Shini Yasui Kōshaku Reijō to Nana-ri no Kikōshi

chương 20: đảo messenger (phần 2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chào các bạn, vẫn là mình đây, sau một thời gian giải quyết đủ mọi thứ thìm ình cũng có theo gian dịch trở lại.

Bản dịch sẽ có khá nhiều thay đổi sao cho phù hợp hơn. Ngoài ra LN này cũng đã có bản manga, Erica trong manga đẹp zai lắm ;) .

--------------------------------

Có năm túi da trước mặt tôi và Rồng Đen Tirnanog. Chúng có kích cỡ bằng một chiếc Vali tiêu chuẩn để đi du lịch. Chúng rất bền và chắc chắn bởi được gia cố bằng kim loại. Bên trong là quần áo, giày, nhu yếu phẩm và đặc biệt là rất nhiều đũa phép.

“Với sự chuẩn bị như thế này thì mình nghĩ mình sẽ có thể thắng cậu cho dù phải tái chiến một lần nữa.”

“Nó có đủ để cậu đánh thằng trước mình mà không cần sự giúp đỡ của thằng nhóc đó không?”

Tôi nhớ về sự cố ở tàn tích Visitor. Về anh em nhà Hafan, đối phó với những cái bẫy của mê cung, chiến đấu chống lại Zaratan. Lúc đó mọi thứ quả là một mớ hỗn độn.

Các nhà giả kim chúng tôi không giỏi tự ứng với các rắc rồi đột ngột phát sinh. Do đó nên chúng tôi thường được dạy là phải chuẩn bị cho mọi tình huống có thể xảy ra. Tuy nhiên ta không thể nào đoán được trước mọi tình huống. Nếu mà không có trang bị từ Wunderkammer của anh Eduard hay cái căn cứ tạm thời kia thì chuyện gì sẽ xảy ra với chúng tôi?

Cha tôi, Công tước xứ Aurelia, đã cho tôi một số trang bị ma thuật để phòng chống lại ám sát và bắt cóc để dùng trong chuyến đi Lễ hội Mùa Vọng lần này. Tuy nhiên, điều tôi muốn lại là một phép thuật tiện dụng có thể xoay chuyển mọi thứ và giáng một đòn chí mạng trong trường hợp khẩn cấp.

Tất nhiên, tôi chẳng muốn mình bị cuốn vào mấy tình thế ngặt nghèo chút nào. Mà thường thường khi ta cố gắng tránh mấy điều xui xẻo thì đó lại là lúc nó lại hay tìm đến ta nhất. Sẽ là quá muộn nếu đến lúc đó mới đưa ra phản ứng. Do đó việc chuẩn bị mọi thứ hết sức có thể là điều cần thiết.

“Mà tính ra, sau khi nhồi nhét tất cả những cây đũa phép mình cần thì mình đã không thể di chuyển hay kéo chúng đi được……...thêm nữa ngay cả bản thân mấy cái túi cũng khá là nặng rồi.”

“Mọi chuyện đều có thể xảy ra mà, với một người chiến đấu một mình thì không có gì gọi là quá nhiều đũa phép cả.”

“Vậy liệu cậu có thể xách chùng giúp mình không?”

“Hãy để đấy cho mình. Mấy thứ như này, đối với mình thì chúng chỉ nhẹ như lông hồng ấy mà.”

Ngay khi cậu ấy nói xong, Tirnanog liền nâng một chiếc túi lớn bằng một tay..

Cậu ấy trước đây là một con quái vật khổng lồ. Cho dù cậu ấy đã nhỏ hơn, những sức mạnh của cậu ấy vẫn rất phi thường. Quả là tuyệt vời khi cậu ấy có thể bê giúp tôi hành lý. Mọi chuyện sẽ không là gì tôi chỉ mang theo quần áo, nhưng vì tôi có đồ dùng cho chuyến phiêu lưu, nên tôi không thể nhờ người giúp việc được.

“Umu, chỉ có từng này thì không thành vấn đề đâu.”

Tirnanog xếp chồng ba chiếc túi da lên và nhẹ nhàng nâng chúng lên.

“Cậu có thể bê được bao nhiêu chiếc vậy?

Cậu ổn chứ? Cậu làm được chứ?”

“Hahahaha, cậu đang trêu mình đấy à?”

Hmm, chú rồng đen nhỏ Tirnamog ưỡn ngực lên để lộ một vẻ rất đáng yêu.

