Lầu (lâu chủ trả lời): Chào mọi người, một ngày mới lại bắt đầu, hôm nay lâu chủ nên tám chuyện gì đây nhỉ?
Kể vụ toàn bộ thành viên trong đoàn cùng nhau đi ngắm cảnh và chụp ảnh màn hình lần trước vậy.
Chuyện là như này…
Có một ngày, dưới sự chỉ huy anh minh thần võ của đội trưởng nam thần, đoàn chúng tôi thuận lợi nghiền nát một phó bản người, bởi vì lần chỉ huy này quá tốt cho nên đánh nhanh hơn những lần trước rất nhiều. Sau khi đánh xong, mọi người la ó kêu nhàm chán không có việc gì làm, do đó chúng tôi liền cùng đi đến một địa điểm ngắm cảnh nổi tiếng trong game, nhân tiện chụp vài tấm hình kỷ niệm.
Chúng tôi đến một môn phái tu chân, bản đồ của môn phái này được thiết kế rất long lanh, bốn mùa như Xuân, hoa lá nở đầy khắp núi đồi, còn có một tầng hoa rơi thật dày phủ trên mặt đất. Bên cạnh rừng cây có một thác nước, dưới thác nước là hai cái cầu vồng quanh năm suốt tháng không hề tiêu tan. Thêm vào đó, nhạc nền bối cảnh của nơi đây cũng phi thường lãng mạn, đích thực là thánh địa để anh em tán gái.
Đương nhiên, cũng là thiên đường để cho S và B diễn trò…
Đến nơi, đầu tiên là chúng tôi chụp một kiểu ảnh chung toàn đoàn đội, sau đó mọi người liền tản ra những chỗ khác nhau, tôi điều khiển nhân vật nhảy lên một cành cây ngồi vắt vẻo, còn người thật thì bắt đầu ăn cơm hộp lúc trước mua về.
Cảnh sắc trong game tươi đẹp hài hòa, cá và cà ở trong cơm hộp điều thật là ngon.
Đúng vào lúc ấy, quả nhiên B không phụ sự kỳ vọng của tôi, bắt đầu diễn trò ngay trên kênh tán gẫu phụ cận.
B và S rúc vào dưới một tàng cây, ngọt ngào trong chốc lát, B liền nói: “Em đói.”
S: “Bảo bối muốn ăn cái gì?”
B: “Để em xem thử trong ba lô của anh có mang theo cái gì đã.”
Nói xong, B ghé sát lại gần S, hai nhân vật game dán vào một chỗ, giống như B thật sự đang nhìn ba lô của S vậy.
Nhưng mà các thím cũng biết đấy, trong game, người chơi không cách nào có thể trực tiếp nhìn vào ba lô của một người chơi khác…
Hai nhân vật nọ dán sát vào nhau trong chốc lát, B liền bắt đầu liệt kê một đống đồ ăn, cứ như thực sự nhìn thấy ba lô của S.
B: “Em xem nào, củ sen nấu gạo (), vịt hoa quế(), lòng cuộn xào giòn() …”
Tôi: “…”
Tôi đoán, một là B nói bừa, hai là S vừa mới đem những thứ có trong ba lô của mình, trao đổi với B thông qua QQ hoặc là YY.
Nhưng mà các thím nói xem, nhàn rỗi bao nhiêu mới làm ra được mấy chuyện nhức nhối như thế chứ!?
B nói: “Em muốn ăn canh cá đậu phụ(), sườn xào khoai sọ(), phật thủ trà xanh(), cua hấp() và tôm chao dầu().”
S: “Bảo bối, chờ anh lấy cho em.”
Nói xong, S lấy một cái bàn ra khỏi ba lô, lại lấy đủ loại đồ ăn thức uống bày lên trên, diễn sâu không tưởng.
Cuối cùng, hắn lấy ra một bầu rượu, nói: “Xem này, còn có một bình rượu mới tinh.”
B ra vẻ vô cùng khẩn cấp: “Em muốn ăn, đói chết rồi.”
Nhìn hai người bọn hắn diễn hết một màn như vậy, nhất thời tôi cảm thấy vị cá ở trong miệng mình không còn được thơm ngon như lúc ban đầu!
