Shinchou Yuusha: Kono Yuusha ga Ore Tueee Kuse ni Shinchou Sugiru

tính toán sai lầm của dũng giả

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chiểu theo yêu cầu của Seiya, tôi tạo cánh cổng từ trong căn chòi dẫn thẳng tới một căn nhà hoang gần dinh thự của Bunogeos. Seiya, giờ đã biến thành Bunogeos, mở cánh cửa của cổng dịch chuyển ra. Tôi cứ nghĩ cậu ấy sẽ bước vào trong cổng luôn, nhưng không, cậu ấy lấy một thứ gì đó mảnh dẻ ra từ trong túi áo. Thứ đó rời khỏi tay Seiya, trườn xuống dưới đất rồi đi qua cổng.

“Thổ xà đấy ư?”

“Ừ. Đấy là một con Automatic Naga chuyên dụng cho trinh sát. Mắt của con rắn cũng là mắt của tôi.”

Seiya nhắm mắt lại rồi giữ yên lặng một hồi.

“Rồi. Tôi xác nhận rằng không có một con thú nhân nào xung quanh cả. Đi thôi.”

Sau khi đảm bảo an toàn, chúng ta cuối cùng cũng đi qua cổng.

__

Sau khi cánh cổng đóng lại, Seiya nhìn qua ô cửa sổ của một căn phòng tối lờ mờ. Cậu ấy nhắc đi nhắc lại nguyên tắc ứng xử.

“Rista. Từ giờ không được dùng tiếng người. Hiểu không?”

Tôi gật gù đáp lại ‘guru’.

Seiya dạo này siêu siêu thận trọng luôn. Seiya mở tung cách cửa rồi bắt đầu thong thả long rong trên đường phố thị trấn Galvano. Cậu ấy cũng bước đi thật im lặng giống như Bunogeos vậy. Tôi cũng cố hết sức để di chuyển cho thật giống một người cá và lẽo đẽo bám sát Seiya.

Cuối cùng thì cũng có hai con thú nhân khuyển tộc nhận ra Seiya và tôi, rồi chạy lại.

“Lã… lãnh chúa Bunogeos! Nãy giờ đại ca đi đâu vậy!”

… Sẽ ổn thôi nhỉ? Mong rằng chúng sẽ không bao giờ nhận ra chân diện của chúng tôi…!

Tim tôi thình thịch đập cực điên loạn. Ấy thế mà không có chút bối rối nào từ phía Seiya.

“Ừ. Tao giết được thằng dũng giả rồi, nhưng tao cũng bị thương chút. Nãy giờ tao phải ngồi nghỉ ngơi chăm sóc đấy.”

Cậu ấy nói với giọng nặng nhọc chậm rãi. Nghe khá là cộc cằn. Khi tôi nhìn kĩ thì tôi nhận có rất nhiều vết bầm khắp cơ thể của Seiya-Bunogeos. Máu chảy thành dòng từ mắt trái nơi mà Cursed Sphere được cất giấu. Thật kì lạ. Trông thực sự giống hệt như thể vừa diễn ra một trận chiến với dũng giả vậy. Nhưng trên thực tế thì đó chỉ là Seiya mà thôi.

Hai thú nhân tiếp tục trò chuyện với Seiya mà không chút mảy may nghi ngờ.

“Thế, Đại Vương Grand Lion vẫn chưa tới thị trấn sao?”

“Vâng, ngài ấy vẫn chưa tới ạ.”

“Được rồi. Thế, tao phải đi chuẩn bị đón tiếp thật chu đáo để diện kiến Đại Vương Grand Lion. Này, tụi mày. Nói với Đại Vương là hãy tới dinh thự của tao ngay khi chúng mày thấy ngài ấy.”

Hai con thú nhân cúi thấp đầu xuống rồi đồng thanh, ‘Tuân lệnh’. Seiya lại rảo bước đi. Tôi giả vờ như người phục dịch Bunogeos và nhanh chóng bám theo.

