“Đây không phải là… một giấc mơ…?” Tôi lẩm bẩm một mình trong phòng trong khi hết sức sửng sốt. Tôi ngay lập tức quyết định nói với Seiya, thế nên tôi đi đến phòng khách nhưng Uno là người duy nhất đang ngồi trên ghế sofa.
"Này, Uno. Seiya đâu rồi?"
"Ngài ấy đã không xuống nhà kể từ lúc đi nghỉ ngơi rồi, nên tôi đoán ngài ấy vẫn còn đang ngủ đấy."
"Thật là lạ."
Seiya nói rằng cậu ấy chỉ định chợp mắt chút thôi, nhưng đã hàng tiếng đồng hồ rồi mà vẫn chưa ra khỏi phòng nữa. Trong sự lo lắng, tôi gõ cửa phòng cậu ấy nhưng không thấy hồi âm nên tôi từ từ mở cửa phòng và thấy Seiya đang ngủ say. Ôi, thật dễ thương, tôi thầm nghĩ vậy khi bước đến giường của cậu ta… rồi đột nhiên một con kỳ nhông lửa lao ra từ dưới giường, cắn ngón tay và đốt cháy tôi! Tôi rút lại những gì đã nói về việc cậu ta dễ thương!
Khi quay lại phòng khách với tâm trạng tồi tệ, tôi thấy Rosalie đang ngồi trên ghế sofa. Thật khó để nhìn vào cánh tay của cô ấy với băng quấn quanh những gì còn sót lại của nó, nhưng có vẻ như cô ấy cũng không quan tâm lắm. Tôi bắt đầu trò chuyện với cô ấy trong khi chúng tôi nhâm nhi đồ ăn nhẹ mà Uno mang đến.
"Dù sao thì, tôi hiểu rằng cậu ấy đã cố gắng đánh lạc hướng, nhưng tạo ra nhiều Automatic Phoenixes đã làm cậu ta kiệt sức. Như thể đang xem một đàn chim khổng lồ đang di cư vậy."
"Nhưng nhờ vậy chúng ta đã có thể trốn thoát an toàn. Sức mạnh trở nên vô hình cũng đã cứu chúng ta nữa. Có lẽ cả đám đã bị giết khi Long Vương đột nhiên xuất hiện nếu chúng ta không làm chủ được chiêu thức đó. Thành thật mà nói, tôi không tin rằng việc tập luyện là cần thiết vì chúng ta chỉ đơn giản là đi thu thập thông tin, nhưng mọi thứ đã diễn ra đúng như những gì Anh hùng dự đoán."
"Ừm, tôi đoán là…"
Vẻ mặt của Rosalie trở nên mê mẩn.
"Mỗi đường đi nước bước của Anh hùng đều là một hành động đúng đắn."
Tôi bắt đầu lo lắng, thế nên tôi quyết định hỏi cô ấy về những gì đang làm tôi phiền muội.
"Rosalie, hãy thành thật với tôi. Cô cảm thấy như thế nào về Seiya?"
"T-Tôi...!"
"Hãy nói thật cho tôi biết đi."
Sau một lúc im lặng, mặt Rosalie đỏ bừng khi hét lên:
"Tôi yêu anh ấy!"
"T-tôi biết mà! Nhưng ý cô là cô yêu cậu ấy như một người chiến hữu và cô kính trọng cậu ấy, phải không?"
"Không! Tôi muốn cùng anh ấy khỏa thân trên giường và được anh ấy quất liên tọi!"
"Cô không có yêu cậu ấy! Cô chỉ muốn làm tình với cậu ta mà thôi! Và cái quái gì vậy?! Cô miêu tả sinh động quá đấy!"
Sau khi trút bỏ những cảm xúc dồn nén của mình, Rosalie tiếp tục:
"Tôi biết một người phụ nữ như tôi thậm chí không có cả cơ hội với anh ấy, nhưng chỉ cần tập luyện và phiêu lưu cùng nhau thôi là đã đủ đối với tôi rồi."
