Klaus hét lên và lao về phía con quái vật cổ xưa, Zaratan.
Vô số lá bùa chú xung quanh cậu ta tụ lại và tạo thành một cánh tay khổng lồ, nó to không kém gì bàn chân của Zaratan.
Cảnh này làm tôi nhớ đến một cuốn sách thiếu nhi mà tôi đã từng đọc. Trong đó những con cá nhỏ tụ lại với nhau, nó giúp cho chúng trông có vẻ như là một thứ gì đó to lớn.
Nhưng cách này có thực sự hiệu quả?
Zaratan vung chân trước lên.
Klaus liền tập chung các lá bùa chúa lại tạo thành một cái khiên đỡ lấy chân của con quái vật.
Khoảnh khắc móng vuốt của quái vật chạm vào chiếc khiên, các lá bùa chú ngay lập tức sắp xếp lại và triển khai một vòng tròn ma pháp lơn.
Có gì đó như những tia lửa điện tóe ra giữa hai người họ, tàn dư của ma thuật bay lơ lửng trong không khí như những hạt bụi.
Klaus bị đẩy lùi khoảng hai mét và quỳ xuống.
Bằng cách nào đó cậu ta không hề có chút thương tích nào trên người.
Ohhhhh, cậu ta đang nhìn về phía tôi với một cái nhìn đắc thắng.
Tôi biết cậu rất mạnh, nhưng cái trò đó thật là đau tim mà, cho nên hãy dừng lại đi.
“Cậu còn đứng làm gì vậy, Erica! Mau sử dụng đũa phép đi!”
"À vâng! Thiếu gia Klaus!”
Ặc, hình như câu ta đã thôi cái nhìn đắc thắng đó và bắt đầu lườm tôi thì phải.
Nhìn kĩ thì không phải là hình như mà đúng là như vậy.
Klaus đã dùng hết toàn bộ số bùa chú để triển khai Protective Circle.
Lúc này vũ khí tấn công của cậu ta chỉ có đũa Fire Bolt mà thôi.
Mà đũa Fire Bolt đó chỉ còn một lần sử dụng không phải sao ?
Với tình cảnh như thế này cho dù là một Klaus trưởng thành cũng không thể một chọi một với con quái vật đó.
Tôi liếc nhìn Ann.
Cô bé đang trốn đằng sau bức tường ngăn cách lối đi chính dẫn đến thánh đường
và bàn thờ.
Tôi cũng bắt chước cô bé và núp sau một cái cụt trụ.
Trận chiến giữa pháp sư Klaus và quái vật khổng lồ Zaratan vẫn đang tiếp tục.
Klaus đang rơi vào thể thủ.
Thi thoảng cậu ta cũng dùng các lá bùa chú để triển khai các đòn tấn công.
Nhưng dường như nó chẳng thể tạo ra nổi một vết xước trên lớp vảy của con quái vật.
Tuy nhiên tôi nghĩ những điều cậu ta đang làm lúc này đã là quá đỗi xuất xác rồi, nhưng mà ma lực của cậu ta không phải là vô tận.
Còn nữa, số lượng bình thuốc hồi phục ma lực cũng có hạn.
(Tôi phải hỗ trợ Klaus…………!)
Nhưng, đũa Grease thì không thể gây sát thương.
Tôi liền mò trong túi đũa phép của mình.
Tôi đã không tính đến việc sẽ phải đối đầu với trùm như thế này, nên tôi chỉ có đem một vài đũa có thể dùng trong chiến đấu.
Lightning Bolt.
Magic Missiles.
Hold.
Gust.
Castling.
Levitation.
Liệu rằng đũa Grease mà Klaus đã đề xuất thì có thể dùng cho trận chiến mày ?
Trong lúc đổi đũa, tôi nhận thấy một cây đũa phép có thể được sử dụng như một con át chủ bài.
Đó là đũa Death.
Nó được là từ gỗ Bách (1), đầu đũa có gắn mười hai viên đá Pyrope Garnet(2). Mặt ngoài của đũa được mài bóng và khắc những dòng điếu của người Aurelia.