… Ồ. Chúng không hề nhận ra chân diện của chúng ta. Thuật biến hình quả là một kĩ năng tuyệt vời!

__

Chúng tôi có gặp một số thú nhân dọc đường. Tuy nhiên, không một kẻ nào nhận ra được sự cải trang của chúng tôi. Sớm thôi, chúng tôi cũng tới được dinh thự của Bunogeos. Sau khi khám xét toàn bộ dinh thự, Seiya nhắm mắt lại ở giữa sảnh chính. Có lẽ, cậu ấy đang sử dụng một trong số những thổ xà để khám xét khu vực xung quanh.

Sau giây lát, Seiya tiến lại gần tôi rồi thì thầm vào tai.

“Được rồi. Có thể nói chuyện được rồi miễn là chúng ta thì thầm thôi.”

Tôi nhún vai.

Tình hình khá suôn sẻ, chỉ có mình chúng tôi đang thầm thì với nhau. Tuy nhiên, nó vẫn là một cuộc đối thoại giữa một con quỷ mặt lợn và một con quỷ đầu cá. Không chút lãng mạn nào ở đây cả…

“Xem ra chúng ta vẫn còn thời gian trước khi Grand Lion tới thị trấn. Tôi sẽ đặt sẵn thổ xà xung quanh dinh thự. Chúng sẽ tấn công bất cứ khi nào cần… Rista. Cô nên dọn dẹp căn phòng một chút đi. Nhưng không được dọn sạch quá. Phải để lại một chút dấu vết của cuộc chiến.”

Tôi dọn dẹp lại căn phòng trong khi Seiya đi ra ngoài. Sau thoáng lát, Seiya quay trở về với một cặp nam nữ trẻ tuổi bị xích lại. Seiya-Bunogeos xích hai người đang khiếp đảm đó vào góc phòng như thể bọn họ là thú nuôi vậy.

Cậu… cậu ấy còn mang cả nô lệ ra à! Có cần thiết phải chuẩn bị đến mức này đâu…!

“Rista. Những nô lệ này là… Không, khoan đã…”

Seiya bỗng dưng khựng lại. Cậu ấy liếc nhìn tôi rồi lặng lẽ gật đầu.

…Kh… không thể nào…! Hắn… hắn tới rồi sao…! Grand Lion…!

Có thể khẳng định chắc chắn rằng các thú nhân kia không hề nhận ra chân diện của chúng tôi. Tuy nhiên, vì lý do nào đó, nhịp tim thình thịch của tôi không chịu chậm lại. Bản năng của một nữ thần đang réo lên cảnh báo.

Sớm thôi, tôi nghe thấy một âm thanh ầm vang, rúng chuyển màng nhĩ. Nghe như thể vó ngựa đạp thật uy lực. Phía bên kia ô cửa sổ nát vụn, tôi thấy một con mãnh thú khổng lồ chẫm chệ trên một cỗ xe được kéo bởi hai con rồng.

Đằng sau là hai quái vật đầu dê cầm lái. Mãnh thú bệ vệ ngồi trên chiếc ghế tựa thích hợp để nghỉ ngơi. Con mãnh thú đó có một cái đầu sư tử với bộ bờm dài vàng óng phấp phới trong gió. Cơ thể hắn trông cường tráng, cứng cáp, bao bọc lấy trong một bộ giáp đen xì. Tôi không thấy một thanh kiếm nào, nhưng hắn trang bị đầy đủ những móng vuốt đen trên cả hai bàn tay. Trông như những lưỡi dao sắc bén vậy. Hình như một bên tay hắn đang cầm một cánh tay người cháy đen. Hắn đưa nó lên miệng.

Hắn đang nhai nghiền một cánh tay người đấy ư…! Vậy ra Thú Vương Grand Lion là đây…!

Dù hắn đang ở rất xa, nhưng tôi vẫn thấy sự đe dọa tột cùng. Hắn tỏa ra hắc khí mạnh hơn bất kỳ kẻ thù nào tôi từng thấy ở Ixphoria cho tới giờ.