“Ý mình không phải vậy, cậu vừa mới chỉ hồi sinh trở lại, vì vậy đừng cố gắng quá sức.”

“Hà! Thật hài hước! Không có gì là không thể, mức này thậm chí còn không đủ để mình khởi động.. Cậu không nhớ à, mình được cho là một chiếc tàu khổng lồ đấy.”

Lúc này, Tirnanog đang có kích cỡ tầm một đứa trẻ sơ sinh, nhưng cậu ấy hoàn toàn có thể trở nên khổng lồ với chiều một dài khoảng 5 km. Gọi cậu ấy là một con tàu cỡ lớn hay thậm chí là một hòn đảo nhỏ thì cũng không ngoa chút nào.

(Tran: Thông tin thêm, con tàu lớn nhất hiện tại là chiếc tàu chở dầu Mont dài 458.45 m)

Trước khi tôi để ý thì Tirnanog vác cải năm túi du lịch lớn trên đầu và đi loanh quanh. Cậu ý có vẻ rất khỏe.

“Hahahahahahaha! Nhẹ, quá nhẹ!”

“Tuy cậu thấy chúng nhẹ nhưng hãy cẩn thận đừng để rơi chúng nhé, được chứ?”

“Mình biết”

Việc chuẩn bị đã hoàn tất.

Mặc dù vậy, toàn bộ đũa phép, sách và vài thứ linh tinh khác được nhét trong túi đều là của anh Eduard. Nếu có thể thì tôi chăng muốn dùng chúng chút nào. Cho dù tôi có tiền để trả lại cho anh ấy đi chăng nữa thì nếu tôi dùng chúng quá nhiều thì cho dù bao nhiêu tiền thì cũng chẳng đủ.

******

Bố tôi, tôi và

người hầu, đang đứng trước cổng dịch chuyển của Spring Palace. Điểm đến của chúng tôi là một thành phố nhỏ cách không xa thủ đô của Vương quốc Island, “Đảo Messenger”. Vì lý do an ninh quốc phòng, ngoại trừ trường hợp khẩn cấp, thì các cổng chuyển trực tiếp đến thủ đô của Ignitia sẽ luôn đóng. Do đó chúng tôi sẽ phải dùng xe ngựa để di từ thành phố nhỏ này đến đảo Messenger.

Thành phố mà chúng tôi chọn làm điểm trung chuyển cung đang rất náo nhiệt vì Lễ hội Mùa Vọng. Những bức tượng thiên thần với thanh kiếm và trứng được đặt xung quanh thành phố, tất chúng được trang trí với rất nhiều hoa.

Lễ Mùa Vọng dường như là một lễ hội hình thành từ việc kết hợp truyền thuyết vị Vua đầu tiên của Ignisia và những lễ hội đầu hèc ủa Harphan và

Lucanrant

Theo truyền thuyết, một chiến binh nô lệ sinh ra ở phía bắc lục địa Karkinos đã được một thiên thần chú ý.

Chiến binh nô lệ đó với sức mạnh điều khiển rồng do thiên thần ban tặng đã đánh bại Ichthyes, đế quốc của ma cà rồng và được tôn lên làm vua, đó là vị vua đầu tiên của Ignitia. Ông con được biết với cái tên khác là Vua chinh phục của Ignitia.

Đó là người anh hùng mà mọi cậu bé ở lục địa này đều biết tới.

Còn vị thiên thần lúc đó đã trở thành trung tâm của lễ Mùa Vọng và những bức tượng được trai trí đầy hoa kia chính là vị thiên thần đó.

Đó là nguồn gốc của Ignitia vĩ đại, có hai khu vực được mọi người gọi là Ignitia. Một là lãnh thổ Hoàng gia Ignitia, nằm ở phía nam lục địa Ichthyes. Lãnh thổ thứ hai nằm ở phần đối diện lục địa Ichthyes, vượt qua đảo Messenger - bán đảo ở phía tây bắc của lục địa phía nam Karkinos, nơi là lãnh thổ trước đây của Ignitia.

Tuy nhiên khi cái tên

Ignitia được nhắc thì người ta sẽ nhớ đến nơi này, lãnh thổ Hoàng gia Ignitia và các lãnh thổ của quý tộc Ignitia. Và đảo Messenger cũng là lãnh thổ của Hoàng gia Ignitia.

