)
Nam chính là một thiếu gia nhà giàu, trước đêm hắn cùng thanh mai trúc mã đính hôn, nam chính ngoài ý muốn xảy ra tai nạn xe cộ.
Trải qua cấp cứu, nam chính kia rốt cuộc tỉnh, nhưng linh hồn trong thân thể kia lại biến thành một người khác.
Mà nam chính thực sự lại phát hiện mình trở thành một phóng viên vì một chút tiền lương ít ỏi, vì tin tức mà trụ đến hơn nửa đêm ngoài phòng minh tinh nào đó.
Đến bây giờ, hắn không có xe đẹp, không có nhà lớn, tất cả những gì từng có giờ hóa thành bọt nước.
Mới đầu, hắn rất tuyệt vọng, từng chút từng chút tiếp nhận sự thật mình đã rơi xuống tầng đáy của xã hội, khiến cho hắn không thể nào tiếp thu. Hắn muốn chạy trốn, lại bị sự thật lần lượt đánh bại.
Hắn muốn về nhà, nhưng hắn biết, sẽ không có người nào tin tưởng, bởi vì, ngay cả chính hắn cũng không muốn tin những gì đã xảy ra…
Nhưng hắn không buông tay, đi tìm người nhà nói chân tướng, nhưng bởi vì thân phận là phóng viên, kết quả lại bị bảo tiêu đuổi ra… Nghĩ rằng hắn muốn chụp trộm.
Một lần lại một lần giãy dụa, cuối cùng đều không có kết quả…
Sau đó hắn tiếp nhận sự thật, an an phận phận làm phóng viên của mình.
Nhưng vận mệnh lại trêu cợt hắn, khi hắn biết được tin tức tên giả mạo kia kết hôn với bạn gái của mình, hắn lại muốn nhất định phải đến buổi lễ cưới đó…
Hắn không thể không trơ mắt nhìn cô dâu vốn thuộc về mình, giờ mặc váy rắng cùng người xa lạ cùng nhau đi vào lễ đường.
Cuối cùng ở buổi lễ, vì tình yêu của mình, hắn dũng cảm đứng dậy!
…
Hắn cầm lấy tay tân nương, lôi kéo nàng chạy khỏi lễ đường, lấy xe máy đã sớm chuẩn bị chở cô dâu chạy đến bờ biển.
Hắn không yên lòng đem sự thật nói cho cô dâu, hi vọng nàng không bị người khác lừa…
Nhưng lúc này tên giả mạo kia cũng đuổi tới bờ biển, nghe được tất cả mọi chuyện…
Lúc này ba người nhìn nhau, đều không nói gì…
Cố sự tới đây liền xong, sau đó cũng không có kết thúc.
Tất cả mọi người đều không biết, rốt cuộc là bạn gái tin nam chính, cùng hắn trở lại sinh hoạt xưa, hay là tên giả mạo thắng lợi, đem nam chính đẩy vào đia ngục…
Hoặc là, còn có kết cục khác?
Kết cục không rõ mặc dù có chút tiếc nuối, nhưng dẫn nhân mơ màng.
Không chỉ có như thế, toàn bộ hành trình cũng không có miêu tả qua tâm lí của tên giả mạo kia như thế nào.
Hắn rốt cuộc là ham vinh hoa phú quý,sau khi tỉnh lại liền yên tâm thoải mái cướp đi hết thảy mọi thứ của người khác? Hay là giống như nam chính, bất đắc dĩ mới không có cách nào đem chuyện nói ra?
Hết thảy đều không rõ…
Cốt truyện có kết cục như vậy, trong nước cơ hồ không nhìn thấy bao giờ, không chỉ có đề tài rất mới mẻ độc đáo, ngay cả cách xử lí cũng có một phong cách riêng.
Nếu như MV này xuất hiện, tuyệt đối sẽ khiến cho nhóm mê ca nhạc điên cuồng.
Không thể không nói, ở phương diện âm nhạc, Địch Viêm thực sự là một thiên tài.
Sau khi xem xong cố sự, trong lòng Cố Diễn thật lâu không thể bình tĩnh được.
Tuy rằng MV là nói về cố sự trao đổi linh hồn, nhưng Cố Diễn từng trọng sinh một lần lại khiến cho cậu thập phần rung động. Chuyện tình phát sinh bên trong, có nhiều chuyện tương tự như cậu…
Nếu như thật sự có chuyện này, như vậy Cố Diễn nguyên bản ở nơi nào? Hắn có thể cũng trọng sinh hay không?
Nghĩ đến khả năng này, Cố Diễn dấy lên một chút hi vọng.
Hắn gọi điện thoại cho Địch Viêm, muốn đem chuyện này hỏi rõ ràng.
Kết quả đối phương nói cho hắn, cốt chuyện là tham khảo từ một bộ tiểu thuyết kì bí ở nước ngoài, không phải do hắn nghĩ ra.
Trong lúc nhất thời, hi vọng sụp đổ…
Sau khi Lục Duệ trở về, Cố Diễn liền đem chuyện này nói cho hắn.
