Siêu Cấp Võ Thánh

chương 16

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Siêu Cấp Võ Thánh

Tác giả: Lãng Tử Biên Thành

Chương : Phì Lang Hắc Lang bang.

Nhóm dịch: truongcaca

Nguồn: Mê Truyện

Từ lúc còn rất nhỏ Tần Thư Nhã đã rất đẹp rồi, sau khi lên trung học đã bắt đầu có không ít nam đồng học hướng cô biểu đạt lòng ái mộ, nhất là sau khi cô lên cấp ba, số người theo đuổi càng nhiều vô số kể, tầng tầng lớp lớp.

Cho nên Tần Thư Nhã đối với dung mạo của mình rất tự tin, cô tin chắc với cách ăn mặc này của mình mà nguyện ý đi cầu một người đàn ông, điều kiện tiên quyết là hắn phải là một người đàn ông bình thường, chắc chắn sẽ thành công. Đối với bản thân có được tự tin như vậy nên Tần Thư Nhã quyết định dùng ánh mắt ẩn ý đưa tình nhìn Vu Thiên.

- Hừ! Tôi cũng không tin anh còn giả bộ được nữa, anh cho rằng một thân này của lão nương không dùng được sao?

Thời điểm Tần Thư Nhã nhìn Vu Thiên, trong nội tâm còn vì hành vi của mình âm thầm thêm điểm.

- Cô cũng không được.

Vu Thiên lại một lần nữa mở miệng nói, khiến cho Tần Thư Nhã thiếu chút nữa té xỉu, nếu không có Vương Đình ở một bên vịn cô, Tần Thư Nhã thực hoài nghi lần này mình sẽ ngã sấp xuống đất.

- Hắn không phải một người đàn ông, chắc chắn không phải một người đàn ông bình thường.

Điểm này, không riêng gì Tần Thư Nhã, ngay cả bên người Tần Thư Nhã là Vương Đình cũng nghĩ như vậy. Là bạn học của Tần Thư Nhã ngay từ cấp , cho đến cấp , rồi lên cả cấp Vương Đình rất rõ ràng Tần Thư Nhã mang đến cho đàn ông lực sát thương rất mạnh, nếu như đổi lại bình thường Tần Thư Nhã chịu đối đãi với một người đàn ông như vậy, vậy cô có bảo hắn đi chết hắn cũng đi, nhưng tên Vu Thiên trước mặt này, tựa hồ không có một điểm gì đồng dạng.

- Vu Thiên, nếu như lần này cậu chịu giúp tôi, tôi sẽ vì cậu đặc biệt chế tạo một gian luyện võ trường, trong đó có tất cả những khí giới luyện võ mà cậu cần, tin tưởng nếu cậu tại đó luyện công, vậy đối với công phu của cậu tiến bộ nhất định sẽ có trợ giúp rất lớn.

Chứng kiến con gái mình thi triển mỹ nhân kế đều không được, Tần Vĩnh Phú rơi vào đường cùng liền nghĩ tới một biên pháp, hắn biết rõ những người luyện võ đều yêu thích cái này, đó chính là cung cấp cho hắn một nơi chuyên để tập võ.

- Ah! Vậy sao? Cái này ngược lại tôi có thể suy xét.

Vu Thiên nghe xong Tần Vĩnh Phú chịu vì mình chế tạo một gian chuyên môn dùng để luyện võ, hắn trong lúc nhất thời động tâm.

Vu Thiên vẫn luôn nghĩ, bản thân cho dù có cố gắng luyện “Vu gia đấu khí” như thế nào đi chăng nữa cũng không đến được đệ tứ trọng, có phải hay không là do hoàn cảnh không đúng? Tại trong rừng sâu núi thẳm mỗi ngày đều tại căn phòng nhỏ luyện công có lẽ tâm tình không cách nào đột phá, dù sao đối mặt với chỗ đó cũng hơn mười năm rồi, nếu như có thể đột phá có lẽ sớm đã đột phá. Hôm nay có cơ hội như vậy , có thể để cho mình đổi một hoàn cảnh luyện công, phải biết rằng những đồ vật hiện đại đích thật có những mặt nổi bật, nếu như có thể dùng vũ khí hiện đại tới khiêu chiến mình, cái đó có lẽ là một chuyện tốt không chừng. Đúng vậy, bản thân đã đáp ứng vú em Lý Di không luyện thành “Vu gia đấu khí” đệ tứ trọng thì sẽ không rời núi, nhưng nếu như đổi lại chính mình luyện võ trong một căn phòng luyện công vô cùng tốt mà lại được phong kín, cái đó cũng không khác mấy so với việc mình không được rời núi?

