Edit + Beta: meomeoemlameo.
Sầm Phong được hai giải lại nhảy lên hot search, nhóm người qua đường không quá chú ý âm nhạc click vào ngắm nghía, chỉ biết anh đạt giải, nhưng không rõ có ý nghĩa gì.
Mãi đến khi account marketing liệt kê các ca sĩ đạt hai giải thưởng này năm rồi, đều là ca sĩ mọi người ngày thường nghe nhiều quen mặt. Hơn nữa việc đồng thời đạt được album xuất sắc nhất và nghệ sĩ gốc xuất sắc nhất đúng là hiếm có khó tìm.
Nhìn sự đối lập này, người qua đường mới biết Sầm Phong lợi hại thế nào.
Cả một đêm fandom đều vô cùng hưng phấn vui vẻ, idol đoạt giải cũng là vinh dự của các cô. Trước kia mỗi lần các cô khống chế bình luận hoặc là nhắc đến “Ca sĩ Sầm Phong”, luôn bị một ít anti fan cà khịa, lưu lượng cũng xứng được gọi là ca sĩ à?
Bây giờ có hai giải treo trên người, là sự công nhận lớn nhất của giới âm nhạc với idol, để xem về sau ai còn dám dìm hàng nữa!!!
Fan trước đây nói rất đúng, anh đang đi con đường chân chính lên đỉnh cao.
Ngoại trừ hưng phấn vì đoạt giải, đương nhiên còn hưng phấn vì câu cuối cùng “Nâng niu tâm ý của các em trên tay” của idol.
Thằng nhãi này ngọt quá!!!
Trước kia chỉ biết nói cảm ơn, cười cũng rất ít, bây giờ lại còn biết nói lời ngon tiếng ngọt! Con trai đúng là phải theo đuổi mà!
Cũng có bộ phận fans ưu thương nói: Tui hoài nghi anh nhà yêu đương nên mới trở nên ngọt như vậy.
Đêm nay là ngày lành, bình luận phía dưới đều rất hài hòa hi hi ha ha:
【 nhưng ảnh cười dịu dàng vui vẻ ghê á! Nếu yêu đương có thể khiến ảnh vui vẻ, tớ không ngại! 】
【 nếu yêu đương có thể khiến anh trở nên ngọt ngào như vậy, em cũng không ngại! 】
【 aizz, xem ra giấu không được rồi, cảm ơn mọi người, mị với anh nhà đang ở bên nhau 】
【 người đâu, lấy amoniac hất vào mặt lầu trên cho tỉnh đi 】
【 các chị high lá đu đủ à? Anh nhà bây giờ rõ ràng đang ở cạnh em 】
……
Sau khi lễ trao giải chấm dứt, hoạt động chạy sô năm nay của Sầm Phong cũng chỉ còn mỗi giao thừa. Năm nay anh vẫn nhận được lời mời từ mấy đài truyền hình lớn, đài đứng đầu năm ngoái vì ID group mà không đi thì năm nay rốt cuộc đi. Đối với fans mà nói, đây hẳn là lần lên sân khấu cuối cùng trước khi idol bế quan tập kịch, cho nên đều liều mạng tranh vé vào cửa.
Tiệc đêm giao thừa là lúc cần so đo độ tiếp ứng nhất, bởi vì minh tinh tham gia đều là lưu lượng lớn, đến lúc đó phải xem nhà ai fan đông nhất, lightboard sáng nhất, gào to nhất.
Fan club lại thống nhất làm riêng một đám lightboard rất to, lần này lightboard đều được cải tiến, ánh sáng cam sáng hơn hẳn còn chưa nói, lại nhẹ hơn rất nhiều, thuận tiện cho việc mang theo. Phong Tranh chuẩn bị đi hiện trường đều sôi nổi order.
Hoa đeo tay màu cam của Hứa Trích Tinh bây giờ cơ bản đã thành cách Phong Tranh chứng minh tư cách fan. Một khi có hoạt động live nào, Phong Tranh đều sẽ mang hoa đeo tay. So với những thứ như lightboard banner gì gì đó, hoa đeo tay chỉ là một món trang sức, sẽ không khiến người qua đường chú ý, chỉ có giữa các fan với nhau mới hiểu được ý nghĩa của nó.
Nhìn thấy hoa đeo tay màu cam, liền biết đó là người của chúng ta.
Lần này cô lại kéo một vali hoa đeo tay đứng phát bên ngoài khu check in. Hoa đeo tay gần như không có trọng lượng, cô đựng đầy một vali, ít nhất phải hơn một ngàn cái. Có mấy Phong Tranh không thể tới hiện trường, nhờ bạn bè mình chụp hình lịch sử cày rank, đại diện lấy hộ hoa đeo tay.