Đoàn xe của Aurelia

dần dần di chuyển về phía bờ biển. Chúng tôi đi theo con đường dọc theo mũi đất, khi những khối kiến trúc đồ sộ kết thúc và rồi tầm nhìn của chúng tôi được mở ra. Một bên là đại dương xanh rộng lớn. Nước biển nông và trong suốt, sáng lấp lánh dưới ánh mặt trời rực rỡ của phương nam. Một làn gió biển luồn vào tóc tôi, khác với những cơn gió biển lạnh lẽ ở Aurelia, gió biển nơi đây lại nóng và ẩm.

Ở vùng biển tuyệt đẹp như vậy, một lâu đài trắng tinh khiết được xây dựng lên. Nhìn gần hơn thì đó là một thành phố được xây dựng trên đảo. Nơi đây là sự kết hợp hài hòa của những tòa nhà bằng đá, đường phố và các thiết kế đồ sộ như lâu đài hoàng gia, nhà thờ và các bức tường thành, tất cả đều màu trắng.

Và ở xung quanh lâu đài, có nhiều bóng đen với đôi cánh đang bay. Đó có lẽ không phải chim mà là những con rồng chăng?

“Ôi, đây là Đảo Messenger, hả? Nó là khá đẹp đấy”

“Thật đáng kinh ngạc. Những tòa lâu đài này cứ như mọc lên từ đại dương vậy.”

Tôi cảm thấy đây là một hòn đảo vô cùng xinh đẹp. Nó quả nhiên là vị trí đắc địa số một của lãnh thổ hoàng gia.

Có duy nhất một con đường được vẽ lên trên biển. Từ xa, nó trông giống như một cây cầu bé xíu. Nhưng khi chúng tôi đến gần, hóa ra đó là một công trình đồ sộ bằng đá, rộng rãi và vững chãi một cách đáng ngạc nhiên. Tôi đoán nó có chiều rộng khoảng 10 mét.

Bề mặt của cây cầu hơi ẩm, một số chỗ có hà và thứ gì đó bám lên. Có vẻ khi thủy triều lên thì cây cầu này sẽ bị nhấn chìm khoảng 20 cm. Xe ngựa của chúng tôi bắt đầu đi qua cây cầu, mà chỉ vài giờ trước vẫn còn đang chìm dưới nước biển.

Có hai bức tượng của những con rồng khổng lồ trên cổng vào của Đảo Messenger. Con rồng ở phía bên phải được làm bằng đá cẩm thạch và con rồng ở phía bên trái được làm bằng đồng mạ màu vàng. Chúng là tượng những con rồng sở hữu bởi vi Vua đầu tiên của Ignitia, Rồng trắng Urthona và Rồng vàng Tharmas. (1)

Từ phía trên bức tượng Urthona, hai con rồng nhỏ cỡ một con ngựa đang bay lượn. Trên lưng chúng

là những hiệp sĩ rồng của Ignitia trong quân phục màu đỏ. Hai khị sĩ đó vẫy chào các đoàn khách từ các quốc gia khác, bao gồm cả Aurelia chúng tôi.

Hai hiệp sĩ rồng bay vọt lên cao biến mất sau ánh sáng mặt trời và sau đó họ bổ nhào xuống mặt biển. Hai con rồng chuyển sang bay là là ngang với mặt biển, gần sát đến mức chân chúng lướt đi trên mặt nước. Khi hai con rồng lại một lần nữa bay lên không trung, chúng vẫy nước từ chân sau ra làm những giọt nước biển bắn tung tóe lên không trung.

“Wow! Cầu vồng!"

Có hai dải cầu vồng nhỏ trên theo quỹ đạo

bay hình vòng cung của hai con rồng. Đó là một sự chào đón độc đáo của Ignitia, Quốc gia của Hiệp sĩ rồng. Mọi người từ các quốc gia khác nhau đến tham dự Lễ hội Mùa Vọng đang cổ vũ và vẫy tay chào các hiệp sĩ rồng.

“Đó là những con rồng của phía Nam sao? Trông chúng nhỏ nhỉ.”

“Vậy sao? Những con rồng này có thể đạt đến kích cỡ 20 mét đấy.”

“Chúng chỉ to cỡ đó thôi sao? Vậy thì con kém lắm.”

Có lẽ từ góc nhìn của một sinh vật dài 5 km, thì chúng thật nhỏ bé. Tuy nhiên, cảnh tượng những con rồng bay lượn tự do trên bầu trời vẫn là một cảnh rất ngoạn mục.