Seiya-Bunogeos, người đang đứng cạnh tôi quan sát cùng một cảnh tượng lại, bỗng dưng…

“Đệch…!”

Đột nhiên, tôi nghe thấy một giọng nói run lẩy bẩy.

“Cái… cái chỉ số này là thế… thế quái nào…!”

Hiển nhiên, Seiya đang quan sát chỉ số của Grand Lion. Kể cả thế, chỉ số của Grand Lion khủng khiếp đến độ ngay cả Seiya cũng phải ngỡ ngàng ư?

Tôi cũng kích hoạt thiên lý nhãn nốt, và khi tôi nhìn vào thông số của Grand Lion.

__

Mãnh Thú Đại Vương – Grand Lion

Cấp độ - 99 (MAX)

HP - 1200044

MP - 0

Công lực - 856121

Phòng thủ - 819637

Nhanh nhẹn - 807711

Ma pháp - 58754

Tiềm năng – 999 (MAX)

Kháng – Lửa, Nước, Sấm Sét, Băng, Đất, Ánh Sáng, Bóng Tối, Độc, Tê Liệt, Lời Nguyền, Nhất Kích Tất Sát, Bùa Mê Ngủ, Trạng Thái Đặc Biệt.

Kĩ năng đặc biệt – Sự phù hộ của Ác Thần (Lv.MAX),

Kĩ năng – Móng vuốt đen tuyền

Nhân cách – Tàn ác

___

Công lực… vượt cả 850,000…!? Thứ quái gì trên đời này lại…!!

Tôi lắc vai Seiya-Bunogeos với đôi tay run rẩy.

“Không thể thế được!! Vô lý!! Kĩ năng ngụy trang à!! Chỉ là giả thôi đúng không!? Hắn chỉ đang cho chúng ta xem chỉ số giả với kĩ năng ngụy trang thôi đúng không!?”

“Đừng có gào lên. Những gì cô vừa thấy, không nghi ngờ gì, là chỉ số thực sự của kẻ thù.”

“Nhưng!! Tại sao công lực và phòng thủ còn vượt qua cả chỉ số của Quỷ Vương Artemaeus!?”

“Bình tĩnh. Theo như kế hoạch ban đầu, chúng ta chỉ cần vượt qua được kì thanh tra của Grand Lion thôi. Chỉ thế và không gì nữa.”

Sau đó, cậu ấy quay sang nhìn tôi với ánh mắt lạnh cóng.

“Tôi không có thời gian giải thích cặn kẽ đâu. Sao cũng được, từ giờ cứ giữ im lặng không cần biết chuyện gì xảy ra. Nghe thấy tôi nói gì không? Không cần biết chuyện gì xảy ra. Chúng ta sẽ chết nếu cô không im cái mồm lại.”

“T... tô... tôi hiểu rồi...”

Tôi biết chứ, nhưng não tôi thì đang hoảng lên rồi nè!! Một kẻ thuộc hạ với chỉ số còn vượt qua cả Quỷ Vương sao... Chẳng phải nó bất thường lắm sao!?

Tôi không thể ngừng run lên. Tôi nghe được những tiếng bước chân đang tiến lại gần cánh cửa.

Tôi không thể kiểm soát nổi tâm trạng hoảng loạn, và rồi, cánh cửa chậm rãi mở ra... Thú Vương Grand Lion phô trương sự oai vệ của hắn.

“…Nơi ở của ngươi hơi tàn tạ nhỉ. Này, có phải thằng dũng giả đã tới nhà ngươi không?”

Hắn lẩm bẩm sau khi nhìn quanh căn phòng. Đấy là một chất giọng trầm nặng và dũng mãnh vang vọng trong ruột gan tôi.

Sau khi nhìn vào Seiya-Bunogeos, Grand Lion đánh mắt liếc nhìn tôi. Hắn chằm chằm nhìn vào mắt tôi trong một thoáng, sau đó lại đưa mắt về phía Seiya-Bunogeos lần nữa. Không có gì lạ khi Bunogeos, lãnh chúa của thị trấn này, có thuộc hạ thân cận của riêng mình.