Lần này Hứa Trích Tinh không phát lâu lắm, bởi vì Sầm Phong diễn tập xong thì phải dặm lại lớp trang điểm, cô giao vali cho nhóm Tiểu Thất, lấy cớ có việc đi trước.
Khi cô đưa thẻ staff để đi vào hậu trường thì đi cửa nhân viên công tác, bên trong đã đầy các minh tinh đang hot hiện tại đi tới đi lui. Trong đó không ít người đã từng hợp tác với Thần Tinh, Hứa Trích Tinh lo mình bị nhận ra, lúc vào liền đeo khẩu trang lên.
Nghệ sĩ lui tới vội vàng, cơ bản sẽ không chú ý một nhân viên công tác đeo khẩu trang lại còn cúi đầu, nhưng những người khác thì chưa chắc đã vậy.
Vừa mới vào đại sảnh, lúc Hứa Trích Tinh đang hỏi bảo vệ phòng nghỉ vip đi thế nào, bên cạnh liền có người vừa vui vẻ kinh ngạc vừa lễ phép gọi cô: “Cô Hứa? Nhà thiết kế Hứa?”
Hứa Trích Tinh quay đầu nhìn lại, hóa ra là một chuyên viên trang điểm dưới trướng An Nam. Cô thường xuyên hợp tác với 《 Mỹ nhân 》, cũng thường xuyên qua lại với ban biên tập đến độ còn bị chuyên viên trang điểm nhận ra.
Đến đây không thể giả vờ nổi nữa, cô cười cười với người đó: “Chào anh.”
Chuyên viên trang điểm xoa xoa tay, tiến lên hai bước: “Em còn tưởng mình nhìn lầm cơ, cô Hứa, sao cô lại tới nơi này ạ?” Anh ta lại nhìn vali trang điểm của cô, kinh ngạc nói: “Cô tới làm tạo hình cho nghệ sĩ nào ạ?”
Giọng Hứa Trích Tinh hơi thờ ơ: “Có chút việc bận, nếu không có gì thì tôi đi trước nhé.”
Cô gật đầu với anh ta một cái, lại quay đầu cười cười với bảo vệ, lễ phép khẽ cảm ơn, liền kéo vali trang điểm bỏ đi.
Chuyên viên trang điểm này là do nhà đài mới mời gần đây, phụ trách tạo hình cho vũ công trong tiệc giao thừa, gần đây thường xuyên ra ra vào vào chỗ này, bảo vệ đã quen mặt với anh ta rồi.
Anh ta ngày thường rất kiêu, dù sao cũng là người của ban biên tập tạp chí Mỹ nhân, có mấy minh tinh nhìn thấy anh ta đều khách khách khí khí. Bảo vệ lần đầu tiên thấy anh ta khách khí như vậy với một người, tò mò ngắm thêm mấy lần.
Khi Hứa Trích Tinh tìm được phòng nghỉ dán tên Sầm Phong, Sầm Phong đã diễn tập xong rồi, đang ngồi bên trong ăn phần ăn Vưu Đào lấy từ nhà ăn của đài truyền hình.
Còn rất phong phú, trong phòng đều là hương thức ăn.
Hứa Trích Tinh vui vẻ thò lại gần: “Anh ơi, ăn ngon không ạ?”
Sầm Phong: “Bình thường, không ngon như em nấu.”
A, lại được idol khen.
Nội tâm Hứa Trích Tinh hân hoan hớn hở.
Chờ idol ăn xong, liền bắt đầu trang điểm lại cho anh.
Vừa trang điểm cô vừa hưng phấn nói cho anh: “Anh ơi, đêm nay nhiều bạn Phong Tranh tới lắm đó! Chúng em đã đổi mới lightboard, vừa to vừa sáng, tí nữa biển cam nhất định rất đẹp!”
Sầm Phong nhìn xuyên qua gương thấy gương mặt xinh đẹp hưng phấn của cô: “Em có không?”
Hứa Trích Tinh: “Em đương nhiên cũng có chứ!”
Sầm Phong: “Hàng official à?”
Hứa Trích Tinh: “Đúng vậy! Vừa to vừa sáng!”
Sầm Phong: “……”
Cũng không biết đời này anh còn có thể chờ được một cái lightboard tự làm riêng không.
Vừa mới dặm lớp trang điểm xong, người điều hành dạ tiệc đã gõ cửa xin vào. Tiệc tối chưa tới nửa giờ nữa sẽ bắt đầu, người xem đã vào khán đài, nhân viên điều hành tới xác nhận một chút thứ tự lên sân khấu và vị trí ngồi.
Hứa Trích Tinh nhàn rỗi không có việc gì làm, đeo khẩu trang lên đi ra ngoài, chuẩn bị ra sân trước xem hiệu quả của biển cam.
