Một ngày mới lại đến.
Tôi muốn đi tắm thì chợt nhận ra trong khi nguồn nước vẫn đang hoạt động, thì khí ga cung cấp đã bị cắt đứt. Chưa kể đến điện cũng chả còn. Có vẻ như các dịch vụ công cộng đang dần dần trở nên vô hiệu.
Mà nếu muốn, tôi cũng có thể mua [Nước nóng] nên không lo là mấy. Tương tự với đồ ăn mới ra lò thôi. Nhưng từ giờ trở đi, cuộc sống sẽ gian nan hơn đối với những ai ngoài tôi.
“Thực ra, nghĩ kỹ lại, mấy kỹ năng này, không hề có cấp bậc hay điều gì đó tương tự. Liệu đó có phải là dấu hiệu cho thấy tôi khó có thể mạnh lên một cách dễ dàng như trong game?”
Nếu theo cốt truyện, ta hẳn sẽ có status, và thăng cấp bằng việc hạ sát những con quái vật và thu thập kinh nghiệm. Nhờ vậy, các chỉ số của bạn sẽ được tăng lên, và cuối cùng có thể đánh bại những con quái vật hùng mạnh hơn.
Nhưng mà, tại đây chỉ tồn tại skill. À không, có lẽ tôi là người duy nhất.
Vẫn có khả năng người khác sở hữu một hệ thống Status. Thôi được, dù sớm hay muộn, tôi sẽ tìm ra.
Nhưng nếu chỉ có kỹ năng thì tôi phải vận dụng nó thật tốt để sinh tồn.
“... Không có lý gì mà mình phải lo lắng về cảm giác của người khác.”
Tôi không mong chờ gì ở bất cứ ai và tôi cũng không muốn liên can gì tới họ nốt.
Nhờ các kỹ năng này, tôi có thể sống ở bất cứ nơi nào tôi muốn. Tất cả những gì tôi cần đó là một nơi có thể kiếm tiền cũng như tiêu xài. Tình trạng của thế giới này khó mà khá lên được một khi giá trị của đồng tiền giảm đi một cách đáng kể. Đó là bởi vì các doanh nghiệp sẽ dần dần không còn kinh doanh được nữa.
Những ai chỉ đơn giản mở cửa hàng tư nhân hay kinh doanh nhỏ lẻ sẽ dần dần biến mất theo thời gian. Chưa hết đâu, các cửa hàng sẽ trở thành bãi săn của những kẻ mất đi lý và trộm cắp nhằm tranh giành trong việc sinh tồn.
Bây giờ có thể vẫn ổn, nhưng các phương tiện phục vụ nhu cầu của bản thân rốt cuộc cũng sẽ không còn, thế giới sẽ chìm sâu vào hỗn loạn. Con người sẽ cần phải cảnh giác không chỉ với quái vật, mà còn là với đồng loại.
Thế giới này đang tiến đến tận thế.
Khi điều đó xảy đến, đồng tiền sẽ càng bị rớt giá, và skill của tôi sẽ trở nên tỏa sáng. Không chỉ riêng tiền bạc, khả năng cao bản thân hàng hoá cũng trở nên vô giá. Vào thời điểm đó, tôi sẽ giàu lên nhờ việc sở hữu và bán đi những thứ đó.
“Mình tự hỏi đã đến lúc cuộc đời này được đền đáp chưa.”
Nếu là vậy thì tôi không thể làm gì khác ngoài việc tạ ơn Chúa vì đã ban phước cho tôi skill này.
“Dù sao thì, nên làm gì bây giờ? Mình muốn có chút kinh nghiệm với việc đánh bại quái vật.”
Tất nhiên, ý tôi là những con quái yếu ớt. Kiếm kinh nghiệm bây giờ sẽ thuận tiện hơn cho sau này. Với lại cũng có một vài con hàng mà tôi muốn thử.
“... Giờ ra một ngoài chút để xem ở đó có gì nào.”
Hiện là 10 giờ sáng. Giờ này, tôi kiểu gì cũng bị bắt nạt ở trường, nhưng thật mừng là tôi không còn phải chịu đựng khoảng thời gian u uất đó nữa.
Tôi mở lấy ra [Đôi giày gia tốc], và đeo chúng vào. Chiếc giày chỉ độc một màu xám và không có dây buộc, nhưng chúng đã được thiết kế để luôn vừa vặn ngay khi trang bị.
