Thủ đoạn che giấu nhỏ bé ấy của Lý Vũ Hàm làm sao có thể giấu diếm được Điền Ny , chỉ bất quá nàng cũng không nghĩ tới việc không cho Trương Sở Lăng ăn, quan trọng hơn chính là, bản thân cùng Lý Vũ Hàm có quan hệ bạn bè rất tốt, tạm thời có thể làm cho Trương Sở Lăng kinh ngạc là nàng đã thỏa mãn rồi.
Trương Sở Lăng tiếp nhận canh cá nấu sâm cùng táo đỏ như đã ao ước, liền nhắm mắt lại hít một hơi hương vị thật sâu, sau đó mới từng ngụm từng ngụm bắt đầu ăn canh.
Trông thấy hình dạng hưởng thụ của Trương Sở Lăng , trong lòng Lý Vũ Hàm càng ngọt ngào hơn , nhưng ngoài miệng khẩn trương hô: "Uống chậm một chút, cẩn thận xương cá."
"Xương cá? Ngươi không phải mỗi lần nấu canh cá này đều đem xương cá lọc hết ra hay sao?" Trương Sở Lăng tìm tòi hớp canh đang uống trong mồm, nghi hoặc mà hỏi thăm.
Hai gò má Lý Vũ Hàm nhất thời đỏ ửng , đáng lẽ là nàng lo lắng Trương Sở Lăng uống quá mau mà thôi, thấy bộ dạng mờ mịt của Trương Sở Lăng , trong lòng âm thầm tức giận hắn không hiểu được tình cảm của mình.
"Nói không chừng vũ hàm muội muội lần này cố ý không lấy xương cá, chính là muốn cho người nào đó bị hóc xương cá đó mà." Tuy rằng chỉ là cùng Lý Vũ Hàm mới gặp nhau trong vài phút đồng hồ, Điền Ny phỏng đoán Lý Vũ Hàm đối với Trương Sở Lăng rất thành tâm , nàng thấy tình cảm của Trương Sở Lăng như một đứa ngốc , cũng có điểm tức giận.
Kỳ thực thấy bộ dạng xấu hổ của Lý Vũ Hàm , Trương Sở Lăng liền đã ý thức được mình đã nói sai, hiện tại nghe được Điền Ny nói, lý trí của hắn đành chọn việc im lặng .
Trong mắt Điền Ny thì bộ dạng của hắn quả thực chính là một tên ngốc đầu gỗ. Nàng hiện tại cũng bắt đầu hoài nghi, Thần Thương Thủ bắn chết bảy tên tội phạm có vũ trang kia rốt cuộc có phải là người trước mặt này hay không, hoặc giả Trương Sở Lăng đụng phải cẩu thỉ vận , bỗng nhiên lập được công lớn.Tiếp đó , ba người cũng không có nói chuyện. Trương Sở Lăng là bởi vì không biết nói cái gì, Lý Vũ Hàm có nhiều điều muốn nói ,nhưng lại không nói ra được, Điền Ny thì cảm giác thân phận mình có điểm xấu hổ, không có tiện để nói chuyện.
Rất nhanh, một bữa cơm trong bầu không khí trầm mặc kết thúc.
Sau thi thu thập toàn bộ bát đũa, Lý Vũ Hàm rốt cục cũng có lấy dũng khí nói , "Trương đại ca, nếu như buổi tối ngươi có thời gian , ta mời ngươi ăn khuya được không ? Điền Ny tỷ tỷ cũng có thể cùng đi ."
"Cô gái nhỏ này, muốn cùng Trương Sở Lăng hẹn hò thì cứ nói thẳng ra , sao lại lôi kéo cả mình vào." Tuy cảm thấy Lý Vũ Hàm không cam lòng chuyện này nhưng vẫn mời mình, trong lòng quả muốn cười, nhưng trên mặt Điền Ny vẫn nghiêm túc trả lời, "Không được,buổi tối ta cấn lịch tập thể hình rồi, các ngươi đi với nhau vui vẻ là tốt rồi."
Trương Sở Lăng tuy rằng nghi hoặc Lý Vũ Hàm vì sao phải mời mình ăn bữa ăn khuya, bất quá nhìn thấy khuôn mặt của nàng đỏ hồng, cũng không có truy vấn chuyện gì, hắn biết, cho dù bản thân hỏi cũng hỏi không được cái gì, vậy để đợi đến buổi tối tìm ra manh mối cũng không muộn, liền sảng khoái đáp ứng cuộc hẹn với Lý Vũ Hàm.
Có được câu trả lời thuyết phục của Trương Sở Lăng ,trên mặt Lý Vũ Hàm lộ ra nụ cười ngọt ngào, cước bộ lúc rời đi cũng vui lên rất nhiều.
Ăn xong bữa trưa, hai người lại bắt đầu tuần tra buổi chiều.
Dọc theo đường đi Điền Ny không nói gì xem như là đang lĩnh giáo Trương Sở Lăng .Lúc buổi sáng cùng đi với Trương Sở Lăng chỉ nghe hắn nói vài câu , buổi chiều so với sáng cũng không sai khác là mấy, với lại không có sự tình gì xảy ra, hắn tự nhiên không nói lời nào, Điền Ny có điểm hoài nghi có phải hay không trong mắt Trương Sở Lăng mình không là gì cả.
"Có thể trong mắt của hắn chỉ có một mình Lý Vũ Hàm ." Thấy được vẻ xinh xắn của Lý Vũ Hàm, lại nhìn thấu được tình cảm của Lý Vũ Hàm dành cho Trương Sở Lăng ,trong lòng Điền Ny tự nói như vậy. Ngươi khoan hãy nói, trong lòng nàng vừa nghĩ như thê lập tức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, hơn nữa nhìn Trương Sở Lăng cùng thuận mắt hơn.