——————————-
Lầu : Ngay cả ăn cơm cũng phải mô phỏng thực tế sao? Đôi chồng chồng này nhập diễn quả thực là quá sâu…
——————————-
Lầu : Thương lâu chủ ha ha ha, vị cá hương cà thơm ngon trong miệng bỗng chốc tan biến hết rồi.
——————————-
Lầu (lâu chủ trả lời): @Lầu , chính xác thì, một ngày ba bữa bọn hắn đều mô phỏng đến là chân thực. Trong ba lô của S lúc nào cũng chứa đủ loại đồ ăn, vừa đến thời điểm dùng cơm thì liền lấy ra ăn cùng với B. Có đôi khi đang đánh phó bản, bọn họ cũng thừa dịp người khác hồi máu để bớt chút thời giờ mà ăn ăn ăn. Đối với loại chấp niệm đầy chân thực này của hai người bọn hắn, tôi chỉ biết quỳ.
Kỳ thực, ở trong game, hầu hết đồ ăn thức uống đều dùng để tăng buff, canh cá đậu hũ rồi thì cua hấp hay tôm chao dầu này nọ, lần lượt có thể buff như sau: hồi điểm máu mỗi giây, tăng % tốc độ lên kinh nghiệm, đề cao điểm phòng ngự nội công trong một giờ… Những thứ khác cũng thế đấy, cho nên ngoại trừ hai kẻ điên này ra thì chẳng có ai tự nhiên ăn vào mấy thứ đó đâu.
Quay lại đề tài đang dang dở.
S và B bắt đầu ăn uống dưới tàng cây.
B cầm cua hấp lên ăn, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một thanh ngang hiển thị mức độ chầm chậm đầy lên, biểu hiện “đang ăn”.
Trong game, ăn thức ăn thông thường đều cần phải mất năm giây để đầy hết thanh mức độ, nếu thanh chạy được một nửa rồi bị gián đoạn, việc ăn uống sẽ thất bại, thực vật đương nhiên sẽ không biến mất.
Thế nhưng, ba giây đồng hồ sau, B đứng dậy tự làm gián đoạn thanh chạy mức độ của mình, đem cua giao dịch cho S, nói: “Cua này ăn rất ngon, gạch cua cũng nhiều, anh nếm thử một chút đi.”
S tiếp nhận giao dịch, cầm con cua B chưa ăn xong bắt đầu ăn.
Vì thế tôi liền cầm cá kho cà của mình, ngồi trước còm biu tơ, mặt không đổi sắc mà nhìn hai người bọn hắn chia sẻ một con cua bự ở trong màn hình. B ăn được hai giây lại giao dịch cho S, S ăn ba giây rồi gửi cho B, lăn qua lộn lại triền miền không dứt!
Cuối cùng, S nói: “Bảo bối, em ăn hết đi, không cần chừa lại cho anh.”
Vì thế cuối cùng B cũng yên ổn chờ thanh chạy chạy hết năm giây, nuốt trọn con cua kia vào, đồng thời, trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một cái buff “Gia tăng % tốc độ lên kinh nghiệm”.
Tôi thở phào nhẹ nhõm một hơi: “…”
Mẹ nó chứ, cuối cùng cũng ăn hết được!
Ăn xong cua hấp, bọn hắn lại bắt đầu ăn những thứ khác, tóm lại là, bất kể ăn cái gì cũng đều anh liếm một chút, em mút một tý. Căn cứ vào kịch bản của bọn hắn mà lý giải, có cái gì ngon đều phải chia sẻ cho nhau…
Bọn hắn thật sự là đôi chồng chồng diễn sâu nhất, thậm chí là duy nhất, mà đời này tôi từng được gặp. Tôi chân thành hy vọng bọn hắn sớm gặp nhau ngoài đời, như vậy cũng đỡ mất công mỗi ngày lên game vất vả show ân show ái.
————————–
Lầu : Hình như phát hiện được một kỹ năng thú vị, lát nữa phải rủ bạn thân chơi đùa một chút mới được ha ha ha.
————————–
Lầu : Đôi chồng chồng kia không thích điều này! Nhưng mà mị không thể khống chế được việc bản thân muốn biết thêm nhiều nữa!
————————–
Lầu (lâu chủ trả lời): S và B ăn xong bữa trưa, tôi liền phát hiện ở trên cành cây mình đang ngồi bỗng chốc có thêm một người.
