Bị cấp trên ghi lại hành vi không tốt vào hồ sơ trong lòng Trương Sở Lăng cũng không có nhiều gánh nặng , sự hiểu lầm cùng tin đồn của đồng nghiệp cũng không gây ảnh hưởng đến cảm xúc của Trương Sở Lăng .
Trong đầu hắn lại một lần nữa hiện lên nữ hài có tên gọi là Giang Tuyền kia , cũng chính là nữ hài tử hại hắn có hành vi không tốt trong hồ sơ . Mặc dù là lần đầu tiên tiếp xúc Giang Tuyền, thế nhưng hắn lại cảm thấy được sự tín nhiệm cùng thân thiết không thể hiểu đối với Giang Tuyền , theo nhãn thần tràn đầy sự ngang ngược của nàng mà có thể thấy được , Giang Tuyền tuyệt đối là một thiếu nữ nghịch ngợm , đã tha cho nàng một lần , cũng không thể đảm bảo nàng lần sau lại không tái phạm.
Thế nhưng, Trương Sở Lăng lại lựa chọn tha cho nàng, mà không phải đem nàng công bố trước mặt mọi người . Giang Tuyền có một đôi mắt linh động phi thường , tựa hồ giống như cặp mắt kia , Trương Sở Lăng nhìn thoáng qua, thấy bên trong có rất nhiều đồ vật . Hắn dám khẳng định, chỉ cần mình đem nàng ra trước mọi người chứng minh nàng là một tên trộm , khẳng định nàng sẽ bị mọi người phỉ nhổ cùng chửi bới , nói vậy, hắn không dám cam đoan cặp mắt linh động kia vẫn có thể bảo trì sự linh động như cũ.
Đương nhiên, Trương Sở Lăng cũng tuyệt đối sẽ không để cô bé kia tiếp tục ăn trộm đồ của người khác , "Nhân có thất thủ, mã có thất đề ", khó mà đảm bảo nàng sẽ không người ta bắt được , do đó , trong lòng Trương Sở Lăng đã liệt Giang Tuyền vào mục tiều cần cứu vớt .
Về đến nhà , đáng lẽ chuẩn bị rèn luyên cơ thể nhưng hắn lại thấy chiếc laptop mới tinh trên bàn , hắn ngẩn người, liền quên mất việc định rèn luyện thân thể , tới thế kỷ quá lâu , mà bản thên vẫn còn cảm thấy lạ lẫm , nghĩ tới đây, hắn bất đầu sử dụng inte , sau đó chiếc máy vi tính mà Hướng Phỉ đã tặng cho mình ra .
Trông thấy tốc độ của chương trình phần mềm giống như con ốc sên bò trên đất , Trương Sở Lăng có cảm giác chán nản . Bất quá không tồi , phần cứng máy tính không tệ lắm , xem ra khi Hướng Phỉ mua máy tính cũng không keo kiệt lắm .
Trương Sở Lăng kiểm tra sự phân bố của phần cứng một chút , trong đầu tìm tòi lại một chút ký ức đã dung hợp , thử biên soạn vài chương trình đơn giản có thể ứng dụng , tốc độ phản ứng của máy tính đã tăng lên , hơn nữa thoạt nhìn chiếc máy vi tính trên bàn cũng dễ coi hơn rất nhiều .
Trương Sở Lăng theo thói quen truy cập địa chỉ trang web mà hắn hay vào , lại phát hiện đều là tìm không được trang Web, Trương Sở Lăng trong lòng thầm mắng một tiếng hồ đồ, cùng là do mình nôn nóng lên mạng , nên ngay cả loại sai lầm nhỏ bé này cũng phạm phải , nếu như ở thế kỷ mà có thể truy cập được trang web ở thế kỷ , vậy thật là gặp quỷ a."Ca, ngươi không phải nói là không biết lên mạng sao ?" Hướng Phỉ không biết từ lúc nào xuất hiện sau lưng Trương Sở Lăng , hắn thấy Trương Sở Lăng nhìn về máy tính mà đờ ra , nhịn không được mở miệng hỏi.