Lõi đũa là hơi thử cuối cùng của một sinh vật chết theo cách tự nhiên, nó được bọc trong một miếng vải lanh và ngâm trong tinh dầu của cây mộc dược(3).
Phép thuật của cây đũa này chỉ có tác dụng với các sinh vật nhỏ hơn sinh vật mà ta dùng hơi thở cuối cùng làm lõi đũa.
Nếu là để chiến đấu với người thì lõi đũa thường là hơi thở cuối cùng của một con ngựa.
Cây đũa được chế tạo cho việc thám hiểm mê cung.
Và để đối phó với lũ quái vật thì có lẽ cây đũa này sẽ phải dụng hơi thở cuối cùng của những sinh vật cỡ lớn.
Zaratan thì trông có vẻ nhỏ hơn một con voi.
(Cây đũa chỉ còn lại đúng một phát bắn. Nếu vật liệu cốt lõi là một con voi hoặc một con cá voi, thì cây đũa phép này sẽ giành chiến thắng. Nếu đó là một con gấu hoặc một con hổ thì chúng tôi cần bọ chay ngay lập tức.)
Klaus làm chệch hướng cú vồ của Zaratan và lùi lại vài bước.
Ngay lúc đó tôi nhảy ra khỏi chỗ núp.
“Ở đây nè, đồ quái vật!”
Đáp lại lời tôi nói, con quái vật ngừng lại.
Nó nhìn tôi và mỉm cười thích thú.
“A A A A A A Aurelia!”
Tiếng thét của mối hận thù đậm sâu đó làm rung chuyển bầu không khí của cả thánh đường.
Nó thật đáng sợ, nhưng không hiểu vì sao tôi lại thấy thật nhẹ nhõm.
Con quái vật hoàn toàn phớt lờ Klaus, quay ra và lao về phía tôi hết tốc lực.
Tôi ngắm thật kỹ và vung đũa phép.
Một vòng tròn ma thuật tối tăm, không phô trương, gồm màu đỏ thẫm và đen xuất hiện ở đầu cây đũa.
Từ đó, những cái bóng mờ ảo trông giống như là ba bàn tay méo mó đang vươn dài về phía con quái vật khổng lồ..
Đôi bàn tay đen của cái chết nhẹ nhàng vuốt ve con quái vật.
“Ta nhớ nó………….ta nhớ thứ phép thuật đó, đồ hèn hạ! Đứa trẻ ngu ngốc. Sinh vật to lớn hơn ta đây, không tồn tại ở bất cứ nơi đâu trên thế giới này! Ta chính là vùng đất nay………..ta chính là kẻ mà đã mang các người, những con ký sinh lang thang băng qua đại dương đến với lục địa này. Ta chính là thanh phố này!”
……….nó to bằng một thành phố ư ?! Vậy thì cho dù là một con cá voi đi chăng nữa thì nó cũng chả có tác dụng!.
Con quái thú Zaratan dậm chân xuống đất và lao về phía tôi với một vật tốc chả hề tương xứng với ngoại hình của nó.
Tôi lập tức vứt đũa Death và rút ra đũa Hold.
(Tệ rồi! Không kịp mất rồi)
Tôi theo bản năng có rúm lại và nhắm mắt.
Một âm cứ như có một chiếc xe va chạm với những bức tường bê tông dày làm ù cả tai tôi.Klaus lào vào giữa tôi và con quái vật khổng lồ, cậu ta đứng đấy che chắn cho tôi.
Cậu ta đã tăng cường cho Protective Circle thêm vài trăm lá bùa chú để chống đỡ lại đòn tấn công của Zaratan.
“Thiếu gia Klaus!”
“Erica! Cậu thật là, tại sao cậu lại tấn công………...aah, không, có lẽ vì tôi chưa nói rõ nhỉ?”
“Nếu cậu tấn công thì chẳng phải mọi nỗ lực đánh lạc hướng của tôi chả phải là công cốc sao?”
Vậy Klaus là kiểu người chơi chuyên kéo quái trong mấy game trực tuyến à.
