“Thưa Hiro điện hạ, chúng ta đã đến dinh thự của nhà Kelheit.”
Ngay khi cậu nghe được thông báo của người đánh xe, chiếc xe ngựa bắt đầu di chuyển chậm dần. Cậu nhìn vào những người trong xe một lần nữa rồi đặt tay lên cửa.
“Chúng ta nên nở một nụ cười vui vẻ khi gặp Rosa chứ nhỉ. Tôi nghĩ cô ấy đang rất mong đợi mọi người quay về đó.”
Sau đó, cậu mở cửa và trực tiếp đối diện với một bộ ngực lớn.[note50726]
“Ối!”
Ngay lập tức, cậu có cảm giác như không thở được và không nhìn thấy gì cả. Nhưng, vẫn như mọi khi, sự chào đón của cô ấy vẫn rất nhiệt tình.
“Ơn trời là cậu không bị thế nào! Thật tốt khi gặp lại cậu!”
Một giọng nói dịu dàng và dễ chịu phát ra và lọt vào tai cậu.
Hiro mỉm cười.
“Tôi cũng rất mừng khi gặp cô, Rosa. Và tôi rất vui khi biết mọi thứ ở đây vẫn ổn.”
Hiro cảm nhận được một sự ấm áp đang bao trùm lấy cậu. Rất tiếc, nhưng cậu tách ra khỏi cô và nhìn cô một lần nữa.
“Fufufu, điều đó là đương nhiên rồi. Cậu đã dùng bữa chưa?”
Mystel Kagliara Rosa von Kelheit - người đứng đầu của nhà Kelheit, một trong Ngũ Đại Quý tộc, và có rất nhiều ảnh hưởng đến Đế quốc Grantz.
Cô ấy cũng là cựu Đệ tam Công chúa của Đế quốc, và mái tóc vàng nổi bật cùng đôi mắt xanh lam, khiến tất cả đều nhớ tới dòng máu của Grantz đang chảy trong cô. Ngoài ra, vẻ đẹp quyến rũ và thân hình cân đối một cách hoàn hảo của cô sẽ khiến những người phụ nữ cũng phải ngất ngây, trong khi lũ đàn ông chắc chắn sẽ say đắm sau một cái nhìn.
“Nhưng thế thì vẫn không phải là quá muộn sao? Tôi đã đợi cậu rất lâu rồi đó.”
“Mặc dù vậy thì chúng tôi vẫn đến trước thời gian đã định mà.”
“Đó không phải là vấn đề…”
Nhưng khi thấy người xuống xe sau Hiro, cô đã không thể cất lên thành lời vì quá xúc động. Khi cậu nhìn cô, cậu thấy đôi mắt cô đã ngấn lệ rồi.
“Lizzzzzzz!!!”
“Ể? Whoa…!”
Trong lúc Liz đang xuống xe, thì cô bị tấn công bở một cái ôm bất ngờ đến từ Rosa.
“Chị đã không thể ngủ được sau khi nghe tin em bị bắt bởi Công quốc Doral!”
Cô ấy hẳn rất nhẹ nhõm khi nghe tin Liz đã bình an vô sự. Nước mắt của Rosa gần như sắp trào ra.
“Nee-sama…Em xin lỗi, vì đã để chị lo lắng.”
“Không sao đâu, chị rất vui vì em không sao. Kiolk-dono cũng rất lo lắng cho em đó.”
Hai chị em rất vui vì lại có thể gặp nhau. Vào lúc đó, Cerberus đi quanh quẩn dưới chân hai bọn họ.
“Cerberus… Mày cũng đã làm tốt trách nhiệm của mình. Tốt lắm.”, Rosa vuốt ve lớp băng quấn quanh Cerberus như để động viên nó.
“À đúng rồi, nee-sama,
Aura cũng sẽ tham gia phe chúng ta.”
“Vậy sao…cô Bundhara cũng đang ở đây à?”
“Rất vui được gặp cô.”
“Vâng. Tôi hy vọng cô có thể dạy cho Liz một hai điều mà cô biết.”
