Sáng sớm hôm sau, Thẩm Lãng lập tức gọi điện thoại cho quản lý Từ, để cho anh ấy sắp xếp một chức vị phù hợp cho Chu Hạo.
Đối với người do Thẩm Lãng sắp xếp, Từ Nghị đương nhiên rất xem trọng, muốn trực tiếp sắp xếp cho Chu Hạo chức danh phó quản lý.
Nhưng tính toán này Từ Nghị còn chưa kịp nói ra khỏi miệng, Thẩm Lãng đã lập tức mở miệng nói:
“Tên nhóc này không phải đặc biệt giỏi giang gì cho cam, tốt nhất là cậu nên sắp xếp chức vụ ở mức cơ sở, để cho cậu ta rèn luyện thêm một chút.”
Từ Nghị đã lăn lộn bên trong công ty này nhiều năm, anh đã nói như vậy đương nhiên ý tứ gì đó hết sức rõ ràng.
Rất nhanh sau đó, Từ Nghị dựa theo số điện thoại anh đưa cho tiến hành liên hệ với Chu Hạo, để cho bên kia chuẩn bị hồ sơ đến tập đoàn Phi Vũ tiến hành thủ tục nhậm chức.
Về phần chức vị, Từ Nghị chỉ sắp xếp cho cậu ta một vị trí nhân viên bình thường.
Sau khi Chu Hạo nhận được điện thoại của Từ Nghị, cậu ta hưng phấn đến mức thiếu chút nữa nhảy dựng lên bên trong phòng.
Giống như nhìn thấy bản thân sắp sửa bước lên đỉnh cao của cuộc đời, đảm nhiệm vị trí CEO, có được những em gái xinh đẹp chỉ trong khoảnh khắc.
Cùng lúc đó, Thẩm Lãng đã đi tới cửa hàng Ferrari S, lấy xe về.
Khởi động xe rồi anh đi tới Quán bar Night Emerald.
Lần này, anh có thể sẽ phải cẩn thận nhiều hơn, sợ là chiếc xe này lại bị một số ít người có ý đồ khác tới đập phá, sau khi xuống xe anh lập tức để cho mấy tên đàn em của Lý Mạc bên trong quán bar trông chừng một chút.
Mấy tên đàn em này đương nhiên là cam tâm tình nguyện cống hiến sức lực cho anh rồi.
Trong văn phòng, Lý Mạc và Tiêu Đại Dũng cùng với một người dáng vẻ cao lớn cường tráng đang đứng, người kia cũng không phải ai khác mà chính là Hồng Minh vừa mới xuất hiện.
Lúc anh bước vào cửa, nhìn thấy Hồng Minh không khỏi có chút sững sờ, lập tức nở một nụ cười nhẹ, nói:
“Anh khôi phục quả thực rất nhanh đó!”
Hồng Minh nhìn thấy anh xuất hiện ngược lại cũng không có gì ngoài ý muốn cho lắm, hơi ngại ngùng cười, nói: “Tôi từ nhỏ thương thế khôi phục luôn nhanh hơn một chút so với người bình thường.”
“Cậu còn nói là nhanh hơn một chút so với người bình thường à? Cậu mới chính là yêu nghiệt thì có!” Lý Mạc ở bên cạnh bất ngờ đứng dậy, chỉ vào Hồng Minh tiếp tục nói: “Các người có biết không? Tốc độ hồi phục của tên nhóc này còn hù sợ luôn cả bác sĩ, dù không muốn giữ cậu ta lại nhiều hơn vài ngày nhưng lại gọi thêm chuyên gia từ tỉnh khác tới, nói sẽ tiến hành nghiên cứu thân thể của cậu ta nữa đó!”
Nghe nói như thế, Thẩm Lãng cũng không khỏi có chút ngoài ý muốn, anh rõ ràng biết trên thế giới này có một ít người trời sinh đã có năng lực bí ẩn mà người bình thường không giải thích được, nhưng lại không ngờ tới Hồng Minh ở nơi này lại là một người trong số đó.
“Khà khà, cái này thì có gì tốt mà đi nghiên cứu, dân quê thịt chắc từ nhỏ mà thôi!” Hồng Minh có chút ngượng ngùng cười nói.