Đây là lần đầu tiên tôi thấy một con rồng bình thường ở thế giới này. Còn rồng Đen Zaratan là một con rồng nhân tạo được tạo ra bởi các nhà giả kim cổ đại, vì vậy cậu ấy khá khác biệt với những con rồng bình thường.

Những con trồng hiện tại của Ignitia chính là hậu duệ của những con rồng đến từ lục địa phía nam Karkinos. Chúng có hình dáng giống loài khủng long. Chân trước nhỏ, chân sau săn chắc và linh hoạt. Tuy không có sừng cong như sừng dê, nhưng tùy vào chủng loại mà chúng có các loại sừng khác nhau. Chúng có thể hiểu được ngôn ngữ nhân loại nhưng lại không thể nói. Các loại rồng bay còn có thêm một đôi cánh lớn giống với cánh dơi.

Trong số ít những loài quái vật có khả năng phép thuật mà không thể xếp vào lớp động vật bình thường, những loài mà người ta đã nắm rõ đời sống sinh thái tới một mức độ nào đó và có khả năng thuần dưỡng làm vật nuôi thì được gọi là ma thú. Rồng Ignisia, Griffin mà các kỵ sĩ phi bay dùng để cưỡi và Cockatrice dùng làm lõi đũa Hold đều được xếp vào lớp này.

Ngoài những loài ma thú trên thì những quái vật mạnh hơn và chưa được hiểu rõ cũng được gọi là ma thú. Chúng cũng có thể hiểu và nói tiếng người. Về ma thuật thì chúng không chỉ có một loại ma thuật nhất định mà là một hệ thống ma thuật đồ sộ. Chúng đều là những cá thể có sức mạnh phi thường. Theo ghi nhận thì chỉ có vài người đã từng thấy hoặc đụng độ với chúng, tuy nhiên đó chỉ là những thứ được ghi chép trong truyền thuyết dân gian. Có nhiều giả thuyết khác nhau về ranh giới của ma thú và huyền thú. nhưng trong nhiều trường hợp, các sinh vật chỉ cần có một trong những điểm trên sẽ được coi là huyền thú.

Mặc dù con rồng hiểu ngôn ngữ loài người, nhưng chúng lại không thể nói nên chúng được phân loại như ma thú. Những con kỳ lân được cho là sống trong rừng Hafan, mặc cho việc có thể dễ dàng

tìm thấy xương và sừng của chúng trên thị trường mua bán nhưng do rất hiếm các cá thể sống được nhìn thấy nên chúng được coi là những huyền thú, Còn sinh vật vô cùng mạnh mẽ và phi thường, thậm chí còn hiểu và nói được tiếng người như , Zaratan hay Tirnanog thì sẽ được cho là huyền thú.

Và tên gọi chung cho cả ma thú lẫn huyền thú chính là sinh vật huyền bí. Oh, cuối cùng cũng có thứ liên hệ được với tiêu đề của nguyên tác rồi.

“Uwah ~ ~ thật ngoạn mục!

Khi chúng tôi tiến vào cổng đảo của Messenger, số lượng rồng nhảy múa trên bầu trời tăng thêm. Các kị sĩ rồng cầm những lá cờ đỏ, xanh dương, xanh lá cây với nhiều màu sắc khác bay khắp thành phố. Ngay khi các hiệp sĩ cờ xanh thực hiện nhào lộn thì các kị sẽ cầm cờ đỏ lập tức bay ngược lại phía sau. Khi các kỵ sĩ tản ra, thì một con rồng to nổi bật dài khoảng hai mươi mét xuất hiện và phun ra một chùm lửa dài. Giữa không trung nở rộ một đóa hoa lửa, bên dưới mọi người vỗ tay hoan hô cổ vũ.

Trong thế giới cũ của tôi hình như cái này được gọi là trình diễn hàng không thì phải? Mặc dù là để đón chào những vị khách đến thăm lễ hội, nhưng đây cũng là một sự kiện để phô diễn sức mạnh quân sự của họ. Người ta nói rằng Ignitia có khoảng vài trăm hiệp sĩ rồng có khả năng sử dụng rồng bay. Tất nhiên, không chỉ những con rồng mà thành phố cũng rất đẹp, có rất nhiều điều lạ lẫm kiến tôi vô cùng phấn khích.

