Shinitakunai node Eiyuu-sama wo Sodateru Koto ni Shimasu

chương 3: tôi ghi lại mọi thứ

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"M-mệt quá..."

Tôi trở về phòng mình, quẳng túi xách sang một bên, úp mặt xuống giường.

Bằng cách nào đó mà ngày đầu tiên kết thúc tốt đẹp.

Tôi kiệt sức rồi. Còn tới sáu năm nữa phải không? Đây là sự thật sao?

Ý tôi là, tôi sẽ được trở về nhà sau đó phải không?

Một cảm giác lo lắng bất chợt lướt qua ... Nữ thần nửa mùa đó... Không, tôi phải tin điều đó. Tôi sẽ được trở về nhà.

Lúc đó cô ấy chỉ nói cần giúp đỡ ở Ngôi Làng Khởi Đầu. Sau sáu năm, cô ta nên giữ lời hứa và đưa tôi trở lại thế giới của mình.

Tuy nhiên nữ thần, cô quá tàn nhẫn rồi đấy.

Tôi đã nói từ đầu rồi mà? Rằng tôi sẽ giúp những nhiệm vụ đơn giản. Điều này hoàn toàn không đơn giản chút nào!!!

Hơn nữa, tôi có thực sự phải ở lại thế giới này thêm sáu năm nữa không? Tôi còn đang lo lắng khi chưa biết kết quả phỏng vấn xin việc còn lại của mình. Xin hãy để tôi được nhận. Một công việc thôi cũng được. Tôi sẽ khóc nếu những nỗ lực của tôi là vô ích.

Tôi thở dài, nâng cơ thể nặng nề của mình lên. Bước xuống khỏi giường một cách uể oải, tôi lảo đảo hướng về phía bàn đọc sách.

Hiện tại tôi mười hai tuổi. Trong năm tới, tôi sẽ tốt nghiệp trường tiểu học. Sau đó, tôi sẽ đi đến thị trấn kế bên để tiếp tục học trung học.

Và trong sáu năm, nhân vật chính sẽ tròn mười tám tuổi.

Điều đó có nghĩa là thời gian tồn tại của ngôi làng này và Lian sẽ kéo dài thêm sáu năm nữa.

Bản thân tôi sẽ không được ưu tiên cao nhất.

Điều quan trọng nhất trong giai đoạn sáu năm này là: đào tạo anh hùng tương lai một cách xuất sắc và vạch ra kế hoạch sống sót qua sự kiện bi thảm đêm hôm đó.

Tuy nhiên tôi không chắc chắn mình có thể đi được bao xa. Tôi chỉ cần duy trì lâu nhất có thể.

Tôi không muốn chứng kiến cái chết của bản thân hoặc bất cứ ai khác.

Ngồi xuống ghế, tôi lấy một cuốn nhật ký dày. Từ giờ trở đi tôi sẽ ghi lại và cân nhắc về các sự kiện mà tôi đã xử lý và những sự kiện sẽ xảy ra trong tương lai. Tôi sẽ xác nhận tiến trình của từng sự kiện.

Tôi nhặt một cây bút lên.

À, tôi hy vọng thứ này sẽ không trở thành một cuốn di chúc.

Tôi cầu nguyện cho nữ thần. Ý tôi là, làm thế quái nào đây; Cô ta chưa một lần liên lạc từ khi gửi tôi đến đây.

Như tôi nghĩ, cô ta đẩy hết mọi việc cho tôi?

Tuyệt. Một người quản lý vô tích sự. Làm ơn dừng lại đi, tôi sẽ khiếu nại đấy. Tôi tự hỏi liệu mình có thể nộp đơn khiếu nại ở đâu? Một đền thờ Thần đạo? Ở đâu đây? Một nhà thờ từ thế giới này? Hãy để đi đến nhà thờ và phàn nàn khi nhân vật chính không có ở đó.

Tôi mở trang giấy trắng đầu tiên.

Cho dù có hay không việc vận chuyển tin tức, tôi có thể hiểu và nói ngôn ngữ của thế giới này dễ dàng. Ngoài ra tôi còn có thể viết chữ nữa.

Mặc dù vậy, tôi sẽ chỉ viết bằng tiếng Nhật trong cuốn nhật ký này. Sẽ rắc rối nếu ai đó đọc được nó.

Tôi quyết định viết ra càng nhiều càng tốt miễn là tôi có thể nhớ lại từ đầu, bằng cách gợi nhớ lại về các sự kiện trong tương lai.

Đang mải mê viết lách thì anh trai Lian mời tôi đi tắm.

Điều này rất hữu ích.

Tôi không biết cách sử dụng nhà tắm kiểu phương Tây của người giàu. Tôi không biết có gì trong những chai lọ nằm cạnh mép bồn. Tôi sợ rằng tôi sẽ không có tiền đền nếu sơ ý làm hỏng gì đó.

Tuy nhiên.

Tôi thật sự lo lắng khi anh trai Lian đề nghị tắm cho tôi.

Khi tôi từ chối một cách lịch sự, khuôn mặt anh ấy rũ xuống vì thất vọng.

Bồn tắm lớn bằng sứ có mùi rất dễ chịu. Thực sự rất thoải mái cho đến khi anh trai tôi cứ rúc vào gần.

Tại sao anh ta gần tôi như vậy?! Thật đáng sợ!

Tôi cố gắng di chuyển trong bồn tắm tránh xa anh ta càng xa càng tốt. Thật là mệt mỏi.

Từ giờ trở đi, tôi thề sẽ không bao giờ tắm chung với anh trai Lian nữa.

Là tôi quá đa nghi hay anh ta cứ thể hiện những dấu hiệu mờ ám nhỉ?