“Hôm nay em lấy đến kịch bản trong MV của Địch Viêm, cố sự bên trong làm cho em rất rung động.” Nói xong Cố Diễn đem kịch bản lấy ra, đưa cho Lục Duệ xem, ” Sau khi xem xong em tin là anh sẽ có cảm nghĩ giống như em.”
Lục Duệ cởi quần áo ra, đi đến bên người cậu, nghi hoặc tiếp nhận kịch bản.
Hai người trong căn phòng trống trải đều rất im lặng.
Lục Duệ khép kịch bản lại, vẫn không nói gì.
“Trước kia em cũng từng nghĩ, nếu em cũng có thể trọng sinh, như vậy có phải hay không Tiểu Diễn cũng có thể?” Cố Diễn chậm rãi mở miệng kéo Lục Duệ khỏi suy nghĩ…
“Thời điểm nhìn đến cốt truyện này em rất giật mình, em cảm thấy Địch Viêm đại khái biết chút gì đó, liền gọi điện thoại cho hắn.”
“Hắn nói như thế nào?”
“Hắn nói cố sự là do cải biên từ tiểu thuyết…”
Cố Diễn vừa dứt lời, tia hi vọng trong mắt Lục Duệ liền tan biến.
“Lục Duệ, em cảm thấy rất áy náy… Nếu như Tiểu Diễn thật sự còn sống, nhìn thấy em chiếm lấy thân thể nó, nó cũng sẽ giống như nhân vật chính trong cố sự này đi…” Cố Diễn trong lòng rất khó chịu.
Lục Duệ vỗ vỗ bả vai cậu, “Em cũng là bị người hại sau đó bị bắt tiếp thụ, cũng không phải em sai. Chỉ hy vọng nếu như Tiểu Diễn còn sống, nhất định phải tìm tới tìm chúng ta.” Tuy rằng nói như vậy, nhưng Lục Duệ hiểu được, cố sự dù sao cũng chỉ là cố sự, Cố Diễn này trọng sinh có thể nói chính là kỳ tích.
Kỳ tích sở dĩ gọi là kỳ tích, sao có thể dễ dàng như vậy xuất hiện? Hơn nữa bọn họ nếu thật sự là trao đổi linh hồn, thân thể Tô Việt trước kia cũng đã chết…
Một đêm này Cố Diễn vẫn lăn qua lộn lại không thể ngủ được. Trong óc vẫn hồi tưởng đoạn trí nhớ trước khi Cố Diễn chết vẫn còn giữ lại.
Ngay lúc đó hắn sợ hãi cùng tuyệt vọng như vậy, dục vọng sinh tồn cũng cường hãn như vậy…
Không biết qua bao lâu, Cố Diễn mơ hồ tỉnh lại phát hiện Lục Duệ lặng lẽ rời khỏi giường.
Hắn khoác áo, đứng ở phía trước cửa sổ.
Một chút ánh sáng lóe lên trong màn đêm, chợt sáng chợt ẩn.
Cố Diễn biết, Lục Duệ vẫn luôn buồn phiền không yên.
Đệ đệ hắn chết, chung quy vẫn là một cái khúc mắc hắn không gỡ được.
Rất nhanh MV Địch Viêm bắt đầu quay hình.
Tuy rằng Cố Diễn trước kia chưa bao giờ đảm nhiệm qua nhân vật chính trong MV của người khác, nhưng không quản là màn ảnh lớn, hay vẫn là MV, bản chất đều là giống nhau, đều là biểu diễn.
So với phim điện ảnh thì MV của Địch Viêm đơn giản hơn rất nhiều, hai người cũng không cần diễn chung nhiều, rất nhanh liền quay xong.
Đến buổi chiều cũng chỉ còn lại cảnh kết hôn ở lễ đường.
Nhóm nhân viên công tác tận dụng thời gian bắt đầu bố trí, Cố Diễn cũng hóa trang một thân tây trang màu trắng đi ra.
Còn Địch Viêm lại mặc một bộ jacket cũ, mái tóc đỏ rực được vuốt dựng đứng lên. Hai người đều là đại soái ca, nhưng trang phục cùng phong cách lại bất đồng.
Hiện trường vẫn còn chưa bố trí xong, nhóm minh tinh đều nghỉ ngơi ở một bên.
“Muốn uống nước không?”
Đột nhiên một người xa lạ đứng trước mặt, đưa một chén nước cho Cố Diễn.
Cố Diễn ngẩng đầu, phát hiện người đến là tiểu trợ lí đã từng gặp một lần ở buổi tối hôm đó.
Cố Diễn kỳ quái, hắn đêm đó không phải là không thích mình sao? Như thế nào hiện tại lại chủ động cùng mình nói chuyện?
Dù nghi hoặc, Cố Diễn vẫn là lễ phép nhận lấy.
“Cám ơn cậu.”
Tiểu trợ lý không biết có phải hay không thân thể không thoải mái, sắc mặt thoạt nhìn không tốt lắm.