Bất quá sự quan tâm của Điền Ny đối với Trương Sở Lăng cũng càng ngày càng nặng, nàng cảm thấy Trương Sở Lăng giống như bị một lớp sương mù dày đặc bao quanh, khiến người ta nhìn không thấu .
Nói hắn bình thường , hắn chế phục bọn cướp lại còn hết lần này đến lần khác biểu diễn thuật bắn súng xuất thần nhập hoá; nói hắn nhát gan , đối mặt với một bang hội lớn, thân thể gầy yếu của hắn cùng dám đứng ra; nói hắn đầu óc có vấn đề, nói ba xạo mà làm cho mấy người có thân thể khoẻ mạnh phải chật vật mà chạy đi ; nói hắn thông minh , ở trước mặt Lý Vũ Hàm cùng là trở nên ngu ngốc mà thôi , nhưng lại lần nữa làm cho bản thân tức giận.
Không thể không nói , công tác tuần tra này đùng là phi thường khô khan cực khổ. Trời nắng nóng, mặt trời chói chang ngay trên đầu, trên lưng phải khoác cây súng mười cân, bao sung , còng tay cùng các đồ vật khác , phải đi bộ mấy giờ liền, thỉnh thoảng gặp phải trộm vặt hoặc nghi phạm vân vân, còn phải liều mạng đuổi theo.
Ở tổ trọng án tuy cũng phải ra ngoài phá án, nhưng việc phải đi ngoài nắng chang chang thế này dù sao cũng rất ít, phần lớn thời gian là ngồi điều hoà trong phòng làm việc, hiện tại trong giây lát bị say nắng , nàng phát hiện mình có cảm giác chống đỡ không được. Chỉ là trông thấy tư thế của Trương Sở Lăng ở phía trước làm tiêu chuẩn, nàng thực sự không phục bản thân không sánh bằng Trương Sở Lăng, một tiểu tuần cảnh bị mọi người coi thường . Vì vậy nín một hơi nghiêm mặt nỗ lực theo sát ở phía sau .
Tuy rằng trong khoảng thời gian này Trương Sở Lăng đã nỗ lực tập luyện để cải biến thể chất rất nhiều, thế nhưng việc kiên trì tập luyên của hắn nếu so sánh với Điền Ny thì cũng chỉ chêch lệnh một chút mà thôi, hắn sở dĩ ở trước mặt Điền Ny có thể chiếm có ưu thế, chủ yếu là do vấn đề thích ứng hoàn cảnh, ngoài ra còn có nghị lực kiên cường của hắn.
Hiện tại Điền Ny đã không còn khí lực để theo gót Trường Sở Lăng rốt cuộc không biết hắn là cái dạng gì, cũng không có tâm tình cùng đồi bàn chân của Trương Sở Lăng đấu sức ,trong lòng nàng thầm oán hận Trương Sở Lăng không có phong đọ nam nhân.
Giữa lúc Điền Ny chuẩn bị gọi Trương Sở Lăng tạm nghỉ một lát, nàng lại thấy thân thể Trương Sở Lăng thoáng một cái đã trực tiếp bước vào khu chợ.
"Cái tên này, đang là lúc làm nhiệm vụ tự nhiên dám vào chợ để đi dạo , quay lại ta nhất định phải nhắc nhở hắn mới được." Điền Ny dừng lại thấy Trương Sở Lăng không nói tiếng nào đã chạy vào chợ thì phi thường tức giận.
"Cầm lấy, tặng cho ngươi."môi Điền Ny đang giận sôi lên , đang do dự muốn hay không muốn vào tìm kiếm Trương Sở Lăng , Trương Sở Lăng đã đi ra, hơn nữa trên tay của hắn có mấy thứ đồ vật.
"Mấy thứ này nữ cảnh đều dùng được , được gọi là nữ cảnh tam bảo( bảo vật của nữ cảnh sát). Cái này là siêu cấp phơi nắng phòng sương, có thể hữu hiệu phòng ngừa chóng mặt do phơi nắng." Thấy Điền Ny nghi hoặc nhìn mình, Trương Sở Lăng giải thích, "Đây là cao sồi xanh ,nếu xương sống thắt lưng đau nhức hay chân nhũn ra không đi được, bôi một chút lên có thể đi như bay, còn có cái này, là miếng lót giày, đặt ở phía trong giày, bước đi sẽ dễ dàng rất nhiều, hơn nữa không làm hôi chân."
Trương Sở Lăng mang các đồ vật ra , giới thiệu cho Điền Ny một phen,giới thiệu toàn bộ xong không nói thêm gì liền mà đem đồ vật nhét vào trong tay Điền Ny , "Tuy rằng này ba vật này không phải đáng giá, bất quá thực sự rất dùng được."
"Cảm tạ." Trông thấy nhãn thần chân thành của Trương Sở Lăng , nghe lời nói quan tâm của hắn , oán khí trong lòng Điền Ny bất chợt tiêu tan thành mây khói .
Không thể không nói, Điền Ny bị cảm động vì việc làm này của Trương Sở Lăng . Trong lòng hắn, nam nhân xấu không thể nói là có điểm ngu ngốc, thế nhưng nhất định phải hiểu được sự đau đớn của nữ nhân, nếu để cho nàng biết Trương Sở Lăng sở dĩ có thể giúp nàng nhanh chóng mua ba cái vật này về là bởi vì hắn trước đây bình thường ở cảnh thự hay giúp các nữ cảnh viên mua ba cái vật này nên rất quen thuộc, không biết trong lòng nàng sẽ nghĩ như thế nào.