“Bunogeos. Ngươi bị thương à. Có làm sao không?”

“Dạ. Bằng… bằng cách nào đó thì em đã xử được thằng dũng… dũng giả chó chết đó rồi, nhưng mà,… thằng khốn đó cũng mạnh phết…”

“Ngươi xử được hắn rồi hả. Mà, không lý nào ngươi lại thua trước một con người phàm tục đâu nhỉ?”

Đúng lúc đó, Seiya-Bunogeos bất chợt tựa người vào tường. Cậu ấy thốt lên nặng nhọc.

“Này, này. Ngươi có ổn không đấy?”

“Hự. Khụt khịt. Vâng, cũng tạm.”

“Xem chừng trận chiến cũng dữ dội nhỉ. Ta biết thương tích của ngươi không có nhẹ nhàng gì, nhưng ta vẫn cần phải tiếp tục cuộc thanh tra. Mà, không phải lo. Ta sẽ làm nhanh thôi.”

… Tôi thấy khá ấn tượng bởi kĩ năng thủ vai của Seiya.

Tuyệt! Sẽ khó phát hiện các khác biệt nho nhỏ nếu cậu ấy giả vờ như mình bị trọng thương thật! Kể cả kẻ thù có nhận thấy chút hành vi bất thường thì vẫn có thể bị đánh lừa khi nghĩ cậu bị thương.

“Và, mục đích của cuộc thanh tra này là...”

Grand Lion quyết định tới kiểm tra Galvano hai ngày hôm trước. Chính là lúc mà Seiya vẫn đang ám sát các thú nhân với Burst Air. Nói cách khác, dựa theo cuộc đối thoại đó, mọi thứ đã được quyết định rằng Grand Lion sẽ tới đây hỗ trợ Bunogeos. Kế hoạch là để chung tay tiêu diệt dũng giả. Tuy nhiên, Bunogeos đã ‘tiêu diệt’ được dũng giả rồi. Vậy thế mục đích của cuộc thanh tra này là...?

Sống lưng tôi đông cứng lại khi nghe những lời mà Grand Lion nói.

“Để ta nói cho rõ. Trọng tâm của cuộc thanh tra này là ngươi, Bunogeos. Ta tới đây để xác nhận rằng ngươi vẫn là ngươi.”

H... hắn... hắn vừa nói gì cơ...!?

“Ác thần tóc vằn đã nói với ta rằng, ‘có khả năng là dũng giả đã đánh bại được Bunogeos và biến hình thành cậu ta’.”

Lại... lại là Ác thần tóc vằn sao!! Mà... tình hình tệ rồi!! Cực kỳ tệ rồi!! Chiến lược của chúng ta đã bị kẻ thù tiên đoán trước!!

Chúng ta sẽ chết mất...!!

Kẻ thù đã tiên liệu được nước đi của chúng ta rồi!! Mọi thứ sẽ thành muối đổ bể hết!!

Rồi Grand Lion tiếp tục nói về cuộc thanh tra của hắn...

“Thông cảm, nhưng ta sẽ phải thẩm vấn ngươi với hai ba câu gì đó. Nếu ta chắc chắn được rằng ngươi là Bunogeos thật thì ta sẽ quay về.”

Grand Lion chậm rãi tiếp cận Seiya rồi nhìn chằm chằm vào cậu.

Bọn họ đứng rất gần đến độ hơi thở cũng phả vào nhau... Cả hai đều im lặng. Mười giây tĩnh lặng tưởng chừng như dài vô cùng với tôi.

“Mùi, khí chất, chỉ số... Không có nhầm lẫn gì ngươi là Bunogeos rồi.”

“Đương… đương nhiên em là Bunogeos rồi.”

Grand Lion hỏi thêm câu nữa sau khi Seiya-Bunogeos bật cười ấp úng.

“Chuyện gì xảy ra với cái xác của thằng dũng giả mà ngươi đánh bại rồi?”