Có vẻ như cô ấy đang cố thuyết phục bản thân về điều đó. Seiya không chỉ không coi Rosalie là người trong mộng mà còn không cả coi cô là con người. Dù có chuyện gì xảy ra đi chăng nữa thì chắc chắn là chuyện tình của cô ấy sẽ không có một kết thúc có hậu. Tôi cần chắc chắn rằng cô ấy không hy vọng nhiều vào nó.
"Bất kể thế nào thì Seiya hoàn toàn không có hứng thú với các mối quan hệ hay yêu đương. Tất cả những gì Anh hùng đang nghĩ đến là giải cứu thế giới."
"Vậy à… Ugh…! Tôi đã mơ mộng quá rồi… Haizz… Thật tệ mà. Tsk!"
"Rosalie!?"
"O-Oh, không có gì! Tất nhiên rồi, Anh hùng làm như vậy là lẽ đương nhiên! Tôi bị sao thế này! Tôi thật đáng xấu hổ mà!"
Rosalie tự tát vào má mình vài cái để thức tỉnh bản thân.
"À mà Long Vương đã nói điều gì đó cần để tâm! Hắn nói rằng những con quỷ đã ở trên bờ vực tuyệt chủng! Có vẻ như cuộc xâm lược của long nhân đang được đẩy mạnh! Chúng ta phải ngăn chặn chúng trước khi quá muộn!"
"P-Phải,
ngày mai hãy hỏi Seiya chúng ta nên làm gì."
Sau đó, tôi để Rosalie lại trong phòng khách và về phòng nghỉ qua đêm.
*****
Sáng sớm ngày hôm sau, tôi đột nhiên bị đánh thức bởi tiếng đập cửa ầm ầm.
"Rista, cô định ngủ đến bao giờ? Dậy mau và đến phòng khách ngay."
"Oh, được rồi. Xin lỗi. Tôi sẽ tới đó ngay."
Dụi đôi mắt ngái ngủ của mình, tôi bắt đầu đi đến phòng khách trong khi từ từ tỉnh dậy trên đường đi.
C-Có vấn đề gì với tên này thế?! Cậu ấy là người đã nói rằng mình phải chợp mắt và cuối cùng đã ngủ cả đêm! Ông có thể ích kỷ đến mức nào chứ?!
Rosalie và Cerceus đã ngồi sẵn trên ghế sofa trong phòng khách, nhưng Cerceus chỉ đang thư giãn mà không có bất kỳ đồ đạc sắp sẵn nào cho chuyến đi. Seiya giục tôi ngồi xuống.
"Này, ừm…? Không phải chúng ta sẽ trở lại Gaeabrande sao?"
"Chưa được. Chúng ta sẽ ở lại Underworld thêm một thời gian nữa."
"Nhưng Seiya, Mash nói rằng đám quỷ đang trên bờ vực tuyệt chủng. Điều đó không liên quan đến ông ư?"
"Tôi biết là chúng bị thế rồi. Nếu Paradura có thể phá vỡ kết giới của Iglu, thì cũng có thể lũ rồng đã vây quanh thị trấn để chúng có thể đánh chiếm bất cứ lúc nào. Chaos Machina và Eraser có lẽ đã bị chúng giết sau khi
bị chúng ta đuổi ra ngoài."
Thì ra cậu ta đã biết điều đó, thế mà vẫn đuổi lũ quỷ ra khỏi thị trấn ư?! T-thật độc ác!
"Có chuyện gì vậy, Rista? Đừng nói với tôi rằng cô thậm chí còn quan tâm đến mạng sống của những con quỷ ảo ảnh đó."
"K-không, tôi không có. Nhưng tôi không biết liệu người dân ở Iglu có ổn không."
“Haizz…”
Tôi biết rồi. Tôi hiểu rồi. Người dân thị trấn cũng là ảo ảnh nữa!