Tình hình hiện là như vậy nhưng tôi hy vọng rằng anh ta ngừng việc gần gũi quá mức với em trai mình. Làm ơn dừng lại đi. Tôi xin đấy. Tôi không muốn flag loạn luân. Làm ơn. Dừng lại đi. Tôi sắp khóc rồi. Đây có phải là trò chơi cho mọi lứa tuổi không thế? Không, nó nên ở mức R-15. Bởi vì trong phần đánh giá có kèm bạo lực và miêu tả tàn nhẫn, tôi nhớ là vậy.

"Arcadia" không hề có các mối quan hệ 18+. Nó chỉ nên là một game phiêu lưu giả tưởng cổ điển.

Đó là lý do.

Làm ơn!

Hãy tha cho tôi các route 18+! Đừng cắm flag loạn luân hay gì hết!! Đặc biệt là BL - tuyệt đối không! Xin cảm ơn!!!

Một cách vô thức, tôi ép lên mấy trang giấy làm chúng nhăn lại.

Tôi cẩn thận vuốt phẳng lại các nếp nhăn.

Ồ đúng rồi, tôi nên viết ra những sự kiện tôi đã xử lý trong ngày hôm nay trước khi quên mất.

Bên cạnh đó, tôi phải ghi chú lại những điều nên nhớ.

Các giáo viên trong trường học của làng rất giỏi.

Giáo viên dạy ma thuật là một người đã chán ngấy với sự bạo tàn của thủ đô đã chọn công việc nghỉ hưu ở đây. Các bài học của ông rất tốt. Ngoài ra, giáo viên thể dục cũng là một cựu hiệp sĩ.

Cựu hiệp sĩ này không thích đường lối của đất nước Valmcardo. Đây là quốc gia sẽ bí mật triệu hồi Quỷ Vương và ưu tiên tăng cường vũ khí của đất nước hơn là chất lượng cuộc sống của người dân. Bởi vậy mà ông dọn về ở ẩn tại vùng hẻo lánh này.

Ông có kha khá kinh nghiệm về cách sử dụng vũ khí. Chà, trẻ em thì đâu cần học cách dùng vũ khí trong một ngôi làng yên bình, bởi vậy chúng được dạy kỹ năng tự vệ thông qua đấu kiếm và kỹ năng cơ thể; bao gồm việc làm nóng người qua kỹ thuật giãn cơ hay mấy thứ tương tự như vậy.

Bài học hôm nay là về kiếm gỗ. Bằng cách nào đó mà tôi đã thắng Alfred. Cũng không mấy khó khăn vì Alfred lúc này khá yếu.

Tôi không được sinh ra với khả năng đấu kiếm và cũng chưa bao giờ làm điều gì tương tự trước đây. Kỹ năng kiếm thuật của tôi là một mớ hỗn độn nhưng tôi vẫn thắng. Hiện tại, có vẻ như tôi vẫn sẽ chiến thắng bằng cách cố gắng vượt qua các bài học.

Nhưng kể từ giờ, sự phát triển của Alfred sẽ tiếp tục, và việc chiến thắng với kiếm thuật tạp nham này chắc chắn sẽ rất khó khăn.

Trong tương lai tôi cần phải luyện tập đúng cách.

Phiền thật. Tôi là tuýp người ưa hoạt động trong nhà mà.

Tuy nhiên, tôi phải tiếp tục chiến thắng nhân vật chính. Chắc chắn.

Tôi phải làm tròn vai trò một đối thủ cho Alfred trong ngôi làng này.

Tốt nhất là để cho cậu ta quyết tâm đánh bại Lian.

Bài học về nguyền chú vào buổi chiều khá là thú vị.

Vì là người ưa hoạt động trong nhà nên tôi phù hợp với công việc bàn giấy hơn là công việc chân tay.

Viết các câu thần chú và hoa văn ma pháp trên giấy như một lá bùa hộ mệnh, ban cho chúng sức mạnh và khắc chúng lên đá — đó là cách tạo ra nguyền chú.

Hôm nay tôi được dạy cách làm ra một lá bùa bảo vệ đơn giản.

Cần mất một ngày phơi dưới ánh mặt trời nên lá bùa sẽ mất ba ngày để hoàn thiện. Hoặc ít nhất, đó là những gì tôi được nghe. Có vẻ như chủ đề của buổi học kế tiếp theo là cách tạo một lá bùa hộ mệnh. (T/N: protective charm và amulet 2 cái na ná nhau @@ )

Một bùa hộ mệnh hả?

Thứ chuyên dùng để xua đuổi ma thú.

Hừm! Hãy học tập chăm chỉ nào. Nó có thể sẽ hữu ích trong tương lai. Linh tính mách bảo tôi như vậy.

Mặc dù ma thuật có tồn tại trong thế giới này, khả năng ma thuật của mỗi người lại phụ thuộc vào từng cá nhân.

Có những người hoàn toàn không thể sử dụng phép thuật.

Nếu bạn không được sinh ra với ma pháp thì chúc may mắn!

Thật không may, khả năng sử dụng ma thuật của Lian rất kém. Tôi đang nghĩ liệu rằng cố gắng kéo dãn pháp chú và hệ thống ma tự càng nhiều càng tốt thì có cải thiện được năng lực phép thuật yếu kém của mình không.

Đúng vậy! Mình đã có một ý kiến không tồi!

Hay là mình dán bùa hộ mệnh khắp làng ?!

Tôi cảm thấy vui đến phát khóc. Ổn cả mà. Hãy cùng trải nghiệm điều này sau.

Ahh, nhưng mình kiệt sức rồi.

Nhiêu đó là đủ cho ngày hôm nay rồi. Ngủ thôi.

Tôi cất bút và bò lên giường.

Truyện Chữ Hay