Rosa đưa tay ra, và Aura cũng đang định làm thế để đáp lại thì…
“Hãy cứ để điều đó cho tôi…Whoaa…”
Khuôn mặt của Aura bị vùi lấp bởi bộ ngực to tròn của Rosa khi tay cô bị kéo lại.
“Ưm, ưm….”
Không may thay, tay chân của Aura khá là khiêm tốn so với tuổi của cô ấy, khiến cảnh cô đang cố vẫy vùng chân tay khỏi Rosa khiến người khác phải bật cười. Nhưng mà, mặc dù cho những nỗ lực của cô ấy, co vẫn không thể thoát khỏi cái ôm mạnh mẽ của Rosa.
“Tôi luôn nghĩ cô rất dễ thương, đến nỗi mà tôi muốn trở thành chị của cô để có thể chơi khăm em gái mình đó.”
Hiro rất muốn nói rằng tình huống này cũng không khác nhiều cho lắm, nhưng cậu đã kịp kiềm lại và nhìn Liz đang di chuyển tới chỗ một người khác.
“Nee-sama, và đây là một...ừm…là một người phụ nữ bí ẩn.”
Cô ấy đang cố gắng giới thiệu người đang choàng áo trùm mũ và che mặt lại, Skáthach, nhưng khi nhiều ánh mắt của những người lính đang hướng về phía cô, thì lời nói của cô bắt đầu cứng nhắc lại, và bắt đầu lặng dần.
“Không, không sao đâu. Chị biết cô ấy là ai. Chị đã biết được nhiều thông tin từ những lá thư của ngài Hiro rồi.”, Rosa lặng lẽ thả Aura ra và tiến tới chỗ Skáthach.
Mọi người không nói được gì, trước sự bình tĩnh - hay đúng hơn, là sự tức giận - qua gương mặt của cô ấy. Skáthach là người phải chịu trách nhiệm một phần cho những vết thương của Liz. Vậy nên rất dễ dàng để đoán ra Rosa có thể làm gì với Skáthach…
“Nee-sama, đợi đã…!?”
Liz cố gắng xen vào, nhưng ánh mắt đầy sự hăm doạ của Rosa khiến cô sững lại. Skáthach không nhúc nhích mà chỉ đợi những hành động tiếp theo của Rosa.
Nhưng…
“Tôi hiểu cảm giác của cô.”
Rosa ôm lấy cô, lặng lẽ nói như vậy.
“Hả…”
Mặc dù không nhìn thấy được biểu cảm của Skáthach, nhưng cô chắc chắn cũng đang rất bất ngờ trước những hành động của Rosa.
(Cô cũng như vậy, phải không?)
Sau khi trở thành một goá phụ từ khi còn trẻ, Rosa đã tiếp quản một gia tộc lớn
trong Ngũ Đại Quý tộc. Mặc dù là một phụ nữ, cô đã đảm nhận vai trò to lớn như một người đàn ông. Vì vậy cô ấy biết được sự thù hận đem lại sẽ đem lại những thứ tồi tệ như thế nào.
Nói cách khác, đây là lời xin lỗi của Rosa với tư cách là một cựu thành viên của gia đình hoàng gia. Cho dù cô có nói gì, tất cả đều sẽ là vô nghĩa với Skáthach. Đó là lý do tại sao cô nên bày tỏ lời xin lỗi của mình thông qua hành động thay vì lời nói.
Một lúc sau, Rosa buông Skáthach ra và mỉm cười.
“Trời bắt đầu trở lạnh rồi. Thức ăn đã sẵn sàng, vì vậy chúng ta hãy vào trong thôi.”
Buổi yết kiến sẽ diễn ra vào khoảng trưa mai, cô ấy nói thêm, và chỉ tay vào lối vào dinh thự và giục mọi người vào bằng một cử chỉ duyên dáng.
“Hôm nay chúng ta sẽ ăn gì vậy, nee-sama?”
“Đó là bí mật. Em có thể thử đoán xem.”
“… Em muốn một thứ gì đó thật là ngọt ngào.”