"Họ đã sống sót qua nhiều năm nhờ vào kết giới, mặc cho lũ long nhân biết họ đang ở đâu. Không có lý do gì để bây giờ mới lo lắng."
Tôi liếc nhìn Rosalie và cô ấy gật đầu như để xác nhận những lời Seiya nói.
"Dù sao đi nữa, Rosalie, cô có biết ai đang chỉ huy quân đội xung quanh Iglu không?"
"Có, tôi tin rằng đó là cánh tay phải của Long Vương - Đại Mẫu Long.”"
"Đ-Đại Mẫu Long?!"
Đó là nữ hoàng của lũ rồng mà Seiya đã giết chết trong Gaeabrande ban đầu vì bà ta đang cố biến Elulu thành thánh kiếm. Bà ấy không chỉ còn sống trên thế giới này mà còn đang phục vụ Mash nữa!
“Mash có lẽ cố tình nói cho chúng ta nghe rằng những con quỷ đang trên bờ vực tuyệt chủng bởi vì hắn ta đang lên kế hoạch tấn công chúng ta ở cả hai phía cùng với Đại Mẫu và lực lượng của bà ta,” Seiya nói lên trong khi quay sang nhìn tôi với ánh mắt sắc bén.
"Rista, cô có biết năng lực đáng sợ nhất của Mash là gì không?"
"Tất nhiên là Igzasion rồi."
"Không phải. Đó là phép thuật dịch chuyển của cậu ấy."
"...?"
"Cậu ta có thể bất ngờ xuất hiện ở bất cứ đâu ở Gaeabrande như là ở Làng Nakashi. Sẽ rất là bất lợi nếu cậu ấy xuất hiện trong khi chúng ta đang chiến đấu với lũ long nhân ở gần Iglu và cùng sẽ là rắc rối to nếu một trong những tên long nhân cấp cao đột nhiên xuất hiện trong khi chúng ta đang chiến đấu với Mash. Nơi duy nhất tương đối an toàn ở Gaeabrande Biến Dạng là Iglu, vì nó được bảo vệ bởi kết giới."
Chuẩn không cần chỉnh… Phép thuật dịch chuyển của Mash có thể gây rắc rối cho chúng ta nên Seiya mới đề cập đến nó… Mà chờ đã!
"Nhưng chúng ta cũng có thể sử dụng phép thuật dịch chuyển của Rosalie để truy lùng Mash ở Bahamutros!"
"Tôi đã biết vị trí căn cứ của Long Vương! Tuy là tôi không thể dịch chuyển chúng ta vào bên trong, nhưng tôi tin rằng mình có thể đưa mọi người đến gần đó!"
"Không. Kẻ thù rõ ràng sẽ mong đợi điều đó và tôi muốn tránh gặp nguy hiểm, dù chỉ là một chút. Bên cạnh đó, tôi cũng đã quyết định địa điểm cho trận chiến cuối cùng của chúng ta rồi."
"Gì cơ?! Ông có rồi hả?!"
"Hiện tại, chúng ta sẽ tiếp tục thu thập thông tin."
Cậu ta muốn trận chiến cuối cùng ở nơi quái quỷ nào chứ? Tôi tự hỏi cho đến khi Seiya bất ngờ đưa cho tôi chiếc khăn rằn của Mash.
"Hãy đọc lại những tàn niệm của chiếc khăn rằn này và cho tôi biết thêm thông tin về Mash. Tóm lại, tôi muốn biết điểm yếu của cậu ấy."
"Umm… Tôi không biết liệu năng lực của mình có thể khám phá ra thông tin có ích như vậy không nữa."
Tôi đã có thể đọc thành công chiếc khăn rằn và nhìn thấy viễn cảnh ở thời điểm Làng Nakashi bị tấn công, nhưng liệu tôi có thể xác định chính xác một thông tin cụ thể như Seiya yêu cầu không? Mash có cả điểm yếu nữa hả?