Lối cho staff ở bên trái sân khấu, che bằng một tấm màn vải đen, cô tìm một lúc theo bảng chỉ đường, có chút cảm xúc dâng trào mà vén rèm lên nhìn ra ngoài.
Vốn dĩ cho rằng sẽ nhìn thấy biển cam khắp nơi, kết quả lại làm cô trợn mắt há mồm.
Lightboard hàng official phát sáng rải rác trong thính phòng, căn bản không tụ nổi thành biển cam. Hơn nữa số lượng cũng kém mấy nhà khác. Liếc mắt một cái, cô hoài nghi mấy trăm fan cầm vé tới nhận hoa tay hôm nay là hàng fake.
Sao có thể?!
Từ khi idol debut tới nay, các cô chưa từng làm tiếp ứng kém như vậy!
Hứa Trích Tinh buông mành, vẻ mặt trầm trọng lùi về hậu trường, lấy di động ra gọi cho Tiểu Thất: “Các cậu đã vào khán đài chưa?”
Giọng của Tiểu Thất nghe có chút phẫn nộ: “Vào rồi!” Không đợi Hứa Trích Tinh hỏi, cô bạn lại nói: “Lightboard của bọn tớ bị tịch thu!!!”
Hứa Trích Tinh: “Sao lại thế?”
Tiểu Thất tức giận nói: “Lúc qua cửa kiểm tra, có một nhân viên công tác mặc quần áo trắng kiểm tra lightboard, nói không cho mang! Chúng tớ cũng tưởng không cho mang thật, liền giao ra, kết quả đi vào mới thấy nhà người khác đều được mang!”
Hứa Trích Tinh lại hỏi: “Tớ thấy có một ít bạn của nhà mình vẫn mang vào được mà.”
Tiểu Thất nói: “Bởi vì có ba cửa kiểm tra, bọn tớ bị kiểm tra ở cửa B. Nhưng cửa B bên này là đông Phong Tranh nhất, bởi vì chỉ có nơi này treo poster lớn của anh nhà, mọi người đều chụp ảnh ở đây, chụp xong thì đi vào từ cửa này! Lúc mới vào mọi người đều không bật lightboard, chúng tớ cũng không biết bọn họ mang theo, bây giờ vào mở màn mới phát hiện sai sai. Nãy tớ với mấy cậu Phong Tranh đi ra ngoài tìm nhân viên công tác, nhưng chung quanh đều là bảo vệ, bọn họ cũng không rõ lắm. Hơn nữa vé vào cửa chỉ có thể ra đến cửa gần chót, ra hẳn bên ngoài thì không vào được nữa!”
Tiểu Thất suýt bật khóc: “Bây giờ mọi người đều lên Weibo tìm đài truyền hình nói lý, nhưng mà không kịp nữa rồi, sắp mở màn rồi còn gì.”
Hứa Trích Tinh an ủi cô bạn: “Cậu đừng lo, tớ còn chưa vào hội trường đâu, để tớ đi liên hệ fan club nghĩ cách.”
Nói xong không đợi Tiểu Thất trả lời cô liền cúp điện thoại.
Cô vén rèm lên chụp một tấm ảnh tình hình thính phòng, sau đó trực tiếp đi tìm tổng chấp hành tiệc đêm giao thừa.
Thần Tinh không ít lần hợp tác với đài truyền hình này, Hứa Trích Tinh có quen tổng chấp hành, cô gọi điện thoại cho anh ta cái đã, hỏi vị trí hiện tại của anh ta, sau khi tìm được thì đi thẳng vào vấn đề luôn: “Tôi muốn gặp tổ trưởng phụ trách công tác an kiểm tối nay.”
Hứa Trích Tinh đối xử với người khác luôn ôn hòa, tổng chấp hành lần đầu thấy cô hùng hổ như thế. Vừa kêu người tìm ngay, anh ta vừa ướm hỏi: “Chuyện gì làm Sếp Hứa cáu vậy?”
Hứa Trích Tinh cười lạnh một tiếng: “Quý đài cũng biết lựa cơm gắp mắm quá nhỉ.”
Tổng chấp hành vừa nghe, tức khắc biết biến không nhỏ, trầm giọng nói: “Sếp Hứa, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Nếu đài chúng tôi gây phiền phức cho cô, tôi nhất định sẽ giải quyết thỏa đáng.”
Hứa Trích Tinh thuật lại ngắn gọn sự tình. Sắc mặt của tổng chấp hành dần dần trở nên lạnh lẽo giận dữ, anh ta không nghĩ tới phương diện khác, chỉ cho rằng Sầm Phong có quan hệ hợp tác với Thần Tinh nên mới khiến vị Sếp Hứa này tức giận như thế.