Hóa ra phó bang chủ đã dùng khinh công mà phi thân lên đây.
Tôi: “?”
Phó bang chủ chẳng đầu chẳng cuối gõ xuống một câu: “Tôi cũng đói bụng.”
Tôi cảm thấy có chút cạn lời: “Trong nhà không có cơm à? Gọi giao hàng tận nơi đi.”
Phó bang chủ trầm mặc một hồi, mới đáp: “… Không phải, nhân vật game của tôi đói bụng.”
Tôi cũng câm nín mất một lúc, lại hỏi: “… Có phải ông bị bệnh rồi không?”
Phó bang chủ: “Không hề.”
Nhưng mà giây tiếp theo, hắn đã dùng hành động thực tế chứng minh lời nói vừa rồi của hắn là giả dối, hắn giao dịch cho tôi một con cua, nói: “Cậu ăn đi.”
Tôi hủy bỏ giao dịch: “Cài này dùng khi cần tăng kinh nghiệm, tôi max cấp cmnr, ăn làm gì.”
Nhưng mà phó bang chủ chẳng nói chẳng rằng, cứ thế kiên trì liên tục chọn giao dịch với tôi, sau khi giao dịch thất bại lần thứ năm, tôi không lay chuyển được hắn, đành phải tiếp nhận, vì có qua có lại, tôi cũng gửi cho hắn một món đồ ăn tên là “Cặp lồng thần bí “.
“Cặp lồng thần bí” cũng là một loại thức ăn thôi, nhưng đồ ăn bên trong ngẫu nhiên xuất hiện, buff hay debuff không thể nói chắc được. Nói chung, nó là một đạo cụ thú vị để người chơi mang ra đớp vào những lúc nhàn rỗi đến mức đau “ku”.
Giao dịch thành công, phó bang chủ nói: “Chúng ta cùng ăn.”
Tôi ăn con cua, ngay sau đó trên đỉnh đầu xuất hiện một buff tăng tốc độ lên kinh nghiệm.
Cùng lúc ấy, phó bang chủ cũng xơi cái cặp lồng thần bí kia, và trên đỉnh đầu hắn xuất hiện một debuff siêu cấp: tụt điểm máu một giây…
Phó bang chủ: “…”
Mười giây đồng hồ sau, phó bang chủ bởi vì ngộ độc thức ăn mà chết bất đắc kỳ tử, phơi thây trên cây hoa anh đào.
Mà kênh bang hội cũng hiện lên một dòng báo tử — “Phó bang chủ XXXX bởi vì ăn lầm thức ăn có độc trong cặp lồng thần bí nên oanh liệt bỏ mình, một đi không trở lại!”
Kênh bang hội nhất thời bị từng trang “Ha ha ha ha” bao phủ, trở thành vui vẻ ngập tiếng cười.
Tôi thì vui sướng khi người gặp họa mà í ới trên thi thể của phó bang chủ hồi lâu: “Ha ha ha ha ha! Đồ ngốc!”
Phó bang chủ không động đậy cả nửa ngày, một lời cũng chẳng hề hó hé, càng không nhấn vào ô “sống lại”.
Tôi đoán… Hắn mắc tè nên chạy đi WC rồi.
——————————
Lầu : Phó bang chủ chính là thầm mến thím có được không! Lâu chủ mau tỉnh lại đi! Mị chỉ hận không thể tóm cổ áo lâu chủ mà lay cho thật mạnh!
——————————
Lầu : Quả thực phó bang chủ tội nghiệp đến không thể tội nghiệp hơn, hoàn toàn tương phản với hình ảnh ngọt ngào đắm đuối của cặp chồng chồng S – B…
——————————
Lầu (lâu chủ trả lời): Khi phó bang chủ phơi thây trên cây hoa đào, S và B ở bên dưới lại khám phá ra một thú vui mới.
Thú vui này có tên là “Ahihihi anh bắt em đi”.