Nghĩ tới những thứ này, Vu Thiên rất trịnh trọng nhìn Tần Vĩnh Phú nói:

- Ngài thật sự quyết định chỉ cần tôi giúp ngài, ngài sẽ chế tạo cho tôi một căn phòng luyện công sao?

- Đương nhiên, Tần Vĩnh Phú tôi luôn luôn nói một là một, nói hai là hai.

Tần Vĩnh Phú cũng thật không ngờ con gái mình sắc nước hương trời như thế đặt tại trước mặt Vu Thiên, Vu Thiên đều không động tâm, nhưng mình vừa nói có thể vì hắn chế tạo một gian phòng luyện công, hắn vậy mà ngầm đồng ý. Con gái của mình còn không trọng yếu bằng một gian phòng dùng để luyện công có thể dùng tiền mua được, Tần Vĩnh Phú đột nhiên có một loại cảm giác thật đáng buồn, là Vu Thiên không nhìn được hàng, hay là đầu Vu Thiên có vấn đề, hắn vậy mà lại đưa ra lựa chọn như vậy.

- Tốt! Tôi đáp ứng giúp ngài, nhưng ngài phải nhớ kỹ lời mình nói hôm nay, còn có một chuyện đó là tất cả mọi thứ trong phòng luyện công đều phải dựa theo yêu cầu của tôi xây dựng.

- Không thành vấn đề, không thành vấn đề.

Tần Vĩnh Phú biết rõ nếu Vu Thiên đã nói như vậy rồi, thì an toàn của bản thân mình đã được đảm bảo, dùng tính mạng của mình đổi lấy một căn phòng luyện công có thể dùng tiền chế tạo, Tần Vĩnh Phú nghĩ thế nào cũng cho rằng nó đáng giá.

Nhìn Vu Thiên đã chấp nhận đề nghị của cha mình xây cho hắn phòng luyện công, Tần Thư Nhã đột nhiên có một loại cảm giác vô lực. Mọi người không phải đều nói anh hùng yêu giang sơn lại càng yêu mỹ nhân sao? Nhưng sao Vu Thiên lại chỉ đối với võ học cảm thấy hứng thú, mà đối với chính mình lại thờ ơ dửng dưng? Là mình không xinh đẹp? Hay là do những nguyên nhân gì khác? Không! Mình đủ xinh đẹp, đây là sự thật rất nhiều người chứng thực qua, giải thích duy nhất ở đây chính là Vu Thiên không phải một người đàn ông chân chính. Hắn không phải là thái giám chứ, Tần Thư Nhã nghĩ như vậy, phần cảm giác mất mát trong nội tâm cũng tốt hơn nhiều.

Kỳ thật Tần Thư Nhã cũng không biết, không phải Vu Thiên đối với cô không có cảm giác, chẳng qua do hắn mỗi ngày chỉ biết tập võ, lại sinh hoạt trong hoàn cảnh rừng sâu núi thẳm cách con người hàng ngàn km, tế bào tình cảm cũng phải từ từ mới có thể xuất hiện.

Thời điểm Vu Thiên cùng Tần Vĩnh Phú đi ra khỏi nhà máy rượu Đại Tần, trước cửa lớn nhà máy rượu đã sớm có hai chiếc Mercedes màu đen tại đó chờ Tần Vĩnh Phú.

- Ha ha ha, Tần chủ tịch, từ khi chia tay đến giờ ngài không có vấn đề gì chứ.

Một người đàn ông với thân thể mập mạp đang tựa vào trên một chiếc Mercedes nhìn Tần Vĩnh Phú đi ra, sau đó bắt đầu ha ha cười hỏi.