Một người có khả năng phòng thủ cao sẽ thu hút quái và người người khác sẽ hỗ trợ ở mức độ nào đó để không hút lại quái.
Thì ra đó là lý do cậu đưa cho tôi đũa Grease để giúp cậu sao.
Nhưng, nếu ai đó đã thực hiện một cuộc tấn công quyết định, vậy thì người hút quái Klaus không phải sẽ gặp nguy hiểm sao? Bởi vì chỉ có người Lucanrant. mới có thể sử dụng ma thuật trị liệu cấp cao.
“Tôi vẫn còn đũa Hold và Lightning Bolt. Tuy không thể đánh bại nó, nhưng chúng vẫn có thể giúp chúng ta giữ khoảng cách và chạy trốn.”
'Tôi đánh ra cao ý kiến của cậu, nhưng hãy tiết kiệm các đòn tấn công. Sẽ có lúc chúng ta cần đến chúng, khi đến lúc đó…………….”
Móng vuốt của Zaratan lại đánh vào Protective Circle thêm lần nữa.
Các đòn tấn công liên tục của nó bắt đầu làm yếu các liên kết của những lá bùa chú, một nửa sỗ bùa chú đã bị cắt nát.
Nhìn thấy sự sụp đổ của Protective Circle, Zaratan bắt đầu cười.
“Kư, kư, kư, kư, ngươi đã xong cái trò rẻ tiền đó chưa?”
“Erica! Đũa Grease!”
“Vâng, thiếu gia Klaus.”
Lúc Klaus đang cố giữ chân con quái vật bằng số bùa chú còn lại.
Tôi tranh thủ thời cơ rút đũa Grease ra.
Tôi không biết liệu Greas có thể đem lại kết quả gì trong tình thế này hay không nữa?
Nhưng có lẽ tôi nên tin vào Klaus.
Khi tôi vung đũa, một quả cầu ma thuật màu trắng phình ra từ đầu đũa.
Khi quả cầu ma thuật đạt đến cỡ quả bóng thì nó bắn đầu biến đổi thành một bong bõng mỡ.
“Tấn công nó đi!”
Tôi vẫy đũa phép và ném bong bóng mỡ về phía Zaratan.
Grease bay trong không chung một cách vô cùng chậm rãi, Zaratan tỏ vẻ chán nản, nó đợi đến khi quả bóng mỡ bay đến gần mũi nới bắt đầu né.đầu sang một bên.
Nếu kẻ địch là một người mặc một bộ áo giáp nặng nề thì có lẽ nó đã có thể trúng đối phương, nhưng nó làm sao có thể trúng được một con quái vật có thể di chuyển cơ động được cơ chứ.
Lúc này thì của Protective Circle Klaus đã bị thổi bay
“Thiếu gia Klaus………..!?”
Klaus bị đánh sang phía bên kia của căn phong.
Và giờ đây Zaratan chậm rãi tiến về phía tôi cứ như nó đang tận hưởng trò mèo vờn chuột vậy.
“.......Khụ!”
“Quả là một mánh khóe vô dụng. Mà phải rồi, ngươi luôn luôn như vậy, lúc nào cũng chỉ biết giở mánh khóe. Thật là hoài cổ…………...ngay lúc ngươi giết ta cũng vậy. Đêm đó khi chúng ta đến lúc địa này, khi mà ta đã kiệt sức và ngủ thiếp đi, các ngươi đã…………! Lũ Hoàng kim cuồng nộ vô liêm sỉ! Cho dù ta đã giết hàng xa số lũ trộm cướp các ngươi, các ngươi vẫn khao khát Hòn đá của Nhà hiền triết đến vậy sao?”
“Hòn đá của Nhà hiền triết sao!?”
Ước mơ của tất cả các nhà giả kim của nhà Aurelia.
Viên đá có thể biến kim loại cơ bản thành vàng - đúng hơn thì đó là một viên đá thần kỳ có thể biến mọi thứ thành chất mà người dùng mong muốn.
Trong bối cảnh trò chơi, nhà hiền triết Zaratan bị giết bởi những người muốn cưỡng đoạt Hòn đá của Nhà hiền triết từ tay ông ấy.