“Tôi nhìn thấy cậu trên TV rất nhiều, một năm nay, cậu tiến bộ rất lớn.” Tiểu trợ lý bình tĩnh nhìn Cố Diễn, ngữ khí rất bình thản.
“Cám ơn.” Đối với vấn đề này, rất nhiều người cũng hỏi qua, Cố Diễn giống nhau đều lấy lí do là do mình cố gắng học hỏi không ngừng.
Tiểu trợ lý lại đặt câu hỏi, “Là có người đã dạy cậu sao? Tôi cảm thấy cách diễn của cậu rất giống một diễn viên khác.”
Trong lòng Cố Diễn mạnh mẽ nhảy dựng, chẳng lẽ tiểu trợ lý này đã nhìn ra?
Vốn diễn kĩ của một diễn viên chính là do tôi luyện mà chậm rãi hình thành, chín phần sẽ có chứa phong cách đặc biệt của bản thân.
Tuy rằng sau khi Cố Diễn học tập cách diễn của Lục Duệ cùng vài vị lão sư, diễn kỹ cùng quá khứ có chút khác biệt, nhưng là nếu như nhìn kỹ, vẫn là sẽ có bóng dáng trong quá khứ của mình..
Mấy thứ này không phải nói thay đổi là có thể thay đổi.
Tiểu trợ lý nói được thật không rõ ràng, Cố Diễn không xác định hắn có phải hay không cảm thấy diễn xuất của mình cùng Tô Việt giống nhau, dù sao Tô Việt trước kia rất trong suốt, nếu như không phải đặc biệt quan sát, như thế nào có thể phát hiện?
Cố Diễn che dấu dao động nơi nội tâm của mình, cười gật gật đầu, “Quả thật, ở trong khoảng thời gian ngắn muốn nâng cao chính mình, tôi chỉ có thể là trước tiên bắt chước ngườ
i khác, cho nên hoặc nhiều hoặc ít sẽ mang chút bóng dáng của người khác. Đây cũng là nguyên nhân diễn xuất của tôi không được tinh, còn chưa thể hình thành phong cách của mình.”
Cố Diễn rất nhanh đem chuyện đẩy về, thừa nhận diễn xuất của mình giống những người khác, nhưng lại không nói thẳng giống người nào. Ngược lại lại đem phạm vi mở rộng, không quản tiểu trợ lí nói đến là ai, đều có thể đỡ được.
Tiểu trợ lý cũng không nói gì, ánh mắt nhìn Cố Diễn liền trở nên phức tạp.
“A, còn chưa tự giới thiệu qua, tôi kêu… Dung Ngọc… Là trợ lí của Địch Viêm.” Tiểu trợ lý không biết suy nghĩ cái gì, bắt đầu tự giới thiệu.
Tuy rằng cảm thấy đối thoại của hai người có chút quỷ dị, nhưng Cố Diễn vẫn như trước cười nói, “Xin chào.”
“Dung Ngọc, lại đây!”
Lúc này Địch Viêm cách đó không xa liền hô một tiếng Dung Ngọc.
Dung Ngọc ngẩng đầu lên nhìn qua phía hắn, thấy khuôn mặt bình tĩnh của Địch Viêm, liền lập tức chạy tới.
Địch Viêm đem vừa cảnh tượng Dung Ngọc cùng Cố Diễn nói chuyện đều xem ở tại trong mắt, trong lòng không khỏi trở nên kích động hơn.
“Sao vậy?” Dung Ngọc đứng ở bên người Địch Viêm, thật cẩn thận hỏi.
Địch Viêm cũng không có ngẩng đầu, không kiên nhẫn nói, “Anh khát em cũng không rót chén nước cho anh, em làm trợ lí như thế nào vậy?”
Dung Ngọc biết Địch Viêm là bất mãn mình mới rót nước cho Cố Diễn mà xem nhẹ hắn, liền vội vàng nhận lỗi.
“Em lập tức lấy nước cho anh đây.”
Dung Ngọc lại chạy đi một chuyến rót nước cho Địch Viêm, đại khái là thân thể của hắn không tốt lắm, sau khi chạy một vòng lúc đứng trước mặt Địch Viêm vẫn còn thở dốc.
“Uống đi, nước ấm.”
Dung Ngọc đem nước đưa cho Địch Viêm, nhưng Địch Viêm tựa như không có nghe thấy cũng không có tiếp nhận.
Địch Viêm không lên tiếng, Dung Ngọc cũng chỉ có chỉ ngây ngốc đứng đó.
“Đợi lát nữa nước liền lạnh.” Ngữ khí Dung Ngọc rất nhuyễn, tựa hồ ở khuyên Địch Viêm đừng nóng giận.
Địch Viêm như trước không có phản ứng, làm cho Dung Ngọc lúng túng đứng ở nơi đó.