Sau khi hàn huyên vài câu, Hồng Minh đã nhanh chóng trở nên thân thiết với Thẩm Lãng.
Hai người trò chuyện về công phu và quyền thuật, say mê đến nỗi quên cả trời đất.
Hồng Minh mới đầu còn không quá tin tưởng, nhưng sau khi nói chuyện phím với anh xong, nghe được lý giải của anh đối với công phu quyền cước, anh ta đã tin tưởng Thẩm Lãng thật sự có năng lực như vậy.
Đến khi chạng vạng tối, lúc này anh mới nhìn đồng hồ đeo tay một chút, nói với Hồng Minh: “Có hứng thú đi xem đấu trường quyền anh ngầm Thiên Nhân với tôi không?”
“Đấu trường quyền anh ngầm Thiên Nhân à?”
Hồng Minh khẽ giật mình, theo lý giải của anh ta, đấu truyền quyền anh ngầm cũng không phải là một nơi sáng sủa, lại càng không phải là chỗ tốt lành gì cho cam! Anh đương nhiên cũng nhìn ra sự nghi ngờ lẫn kiêng kị trên mặt của Hồng Minh, không khỏi bật cười, nói: “Thật ra đấu trường quyền anh ngầm mới thật sự là nơi dành cho các cao thủ.
So với việc đấu lôi đài, chỗ đó lại càng đơn giản hơn, là một sân khấu dành cho những cao thủ, lấy thực lực xưng vua cường giả vi tôn!”
Hồng Minh không biết bản thân anh ta bị làm sao nữa, chỉ mới bị anh nói mấy câu khích tướng, thế nhưng trong lòng anh ta đã dấy lên một tia rung động.
“Được, nếu đã như vậy tôi thật sự muốn đi xem xem thế nào!” Hồng Minh đáp.
Hồng Minh dưới sự dẫn dắt của Lý Mạc lần đầu tiên đi tới đấu trường quyền anh ngầm Thiên Nhân.
Cái chỗ đấu trường quyền anh ngầm Thiên Nhân này ngay cả thầy dạy võ cũng không biết, bởi vì chút chuyện này vốn không phải là công việc của họ, cho nên Lý Mạc bởi vì tính an toàn, chưa bao giờ đưa những thầy dạy võ trong quán đến chỗ đấu trường quyền anh ngầm Thiên Nhân này.
Mà Hồng Minh lại là một người ngoại lệ, bởi vì Lý Mạc muốn đào tạo anh ta trở thành một tay võ sĩ quyền anh có thể trấn thủ toàn đấu trường!
Tiến vào đấu trường quyền anh, Hồng Minh lập tức bị âm thanh gào thét giống như tiếng núi thở biển gầm làm cho giật mình sợ hãi.
Trong một cái lồng hình bát giác trên trường đấu quyền anh, hai quyền thủ đang chiến đấu hăng say, toàn bộ người xem cũng theo đó hò hét cổ vũ rất nhiệt tình.
Điều này làm cho Hồng Minh lần đầu tiên cảm nhận được cảm giác nhiệt huyết dâng trào, giờ phút này từng lỗ chân lông của anh ta giống như đang có máu nóng sôi sục.
Anh ta không thể không thừa nhận, dưới bầu không khí như thế này tuyệt đối sẽ kích thích ý chí chiến đấu của con người lên mức tối đa.
“Sao rồi, cảm giác thế nào?” Thẩm Lãng bình tĩnh hỏi.
Hồng Minh trừng mắt quan sát hết thảy mọi chuyện đang diễn ra bên trong trường đấu, chậm rãi mở miệng nói: “Nhiệt huyết, kịch liệt...”
Ngược lại câu trả lời này mới đúng là bình thường, Thẩm Lãng nhớ lại lần đầu tiên bản thân nhìn thấy tràng diện chiến đấu đẫm máu này, cảm giác của anh và Hồng Minh hiện tại hoàn toàn giống nhau như đúc.
“Tìm chỗ ngồi đi, trò hay phải một lát sau mới bắt đầu!” Thẩm Lãng nói xong, lập tức dẫn anh ta đi tới một chỗ không có ai bên trong đám người ngồi xuống.