“Vậy là ngươi cũng quan tâm đến Hòn đá của Nhà hiền triết sao? Mà cũng phải thôi, ngươi là hậu duệ của lũ Aurelia tham làm ma. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả. Tuy nhiên, nó vô dụng thôi. Những suy nghĩ nông cạn của ngươi, mọi thứ, đều vô dụng! Hòn đá triết gia chính là linh hồn của ta, cho dù ngươi có mổ bụng ta ra, đào bới nội tạng của ta thì ngươi cũng không bao giờ tìm thấy nó đâu!”
Cuối cùng tôi cũng hiểu.
Tôi thực sự đã quá lạc quan khi nghĩ rằng chỉ cần cứu Ann là tôi có thể hạ được death flag.
Zaratan, ông ta sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi hay gia tộc của tôi.
Lòng căm thù và ác cảm của ông ta với Aurelia sẽ là vĩnh viễn.
Cái chết của ông ta là một tội lỗi mà tất cả mọi người của Aurelia đều phải gánh.
Chừng nào chúng tôi, những giả kim Aurelia, còn tìm kiếm bí tích vàng, thì tội lỗi đó sẽ vẫn tiếp diễn.
“Hãy hạ đũa phép xuống, đứa con gái của Aurelia. Ta biết tất cả các phép thuật của người, Cho dù người có dội những ngôi sao xuống, ngươi cũng không thể giết ta đâu. Vậy thì ngươi định làm gì lúc này? Trông ngươi giống hệt như cái đứa trẻ đã lớn lên cùng ta. Nếu chỉ còn mình ngươi thì có lẽ ta sẽ ban chút lòng sót thương. Nhưng để được như vậy……………….ngươi phải phản bội hai kẻ kia và giết hại chúng bằng chính đôi bàn tay của ngươi! Gioongs như những gì tổ tiên của ngươi đã làm với ta!!”
Con quái vật cười một cách kì cục, há to miệng và nhe ra từng chiếc răng nanh sắc nhọn của mình,
“Tôi sẽ không làm như vậy!!”
Tôi tức giận hét lớn.
Làm gì có kiểu giao dịch mạng đổi mạng như vậy cơ chứ.
“Có đúng vậy Khôôôôôôôông!? Quả là một lời dối trá mạnh miệng đấy, ngươi nói ngươi sẽ không giết bọn chúng sao, hưưưưưhhhh!? Vậy ta sẽ đưa ra một đề xuất khác. Cô ngài nhỏ đang trốn ở đằng kiaaaaaa! Nếu cô bé bỏ bỏ mặc đứa con gái Aurelia này và chạy trốn, ta sẽ tha cho cô bé và cậu bé kia! Dù sao thì đứa con gái này cũng giống như tổ tiên của nó mà thôi, một con nhỏ ti tiện! Dù cho có bỏ rơi nó một mình đi chăng nữa thì các ngươi cũng chẳng cần phải cắn dứt đâu, phải không nào?”
Zaratan vươn tay ra như một diễn viên đang làm một trò quá lố trên sân khấu và nhìn về phía Ann đang nấp. Việc bắt một cô bé gái phải đưa ra sự lựa chọn theo kiểu này thật quá là hèn hạ.
Tôi lườm con quái vật.
Và nó biết điều đó, nó còn đón nhận ánh nhìn đó với một sự khoái trá.
“Đừng có mà dụ dỗ em gái ta như vậy.”
Cùng lúc mà Klaus nói thì một cơn gió cũng nổi lên.
Những lá bùa chú bủa vây quấn thành ba vòng quanh khớp chân quái vật.
Đó là phép Bind(4), nó giúp ghim giữ mục tiêu ở vị trí nhất đinh nhất định.
Ngay khi bị dính ba vòng Bind , Zaratan ngã nhào do bị vướng chân.
“Cho dù ngươi muốn nói gì đi chăng nữa thì trước tiên hãy đánh bại ta đã.”