“Em muốn bắt sống hắn. Nhưng mà đến cuối thì cơ thể hắn vỡ tan ra thành nhiều mảnh vụn.”

“Hắn cũng là một đối thủ đáng gờm đấy nhỉ. Đành vậy thôi. Tuy nhiên... ngươi có đang nói thật với ta không? Ngươi không ăn thịt hắn đấy chứ?”

“Kh... không đời nào. Ủn... ỉn...”

“Được rồi. Câu tiếp theo. Có một cuộc đối thoại giữa chúng ta qua pha lê liên lạc mới gần đây... Ngươi nhớ không? Ta muốn nghe câu trả lời cho câu hỏi của ta.”

“Dạ, vâng? Câu trả lời ạ?”

“Ta hỏi ngươi rồi đấy. Cái ‘số liệu chính xác’ ấy. Ngươi đáng ra phải trả lời cho ta số liệu chính xác chứ, đúng không nào?”

Grand Lion trừng trừng nhìn Seiya với ánh mắt gây ám ảnh! Tuy nhiên, mình thấy đôi chút an tâm rồi! Con số mà Grand Lion nhắc tới... chính là ‘tổng số thú nhân bị giết bởi dũng giả’! Mình có nghe được đoạn này lúc trốn dưới dinh thự của Bunogeos! Chúng ta có nghe lén cuộc đối thoại của hắn để thu thập thông tin mà! Vậy ra, cuộc đời chuột chũi khổ cực đó cũng có ích thật! Tất cả là vì khoảnh khắc này! Cậu ấy đã nghĩ về việc biến thành Bunogeos trước cả khi đánh bại hắn... Đúng như mong đợi về Seiya! Cậu ấy không bỏ lỡ gì cả!

“Này. Sao thế? Ngươi bảo rằng sẽ kiểm xét lại tình hình mà đúng không?”

“Vâ... vâng...”

“Nói ta nghe, Bunogeos.”

Grand Lion nhìn cậu với ánh mắt ngờ vực. Tôi trở nên khá là bồn chồn và nôn nóng với sự trì hoãn câu trả lời của cậu ấy.

Cậu… cậu bị làm sao vậy, Seiya!? Chẳng lẽ cậu lại quên được số liệu chính xác vì bầu không khí căng thẳng này!? Cậu đã tiêu diệt được đúng 300 thú nhân mà!! Sự nghi ngờ của đối phương sẽ vơi đi nếu cậu đọc chính xác con số đó mà!!

“Sao ngươi không thể nói ta nghe vậy? Này!”

“À… rằng… thì là…”

Mồ hôi nhễ nhãi đổ trên mặt Seiya-Bunogeos! Giữa tình cảnh nước sôi lửa bỏng, hắc khí hung bạo tỏa ra từ khắp cơ thể Grand Lion!

“Nói ta nghe… thằng khốn khiếp… ngươi mà không nói được… ta sẽ giết ngươi…!”

Hả, hả, hả!? Tạ… tại sao!? Tại sao cậu ấy lại không trả lời hắn!?

Nhịp thở của tôi rối tung lên trước áp lực căng thẳng hoảng loạn! Tuy nhiên…

“… Thôi được rồi. Ta cũng ghét cái tật hay quên của ngươi.”

Vào khoảnh khắc mà trông như thể hắn chuẩn bị lao lên đằng đằng sát khí, Grand Lion thả lỏng khuôn mặt hung tợn của mình và trở nên bình tĩnh hơn như trước.

Hả…! Chuyện… chuyện gì vừa xảy ra thế…?

“Xem ra đúng là ngươi rồi, Bunogeos.”

“Em… em xin lỗi ạ…”

M… mình hiểu rồi!! Cậu ấy biết tính cách thật của Bunogeos!! Thảo nào, cậu ấy không đáp lại câu trả lời rồi giả vờ như mình không biết chính xác số thương vong vậy!! Ho… Hoàn hảo!! Quá hoàn hảo!!