“Tất nhiên rồi, chị đã chuẩn bị rất nhiều thứ dành cho em đó, nên không cần lo lắng đâu.”
Rồi Rosa quay sang Skáthach, người vẫn đang trong trạng thái ngạc nhiên.
“Cô muốn ăn gì?”
“Thứ gì đó ấm ấm là được.”
“Hiểu rồi…Vậy chúng ta hãy cùng nhau ăn trước khi thức ăn nguội đi.”
Sau đó, Rosa nhìn sang Hiro.
“Cậu thì sao?”
“Cô cứ đi đi, tôi cần nói chuyện với cấp dưới của mình.”
“Được…Nào, đi trước khi Cerberus càn quét hết mọi thứ.”
Rosa vẫy tay ra sau lưng, rồi đưa ba cô gái và Cerberus đi vào biệt thự. Sau khi quan sát họ từ đằng sau, Hiro nhìn về đằng sau mình.
Ở đó, ba thuộc hạ đắc lực của cậu - Gahda, Munin và Hugin - đang đứng lặng lẽ ở đó. Ngoại trừ Spitz, những thuộc hạ còn lại của Aura, cũng đi cùng cô trong hành trình, và họ sẽ nghỉ ngơi cùng Tris tại biệt thự của gia tộc Bundhara - dinh thự của nhà Aura.
“Độc Nhãn Long, ta và Munin sẽ đứng đây canh gác.”
“Được thôi. Thế thì hãy dựng trại trong trang viên của biệt thự để hành động bất cứ khi nào có vấn đề phát sinh.”
“Đã rõ.”
Bên cạnh Gahda, Munin trông có vẻ hơi khó chịu, nhưng anh ta không muốn phàn nàn điều gì trước Gahda cả. Hiro mỉm cười như đã hiểu lý do và quay sang Hugin.
“Hugin sẽ ở lại tại dinh thự của Rosa.”
“Ơ, không, không, em sẽ ở lại với cùng các anh đại của mình.”
Cậu có thể nhận thấy Hugin đang cố tỏ ra mạnh mẽ. Mặc dù cô ấy là một cung thủ tài giỏi có thể áp đảo những người đàn ông bằng kỹ năng điêu luyện của mình, nhưng cô ấy cũng đã đến giới hạn vì những trận chiến liên tục rồi. Bên cạnh đó, Hugin là một người chăm chỉ. Cô không bao giờ bỏ một ngày tập luyện, vì cô không muốn thua bất cứ tên đàn ông nào cả. Vì vậy, cả Hiro, Munin và Gahda đều muốn cô có thể bình tĩnh và nghỉ ngơi.
Biết rằng cô ấy sẽ từ chối, cho nên Hiro đã viện ra một lý do chính đáng.
“Tôi muốn Hugin trở thành vệ sĩ cho Rosa.”
“Vệ sĩ?”
“Đúng vậy. Giờ đây Đại Đế đô đang không an toàn tí nào cả. Bất cứ nơi nào cũng có khả năng xuất hiện sát thủ. Nên tôi muốn cô đảm bảo an toàn cho Rosa, đặc biệt là trong biệt thự hay những bữa tiệc, nơi mà tất cả thường lơi lỏng cảnh giác.”
“…Em hiểu rồi. Nếu Anh Đại đã nói như vậy, vậy thì em sẽ thành vệ sĩ cho cô ấy.”
“Trong khi anh trai đang canh gác vất vả bên ngoài, thì cô em gái của mình lại có thể dung bữa ngon lành…Thật đáng ghen tị phải không?”
Munin lại đang chuẩn bị trêu chọc Hugin với nụ cười toe toét trên khuôn mặt, giống như một người anh trai chuẩn bị chơi khăm em gái mình. Hugin bắt đầu cau mày khó chịu như cảm thấy được trò chơi khăm của anh trai mình.
“Anh Đại đã giao cho em nhiệm vụ quan trọng vì kỹ năng của em. Nếu không hài lòng với ý kiến đó, anh có thể mặc đồ phụ nữ và chạy vài vòng quanh thị trấn!”