"Không cần nghĩ nhiều, cứ biến thành thần quỷ đi. Đừng lo. Tôi sẽ mồi lửa và đưa cô trở lại bình thường nếu cô cố gắng tiếp cận tôi một lần nữa."
"…?! Làm thế nào tôi có thể không lo lắng khi mình có thể bị thiêu cháy chứ?! …Chậm đã! Tại sao tay của ông đã bùng lửa rồi? Chúng ta đang ở Underworld nên sẽ không có chuyện gì xảy ra hết!"
Sau khi buộc Seiya tắt lửa, tôi biến thành một nữ thần quỷ và lấy chiếc khăn rằn lại. Nhưng khi tôi ngồi xuống ghế sofa và cố gắng tập trung, Seiya lại đặt một tay lên vai tôi.
"Tôi muốn thử cái này chút. Đứng trước bức tường đi."
Seiya buộc tôi phải đứng trước bức tường trắng lớn trong phòng khách trong khi tôi vẫn ở trong dạng quỷ của mình.
"Ô-Ông đang làm gì thế?"
"Tôi sẽ hiển thị những hình ảnh trong đầu cô lên tường."
"Cái…?! Làm thế nào chứ?!"
"Về cơ bản thì giống như cách tôi chiếu những gì thổ xà nhìn thấy lên mặt nước trong xô. Tôi nghĩ là nó sẽ được thôi."
Khi chúng tôi cứu Ixphoria, Seiya đã sử dụng chiêu thức đó như một camera giám sát trong trận chiến của cậu ấy chống lại Oxerio và Celemonic.
"Chỉ cần tập trung đọc vật phẩm như cô vẫn thường làm."
"Đ-Được."
Tôi nhắm mắt và im lặng tập trung. Chẳng bao lâu sau, tôi có thể mơ hồ nhìn thấy hình ảnh có vẻ là Mash trong tâm trí mình. Sau đó, không biết từ đâu, tôi nghe thấy giọng nói của Seiya.
"Chia sẻ thông tin."
Bốp!
Ooeee?!
Một cú đánh mạnh hạ cánh vào đầu tôi! Đau đến nỗi tôi không thể không mở mắt ra! Nhưng khi làm vậy, tôi lại phát ra âm thanh bíp bíp lạ bằng miệng! Và trước khi tôi kịp nhận ra, hình ảnh tôi nhìn thấy trong đầu đang được chiếu lên tường. Từ từ.
Tôi ngừng đọc chiếc khăn rằn một lúc và hét lên:
"Tôi là cái gì vậy, một cái máy chiếu chắc?!"
"Cô tức giận cái gì? Bằng cách này, cô có thể chia sẻ thông tin đó với mọi người. Điều này cũng sẽ giúp ngăn chặn việc lan truyền thông tin sai lệch do cách diễn giải có khuynh hướng lệch lạc của cô. Tôi không thể nghĩ đến một điều tiêu cực về nó được."
"Ngoại trừ lúc ông đập vào đầu tôi rất mạnh đó!"
"Tôi đã phải dùng một chút lực để bật nó lên… Bây giờ chúng ta hãy tiếp tục nào."
Bốp!
Owwwwww?! Mn… Cậu ta lại đánh tôi bởi tôi đã dừng video! Chết tiệt! Ngay từ đầu tôi sẽ không bao giờ dừng lại nếu biết sẽ bị đánh như vậy!
Bất chấp sự đau đớn, mắt tôi vẫn tự động hiển thị viễn cảnh trên bức tường trắng… Đó là Mash đang đeo chiếc khăn quanh trán. Tuy nhiên, đó không phải là Mash mà chúng tôi vừa chiến đấu. Nhóc ấy trông tương đối trẻ, giống với Mash mà chúng tôi đã phiêu lưu cùng. Em ấy cao hơn một chút so với lúc chúng tôi tạm biệt nhau, chắc hẳn em ấy phải lớn hơn vài tuổi.