“Nhóc con, vậy ra ngươi vẫn có thể di chuyển à? Ta đã cho người cơ hội sống, đừng có mà vứt bỏ sự hào phóng đó.”
“Ta thà vứt bỏ mạng sống của mình còn hơn là để mất đi niềm kiêu hãnh. Một khi ta đã quyết tâm bảo vệ ai đó thì ta sẽ không bao giờ từ bỏ.”Klaus chậm rãi tiến lên, cậu liên tục tăng cường sức mạnh chi Bind bằng cây quyền trượng của mình.
Quần áo cậu ta rách tả tơi, trên người có nhiều chỗ ứ bầm và trầy xước.
Tuy cả người đều là thương tích nhưng tội lại cảm thấy có đôi chút an tâm vì cậu ta không bị chảy máu nặng hay gãy xương gì cả.
Klaus nhổ ra một ít nước bọt có lẫn máu và tiếp tục nói.
“.............tất nhiên là bao gồm cả còn nhỏ với bộ mặt lòe loẹt khó ưa kia nữa.”
Cậu ta thực sự phải nói câu đó sao.
Cái nhận xét đó chẳng hợp hoàn cảnh một chút nào.
Cậu ta thực sự ghét khuôn mặt của tôi đến vậy sao?
“Vô dụng thôi, nhóc con. Ngươi không thể chọc thủng lớp giáp của ta bằng thứ phép thuật đó đâu. Thậm chí ngay cả đũa Fire Bolt của Aurelia còn không thể làm được điều đó nữa là.”
“Quái vật đừng có mà đánh giá thấp sức mạnh phép thuật của Hafan.”
“Loài người, cho dù là thuộc dòng máu nào đi chăng nữa, nhưng đều có sự ngu ngốc như nhau. Tại sao ngươi lại bảo vệ cho cho Aurelia đến tận ba lần và ngăn cản sự trả thù của ta? Ngươi còn dám trói ta lại nữa chứ. Có lẽ phải cho đến khi ngươi bị biến thành một đống thịt không rõ hình hài thì ngươi mới hiểu ra sự khoan dung của ta nhỉ!”
Zaratan nắm chặt tay và gầm lên với một tiếng khủng khiếp.
Ngay khi nó đồn sức thì cái cơ thể cứng rắn như đá và sắt thép kia bắt đầu nứt ra, những lớp cơ bắp của nó phồng lên và biến dạng.
Cứ như là lớp giáp đang không thể chịu nổi cái áp lực được sinh ra từ bên trong vậy.
Giữa những vết nứt trên vảy và mai của nó, một thứ chất lỏng đền bắt đầu tràn ra và cứng lại ngay lập tức.
Cứ như vậy con quái vật ngày càng to ra.
Có vẻ như nó đang cố lấy lại hình dáng ban đầu của nó.
Ngoại trừ phần bị Bind thì chân của Zaratan đã to hơn hơn gấp đôi.
Rồi những lá bùa chú cũng dần bị kéo dãn bởi nội lực từ bên trong.
Trận phép ma thuật dần bị bóp méo.
Phép Bind dần vị xé toạc hóa thành những hạt sáng li ti.
“Thiếu gia Klaus, phép Bind đang sụp đổ!”
“Thế này thì còn quá sớm……….khỉ thật! Nó vô dụng rồi!”
Klaus dùng pháp trượng điều khiển các lá bùa chú xoay quanh cậu ấy ở mọi góc độ.
Vô số lá bùa bám vào mặt trước Zaratan như thể muốn bảo phủ mắt nó.
“Nếu chỉ có Fire Bolt thì sẽ không có hiệu quả gì, nhưng nấu kết hợp với Grease thì sao!”
Nếu nhìn kỹ thì có một thứ gì đó giống như dầu dính trên các lá bùa chú đang bao phủ lên Zaratan.
Chắc chắn Klaus đã bí mật sử dụng các lá bùa chú để thu lấy quả cầu mỡ mà Zaratan đã né trước đó.
Klaus cầm đũa và bắn Fire Bolt về phía con quái vật đang được phủ bởi dầu mỡ.