Địch Viêm tuy rằng vẫn không chịu để ý đến Dung Ngọc, nhưng là vẫn thường thường vụng trộm liếc mắt một cái đánh giá hắn, ánh mắt đến không phải bộ dáng thực sinh khí.
Hiện tại đúng là đầu xuân, thời tiết không hề ấm áp, tay Dung Ngọc rất nhanh liền bị đông lạnh đến đỏ bừng.
Tuy rằng rất khó chịu, nhưng Dung Ngọc chính là không nói lời nào, như trước bảo trì bộ dáng đứng yên một chỗ nhìn Địch Viêm.
Cuối cùng vẫn là Địch Viêm thiếu kiên nhẫn thỏa hiệp.
Hắn tiếp nhận cái chén đem nó đặt tới một bên, hướng Dung Ngọc tức giận mở miệng, “Đến phòng hóa trang chờ anh, lát nữa anh sẽ gặp em.”
Trong phòng hóa trang được dựng tạm thời.
Địch Viêm đem Dung Ngọc đặt lên bàn trang điểm, ép hai chân hắn vòng qua thắt lưng mình, hai tay vén quần áo hắn lên, nhanh chóng cởi bỏ dây lưng, hai tay vuốt ve cái mông đầy đặn của hắn.
Địch Viêm híp mắt, dùng sức nhéo nhéo mông Dung Ngọc, Dung Ngọc bị đau lập tức nhắm hai mắt lại, hai tay cầm lấy bả vai Địch Viêm, thân thể run nhè nhẹ.
Địch Viêm tiến đến trước mặt Dung Ngọc, ngữ khí thập phần không tốt, “Nói, em vì cái gì quan tâm Cố Diễn như vậy?”
Không đợi Dung Ngọc mở miệng, Địch Viêm liền tiến đến bên tai hắn tiếp tục nói nhỏ, “Dung Ngọc, em muốn anh trở về phát triển anh liền mang theo em trở về, em muốn anh cùng Cố Diễn hợp tác anh cũng làm theo… Đừng có ý đồ khiêu chiến khả năng nhẫn nại của anh.”
Dung Ngọc nghe được trong giọng nói của Địch Viêm mang theo một cỗ ngoan lệ, biết hắn sinh khí.
Nhưng là vì nhìn không thấy bộ dáng của hắn, cho nên Dung Ngọc bỏ lỡ Địch Viêm giờ phút này đang gắt gao ôm hắn bi thương trong mắt chợt lóe rồi biến mất…
“Người trong lòng của em có phải là Cố Diễn hay không?”
Trong giọng nói của Địch Viêm tràn đầy mỏi mệt.
“Không phải…”
Dung Ngọc đẩy đẩy Địch Viêm, lại phát hiện hắn đem chính mình áp gắt gao.
“Không thích em còn quan tâm hắn như vậy? Hắn vừa xuất hiện, tầm mắt em liền không rời đi hắn!”
Dung Ngọc lắc đầu, “Em như thế nào có khả năng thích hắn… Em hận hắn còn không kịp…” Dung Ngọc vẫn đều biểu hiện nhu nhược lúc này trong mắt lóe ra cừu hận.
Nghe được này đáp án trong lòng Địch Viêm thư thái rất nhiều, nhưng cỗ bất an vẫn chưa tiêu tán.
“Vậy em công sức lớn như vậy là vì cái gì? Em muốn đối phó hắn có thể trực tiếp nói cho anh, anh giúp em… Hắn từng thương tổn em sao? Anh sẽ trả thù cho em.”
“Em không cần anh giúp em.” Dung Ngọc cự tuyệt rất dứt khoát.
Mà thái độ như vậy cũng làm bị thương tâm của Địch Viêm.
“Dung Ngọc, em vì cái gì chính là không muốn thẳng thắn với anh…”
Dung Ngọc lắc lắc đầu, nước mắt chảy xuống dưới, “Không phải em không muốn… Mà là sẽ không có người tin tưởng…”
Nhìn đến Dung Ngọc lại khóc, Địch Viêm vừa mới tức giận cũng toàn bộ tiêu tan.
Dung Ngọc vừa khóc hắn liền không có cách nào, nếu như không phải gần đây phản ứng của Dung Ngọc rất quỷ dị, hắn sẽ không ép buộc hắn như vậy.
Hiện tại Địch Viêm rất hối hận.
Hắn không nên theo Dung Ngọc như vậy, lại càng không nên mềm lòng dẫn hắn trở về!
Trước khi trở về, mặc dù là Dung Ngọc không yêu hắn, nhưng lực chú ý của hắn cũng chỉ ở trên người mình.
Mà hiện tại sau khi hắn trở về, tâm vốn không thuộc về hắn kia, liền càng thêm xa xôi.
Địch Viêm che dấu không cam lòng cùng thất lạc trong mắt mình, một lần nữa nhìn về phía Dung Ngọc.
“Em như thế nào vẫn là thích khóc như vậy? Có phải hay không chính là nghĩ rằng anh thấy em khóc sẽ mềm lòng?” Lời Địch Viêm tuy không thế nào dễ nghe, nhưng ngữ khí lại nhu hòa rất nhiều, một bên lau nước mắt cho Dung Ngọc, một bên hảo hảo dỗ dành.