“Hff…! Hff…!”
Mash với đầy vết thương đang thở nặng nhọc trong bóng tối và bên cạnh em ấy là một con rồng khổng lồ cũng bị thương nặng.
"Mash, chiến thắng đang ở ngay trước mặt cậu rồi."
Khi nghe thấy con rồng vảy vàng cam sử dụng giọng nói của con người, tôi đột nhiên nhớ ra là mình đã nhìn thấy bà ấy ở đâu rồi.
Đ-đó là Đại Mẫu Long trong dạng rồng!
Và ngay khi tôi nhìn thấy người kia trước mặt họ, trái tim tôi bỗng loạn nhịp.
"Ta chưa bao giờ nghĩ sẽ bị đẩy xa đến thế này bởi một long nhân non nớt, người thậm chí còn chả phải là Anh hùng!"
Một con quái vật khổng lồ thốt lên những lời cay nghiệt. Đó không ai khác chính là Quỷ Vương của Gaeabrande, Xenosload. Hắn ta không còn ở trong hình dạng con người của mình nữa mà đã biến đổi thành hình dạng thứ hai của mình - một con quái vật có sáu cánh tay - và hắn có chồng chất những vết thương như Mash và Đại Mẫu.
"Ta sẽ cho ngươi thấy tuyệt chiêu của ta."
Một luồng sáng đen bí ẩn bắt đầu lướt qua bàn tay của Quỷ Vương!
Không khí rung chuyển khi nguồn năng lượng mạnh mẽ kết hợp lại!
"Judgment Zero!"
Ngay khi những con sóng đen kịt như sấm sét sắp bùng phát ra khỏi luồng sáng, Mash nâng Igzasion lên không trung.
"Elulu! Hãy cho tớ sức mạnh!"
Thánh kiếm thất sắc cũng phát ra ánh sáng chói mắt, nuốt chửng quả cầu ánh sáng của Quỷ Vương như thể nó đang thanh tẩy hắc ám.
M-Mạnh vãi chưởng!
Khuôn mặt của Quỷ Vương bị bao trùm bởi sự hoài nghi khi tuyệt chiêu của hắn, thứ đủ mạnh để hủy diệt thế giới, lại bị phong ấn. Mash hạ thanh kiếm của mình xuống, vào tư thế lùi lại, sau đó thu hẹp khoảng cách giữa mình và Quỷ Vương trong nháy mắt trước khi vung lên trên đầu với một tiếng gầm mạnh mẽ. Lưỡi kiếm của Mash chém xuyên qua kẻ thù một cách nhanh gọn, cắt hắn làm đôi từ vương miện đến háng. Quỷ Vương có một sức sống mạnh mẽ đáng sợ. Ngay cả sau khi bị Cổng Valhalla nuốt chửng, hắn ta vẫn bò ra ngoài, mặc dù không còn gì ngoài bộ xương… Tuy nhiên, vết thương không thể chữa lành của Igzasion khiến hắn tan thành mây khói, về với cát bụi và không bao giờ được nhìn thấy nữa.
Sau khi mana của Quỷ Vương phân tán và hắc ám được xóa bỏ khỏi khu vực xung quanh, Đại Mẫu Long đã biến về dạng người của mình.
"Thật là một ngày tuyệt vời! Một long nhân đã đánh bại vua của loài quỷ!" Đại Mẫu Long nói với vẻ hả hê.
Mặt khác, Mash với vẻ vô hồn đang nhìn vào khoảng không. Tò mò không biết em ấy đang nhìn gì, tôi tập trung hết sức cho đến khi cuối cùng có thể lờ mờ nhìn thấy ai đó xuất hiện.
Đó là một cô gái tóc đỏ dễ thương đang cúi rạp người trên mặt đất. Cô ấy trông giống với Elulu mà tôi biết, nhưng khuôn mặt thì đang nhăn lại vì đau đớn.