“Ể…không phải đó là hành động của mấy tên biến thái sao?”
“Đúng vậy, và anh là một tên biến thái. Anh là một tên biến thái thích trêu chọc em gái mình.”
“Vì vậy, anh trai biến thái này sẽ cho em thấy một trong những thói quen của em gái mình. Em gái-sama rất thích ngắm gương mặt của Hiro-sama đang ngủ vảo buổi đêm đó…Gofuh!?”
“Nếu…Nếu anh còn dám nói thêm câu nào nữa, thì chuẩn bị cái mặt để ăn đấm đi.”
“Em…Em đấm anh rồi đấy!”
“Im ngay!”
Hiro rời mắt khỏi cô em gái đang đánh nhau với anh trai mình - thực tế là chỉ có tên anh trai bị đánh, và đến gần Gahda, người đang nhìn hai người kia đập nhau một trận.
“Gahda, về tương lai…”
“Hmm, cái gì cơ?”
“Tôi muốn anh để Munin đột nhập vào dinh thự của một số quý tộc ở vùng trung tâm. Danh sách tên những người đó trong mảnh giấy này.”, Hiro đưa mảnh giấy ra, nhưng không ngoài dự đoán, Gahda tỏ vẻ không hài lòng với nhiệm vụ Hiro đưa ra.
“Canh gác ở đây rất nghiêm ngặt. Liệu có quá nguy hiểm không khi để Munin làm việc này?”
“Tất cả những việc anh cần làm là để lại dấu vết rằng có người đã từng đột nhập vào dinh thự, mặc dù việc đó cũng là khá rủi ro.”
“Ý cậu là gì khi làm việc này?”
“Anh có biết rằng đang có nhiều quý tộc đang không hài lòng với nhà Krone không?”
“Ừ, điều đó thì cũng không ngạc nhiên cho lắm. Nếu có những người không hài lòng với quý tộc trung tâm như những người dân trong cuộc bạo loạn vừa nãy kia, thì không có gì lạ khi có một số quý tộc cũng như thế.”
“Vậy sẽ có chuyện gì xảy ra, nếu dinh thự của những quý tộc đó bị phát hiện là có người đã đột nhập vào?”
Sau khi nghe giải thích từ Hiro, Gahda bắt đầu cười một cách thích thú trong khi nhận tờ giấy.
“Cậu đang cố nguỵ tạo việc nhà Krone đang tìm kiếm những kẻ phản bội à?”
“Đúng vậy, những cái tên được liệt kê trong tờ giấy này là những quý tộc đang bất mãn với nhà Krone, và sẽ có điều gì xảy ra - nếu tất cả đều phát hiện là đã bị đột nhập?”
“Hiểu rồi. Kế hoạch hay đấy. Ta sẽ cho Munin làm ngay lập tức.”
Và rồi, Gahda tiếp tục, “Vậy thì ta sẽ làm gì?”
“Điều đó phụ thuộc vào những gì sẽ xảy ra sau đó. Có thể anh sẽ phải làm rất nhiều việc đấy. Tôi sẽ nói cho anh biết khi thời điểm đến. Trước lúc đó, tôi muốn anh trở thành người canh gác ở đây hôm nay.”
“Được rồi.”
Sau đó, Hiro quay sang Hugin, người vẫn đang tập trung “vả” Munin.
“Hugin, vào dinh thự được chưa?”
“Vâng! Hãy để tên anh trai đáng ghét này lại ở đây!”
Hugin nở một nụ cười thân thiện với Hiro nhưng lại dùng một nụ cười để đe doạ chính anh trai mình.Munin cũng không chịu thua mà tiếp tục cười đểu em gái mình.
Hiro mỉm cười trước cảnh hai người nhe nanh với nhau.
“Haha…đi nào.”
Rồi cậu quay sang Gahda và những người khác.
“Gahda, Munin, tôi để lại phần còn lại cho hai người đấy.”
Sau khi nói rằng cậu sẽ đem thức ăn cho họ ít đồ ăn sau, Hiro và Hugin đi vào trong dinh thự.