“Địch Viêm, cậu ở trong này sao? Lập tức liền quay phim.”
Lúc này một trợ lí khác của Địch Viêm đẩy cửa phòng hóa trang, thò đầu vào. Bởi vì vị trí hai người vừa lúc bị một loạt quần áo treo phía trước ngăn trở, cho nên trợ lý cũng không có nhìn đến chỗ hai người.
“Kỳ quái, rõ ràng nhìn thấy tiến vào đây a…” Trợ lý bắt đầu lầm bầm lầu bầu.
Có người ở cửa, Dung Ngọc không dám phát ra âm thanh, che miệng rưng rưng nước mắt nhìn Địch Viêm.
Địch Viêm lưng vỗ vỗ hắn khiến hắn thoải mái hơn, lúc này mới đứng dậy.
“Nga, tôi đang tìm đồ, phải quay sao?” Địch Viêm dường như không có việc gì đi ra ngoài, chặn tầm mắt của nữ trợ lí.
“Đúng vậy, đều đợi cậu a.”
Có Địch Viêm che dấu, trợ lý cũng không có phát hiện Dung Ngọc vẫn còn ở bên trong.
…
Sau khi phim trường được bố trí xong, Cố Diễn cùng diễn viên khác bắt đầu quay MV.
Quay MV không cần quá nhiều ngôn ngữ, hầu hết đều là dùng biểu tình để thể hiện.
Bất quá bởi vì người hâm mộ của Địch Viêm quá mức điên cuồng, nữ diễn viên chính trong MV sẽ không xuất hiện, cho nên thời điểm quay phim, góc độ cũng bị thu hẹp hơn rất nhiều.
Cảnh quay đầu tiên là Cố Diễn cùng với bóng dáng của bạn diễn, hai người đứng dưới mục sư.
Cố Diễn xoay người đem nhẫn mang vào trên tay tân nương, lúc này một người đứng dậy!
Thời điểm mọi người còn chưa phản ứng được, hắn liền kéo lấy tay tân nương trong tay Cố Diễn rồi nhanh chóng chạy ra ngoài.
Cố Diễn vẫn chưa phản ứng được liền lui về phía sau hai bước, sau một giây liền vội vàng đuổi theo cô dâu.
Cảnh diễn này chính là Cố Diễn phải đuổi theo Địch Viêm cùng cô dâu, sau đó té ngã trên mặt đất, trơ mắt nhìn người yêu bị cướp đi.
Bởi vì để đạt được hiệu quả tốt nhất, một màn này vẫn diễn liên tục, máy quay luôn đuổi theo từ khi Địch Viêm cướp cô dâu, Cố Diễn chần chờ hai giây sau đó đuổi theo.
Cũng may bình thường Cố Diễn có rèn luyện thể thao, thân thể không tồi, chạy cũng không phải là chuyện quá sức.
Tuy rằng chỉ là quay MV, nhưng làm một diễn viên chuyên nghiệp, Cố Diễn vẫn như trước hoàn toàn nhập tâm vào nhân vật.
Ánh mắt của cậu nhìn chằm chằm vào phương hướng tân nương chạy đi, vừa chạy vừa vươn tay, dường như muốn bắt lấy tân nương, chỉ tiếc rằng hai chân không bằng xe máy, kết quả không chịu được mà ngã xuống đất.
Ngã xuống như vậy, Cố Diễn không đứng dậy ngay, tây trang trắng trên người cũng nhiễm vệt máu.
Thấy tình huống như vậy, người đầu tiên phản ứng lại chính là trợ lí của Cố Diễn, vội vàng chạy đến bên người cậu.
Cố Diễn hoàn toàn không dám động, nhân viên công tác cũng không dám lại hỗ trợ.
Lúc này mọi người mới phát hiện, trên đường lúc này có ít mảnh thủy tinh, tại thời điểm Cố Diễn ngã xuống, một ít thủy tinh liền đâm vào tay cùng đầu gối cậu.
Vốn Cố Diễn chính là do Địch Viêm mới đến, hiện tại thời điểm quay MV xảy ra chuyện, nhân viên công tác bên Địch Viêm đều bị dọa ra một thân mồ hôi lạnh, tranh thủ gọi kêu xe cứu thương lại đây.
Cố Diễn ngồi dưới đất không dám động, bởi vì đầu gối bị thủy tinh đâm vào, càng động, thủy tinh càng đâm vào sâu.
Cố Diễn sắc mặt tái nhợt đau đến nối nhắm hai mắt lại, trên mặt đều là mồ hôi lạnh.
Đạo diễn bắt đầu mắng nhân viên công tác, “Các cậu ai phụ trách quản lí san bãi? Thủy tinh vãi trên mặt đất sao lại không thấy được?”