Tường và cột của những tòa nhà ở đâu đều xây từ đá vôi trắng, thứ nguyên liệu vô cùng dồi dào ở miền Nam. Các công trình ở đây đều được thiết kế sao cho việc thông gió được thuận lợi nhất. Khắp nơi đều được trang trí để mừng lễ Mùa Vọng, những lá cờ đỏ với biểu tượng của Ignitia, những tượng thiên thần được trang trí bằng hoa, rồi có cả những con búp bê thiên thần được làm bằng tay nữa.

Moi người đều ăn mặc hết sức lộng lẫy, ai ai cũng đều mang theo mình một chiếc vòng hoa. Bằng cách nào đó, tôi cảm thấy như mình đang Hy Lạp hoặc Ý. Thức ăn được bày bán ở các tiệm dọc đường phố đều trông rất ngon và mang đậm chất ẩm thực Địa Trung hải.

Khi cỗ xe ngựa của chúng tôi di chuyển dọc theo con đường dẫn đến lâu đài, chúng tôi thấy thêm đủ mọi loại ma thú khác nhau. Một con thằn lằn có kích thước tương tự một con Triceratops (2) đang kéo xe. Một số người trông giàu có thì mang trên vai họ một con kỳ giông. Ngoài những con ma thú có nguồn gốc từ Ichthyes, thì cũng có những con thú ma thuật có nguồn gốc từ lục địa Karkinos.

Ở Ignitia không chỉ có rồng mà nó còn là nhà của rất nhiều ma thú khác. Người dân ở đất nước này, ngay cả những người dân thị trấn chứ chả cần nói đến các hiệp sĩ rồng, cũng có thể điều khiển những con ma thú. Họ dường như đều sợ hữu khả ngoại cảm khá tốt.

Trong lúc tôi đang ngắm nhìn mọi thứ thì cỗ xe ngựa của chung tôi đa đi qua cổng của lâu đài hoàng gia. Tại đây, bố và tôi sẽ xuống xe và diện kiến với người của hoàng tộc Ignitia. Còn những người hầu thì sẽ đi đến nhà khách dành cho Công tước xứ Aurelia để sắp xếp mọi thứ. Tôi cũng cảm thấy tiếc co Tirnanog vì cậu ấy phải đợi trong xe ngựa và giả vờ là một con golem…………....

Mặc dù tôi bắt đầu cảm thấy thích thú vì chuyến tham quan này, những bây giờ tôi phải lấy chấn chỉnh lại bản thân mình. Từ bây giờ vấn đề là tôi sẽ gặp Hoàng tử Auguste.

Mục tiêu lần này là “Đừng chế giễu Hoàng tử Auguste”.

Điều cần chú ý là sự kiện đặc biệt của Lễ hội Mùa Vọng, đó chính là

“giải đấu kỵ sĩ con rồng”. Đó là một sự kiện độc đáo mà những người dân ở đây vô vùng yêu thích, một trận đấu mà các kỵ sĩ sẽ cưỡi rồng đấu thương với nhau trên bầu trời. Tôi sẽ phải cẩn thận mồm mép lúc hưng phấn để tranh gây hiểu lầm cho hoàng tử 10 tuổi Auguste.

Tôi lấy gương ra và kiểm tra lần cuối về ngoại hình của mình. Được rồi, không nên có bất kỳ sự bất lịch sự nào. Tôi cũng chỉnh lại luôn nhưng lọn tóc xoăn thương hiệu của tôi.

“Erica, con đã sẵn sàng chưa?”

“Rồi ạ! Thưa cha, Con đã sẵn sàng rồi.”

Rồi, đã đến giờ đi diện kiến. Tôi cần phải đi xác nhận diện mạo của hoàng tử August lúc mười tuổi, thứ mà chưa từng được xuất hiện trong nguyên tác game.

-------------------

(1) Urthona và Tharmas là hai Zoas trong thần thoại của William Blake. Zoas là bốn phân thân của Albion, con người sơ khai nguyên thủy nhất đã xây dựng một vương quốc trên một hòn đảo và thống trị nó. Urthona là thần rèn, có được nguồn cảm hứng và sáng tạo của Albion, còn Tharmas đại diện cho xúc cảm.

(2) Triceratops hay được gọi thông tục là khủng long ba sừng hay tam giác long là một chi khủng long ăn cỏ thuộc họ Ceratopsidae, sống vào thời kỳ cuối kỷ Phấn Trắng ở Bắc Mỹ ngày nay

Truyện Chữ Hay