“Không không không, chỉ mới có vài ngày mà sao lại giống gia đình đến thế được.”
Ngày hôm sau, khi tôi bàn bạc với thằng bạn thân ở trường thì nó chọt lại như thế.
“Bộ có gì đó lạ à?”
“Lạ thì không lạ, nhưng đúng hơn là tao ngạc nhiên về cái tài năng to lớn của mày.”
“Tao không muốn bị cái thằng riajuu có bạn gái như mày nói đâu……Cơ mà, tao làm gì mà tài năng lớn ở đây?”
Thằng bạn tôi sửng sốt giây lát rồi trả lời.
“Tao nghĩ bình thường thì một người lớn tuổi mà còn có con rồi thì chẳng có thằng nào có thể dâng hiến đến đó đâu.”
“Thế hả? Chỉ cần có tình ái thì mọi người sẽ thành thế này còn gì?”
“Tình ái á~……Quan niệm về tình ái của tao thay đổi rồi.”
“Masato nè, chẳng phải hôm gặp mày thứ bảy, mày đang hẹn hò à?”
“À~, tao chia tay với con nhỏ đấy trong ngày luôn rồi.”
Nó nói ra một cách thẳng thừng……À ré?
Chẳng lẽ nào nó chia tay với nhỏ đấy sau khi gặp mình?
Nếu đúng là như thế thì tôi khá là ngạc nhiên đấy……
“Lần này nguyên nhân là do đâu đấy?”
Có lẽ là hơi nhiều chuyện, nhưng khi thấy tôi có vẻ lo lắng khi hỏi như thế, Masato nó trông như phiền phức mà đáp lại.
“Tao với nó không hợp vì nó là đứa ích kỷ. Còn giục trong khi tao đang nói chuyện với mày nữa, hơn hết là tao bực vì dám coi thường bạn thân của tao.”
“Chẳng lẽ là do lỗi của tao à?”
“Nếu không phải như thế thì tao cũng chia tay. Thật sự là lãng phí thời gian.”
Nó thản nhiên như thế, nhưng nguyên nhân là hoàn toàn do tôi gây ra mà nhỉ?
Khi mà tôi nghĩ do rơi vào thời điểm quá xấu, thì nó không lấy vẻ gì quan tâm mà nói.
“Mà bạn gái bây giờ cũng tương đối lâu dài nên tao ổn.”
“Ừm, tao ngả mũ thán phục cái kỹ năng thay bồ như thay áo chỉ trong vài ngày của mày rồi.”
Coi như đi tong sự lo lắng.
“Dù sao đi nữa thì có lẽ mày cũng sẽ vượt lên trước tao thôi.”
“Về cái gì?”
“Kết hôn.”
“Ừ thì, đó không phải là đích đến của tao.”
Có câu ‘hôn nhân chính là mồ chôn của cuộc sống’, nhưng với một đứa có nguyện vọng nội trợ thì kết hôn mới chỉ là vạch xuất phát mà thôi.
Nếu thật sự có cái gọi là kết thúc, thì đó là lúc tuổi thọ tôi tận hay là tôi qua đời.
Chí ít thì tôi muốn sống được cho đến lúc thấy mặt mũi của con cháu.
Sẽ tốt hơn nữa nếu có thể nằm chung dưới một nắm mồ với sensei.
“Đám cưới nhớ gọi tao nhé.”
“Ừ~m……Tao chỉ nghi là sensei có muốn hay không thôi.”
Chi phí cho đám cưới không phải là không có, nếu như sensei vẫn còn quan tâm đến chồng trước thì cũng không thể……Đằng nào đi nữa, một lúc nào đó mình sẽ hỏi nguyện vọng của sensei về những vấn đề quanh đó.
Mà vì là sensei mà, trông như cô ấy sẽ đáp lại là không làm cũng được……Đằng nào đi nữa thì tôi nghĩ rằng tôi muốn thấy sensei trong bộ váy cưới cơ.
“Mày cũng thế nhé Masato, đám cưới nhớ gọi tao đó?”
“Ồu, nhưng mà trước hết là tao chỉ đang nghi là không biết có đứa nào mà tao thật lòng thích hay không nữa.”
Trông như là vấn đề nhức nhối của mấy thằng trai đẹp, nhưng với tư cách là bạn thân, tao cầu cho mày sẽ sớm tìm được một người tốt.