- Phì Lang? Tại sao lại là mày?

Vừa nhìn thấy người tới đón mình là Phì Lang, Tần Vĩnh Phú cả kinh. Phải biết Phì Lang chính là người thân cận nhất của Hắc Lang, hiện tại gã lại đích thân tới đón mình, điều này cũng nói lên Hắc Lang vô cùng xem trọng mình.

- Vì sao không thể là tôi, tôi đến đây ngài phải cảm giác được vinh hạnh mới đúng, phải biết không phải người nào cũng được Phì Lang tôi tự mình tiếp đãi đấy.

Phì Lang, huynh đệ Hắc Lang tín nhiệm nhất. Cũng chính là Nhị đương gia của Hắc Lang bang hiện giờ.

Bang chủ Hắc Lang bang tên là Hắc Lang. Hắc Lang bang khởi xướng cuối những năm trước thế kỉ , lúc đó cuộc càn quét trên diện rộng Đông Phương quốc đang đi vào kết thúc, rất nhiều bang hội lâu năm có uy tín chỉ vì vấn đề kia mà đã bị chính phủ đả kích nghiêm trọng, lần càn quét đó cũng khiến cho rất nhiều bang hội đang trên đà phát triển bị tổn thất thảm trọng, thậm chí bị xóa sổ. Nhưng cũng bởi vậy mà có rất nhiều bang phái mọc lên như măng. Hắc Lang bang chính là một trong số đó. Hắc Lang dựa vào lòng dạ hung ác cùng thủ đoạn lôi đình của mình, rốt cục không lâu sau đã chiếm cứ ổn định tại thành phố Trung Sơn thủ đô Đông Phương quốc, nhất là tại khu Đông Thành thành phố Trung Sơn, càng không có người nào có thể chống lại thế lực của hắn.

Hắc Lang bang mặt ngoài mở hai hộp đêm, hai sàn nhảy, cùng sáu phòng karaoke, nhưng kì thực thu nhập của bọn hắn chủ yếu lấy từ sinh ý hắc đạo. Ví dụ như tại một ít chỗ ăn chơi bán phấn cùng thu một ít phí bảo kê của các cửa hàng. Thời gian dần trôi qua Hắc Lang bang do đã có tiền nên cũng dần dần lớn mạnh.

Tập đoàn Đại Tần cùng Hắc Lang bang xung đột cũng bởi vì song phương thời gian qua sinh ý không ngừng mở rộng. Bởi vì sinh ý của Tần Vĩnh Phú kiếm phần lớn ở trong các hộp đêm cùng sàn nhảy, những sản nghiệp này Hắc Lang bang cũng có sinh ý nên xung đột là điều không tránh khỏi. Tần Vĩnh Phú làm kinh doanh đích thật có thiên phú, rất biết cách nắm bắt tâm lý người tiêu thụ, cho nên sinh ý của những hộp đêm tăng rất nhanh, đặc biệt là Dạ Lai Hương hộp đêm cùng Khoái Nhạc Dạ sàn nhảy đã vượt qua tất cả các hộp đêm cùng sàn nhảy ở khu Đông Thành mà Hắc Lang bang quản lý.

Chứng kiến khách nhân của mình càng ngày càng ít, thu nhập cũng theo đó ít đi, Hắc Lang rất tức giận. Hắn liền đi tìm Tần Vĩnh Phú, yêu cầu Tần Vĩnh Phú cho phép người của mình tại trong hộp đêm cùng sàn nhảy của Tần Vĩnh Phú bán phấn.

Tại bên trong ngành giải trí, rất nhiều người đều cho rằng rượu là món kiếm tiền nhiều nhất, nhưng thật không nghĩ tới, kiếm được nhiều tiền nhất lại là các mặt hàng không thể mang ra ánh sáng như phấn, thuốc lắc... Tuy phấn có rất nhiều chủng loại, nhưng mặc kệ phấn loại gì đều thu vào lợi nhuận cực lớn, lợi ích trong đó đủ để cho những người chưa bao giờ tiếp xúc hoa mắt chóng mặt. Cho nên khối thịt mỡ như thế này Tần Vĩnh Phú làm sao có thể để cho Hắc Lang chiếm mất.