“Mà… Xem ra chẳng có chút nghi ngờ gì việc ngươi đúng vẫn là ngươi rồi…”

“Dĩ… dĩ nhiên. Trước giờ em vẫn là chính mình mà.”

“Ừ. Tuy nhiên, đấy vẫn là những gì tóc vằn nhắc ta. Pha lê quan sát có cho thấy chút ồn ào nhiễu loạn vài hôm trước. Có thể đấy là do thằng dũng giả.”

Vài hôm trước… Là từ lúc mà Seiya lại trở nên thận trọng như trước! Thế tức là, Seiya đã lường trước việc kẻ thù sẽ theo dõi cậu, và với việc sử dụng kĩ năng ngụy trang thì cậu ấy đã làm nhiễu được pha lê quan sát? Kể cả… kể cả thế thì…!

“Tiếng ồn vẫn chưa tiêu biến đi hết. Dựa theo lời của tóc vằn thì dũng giả vẫn còn sống và vẫn đang tiếp tục cản trở chúng ta... Cảm chừng như có khả năng hắn chỉ đang lừa chúng ta thôi. Thế nên, mới có lý do xác đáng khiến Ác thần tóc vằn nói rằng ‘dũng giả đã theo dõi và nghiên cứu đối phương rồi thành công trong việc cải trang thành Bunogeos’.”

Nói rồi, Grand Lion đấm sầm xuống mặt bàn. Cái bàn đã vỡ vụn ra không sót lại gì chỉ trong nháy mắt với uy lực khủng khiếp của hắn.

“Cái thứ tóc vằn khốn khiếp! Làm khó ta thế này! Ta điên lên rồi đấy! Ta sẽ kết thúc cuộc thanh tra này ngay bây giờ! Có một cách dễ hơn để tìm ra sự thật! Đúng! Một phương pháp đơn giản để phân biệt người và quái thú!”

Grand Lion chỉ tay vào nữ nô lệ đang run rẩy trong góc phòng.

“Bunogeos. Đây là thử thách cuối cùng của buổi thẩm tra này. Con đàn bà kia... hãy giết nó!”

Người phụ nữ bắt đầu òa khóc khi nghe những lời kinh hãi đó. Seiya-Bunogeos cũng run rẩy đáp lại khi nghe được mệnh lệnh đó.

“Có... có sao không ạ? Giết người bị cấm ở trong thị trấn này mà.”

“Hôm nay là ngoại lệ. Giết nó.”

Tôi toát mồ hôi đầm đìa.

Không... không... không thể nào!! Không đời nào cậu ấy sẽ lại giết một con người được!! Seiya-Bunogeos đã đem những nô lệ tới đây để cải trang cho thật mà!! Nhưng, mọi thứ xảy tới chóng vánh quá!! Những người nô lệ lắc đầu lia lịa, trông hoàn toàn hoảng sợ!!

“Ngươi có thể giết con đàn bà. Ngươi sẽ làm được không chút vấn đề gì vì ngươi không phải dũng giả mà.”

Grand Lion đặt tay lên vai Seiya-Bunogeos. Và rồi...

“À... À vâng. Đành... đành vậy thôi nhỉ...”

Seiya-Bunogeos với lấy cái rìu ở trên lưng.

... Cái rìu đó đâu phải một cái rìu! Nó là một thanh kiếm bạch kim với thuật biến hình! Không có cách thoát khỏi tình huống này rồi! Có lẽ cậu ấy sẽ làm như thể chuẩn bị giết nô lệ kia tới nơi rồi, sau đó, bất ngờ tấn công Grand Lion! Rồi thì, sau đấy, tìm một cách để làm sao đó có thể thoát khỏi nơi này...

Tuy nhiên! Dự đoán của tôi lại trật lất! Seiya-Bunogeos tiếp cận nữ nô lệ, vung cây rìu xuống vào người phụ nữ mà không nói lấy một lời! Đòn đánh uy lực đến mức mặt sàn vỡ vụn ra cùng với người phụ nữ! Để lại hẳn một cái hố lớn trên mặt đất luôn!