Lý Mạc vốn đang định sắp xếp phòng VIP cho Thẩm Lãng, nhưng lại bị anh từ chối.
Bởi vì chỉ có tụ tập chung với đám người này trong hoàn cảnh như vậy mới có thể khiến cho Hồng Minh chính thức cảm nhận được cái loại bầu không khí sục sôi tràn đầy nhiệt huyết của đấu trường quyền anh ngầm kia.
Sau khi cuộc tranh tài đã hoàn tất hai hiệp, Hồng Minh lúc bấy giờ mới dung nhập vào trong bầu không khí của đấu trường quyền anh, vẻ ngần ngại và e thẹn mới vừa nãy bị anh ta hoàn toàn quét sạch đi.
Sau khi hai quyền thủ kết thúc thi đấu, người chủ trì đi tới chính giữa cái lồng hình bát giác kia, cầm lấy micro dùng chất giọng hùng hậu đầy nội lực lớn tiếng hô hào: “Hiện tại xin cho chúng tôi những tiếng reo hò nồng nhiệt nhất, nghênh đón quyền thủ khiêu chiến của chúng ta hôm nay, xin mời Đại Hùng!”
Người chủ trì vừa dứt lời, toàn bộ đấu trường lập tức bạo phát ra tiếng tung hô ầm ĩ, còn muốn nhiệt liệt gấp mười lần tiếng cổ vũ ban nãy.
“Đại Hùng!”
“Đại Hùng!”
“Đại Hùng!”
Lúc này khán giả bên dưới trăm miệng một lời gào thét kêu tên của Đại Hùng.
Phải biết rằng Đại Hùng ở trên đấu trường này đã thắng liên tiếp hơn ba mươi vị quyền thủ, hôm nay anh ta lại đến đây khiêu chiến, mục đích chính là muốn chạy đến để chèn ép Lý Mạc.
Hôm nay sắc mặt của Lý Mạc cũng không còn khó coi như ngày trước nữa, ngược lại sắc mặt ông ta còn có chút nhẹ nhõm, ngồi ở bên kia chờ Đại Hùng xuất hiện!
Tên Đại Hùng này cũng rất biết điều động tâm trạng người xem, sau khi mọi người hò hét một lúc, anh ta mới chậm rãi hất cái áo choàng cực lớn kia lên, từ trong lối đi dành cho quyền thủ bước ra.
Đại Hùng vừa ra trận, Hồng Minh lập tức sợ tới mức không khép miệng lại được.
Người kia thân cao hơn m, cơ bắp toàn thân nở nang rắn chắc gần như có thể so sánh với xe tải, kinh khủng nhất là, nắm đấm của Đại Hùng thật sự giống như một cái chân gấu, cực kỳ khổng lồ mà quyền uy.
“Đây quả thật là một con quái vật!” Hồng Minh sợ hãi than.
“Theo lý mà nói thì anh ta đúng là một con quái vật.” Thẩm Lãng bình tĩnh nói.
Hồng Minh giật mình kinh sợ, vẻ mặt khó hiểu nhìn về phía anh, nói: “Thật hay giả đây?”
Anh cười, lắc đầu nói: “Thuốc biến đổi gen, hiện nay một ít quyền thủ có địa vị cũng đang dùng, nhưng mà tên Đại Hùng này từ nhỏ đã bắt đầu sử dụng, hơn nữa còn là bất chấp hậu quả mà sử dụng, anh nói xem, nếu như anh ta không phải là quái vật thì là cái gì?”
Lúc này Hồng Minh mới kịp phản ứng lại.
Sau khi Đại Hùng lên đài, ngồi ở trên ghế trong sân nghỉ ngơi, chờ đợi người khiêu chiến anh ta xuất hiện.
Nhưng mà một phút trôi qua, toàn bộ quyền thủ trên trường đấu vậy mà không có bất kỳ ai dám chủ động đứng ra khiêu chiến.
Mắt thấy tiền thưởng cho quyền vương ba tỷ năm trăm triệu sắp bị Đại Hùng ôm trọn rồi.
Ngay lúc Hồng Minh bởi vì không thể nhìn thấy Đại Hùng ra tay mà cảm thấy tiếc nuối, lúc này Thẩm Lãng đột nhiên đứng lên..