"Đau quá. Đau quá, Mash ơi.”
"Sao vậy...?"
Mash cau có tiến tới dồn ép Đại Mẫu Long để tìm câu trả lời:
"Chả phải nỗi đau của Elulu sẽ biến mất sau khi tôi đánh bại Quỷ Vương sao, chết tiệt!"
"Vẫn còn vô số quái vật ở Gaeabrande mà Quỷ Vương không tạo ra. Có lẽ cậu cũng phải loại bỏ chúng nữa."
"Khỉ thật! Cố lên, Elulu! Tớ sẽ giết đến con quỷ cuối cùng và trả tự do cho cậu!"
“Mash, không… Cậu…”
Elulu đang nói với hơi thở đau đớn đột nhiên mở to mắt.
“Cậu không thể chỉ dừng lại ở quỷ được! Long nhân là sinh vật duy nhất đáng được sống! Giết chúng! Giết hết tất cả, Mash! Giết hết mọi sinh vật sống trên hành tinh này!" Elulu hét lên trước khi rơi thẳng xuống đất. Một vũng máu lớn từ dưới cơ thể em ấy từ từ lan ra.
Thậm chí không để ý đến điều đó, tay và chân của Elulu bị cong vẹo theo những hướng đến khó tin. Chưa hết, em ấy vẫn bò đến chỗ Mash, bám chặt lấy chân cậu và ngước đôi mắt đỏ ngầu nhìn lên.
“Mash, đau quá. Đau quá, đau quá, đau quá! Đau quá, đau quá, đau quá, đau quá!! Tớ vẫn có thể cảm nhận được những đau đớn từ khi rơi xuống Vực thẳm!”
"Elulu...!"
"Mash! Con người...! Giết cả con người nữa!”
Mash đặt tay lên mặt trong khi loạng choạng như thể bị chóng mặt. Sau khi Đại Mẫu đặt tay lên vai em ấy, tôi nhận thấy rằng Elulu đã biến mất trong tầm mắt.
"Đừng gắng gượng quá sức. Cậu vẫn bị thương sau trận chiến với Quỷ Vương và phản phệ từ Igzasion cũng gây ảnh hưởng đến cơ thể của cậu nữa. Tôi sợ rằng một ngày nghỉ ngơi cũng không đủ để hồi phục lại đâu.”
"Elu...lu..."
Sau đó Mash biến mất và tầm nhìn của tôi được hiển thị trên bức tường cũng biến mất cùng lúc.
*****
Cerceus mang một vẻ mặt nghiêm nghị trong phòng khách khi ông ta lẩm bẩm một mình:
"Mash thực sự đã đánh bại Quỷ Vương hả? Tôi đoán rằng điều đó chỉ cho thấy Igzasion mạnh đến mức nào."
"Nó không chỉ đơn giản là sức mạnh của thánh kiếm. Nguyên nhân của sự biến dạng, Mash rất có thể đã nhận được Sự phù hộ của Quỷ sau khi Mersais tạo ra thế giới biến dạng, tương tự như cách Quỷ Vương Ultimaeus ở Ixphoria nhận được sức mạnh thần thánh của hắn ta."
"Ohhh! Điều đó giải thích cách Mash có thể đánh bại Quỷ Vương! Nhóc ấy đã có Igzasion và Sự phù hộ của Quỷ!"
"Vẫn còn một nguyên nhân khác nữa. Tôi chưa bao giờ nói với ông điều này, nhưng… Mash đã rất mạnh trước cả khi có những thứ này."
"Nhóc ấy thật mạnh vậy ư?!"
"Chỉ số của nhóc ấy khi chúng tôi gặp nhau lần đầu và rồi sau khi chúng tôi bắt đầu đi phiêu lưu cùng nhau là khác hẳn theo cấp số nhân. Các chỉ số của Mash có lẽ sẽ cao hơn cả tôi nếu nhóc ấy đạt đến level max."