"Em gái , sao ngươi lại tới đây?" Trương Sở Lăng kinh ngạc khi nhìn thấy Hướng Phỉ, "Ta sao lại không biết lên mạng ?" ngón tay Trương Sở Lăng linh hoạt như bay lượn trên bàn phím , một hồi liền đem hồ sơ tư liệu điều tra của Hướng Phỉ ra .
Phải biết rằng Trương Sở Lăng có hai phần ký ức , bản thân chưa quen với inte của thế kỷ , nhưng lại dung hợp với phần ký ức đã tiếp xúc với inte , hơn nữa cũng hiểu được ngôn ngữ các loại máy tính .
Nửa câu nói đầu của Trương Sở Lăng làm cho Hướng Phỉ tức giận , phải biết rằng vì chờ cuộc hẹn ngày hôm nay , nàng đã chuẩn bị rất lâu , mà hiện tại Trương Sở Lăng lại hỏi vì sao nàng lại tới , xem ra Trương Sở Lăng đã quên mất việc hẹn hò với mình . Giữa lúc nàng chuẩn bị quở trách Trương Sở Lăng lại bị thanh âm bùm bùm của việc đánh bàn phím của Trương Sở Lăng hấp dẫn .
Đó thế nào là đôi tay được, làm sao có thể có tốc độ nhanh như vậy , bản thân thấy tầng tầng lớp lớp huyễn ảnh . Bình thường cũng không có thấy ca ca tiếp xúc với máy vi tính a ,lẽ nào đánh lung tung trên bàn phím , được rồi, nhất định là như vậy ,nghĩ tới đây Hướng Phỉ liền ngẩng đầu lên để nhìn vào màn hình máy tính , chuẩn bị trêu chọcTrương Sở Lăng.
Chính là nội dung trân màn hình máy tính làm cho nàng càng chấn động hơn với tốc độ đánh bàn phím của Trương Sở Lăng , nàng phát hiện trong trí nhớ của mình.
"Ca, ngươi xâm phạm hệ thống của cục cảnh sát?" Hướng Phỉ biết Trương Sở Lăng chỉ là một tuần cảnh mà thôi, hơn nữa là tuần cảnh cấp bậc thấp nhất -- bộ tuần, căn bản sẻ không có kiểm tra hồ sơ tư liệu cá nhân , nhưng chính là chiếc máy tính trên bàn hết lần này đến lần khác hiện hồ sơ cá nhân của mình ở cục cảnh sát , từ lúc sinh ra đến nay , một điểm cũng không sai .
"Cái gì xâm phạm ?" Trương Sở Lăng một mặt làm ra vẻ hỏi thăm, một mặt đem tất cả nội dung mở lúc nãy phục chế rồi đem chuyển đến diễn đàn trên trang web.
Hắn chỉ là giản đơn viếng thăm hệ thống một chút , sau đó hiếu kỳ hệ thống inte của cục cảnh sát , lại không nghĩ rằng có thể dễ dàng chiếm được quyền quản lý cao nhất , do đó có thể dễ dàng tra ra tư liệu của Hướng Phỉ . Có thể nói hệ thống inte ở thế kỷ đối với mình thật đúng là không đáng là gì , Trương Sở Lăng sờ sờ mũi, nghĩ thầm về sau có người ngoài ở đây thì nên cẩn thận một chút , nếu không phiền phức rất lớn.
"Ngươi vẫn còn giả bộ, không phải xâm phạm hệ thống của cục cảnh sát sao , ngươi thế nào lại tìm được tư liệu của ta ." Mặc dù có điểm hoài nghi kỹ thuật inte của Trương Sở Lăng , thế nhưng hiển nhiên Hướng Phỉ tin tưởng con mắt của mình .
"Giày của ngươi thế nào lại bị đứt vậy ?" Trương Sở Lăng đột nhiên chỉ vào chân Hướng Phỉ nói.