Vì đã mua một cái thắt lưng có ngăn đựng, nên tôi mang theo hai con dao ở hai bên. [Dao Đồ tể] ở bên phải, [Dao Axit] ở bên trái.
Như vậy, tôi đã sẵn sàng. Tôi đội lên cho mình chiếc mũ ưa thích mỗi khi đi ra ngoài và rời bằng cửa trước.
Bên ngoài yên tĩnh đến kỳ lạ. Thông thường, mấy bà cô thường nói chuyện và tán nhảm luẩn quẩn quanh đây, nhưng tôi không nghe thấy giọng ai cả.
Sau khi đi được một đoạn, tôi chợt ngửi thấy mùi tanh của máu thoảng qua trong không khí. Hình như nó bắt nguồn từ ngôi nhà phía trước.
Tôi lại gần ngôi nhà để xem thử. Khi tôi đặt tay đứng ngó từ sau bức tường, thì bắt gặp một cảnh tượng gây sốc.
Đó là một khu vườn nhỏ bình thường, nhưng cảnh tượng trước mắt lại vô cùng khủng khiếp. Một người đàn ông đang nằm trên mặt đất, đầu lìa khỏi cổ, tôi cho rằng bên cạnh ông ta là những gì còn sót lại của một con chó.
Toàn bộ khu vườn nhuốm một màu đỏ tươi, và danh tính của hung thủ được tiết lộ. Một goblin giống với con tôi từng thấy ở trường học chậm rãi tiến ra hiên nhà. Trên tay nó cầm một con dao găm dính đầy máu.
Tôi lục đục vài thứ trong túi.
Đó là chiếc kính một tròng. Dĩ nhiên nó cũng có tác dụng trong việc theo dõi những thứ từ xa, nhưng đây không phải là một chiếc kính bình thường. Đây là một item fantasy có tên [Gương Thẩm Định] cho biết thông tin về mục tiêu nằm trong tầm nhìn.
Nó có thể hiển thị tên và một số dữ liệu khác về quái vật, nên tôi đã mua nó với mục đích thu thập thông tin.
Goblin. Rank F, cấp bậc thấp nhất. Điểm yếu: Lửa, chất độc.
Thậm chí cái kính này còn có thể truy ra những điểm đặc biệt của quái vật và nhiều hơn thế. Đây là thứ tôi muốn thử sử dụng trong lúc đi ra ngoài.
Đúng như dự đoán, đó là goblin. Nhưng ở cấp bậc thấp nhất, Rank F, cơ á?
Kể cả vậy, chúng cũng đủ sức để sát hại thường dân. Người thường vẫn có thể giết ngược lại bọn chúng nhưng mà họ phải chuẩn bị kỹ càng.
Và cứ thế lặp lại…
Một con bước ra hiên nhà, và lũ goblin có vẻ như đang trao đổi với nhau. Với việc nhiều goblin xuất hiện tại cùng một thời điểm như thế này, hầu hết mọi người không đời nào có thể đánh bại bọn chúng.
Có lẽ bản thân ngôi nhà đã gần trở nên giống với một dungeon? Thật kỳ lạ khi chỉ mỗi ngôi nhà này xuất hiện lũ goblin mà không phải ở ngôi nhà nào khác. Tức là để quái vật xuất hiện, một lãnh thổ cố định phải biến thành một dungeon. Trong trường hợp đó, nếu tất cả quái vật bị đánh bại, liệu dungeon đó có bị phá huỷ…?
Một con goblin quay trở lại phòng trong khi con còn lại đi xuống sân để ăn tử thi.
Eo ôi… chả muốn xem tí nào.
“..... Được rồi, biến nó thành vật thí nghiệm nào.”
Tôi nhặt lên viên sỏi rồi quẳng nó về phía con goblin đang ăn xác người. Viên đá va vào đầu con goblin, con goblin quay đầu về phía tôi. Tôi giơ tay khiêu khích con goblin trong khi phát ra âm thanh ch-ch-ch. Sau khi nghe thấy tiếng bước chân đi về phía cửa, tôi liền giấu mình vào một con hẻm.
Từ ngôi nhà, con goblin vội vàng chạy ra đường và nhìn quanh.
…Hiểu rồi. Vậy nó có thể đi ra khỏi lãnh thổ.
Tôi tưởng rằng chúng không thể ra khỏi khu vực dungeon, nhưng tôi đã lầm. Sẽ thật nguy hiểm nếu hầm ngục này có thể tạo ra quái vật, chúng sẽ dễ dàng thâm nhập ra thế giới bên ngoài.