Ngọn lửa lan rộng theo hình quạt và trùm lấy Zaratan.
Mỡ bắt lửa và bùng cháy, nó tạo ra một cột lửa cao gấp mấy lần Zaratan.
Ngọn lửa bùng lên chiếu sáng mê cung tối, nó tạo ra thứ anh sáng như ánh sáng ban ngày ban ngày.
“............chúng ta thành công rồi ư?”
Có tiếng cười sâu lắng lập tức đáp lại câu hỏi của Klaus.
“Gì chứ, nhóc con. Nói mạnh miệng như vậy, nhưng nhóc chỉ có thể làm được trò này thôi sao? Cái ngọn lửa yếu ớt đó còn chẳng thể giết nổi mấy con bọ trên người ta nữa là.”
Mặc cho ngọn lửa hung tợn không ngừng thiêu đốt trên người, Zaratan vẫn cứ thản nhiên chậm rãi bước đến chỗ chúng tôi.
Có vẻ là phép Bind đã sụp đổ hoàn toàn rồi.
Con quái vật xòe hai cánh tay rồi thong thả khép lại.
Theo sự chuyển động của cánh tay, ngọn lửa bao phủ quanh nó ngày càng nhỏ nhưng thể nó bị bàn tay đó hút vào vậy.
Đến khi Zaratan hoàn toàn chắp tay lại, ngọn lửa đã hoàn toàn biến mất.
“Khhhhhhhỉ thật! Ta cần trói nó lại…………..”
“Sẽ không có chuyện ta lại dính đòn đó lần hai đâu!”
Zaratan đã đập tan các lá bùa chúa khiến chúng không kịp hình thành trận địa, sau đó nó từ từ rút ngắn khoảng cách với chúng tôi.
Hình như là sức mạnh của nó đã tăng lên, có vẻ như sức mạnh đó tỷ lệ thuận với kích cỡ cơ thể.
Rõ ràng như thế là quá sức với Klaus.
Để ngăn Zaratan, tôi liền dùng đũa Lightning Bolt.
Khoảnh khắc tia sét bắn ra từ cây đũa hướng về phía Zaratan, một ngọn lửa giống như Fire Bolt được bắn ra từ miệng con quái vật.
Ngọn lửa và tia sét triệt tiêu lẫn nhau.
Sau khi hai hiệu ứng ma thuật biến mất, Zaratan vẫn đứng không có một chút thương tích.
“Phép thuật ư? Tại sao cơ chứ………….”
“Gì chứ…….cái kỹ năng đó, chẳng nhẽ là……………….”
“Bây giờ thì cũng đã quá muộn rồi! Ta sẽ nghiến hay ngươi đến chết!!!”
Klaus lập tức tái triển khai Protective Circle, nhưng cậu ấy đã không kịp.
Tôi định rút đũa Hold ra, nhưng lúc này thì bên phía tay có đeo găng tay của nhà giả kim của tôi lại là đũa Lightning Bolt, kể cả tôi cũng không kịp phản ứng. (5)
Một bàn chân khổng lồ to gấp mấy lần khúc gỗ ập xuống đầu chúng tôi.
Trước mắt tôi là lưng Klaus, cậu ấy đang dang hai tay ra che cho tôi.
………...Một tia sáng bất ngờ lướt qua tầm nhìn của tôi.
Từ sau lưng chúng tôi một tia sáng cực mạnh đâm thẳng vào đầu gối của Zaratan.
Nó xuyên thủng lớp vảy dày của con quái vật rồi xuyên sang bên kia.
Một lát sau từ cái lỗ mà tia sáng kia khoan vào xuất hiện một quầng sáng nhạt và rồi nó phát nổ ngay bên trong khớp của con quái vật.
Zaratan vốn đang định giẫm chân xuống, đột nhiên mất đi một chân sau liền mất thăng bằng, ngã quỵ, nó phải dùng cả hai chân trước chống lấy sàn.
“Anh! Tiểu thư Erica! Xin hãy mau thoát khỏi đó!”
“Ann, em làm tốt lắm!”
Klaus kéo tay tôi và chạy về phía lối ra của thánh đường.