Tôi hoàn toàn hóa đá trước cảnh tượng không thể tin nổi vừa diễn ra ngay trước mắt mình.

...Khô... không thể nào...!! Seiya... vừa giết một nô lệ... giết một con ngươi ư...!?

Seiya-Bunogeos bình thản thốt lên.

“Mình thực sự đã muốn được ăn con đàn bà này mà. Ấy chết! Em xin lỗi, Đại Vương đừng nghiêm túc quá! Em chỉ, khụt khịt, đùa thôi!”

“Được rồi. Cuối cùng hành động và tính cách của ngươi cũng ăn khớp rồi, Bunogeos.”

Hai người họ cười nói vui vẻ với nhau. Nhưng, tôi sao mà không run được.

Không... không đời nào Seiya lại trở thành một kẻ giết người!! Chắc cậu ấy thực ra không giết người đó đâu!! Chỉ là diễn thôi!! Hẳn cậu ấy đã chuẩn bị gì đó để vượt qua thử thách này!! Nhưng mà... nhưng mà...!!

Khoảnh khắc mà cậu ấy tấn công nữ nô lệ, xác thịt của cô ấy văng tung tóe ngay trước mắt mình mà. Mình vẫn có thể nhìn thấy tứ chi của cô ta. Chúng đã bị đánh nát vụn ra và đang sắp chìm xuống cát lún dưới hố tới nơi rồi...

Mặc cho nhiệm vụ của mình, tôi chậm rãi tiếp lại gần Seiya từ đằng sau.

“Se... Seiya...”

Ngay khi tôi gọi tên cậu ấy, Seiya-Bunogeos ngoảnh mặt lại nhìn, rồi tóm chặt lấy cánh tay tôi, mắt mở to thấy rõ.

Seiya thì thầm với tôi với khuôn mặt đáng sợ, “Câm ngay! Im mồm!”.

Grand Lion nhìn tôi với vẻ mặt đa nghi.

“Này. Con cá này là đứa quái nào đây?”

“À… vâng. Thằng này là thuộc hạ của em, chuyên trông coi đồ đạc tư gia của em ạ.”

“Nó vừa nói gì với ngươi phải không?”

Grand Lion định áp sát tôi, tuy nhiên dọc đường thì hắn nhau mặt lại rồi lắc đầu.

“Eo ơi. Mùi cá tanh thật kinh tởm.”

Tôi gãi đầu rồi đáp lại với tiếng cá.

“Guru… guru, guru…”

“Phiền thật. Ta chẳng hiểu nổi tại sao chúng ta lại đẻ ra mấy cái tộc quái vật người cá. Ta chẳng bao giờ hiểu nổi chúng nói gì.”

Grand Lion quay sang nhìn Seiya-Bunogeos.

“Thứ lỗi cho ta vì ép ngươi phải làm vậy dù đang bị trọng thương. Buổi thẩm tra của ta tới đây thôi. Ta quay về Tarmine đây.”

…Sau khi hỏi Seiya-Bunogeos hai hay ba câu thẩm vấn gì đó, Grand Lion cũng quay lại cỗ xe của mình. Seiya-Bunogeos cúi đầu xuống kính cẩn tạm biệt. Tôi cũng cúi người để làm theo.

Cuối cùng thì, cánh cửa phòng cũng cọt kẹt đóng lại. Sau khi tôi ngẩng đầu lên thì Thú Vương Grand Lion không còn ở trong căn phòng này nữa.

__

Tôi định nói chuyện với Seiya. Tuy nhiên, cậu ấy chỉ lắc đầu rồi nhắm mắt lại. Tôi cũng im miệng khi nhận ra rằng đây chưa phải lúc thích hợp để trò chuyện. Seiya cuối cùng cũng gật đầu. Hẳn cậu ấy đã sử dụng Automatic Naga để kiểm tra liệu Grand Lion đã thực sự rời đo chưa.