Cô nương phụ trách quét tước có chút ủy khuất, bởi vì biết Cố Diễn phải ngã xuống, cho nên thời điểm nàng quét còn đặc biệt chú ý tới, sợ có cái gì ngoài ý muốn khiến cậu bị thương.
Kết quả nàng thế nào cũng không thể tưởng tượng được, vẫn là xảy ra sự tình này.
Địch Viêm cũng chạy tới, nhìn thấy Cố Diễn biểu tình thống khổ ngồi dưới đất, trên tay trên đùi đều là máu, mà đạo diễn lại chửi ầm lên với nhân viên công tác, trong lòng lập tức hiểu ra chuyện gì xảy ra.
Sai lầm như vậy nhân viên công tác tuyết đối không phạm phải, có thể bị thương trùng hợp như vậy, trừ phi là có người cố ý sắp xếp.
Tầm mắt Địch Viêm hướng về phía đám người, liếc mắt một cái liền nhìn thấy sắc mặt tái nhợt của Dung Ngọc.
Dung Ngọc phát hiện ra Địch Viêm nhìn hắn, có chút chột dạ cúi đầu.
Địch Viêm quát to, “Đừng ồn ào, đã gọi chưa?”
Nhất thời, một đám người đang bối rồi liền an tĩnh lại.
Địch Viêm ngồi xuống, ánh mắt tràn đầy xin lỗi, “Lập tức sẽ có xe cứu thương tới, cậu nhìn một chút. Xảy ra việc này tôi rất xin lỗi.”
Cố Diễn lắc lắc đầu, “Không có chuyện gì.”
Cố Diễn rất khó chịu, cũng không có nhiều lời, Địch Viêm cũng không hỏi tiếp.
Sau khi Lục Duệ biết được tin tức Cố Diễn bị thương liền trực tiếp chạy đến bệnh viện.
Thời điểm hắn đến miệng vết thương của Cố Diễn đã được xử lí tốt.
Nhìn sắc mặt Cố Diễn tái nhợt, trên tay, t
rên đùi đều dược băng bó lại, sắc mặt Lục Duệ đều thâm trầm lợi hại.
Hắn đi đến bên người Cố Diễn, cẩn thận sờ tóc hắn, ôn nhu hỏi, “Có tốt chút nào không?”
“Không có chuyện gì, thủy tinh đâm vào đều được lấy sạch sẽ, bác sĩ đã tiêu độc, qua vài ngày liền tốt rồi.” Cố Diễn cười cười, không muốn khiến cho Lục Duệ lo lắng.
Làm một diễn viên chính là không tốt ở điểm này, rất nhiều thời điểm đều có tình huống đột ngột phát sinh.
Thấy Lục Duệ không có mở miệng, Cố Diễn cười nói, “Trước kia anh cũng không phải là chưa từng diễn, đều là cũng có lúc sẽ bị thương, anh đừng làm bộ nghiêm trọng như vậy, sẽ khiến em có áp lực tâm lí.”
Mặc dù Cố Diễn nói như vậy, biểu tình của Lục Duệ cũng không tốt hơn, “Như thế nào lại xảy ra chuyện này? Thủy tinh ở đâu ra?”
Cố Diễn lắc lắc đầu, “Nhân viên công tác nói là thời điểm quét tước sơ ý không chú ý tới thủy tinh trên mặt đất, cho nên mới không xử lí sạch sẽ.”
Lục Duệ không tin, “Như vậy mà cũng không nhìn thấy?”
Ngữ khí của Lục Duệ không áp chế được tức giận, Cố Diễn hảo hảo đi quay MV, kết quả lúc trở về lại bị thương thành như vậy, Địch Viêm nếu không có giải thích, Lục Duệ khẳng định sẽ không bỏ qua.
Lục Duệ hoài nghi, Cố Diễn đồng thời cũng hoài nghi.
Nếu nói là ngoài ý muốn cũng không thể được, thủy tinh chỉ có ở thời điểm cậu chạy, thực sự là rất đáng ngờ.
Cẩn thận nghĩ, Cố Diễn vẫn là đem nghi hoặc nói cho Lục Duệ.
“Kỳ thực em thấy cảm thấy trợ lí bên người Địch Viêm có chút vấn đề.”
Cố Diễn nhớ tới không khí hai lần gặp lần trước, hơn nữa ánh mắt Dung Ngọc mỗi khí nhìn cậu đều rất mất tự nhiên, Cố Diễn có thể cảm nhận được địch ý trong đó.
Lục Duệ nhíu mày, “Trợ lí giở trò?”
“Em cũng không quá xác định, chỉ là cảm thấy khả nghi. Dù sao em cũng không có chứng cớ.”
Không quản có phải hay không, Địch Viêm nhất định phải cấp công đạo.” Ánh mắt Lục Duệ trầm xuống.
“Anh nói trợ lý kia của hắn có thể là Thẩm Kim hay không?” Cố Diễn đột nhiên nhớ tới một người, có thể hận cậu như vậy, cũng chỉ có Thẩm Kim.
