.
Tôi cảm thấy Đàm Ngộ thật sự rất mệt, mặc dù anh chưa bao giờ nói với tôi.
Lúc rảnh rỗi, tôi lén học một vài kỹ thuật xoa bóp ở trạm B.
Chú thích: Trạm B tương tự như Youtube.
Hôm nay lúc Đàm Ngộ trở về nhà, tôi hưng phấn kéo anh lên ghế sô pha.
“Nhanh, Cảnh sát Đàm, cho anh em kỹ thuật của em.”
“Cái gì?”
“Anh sẽ biết ngay thôi.” Tôi bắt đầu thể hiện kỹ năng trên lưng và cổ anh.
Sau khoảng mười phút, tôi hỏi, “Thế nào thế nào?”
Kết quả là anh cười khẽ một tiếng, “Hóa ra là kỹ thuật này, anh còn tưởng…”
Anh nói, còn nhìn tôi với ánh mắt sâu xa.
???
“Ừm, kỹ thuật rất tốt, anh rất thoải mái.” Anh nói thêm.
???
Có phải sai chỗ nào đó không?
Sau đó tôi phản ứng lại, “Cảnh sát Đàm! Lúc anh đi truy quét tệ nạn mại dâm có phải đã nhét hết vào trong đầu mình không?” Tôi đứng dậy khỏi ghế sô pha, từ trên cao nhìn xuống anh.
Tôi không nói lên lời.
Kết quả là bị Đàm Ngộ kéo vào lòng, “Anh sai rồi.”
“Cho em một viên kẹo được không.”
Tôi:?
“Anh ngọt chứ?” Đàm Ngộ liếm môi mình, trong ánh mắt là ý cười.
Có phải trong lúc truy quét tệ nạn xã hội, con người này đã tự sa ngã không?