Vì thế Tần Vĩnh Phú đã ngay lập tức trả lời cho Hắc Lang biết không thể được. Tần Vĩnh Phú cũng tinh tường Hắc Lang đang làm gì, Tần Vĩnh Phú làm sinh ý nhiều năm như vậy cũng am hiểu sâu đạo lý này, thực tế trước kia khi Tần Vĩnh Phú còn lăn lộn vài năm trên đường, đã thu nhận được một đám huynh đệ sinh tử, do vậy căn bản hắn không e ngại Hắc Lang

Hắc Lang sau khi bị Tần Vĩnh Phú cự tuyệt, vô cùng tức giận. Gã thật sự không thể tưởng được Tần Vĩnh Phú cũng dám cự tuyệt chính mình, ngay cả không gian xoay xở đều không lưu lại cho mình một chút. Nếu như chuyện này rơi vào tai người trên đường, mặt mũi của mình còn biết để vào đâu nữa?

Cho nên, từ đó về sau, Hắc Lang đã làm xong các bước chuẩn bị để đối phó với Tần Vĩnh Phú.

Tần Vĩnh Phú cũng không phải đèn đã cạn dầu, từ lúc Hắc Lang tìm hắn để nói chuyện, hắn đã bắt đầu âm thầm cẩn thận, đi ra đi vào đều mang theo rất nhiều vệ sĩ, trong lúc nhất thời Hắc Lang cũng không có cách nào thực hiện ý đồ.

Lần này con gái du ngoạn Thái Sơn đột nhiên mất tích, Tần Vĩnh Phú thật sự rất sợ, hắn vội vàng chạy tới Thái Sơn hi vọng có thể tìm được con gái. Thậm chí Tần Vĩnh Phú còn nghĩ, việc này có phải hay không do Hắc Lang làm, phải biết bọn người kia chuyện gì cũng dám làm đấy. Cái gì mà trên đường gặp họa không kịp báo với người nhà, cái đó đều là nói láo. Cho nên trước khi đi Thái Sơn, Tần Vĩnh Phú đã an bài đứa con nuôi trước kia của mình - Tần Dũng đi Hắc Lang bang nghe ngóng một chút, nhìn xem có thể hay không từ đó tìm ra một ít manh mối.

Trời xanh không phụ lòng người, tại chân núi Thái Sơn Tần Vĩnh Phú rốt cục tìm được con gái Tần Thư Nhã của mình. Nhưng lại để cho hắn thật không ngờ chính là, con gái của mình vừa mới an toàn, con nuôi lại bị người của Hắc Lang bang bắt đi. Theo lý thuyết bên người Tần Dũng có nhiều vệ sĩ như vậy, không nên xuất hiện sai lầm như thế mới đúng.

Nếu Hắc Lang bang đã nhờ người nhắn lại, cũng đã nói nên Tần Dũng tại chỗ của gã an toàn, hi vọng có thể cùng Tần Vĩnh Phú nói chuyện, Tần Vĩnh Phú cũng không có lý do gì để cự tuyệt. Vẫn là câu nói kia, hết thảy người trong giang hồ đều coi trọng nhất là mặt mũi, cho nên Tần Vĩnh Phú mặc kệ có nguyện ý đi hay không, thậm chí Tần Dũng có thể phản bội chính mình, thậm chí những sát thủ tập kích mình ở Nghênh Khách trấn kia cũng có khả năng do Tần Dũng phái đi, nhưng Tần Vĩnh Phú cũng không thể không đi cứu Tần Dũng, đây chính là luật trong giang hồ a.

Phì Lang đối với Tần Vĩnh Phú cùng Vu Thiên bên cạnh nói một tiếng “xin mời”, hai người liền bước lên một chiếc Mercedes đứng trước cửa nhà máy rượu Đại Tần.

Xe chạy thành thạo ước chừng sau nửa giờ, liền ngừng lại trước cửa một tòa nhà ba tầng.

Truyện Chữ Hay