Ann đang chờ sẵn với quyền trượng cầm chắc trên tay, trên trán cô bé đầy mồ hôi hột.
Đợi chúng tôi núp vào rồi Ann liền ném một cái bình về phía Zaratan.
Đó là bình Obscuring Mist
Chiếc chai thủy tinh đập vào con quái vật, vỡ tan và tỏa ra một màn sương trắng dày đặc.
Sương mù dày đặc nhanh chóng lan ra và bao phủ toàn bộ thánh đường.
“Ann, em chậm chạp quá đấy, bọn anh đã suýt chết đấy!”
“Em làm gì có kinh nghiệm chiến đấu gì đâu. Việc mà em có thể bắn trúng nó đã làm quá xuất sắc, phải không nào ?”
“Em đã tập chung lượng ma thuật quá lớn. Giảm đi một chút thì nó vẫn xuyên được mà.”
“Gưưz! Anh à, đừng có nói nhiều nữa và bắt đầu chạy đi!”
Có vẻ như chỉ có mình tôi là chả hiểu chuyện gì đang diễn ra.
Tôi thì chỉ biết dỏng tai lên nghe và chạy thục mạng.
Dù gì đi nữa, thì đây là lần đầu tôi cảm thấy kiểu anh em tuy hay cãi cọ nhưng cảm tình rất tốt với nhau.
Kiếp trước tôi là con một, còn kiếp này thì tôi và anh Eduard lại rất thân nhau và chưa từng cãi nhau bao giờ.
“Anh, ít nhất anh cũng phải nói trước kế hoạch của mình trước chứ?”
“Ế ! Cậu cũng không giải thích gì cho tiểu thư Ann à?”
“Aah, lỗi của anh. Nhưng, thực sự anh đã không có thời gian để làm điều đó…………..”
“Ít nhất anh hãy nói kiểu như ‘Hãy cứu tiểu thư Erica và cùng chạy trốn’ chứ! Khi mà anh đứng dậy và đối mặt với con quái vật đó, em đã nghĩ rằng anh bị mất trí, anh có biết không?”
“Ann, em nói hơi quá rồi đấy………….”
“Khác với em, chị đã rất lo vì thiếu gia Klaus của chúng ta lúc nào cũng hành động kiểu vây, lúc nào cũng thích tự tung tự tác một mình.”
“Hai người nghĩ như thế thất sao?”
Ann và tôi vừa chạy vừa đảo mắt sang hướng khác.
“Thiếu gia Klaus à…….lúc nào cũng đầy máu phiêu lưu mạo hiểm, và là một hịện thân của sự tự tin…………”
“Anh trai em à, một người can đảm, rất can đảm, vô cùng can đảm……..”
“Hai người………………”
Một tiếng gầm vang lên vọng phát.
Chúng tôi quay đầu lại nhìn thì thấy bức tường ngăn cách thánh đường và lối đi chính sụp xuống..
Một cái bóng khổng lồ xuất hiện trong khói bụi, xen lẫn với màn sương của Obscuring Mist.
Một con quái vật xuất hiện ra từ đó.
Dù đã mất đi một chân, Zaratan vẫn dùng ba chân còn lại để lao về phía chúng tôi.
“Nó vẫn di chuyển được sao ?!! Hai người, chạy mau lên!”
Chúng tôi chạy băng qua gian chính điện và nhảy vào một hành lang hẹp.
Chỉ nháy mắt, một tiếng va chạm lớn làm cả hành lang rung chuyển.
Cát bụi bay tứ tung khắp hành lang hẹp.
Cơ khổng lồ của Zaratan khiến không chui vào hành lang hẹp, hình như đã đâm thẳng vào tường.
Một cái gì đó rất lớn xuyên vào từ lối vào.
Chiếc móng vuốt của nó cứ như một lưỡi rìu vọt qua trước mũi của tôi.
“Uwah!?”
“Erica, lùi lại! Mau lùi vào trong đây!”
“Tiểu thư Erica, hãy núp đi, đừng để nó tóm được!”