Quy tắc của trò vui này là S và B mở quyết đấu, sau đó B chạy ở phía trước, S đuổi đằng sau lưng. Kế tiếp S dùng một kỹ năng cưỡng chế cừu hận kéo B về bên người mình, cả hai ngọt ngào trong chốc lát, B lại dùng kỹ năng hóa giải khống chế để chạy trốn, và rồi S lại đuổi…
Tóm lại hai người bọn hắn cứ thế chơi đuổi bắt ở xung quanh mấy bụi hoa, hệt như ngay giây tiếp theo liền bắt đầu “dã chiến()”, mà toàn bộ quá trình bọn hắn vẫn liên tục đánh chữ ở trên kênh phụ cận. Nói thực thì tôi không thể hiểu nổi, làm sao bọn hắn có thể vừa chạy, vừa ấn kỹ năng, vừa đánh chữ cơ chứ. Cơ tay có lẽ đã ở vào hàng thần thánh rồi đi…
() Dã chiến: XXX ngoài trời:v
S: “Ha ha ha! Bắt được em rồi”
B: “Thả ra.”
S: “Không, ôm vợ rất thích.”
B: “Đáng ghét, mau buông tay.”
S: “Hôn một cái anh sẽ thả.”
B: “Á… á…”
S: “Anh đổi ý rồi, ôm thêm chút nữa đi.”
B: “Anh…”
S: “Ưm — trên người em có mùi gì thơm vậy, bôi cái gì thế?”
Không phải tôi nhằm vào ai đâu, ý của tôi là, đám người nói chuyện yêu đương ở trong game lại còn nói đến chân thực như vậy, tất cả đều là một lũ thiểu năng trí tuệ.
Đương lúc hai người kia show ân ái đến là vui vẻ thì phó bang chủ vẫn luôn nằm ngay đơ bên cạnh tôi đột ngột hồi sinh, đã thế còn mở quyết đấu với tôi trong nháy mắt.
Ở đây cần nói rõ ràng một chút, phó bang chủ và S cùng chơi một môn phái, chẳng qua S chơi đồng thời cả DPS và T, còn phó bang chủ chuyên vào hướng DPS, thế nhưng những kỹ năng S có, hiển nhiên phó bang chủ cũng có.
Vì thế, tôi bị phó bang chủ dùng kỹ năng cưỡng chế cừu hận kéo qua, cả người dán lên người hắn.
Mà phó bang chủ khi ấy thì chẳng khác gì uống lộn thuốc, gõ chữ nói với tôi rằng: “Bắt được cậu rồi.”
Thằng cờ hó đánh lén này! — Đây là suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong đầu của tôi.
Tôi nhanh chóng sử dụng kỹ năng hóa giải khống chế để thoát khỏi đòn công kích vừa rồi của phó bang chủ, ngay sau đó liền nhảy ra sau nới rộng cự ly, lập tức ném debuff “Choáng váng” tới. Và thế là từng chưởng piu piu piu piu piu piu được bắn ra một cách điên cuồng, phó bang chủ thoáng chốc hồn lìa khỏi xác.
Hắn phơi thây trên cây hoa đào lần thứ hai.
Tôi: “Tôi lợi hại không? Đứng lên đánh một hiệp nữa đi.”
Phó bang chủ chỉ gửi đi một dấu chấm tròn: “.”
Đây là biểu hiện của hắn vào những lúc tức giận, chơi game với nhau đã mấy năm, đương nhiên tôi vô cùng hiểu rõ hắn rồi.
Tôi: “Anh giai à, là anh mở quyết đấu với tôi trước, đừng có thua rồi nằm liệt ăn vạ như thế đi.”
Phó bang chủ vẫn không nhúc nhích, cũng chẳng hề lên tiếng, có lẽ đang cảm thấy bản thân đuối lý cũng nên.
——————————
Lầu : Chỉ số cảm xúc của lâu chủ cũng là độc nhất vô nhị, cá tiền luôn, lâu chủ chưa từng nói chuyện yêu đương.
——————————
Lầu : Ha ha ha ha~ Kỳ thật phó bang chủ là muốn chơi “Ahihihi anh bắt em đi” với thím đó, S và B ở dưới tàng cây chơi vui vẻ như vậy, thế mà phó bang chủ lại chỉ có thể nằm ngay đơ ở trên cây…
——————————
Vài chú thích hình ảnh để kích thích dạ dày lúc đêm khuya:v
() Củ sen nấu gạo:
() Vịt hoa quế:
() Lòng cuộn xào giòn:
() Canh cá đậu phụ
() Sườn xào khoai sọ
() Phật thủ trà xanh
() Cua hấp
() Tôm chao dầu