Hướng Phỉ vừa nghe giầy của mình bị đứt , trong lòng cả kinh, vì cuộc hẹn ngày hôm nay , nàng tỉ mỉ chuẩn bị trang phục cả nửa ngày , chính là vì muốn khoe vẻ đẹp của mình trước mặt Trương Sở Lăng , nếu như bởi vì giày đứt mà thất bại trong gang tấc , nàng phiền muộn chết đi được , nàng cúi đàu xuống kiểm tra tỉ mỉ đôi giày nhưng không phát hiện được gì , "Giày của ta không có đứt a , có phải ngươi nhìn lầm không ?"
"Nga, chắc là do ta nhìn nhầm rồi ." Trương Sở Lăng tránh né ánh mắt của Hướng Phỉ , chột dạ hồi đáp, lúc Hướng Phỉ cúi xuống kiểm tra giày hắn liền nhanh chóng đóng trang web của cục cảnh sát , đồng thời đem tư liệu kia chuyển lên diễn đàn một trang web .
Hướng Phỉ nghi hoặc nhìn Trương Sở Lăng, nghĩ thầm hắn không phải là muốn chuyển sự chú ý của mình chứ , con mắt lập nhìn về phía mặt bàn , phát hiện tư liệu kia vân con trên trang web , nàng mới yên lòng, "Ca, có thể cho ta nhìn máy tính một chút không ?" Vừa nói chuyện , nàng vừa giữ tay phải của Trương Sở Lăng , rất sợ hắn thuận lợi tắt trang web thủ tiêu "Hành vi phạm tội" .
Nha đầu kia thật đúng là không chịu buông tha a, Trương Sở Lăng bất đắc dĩ đứng lên. Nghĩ thầm kỹ thuật của mình cũng thật cao siêu , nếu không khẳng định lòi. ( DG : mịa tự sướng ít thôi mày )
"Di, thế nào chỉ là một diễn đàn, trên diễn đàn sao lại có tư liêụ của ta ?" Hướng Phỉ sau khi ngồi xuống ghế , hứng thú quay trở về trang web lúc đầu , lại phát hiện đó chỉ là một trang web diễn đàn , nàng đột nhiên im lặng . Tưởng mình có thể bắt được tội phạm , nhưng sự thật lại không giống như nàng tưởng tượng , nàng nhất thời bối rối .
"Có phải bạn học hay bằng hữu của ngươi muốn đùa giỡn không ?" Trương Sở Lăng thấy vẻ mặt nghi hoặc của Hướng Phỉ , bắt đầu thay nàng "Phỏng đoán" .
"Cũng có thể ." Hướng Phỉ suy nghĩ một hồi, thực sự nghĩ không ra lý do tại sao tư liệu của mình lại xuất hiện trên diễn đàn này , không thể làm gì khác hơn là chấp nhận lý do của Trương Sở Lăng , hơn nữa nàng lập tức nhớ tới mục đích tới tìm Trương Sở Lăng ngày hôm nay .
"Ca, ngươi đã làm xong việc rồi , còn không đưa ta đi dạo phố ." Hướng Phỉ phục hồi tinh thần nói.
"A, ta còn tưởng rằng ngươi đã quên , thay đổi điều kiện được không ?" Nếu Hướng Phỉ không nhắc đến cuộc hẹn , Trương Sở Lăng thật đúng là đã quên mất, lúc này thấy Hướng Phỉ trông mong nhìn mình , vẻ mặt hắn biểu hịên bộ dạng đau khổ .
"Không có cửa đâu, nếu ngươi dám khi dễ ta, ta sẽ tố cáo với cha ." Hướng Phỉ ngửa cao đầu , căn bản không có bỏ qua cho Trương Sở Lăng lần này.
Thấy Hướng Phỉ nhấn mạnh việc này là do cha mình sắp xếp , Trương Sở Lăng chỉ có thể bất đắc dĩ đầu hàng.