“Tuy rằng bộ dáng của Dung Ngọc cùng Thẩm Kim một chút đều không giống, nhưng là Tiểu Miêu nói qua, Thẩm Kim đi phẫu thuật thẩm mỹ, có thể hay không chính là hắn a?” Cố Diễn lớn mật đoán.
Lục Duệ nhăn mày, “Phẫu thuật thẩm mỹ có thể có nhanh như vậy?”
Cố Diễn nghĩ đến cũng thấy đúng, thời gian hồi phục cũng không có khả năng nhanh như vậy…
“Không quan hệ, anh phái người đi tra, trong khoảng thời gian này em đề phòng hắn chút. MV kia của Địch Viêm cũng đừng đi quay.”
Lục Duệ vừa xong, bảo tiêu ngoài cửa liền hội báo với Lục Duệ, nói là có người tới thăm Cố Diễn.
Sau khi Cố Diễn gật đầu, Lục Duệ mới cho người tiến vào.
Nói Tào Tháo Tào Tháo đến, người tới chính là Địch Viêm cùng Dung Ngọc.
Địch Viêm tuy rằng là vừa trở về, nhưng cũng nhận thức Lục Duệ, phát hiện Lục Duệ ở phòng bệnh của Cố Diễn, còn có chút giật mình.
Đồng dạng giật mình còn có Dung Ngọc đi sau lưng Địch Viêm, sau khi hắn vào cửa ánh mắt liền dính vào người Lục Duệ.
“Lục thiếu, nguyên lai ngài cũng ở đây.” Địch Viêm đi đến bên người Lục Duệ, cùng hắn hàn huyên.
Lục Duệ cũng không có công bố ra ngoài thân phận là ca ca Cố Diễn của hắn, người khác thoạt nhìn cũng nghĩ đến Lục Duệ là boss là tới thăm thủ nghệ nhân dưới quyền.
“Ừm, nghe nói Cố Diễn bị thương, nên đến xem.” Thái độ của Lục Duệ không tính là rất tốt.
Địch Viêm không có để ý, đi đến bên giường Cố Diễn quan tâm hỏi chuyện cậu.
“Miệng vết thương thế nào? Xin lỗi, cậu tới giúp tôi kết quả lại xảy ra loại sự tình này, tôi nhất định sẽ chịu trách nhiệm chuyện này.” Địch Viêm thu hồi bộ dáng kiệt ngạo bất tuân của mình, xin lỗi nhìn Cố Diễn.
Người ta đều đã xuống nước như vậy, Cố Diễn tự nhiên cũng không thể nói gì, “Không sao cả, chuyện này là ngoài ý muốn, cũng không phải là do anh.”
“Phim trường không nên xảy ra chuyện tình này, tôi đã cẩn thận hỏi nhân viên công tác, lúc ấy hắn quả thật đã xử lí sạch sẽ, thủy tinh là sau đó không biết rơi ra khi nào.”
Lục Duệ ngẩng đầu lên, hứng thú nhìn Địch Viêm, muốn xem hắn giải thích như thế nào.
“Lúc ấy trong phòng hóa trang có người làm vỡ thủy tinh, nhân viên hóa trang sợ thời điểm quay phim có người không cẩn thận giẫm chúng liền dọn ra ngoài, mảnh thủy tinh là do không chú ý liền rơi xuống, kết quả không nghĩ tới Cố Diễn liền ngã nơi đó…Bởi vì bọn họ sơ ý làm cậu bị thương,tôi rất xin lỗi.”
Địch Viêm giải thích cũng coi như tương đối hợp lí, hiện tại hắn đem mọi trách nhiệm đều đổ vào trên người mình, mặc dù là Cố Diễn hay Lục Duệ, cũng đều cảm thấy có vẫn đề, nhưng cũng không tiện truy cứu.
Cố Diễn nhìn thoáng qua Dung Ngọc, nhận ra thân thể hắn cùng Thẩm Kim khác nhau quá nhiều, mới hoàn toàn loại trừ khả năng hắn là Thẩm Kim.
“Không quan hệ, chỉ là sự cố nhỏ thôi.” Cố Diễn cười cười, “Anh cũng đừng để trong lòng, hơn nữa người kia cũng không phải cố ý.”
Thời điểm nói lời này, Cố Diễn nhìn Dung Ngọc, phát hiện hắn vẫn cúi đầu.
Địch Viêm cười cười, “Tôi thay hắn cám ơn cậu.”
Cố Diễn cùng Địch Viêm nói chuyện, Lục Duệ cũng không có mở miệng.
Hắn không biết Dung Ngọc, nhưng cảm nhận được tầm mắt hắn thường thường nhìn về phía mình.
Lục Duệ hướng hắn nhìn qua, vừa lúc đối diện.
Dung Ngọc phát hiện Lục Duệ đang nhìn mình, liền vội vàng đem tầm mắt chuyển đi, biểu tình rất mất tự nhiên.