“Nè, nè, Seiya!! Ông… ông thực sự đã giết… bà nô lệ đó hả…?”

Tôi rặn hết can đảm để hỏi cậu ấy câu đó. Nghe thấy vậy, Seiya-Bunogeos tóm chặt lấy ngực tôi.

“Hức!?”

Cùng lúc đấy, ánh sáng rực rỡ tỏa ra từ người chúng tôi. Dung mạo của Seiya và tôi đã quay thay đổi và chúng tôi biến lại vê nguyên dạng. Và, ngay lúc này đây… dũng giả đang lườm tôi với ánh mắt sắc bén điên cuồng như một con diều hâu đáng sợ.

“Tôi đã bảo cô phải im cái mồm lại bất kể chuyện gì xảy ra cơ mà.”

“Nhưng… nhưng mà…!”

“Grand Lion không nghi ngờ cô chỉ vì cô ăn may thôi đấy. Chúng ta có thể đã lãnh phải tai họa không thể cứu vãn được nếu hắn quyết định thẩm vấn cô.”

Sau đó, Seiya tẩn tôi một trận nhừ tử. Tôi ngã dập mông xuống sàn.

“Như… nhưng mà! Se… Seiya, thì ông… nữ nô lệ kia…!”

Seiya tiến lại gần nam nô lệ, người đang run rẩy trong góc phòng rồi đưa tay ra.

“Hể…!”

Sau khi ánh sáng tan biến, người đó đã biến thành một con rối làm từ đất cát.

“Những nô lệ này là một sự kết hợp của thổ ma pháp và thuật biến hình. Tôi tính là Grand Lion sẽ nghi ngờ tôi. Có khả năng hắn sẽ yêu cầu tôi giết những nô lệ. Do đó nên tôi mới đặt hai con rối làm từ đất ở đây để phòng hờ.”

“Tôi… tôi làm gì có biết ông cũng làm được cả những thứ như thế nữa…!”

“Ngoài những cử động đơn giản ra, tôi đã thiết lập cho những con rối này nói một vài từ. Thêm vào đó, tôi cũng sử dụng kĩ năng ngụy trang để tạo ra chỉ số con người bình thường. Ngoài ra, tôi cũng cũng đã kích hoạt kĩ năng đó lên cả hai chúng ta.”

“Ông tính hết mọi chuyện rồi à…!”

“Dĩ nhiên. Ấy vậy mà, không cần biết tôi chuẩn bị kĩ lưỡng đến nhường nào, cô vẫn luôn cả gan phá hoại hết tất cả.”

“Tôi… tôi xin lỗi mà…”

Sau lời xin lỗi của tôi, Seiya tiếp tục nói.

“Tôi dự trù rằng một kẻ thù, với chỉ số tương đối gần ngang với sức mạnh của Quỷ Vương, sẽ tồn tại. Chỉ là phỏng đoán thôi. Nhưng trung thực thì tôi không thể ngờ được lại một kẻ thù với chỉ số vượt qua cả Quỷ Vương sẽ lại xuất hiện sớm thế này trong công cuộc giải cứu thế giới. Chúng ta sẽ phải có một số thay đổi kế hoạch đáng kể cho sau này…”

Khá bất thường thì Seiya lại nói cậu ấy chỉ có ‘phỏng đoán’ thôi, và rằng đến cuối cậu ấy lại đoán sai. Giọng cậu ấy nghe thật nghiêm túc và trầm trọng.

Tuy nhiên, sự sầu não của Seiya cũng chính xác không thể chối được. Không chỉ mỗi sự xuất hiện của một kẻ thù với chỉ số không thể ngờ nổi, chính tôi cũng suýt nữa phá hỏng hết tất cả những gì Seiya đã cẩn thận chuẩn bị. Grand Lion có thể đã làm cỏ cả hai chúng tôi rồi nếu hắn phát hiện được thực ra tôi là ai…

Tôi cảm thấy một bầu không khí nặng nhọc không thể chịu nổi đang bao trùm chúng tôi.

Truyện Chữ Hay