T-Thế tại sao ông lại bắt em ấy vác đồ cho ông?! Chúng ta đã có thể sử dụng em ấy trong trận chiến! …Nhưng, chà, tôi chắc chắn là Seiya không muốn Mash bị thương, nhưng mà vẫn…!
Rosalie gật đầu đồng ý với Seiya và nói thêm:
"Tôi nghe nói rằng Đại Mẫu cũng sở hữu một sức mạnh thánh thần nữa. Và sau khi chúng đánh bại Quỷ Vương, bà ta và Long Vương đã tạo ra tôn giáo về Thánh Thiên Thần, rồi thu nạp nhiều tín đồ và phá hủy tất cả các ngôi làng của chúng tôi."
"Hmm...."
Seiya và những người khác thảo luận về viễn cảnh vừa rồi, nhưng có điều gì đó khác khiến tôi bận tâm.
"Elulu trông có vẻ như em ấy rất đau…"
Ba người còn lại ngay lập tức quay sang tôi với ánh mắt khó hiểu.
"Cô đang nói về cái gì vậy?"
“H-hả? Elulu ở trong viễn cảnh ý. Ông biết đấy, khi cơ thể em ấy bị vặn vẹo một cách đau đớn và—"
"Long Vương đã lầm bầm như điên về cái tên đó, nhưng…"
"Ừ, giống như Mash gặp ác mộng và đang nói mơ vậy."
G-Gì cơ?! Tôi có phải là người duy nhất có thể nhìn thấy em ấy không, mặc dù mọi người đang xem cùng một viễn cảnh?!
Khi tôi định thần lại, Seiya đang trừng trừng nhìn tôi với ánh mắt xa xăm.
"Tôi ngày càng chắc chắn rằng những lời cô nói hôm qua không khác gì trí tưởng tượng của cô."
"K-không, tôi…!"
"Chúng ta có thể thảo luận sau về việc điều đó có thực sự xảy ra hay không. Quan trọng hơn, viễn cảnh đó đã cung cấp một số thông tin khá có ích… Rista, cô có thể cho chúng tôi biết Mash đang làm gì lúc này không?"
"Ít nhất thì điều đó cũng dễ dàng hơn thế này…"
Ngay khi tôi bắt đầu đọc những tàn niệm của chiếc khăn rằn trước bức tường trắng…
Bốp!
Seiya lại đập vào đầu tôi… Tsk! Đau đó, ông biết chứ!
Không có cách nào tốt hơn để làm cái này sao?!
*****
…Mash đang ở bên trong một căn phòng với một lính gác cửa có vẻ ngoài mạnh mẽ đang đứng bên ngoài. Cậu ta cố gắng đứng vững, chống bao kiếm của mình như một cây gậy xuống đất trong khi thở nặng nhọc. Mash mà chúng ta có thể thấy ngay bây giờ là một người trưởng thành với cơ thể được bao phủ bởi ấn ký của một con rồng. Không còn nghi ngờ gì nữa, đây chính là Mash mà chúng ta đã gặp trong Gaeabrande Biến Dạng.
Mash cố gắng đứng dậy, sau đó loạng choạng về phía trước vài bước trước khi ngã mạnh xuống đất. Một người phụ nữ tóc đỏ mặc váy xuất hiện sau lưng cậu ta. Tôi tự hỏi liệu ma có già đi không khi cô ấy choàng cánh tay gầy gò, đẫm máu quanh vai Mash.
"Tớ sẽ làm mà. Nhưng chờ thêm một ngày nữa đã nhé. Cơ thể của tớ hiện không nghe lời."
Vẻ ngoài của Elulu thật kỳ lạ, nhưng em ấy lại ngọt ngào hôn lên đôi má hóp của Mash.
"Tớ sẽ làm bất cứ điều gì vì cậu. Ác quỷ, con người—tớ thậm chí sẽ giết cả thần linh vì cậu nữa.”