Sau khi Địch Viêm hỏi thăm Cố Diễn, rất nhanh liền rời đi, mà trợ lí bên người hắn toàn bộ quá trình đều không có nói chuyện.
Trước khi rời đi, Dung Ngọc quay đầu lại liếc mắt nhìn Lục Duệ một cái.
“Trợ lí của Địch Viêm mà em nói chính là người này?
“Ừm, hắn gọi là Dung Ngọc.”
“Dung Ngọc sao? Thoạt nhìn có chút kỳ quái…”
Lục Duệ cũng cùng Cố Diễn có cảm giác quỷ dị giống nhau.
“Anh cũng cảm thấy sao?” Cố Diễn hỏi.
Lục Duệ gật gật đầu.
…
Cố Diễn ở bệnh viện không đến nửa ngày liền bị Lục Duệ đón trở về nhà.
Tin tức Cố Diễn bị thương còn không kịp truyền ra, liền bị Lục Duệ phong tỏa. Hắn đối Địch Viêm vốn rất bất mãn, hiện tại càng không nghĩ dùng chuyện đệ đệ hắn bị thương giúp cho Địch Viêm càng thêm nổi tiếng.
Lần này Địch Viêm đại khái là rất áy náy, cũng phối hợp phong tỏa tin tức.
Cố Diễn thương tổn bàn tay cùng đầu gối, tạm thời rất nhiều chuyện đều không thể động, Lục Duệ liền cho cậu nghỉ ngơi, để cho Tiểu Miêu hảo hảo chiếu cố cậu.
Tiểu Miêu thấy thần tượng bị thương, trong lòng cũng không chịu nổi, đem Cố Diễn hầu hạ săn sóc tỉ mỉ, rất có xu thế ngay cả loại chuyện nhỏ nhặt nhất cũng tranh làm.
Cố Diễn không có tiếp tục quay MV của Địch Viêm, đối phương tỏ vẻ cảnh trước khi Cố Diễn ngã có thể sử dụng
Cố Diễn không nói gì thêm, liền tạm biệt bọn họ.
Lục Duệ đi tra xét lai lịch Địch Viêm cùng Dung Ngọc, nhưng kết quả lại vô cùng bình thường. Bình thường khiến cho người ta khó có thể tin được. Liền giống như bối cảnh ở giới giải trí mà hắn tạo cho Cố Diễn, người khác có thể tra được hoàn toàn là chuyện mình muốn đối phương nhìn thấy, mà chuyện không muốn đối phương nhìn thấy, căn bản là không thể tra được.
Vì vậy, liên hệ với hành động sau khi trở về của Địch Viêm, Lục Duệ mới càng thêm cảm thấy quỷ dị.
Địch Viêm rốt cuộc có lai lịch gì? Là địch hay là bạn?
…
Cố Diễn nghỉ ngơi nửa tháng, cũng hồi phục gần hết, vừa có một tiết mục giải trí mời cậu làm giám khảo, Cố Diễn liền tham gia.
Tiết mục là quay vào buổi chiều, Cố Diễn liền mang theo bảo tiêu là Tiểu Miêu cùng đi.
Bên kia Cố Diễn đang tham gia tiết mục, Lục Duệ bên này lại náo nhiệt.
Bảo tiêu Lục Duệ bắt đến một nhân vật khả nghi, hắn cơ hồ cả ngày đều theo dõi Lục Duệ.
Thời điểm Lục Duệ nghe được thủ hạ hội báo liền nở nụ cười, hắn không phải chưa từng bị người theo dõi qua, nhưng là kỹ thuật theo dõi kém như vậy hắn vẫn là lần đầu tiên gặp được.
Lục Duệ tham gia bữa ăn xã giao xong mới đến xử lý việc này.
“Dung Ngọc? Cậu vì cái gì theo dõi tôi?” Lục Duệ ngược lại là còn nhớ rõ tiểu trợ lí kì quái bên người Địch Viêm, khi phát hiện người theo dõi chính mình cư nhiên là hắn, có chút giật mình.
Dung Ngọc cũng không có trả lời, đôi mắt chỉ nhìn Lục Duệ.
Lục Duệ tổng cảm thấy có chút kỳ quái, “Cậu rốt cuộc có mục đích gì?”
Dung Ngọc ủy khuất chớp chớp mắt, muốn nói lại thôi.
“Em có lời muốn đối với anh nói, nhưng là em có thể nói chuyện một mình với anh không?”
Lục Duệ liếc mắt nhìn Dung Ngọc một cái, trong lòng không hiểu có chút cảm giác không đúng, nghĩ nghĩ vẫn là gật đầu đồng ý.
“Các cậu ra ngoài trước đi.” Lục Duệ nhượng người của hắn đi ra ngoài.
Thấy những người khác đều ra ngoài, Dung Ngọc này mới yên lòng.
Hắn hít hít mũi, ánh mắt nhìn về phía Lục Duệ, thần sắc rất thân thiết.
“Ca, em là Cố Diễn, hiện tại người bên cạnh anh kia, hắn là kẻ giả mạo!”