Tổ trưởng tổ an kiểm rất nhanh đã bị tìm tới, là một gã mập mặc quần áo trắng, giống như người trong miệng Tiểu Thất.
Gã vừa đi vào, phát hiện không khí bên trong kì lạ, sắc mặt liền có chút thay đổi, chần chờ hỏi: “Sếp Lưu, sếp gọi em đến có chuyện gì ạ?”
Tổng chấp hành nhìn Hứa Trích Tinh: “Sếp Hứa, người đã gọi tới rồi, cô hỏi đi.”
Người nọ lại nhìn về phía thiếu nữ vẻ mặt lạnh băng bên cạnh.
Đang nghĩ ngợi đây là ai nhỉ, liền thấy đối phương đưa màn hình điện thoại tới trước mặt gã, cười lạnh nói: “Sao thế? Tổ trưởng cảm thấy lightboard của Sầm Phong rất đẹp, cho nên tịch thu tự mình cất chứa à?”
Cái gáy trơn bóng của gã toát ra mấy giọt mồ hôi lạnh.
Tiệc tối sắp mở màn, Hứa Trích Tinh bây giờ cũng không có thời gian so đo tiền căn hậu quả với gã, hỏi thẳng: “Lightboard ở đâu? Giao hết cho tôi.”
Tổ trưởng tổ an kiểm run run rẩy rẩy đưa Hứa Trích Tinh đi lấy lightboard trong ánh mắt muốn giết người của tổng chấp hành.
Cả một đống lớn, ném loạn xạ trên giá để đồ.
Hứa Trích Tinh vừa sửa sang lại vừa nói: “Đi tìm mấy bảo vệ lại đây.”
Tổ trưởng tổ an kiểm bây giờ cũng biết mình đã đắc tội người không nên đắc tội, vội vàng chạy đi. Không bao lâu sau bốn bảo vệ đã được đưa tới, trong đó có một người chính là người mới nãy Hứa Trích Tinh hỏi đường tới phòng nghỉ vip.
Thấy Hứa Trích Tinh, anh bảo vệ kia cũng có chút kinh ngạc. Hứa Trích Tinh vẫn lịch sự cười với anh ta một cái, sau đó chia lightboard làm bốn phần, giao cho bọn họ, lại lấy hoa đeo tay màu cam trong túi mình ra.
“Bây giờ các anh vào thính phòng, tìm từ hàng ghế đầu trở đi, cứ ai đeo trên cổ tay bông hoa này thì đưa cho người đó một cái lightboard.”
Bốn bảo vệ hai mặt nhìn nhau, tổ trưởng tổ an kiểm lúc này biết phải cứu vãn lại, quát lớn một tiếng: “Đã nghe hiểu chưa!”
Bảo vệ vội vàng gật đầu: “Hiểu rồi hiểu rồi ạ!”
Chẳng bao lâu, các fan đang hưng phấn chờ đợi mở màn liền phát hiện một hình ảnh kì quái.
Bốn bảo vệ mỗi người ôm một chồng lớn lightboard, vừa tìm người vừa phát. Hoa đeo tay màu cam bắt mắt lại độc đáo, rất dễ dàng tìm được.
Bảo vệ chia ra bốn khu vực, từ hàng ghế đầu trở đi, thấy ai mang hoa đeo tay liền phát lightboard cho. Club Phong Tranh nhìn thấy lightboard bị tịch thu lại về trên tay chính mình, đều sợ ngây người.
Họ vội vàng giữ chặt bảo vệ hỏi: “Sao các chú biết chúng cháu là fans ạ?”
Bảo vệ chỉ chỉ hoa đeo tay các cô đeo: “Cô ấy nói nhận người bằng cái này.”
Hàng ghế phía trước đều là Club Phong Tranh ngồi với nhau, mấy mặt nhìn nhau, vừa vui mừng kinh ngạc lại không thể tin nổi.
Các cô đang lên Weibo chửi bới đài truyền hình, nhưng thật ra các cô cũng biết, ngoại trừ lên án công khai và khiển trách, cuối cùng đối phương xin lỗi, chuyện này sẽ không được kết quả gì.
Không ngờ đang hết hi vọng, lại có bảo vệ tìm các cô bằng hoa đeo tay trả lại lightboard!
Club Phong Tranh nhịn xuống kích động hỏi: “Chú nói cô ấy là ai?”
Hỏi đúng anh bảo vệ đã nói chuyện với Hứa Trích Tinh.
Bảo vệ nhớ lại đoạn đối thoại vừa rồi giữa Hứa Trích Tinh và chuyên viên trang điểm kia dưới đại sảnh một chút, mở miệng nói: “Chú không biết tên, là một cô gái, người khác gọi cô ta là nhà thiết kế Hứa.”
Phong Tranh:???
Nhà thiết kế Hứa???
Hứa Trích Tinh???