Khi tôi còn đang hoảng loạn thì Ann và Klaus đã kéo tôi lại.
Zaratan đang khua móng vuốt theo đủ mọi hướng
Nó cào xuống sàn sàn và tường gần lối vào, cố gắng bắt lấy chúng tôi.
Có vẻ như Zaratan đã hiểu rằng chúng tôi đã ở ngoài tầm với nên nó liền rút tay ra và nhìn vào lối đi này bằng mắt.
Con mắt đó như một cái hang sâu và u tối.
“…Grưdge…grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, grưdge, ………………………………………….Aurelia hèn nhát….cả đám nhóc con kia nữa………….Ta sẽ không tha thứ cho đứa nào hết. Ta sẽ từ từ tra tấn tất cả các ngươi, rồi các ngươi sẽ phải xin ta để được chết.”
Zaratan vừa dứt lời thì nó bắt đầu dùng móng vuốt phá hủy bức tường ở lối vào. Bức tường làm từ đá kiên cố đã bị quái vật cắt nát một cách dễ dàng cứ như cắt một miếng xốp vậy.
Quả là một sức mạnh khủng khiếp.
"Hở!?"
"Á á á!?"
"Đ..đi mau! Để khi khác nói chuyện đi! Hãy tìm lối thoát trước đã!!"
Tôi nghĩ rằng lần này tôi sẽ chết .
Trước những tình huống bất ngờ đến một cách dồn đạp tôi đã thoáng nghĩ đến việc dừng lại, nhưng chẳng hiểu sao tôi vẫn tiếp tục chạy trong vô thứ.
---------------
̣(1) Cây Bách: Họ Hoàng đàn hay họ Bách (danh pháp khoa học: Cupressaceae) là một họ thực vật hạt trần phân bổ rộng khắp thế giới. Họ này bao gồm khoảng 27-30 chi với khoảng 130-140 loài.
(2) Pyrope Garnet:
+ Đá Granat/Garnet hay đá thạch lựu là một nhóm khoáng vật silicat, Tên gọi bắt nguồn từ tiếng La tinh Granatus - có nghĩa là "hạt, hột", có thể để chỉ tới quả thạch lựu (Punica granatum) vì các tinh thể của một số loại granat có hình dáng, kích thước, màu sắc tương tự như hạt của quả thạch lựu.
+ Pyrope là một thành viên của nhóm Garnet. Pyrope là thành viên duy nhất trong gia đình Garnet luôn có màu đỏ trong tự nhiên, tên của nó trong tiếng Hy Lạp của nghĩa là: lửa và mắt.
(3) Mộc dược: là một loài thực vật có hoa trong họ Burseraceae. Đây là loài cây chính cho nhựa thơm gọi là một dược. Đây là loài cây bản địa bán đảo Ả Rập và châu Phi Đây là loài cây nhiều gai và có chiều cao lên đến 4 m. Nó mọc ở độ cao giữa 250 đến 1.300 m với lượng mưa hàng năm khoảng 23 đến 30 cm. Nó mọc tốt nhất ở đất mỏng, chủ yếu khu vực có đá vôi. Tinh dầu của nó được gọi là oleoresin. Xuyên suốt dòng lịch sử, một dược đã được sử dụng làm nước hoa, hương đốt và dược phẩm.
(4) Bind: Phép trói
(5) Đoạn này khá khó hiểu, để biết rõ nó thì phải đọc đến chap khá xa, nhưng mình sẽ giả thích nó ngay ở đây: “găng tay của nhà giả kim” nó là một công cụ giảm sức giật khi dùng đũa, dễ hiểu hơn thì bạn cứ liên hệ đến súng, còn “găng tay của nhà giả kim” là báng súng hoặc các công cụ giảm độ giật khác, nếu ko có chúng thì người bắn sẽ có nguy cơ chấn thương hoặc đen thì ngỏm, việc Erica không dùng được đũa Hold là do Erica sợ độ giật của đũa. Mấy cái này sẽ đc giải thích rõ hơn về sau này, nếu mình đưa ra ở đây thì sẽ thành spoil mất.