"Phát tiếp theo, bắn."
Hàng trăm khối băng nhỏ trôi qua cánh tay phải của Seiya và hướng về phía Hydral. Không chần chờ chút nào, Hydral cố gắng bay nhanh với đôi hỏa dực của mình nhưng cũng không thể thoát khỏi số lượng lớn Fenrir Shot. Hơn một nửa trong số những khối băng đó bắn trượt mục tiêu nhưng phần còn lại vẫn bắn trúng Hydral khá dữ dội. Tôi có thể nghe thấy tiếng rên rỉ đầy đau đớn của Hydral.
…Cảm giác giống như một khẩu súng ngắn vậy!! Cậu ấy thậm chí còn không cần phải nhắm mục tiêu hẳn hoi!!
"Tuy đã bất cẩn với Meteor Strike, nhưng lần này tôi sẽ không phạm phải sai lầm tương tự. Tôi sẽ bắn trúng kẻ thù càng nhiều càng tốt."
Tôi không hề nghĩ đó là một sai lầm. Nhưng, có vẻ như Seiya cảm thấy hối hận về điều đó. Đó là lý do tại sao cậu ấy đã tạo ra vô số khối băng nhỏ bên ngoài cánh tay phải của mình. Các khối băng vẫn tiếp tục nhân lên dù Seiya đã bắn chúng hơn ba lần. Tuy nhiên…
"Vô ích thôi!! Những đòn đánh đó không thể xuyên qua lớp da cứng rắn của ta!!"
Hydral bỗng lao xuống một cách ác liệt từ bầu trời sau khi ăn phải một trận mưa băng!
"K-Không thể nào!! Fenrir Shot không có tác dụng sao!?"
"Lượng sát thương đã giảm đáng kể vì một nửa trong số chúng luôn trượt mục tiêu."
Seiya giải thích tình hình hiện tại trong khi tiếp tục bắn thêm Fenrir Shot vào Hydral. Hydral dừng bay xuống khi có nhiều đạn băng bắn trúng người. Nhưng khi Fenrir Shot kết thúc, hắn ta lại tiếp tục di chuyển và tiến gần hơn đến vị trí của chúng tôi dưới mặt đất.
"Khi băng của ngươi đã hết thì đó chính là lúc ta sẽ giết ngươi!!"
Hydral tiếp cận chúng tôi mà không quá lo lắng về những khối băng được phóng ra nhiều lần về phía hắn ta! Tuy bị bay chậm đi vì ngược chiều gió nhưng hắn đang ngày càng gần chúng tôi hơn!!
"S-Seiya!! Cậu phải làm gì đó với kẻ kia ngay!!"
"R-Rồi sẽ ổn thôi, Cerceus!! Ông lo quá rồi đó!! Ngay cả khi lượng sát thương giảm, nhưng nếu hắn ta tiếp tục bị Fenrir Shot bắn trúng, thì tôi chắc chắn rằng… Eh, ehhhhhhh!?"
Tôi hướng mắt về Seiya và thấy một cảnh tượng rất tồi tệ. Những khối băng mà cậu ấy tạo ra đã hoàn toàn biến mất!
"Ô-Ông hết đạn rồi sao!?"
Bỗng có một tiếng cười lớn phát ra từ trên cao.
"Ahahahah! Có vẻ như những viên đá nhỏ của ngươi đã hết!!"
Đã không còn gì có thể ngăn cản kẻ thù lao xuống toàn lực và hắn đang bay thẳng tới chỗ chúng tôi!
"Tệ rồi!! Hắn đang tới!!"
Cerceus đang cố gắng nhanh chóng chạy trốn. Nhưng, vào đúng thời điểm này, Seiya hạ tay phải của mình xuống và bắt đầu chĩa tay trái về phía Hydral.
"…Đã nạp xong."
Ngay lập tức, vô số khối băng nhỏ đã được tạo ra ngay trước tay trái của Seiya!
"Fenrir Shot."
Khi Seiya lẩm bẩm những lời đó, khoảng cách giữa Hydral và Seiya chỉ còn chưa đầy 10m. Chỉ trong vài giây nữa, Hydral sẽ tiếp cận được chúng tôi. Tuy nhiên, những khối băng của Seiya đã nhanh hơn tốc độ di chuyển của hắn ta. Fenrir Shot mới tạo ra đã bắn chính xác vào Hydral.
*Hét lên*
Hydral bị trúng cú bắn ở cự ly gần của Fenrir Shot và lăn ra đất một cách đau đớn. Khi nhìn thấy Hydral đau khổ, Seiya hài lòng lẩm bẩm.
"Yeah. Hiện tại, nhờ khoảng cách giữa chúng ta giảm xuống, độ chính xác đòn tấn công của ta đã tăng lên 80% một cách mượt mà."
"Ah, may quá! Tôi đã rất lo lắng vì nghĩ rằng ông đã hết đạn rồi đó!!"
"Không đời nào mà tôi lại hết đạn. Khi đang bắn Fenrir Shot bằng tay phải thì tôi tập trung phép thuật vào tay trái. Phải mất 10 giây để bắn liên tục tất cả các khối băng ở tay phải và 10 giây để nạp đạn cho tay trái. Khi một đợt Fenrir Shot kết thúc thì đợt bên kia cũng đã được nạp đủ. Sau đó, tôi chỉ cần lặp lại quá trình này liên tục."
"Nói cách khác là ông có thể bắn chúng mãi mãi sao!?"
"Bắn mãi mãi hử? Tất nhiên là cho đến khi MP của tôi cạn kiệt. Nhân tiện thì MP của tôi là hơn 60.000 điểm. Và để nạp một đợt Fenrir Shot thì sẽ tốn 2 điểm MP. Tức là tôi có thể bắn khoảng 30.000 đợt Fenrir Shots."
Không, thực ra thì điều đó chả khác 'mãi mãi' là bao!! Có vẻ sự lo lắng của tôi là không cần thiết!! Chắc chắn mọi kẻ địch đều sẽ cảm thấy tuyệt vọng trong hoàn cảnh này!!
Trong khi nói chuyện với tôi, Seiya tiếp tục bắn Fenrir Shot vào Hydral đã rơi. Khi hắn ta cố gắng đứng dậy, Seiya lại nạp vào tay còn lại và đánh hắn một lần nữa bằng Fenrir Shot.
Cậu ấy có lẽ cảm thấy khá thích thú với kiểu tấn công này! Hydral không thể làm gì để ngăn cuộc tấn công dồn dập của Seiya! Chúng tôi chỉ cần chờ cho lượng sát thương tích dần!
"…Ah… Gyahhh…!"
Hydral không ngừng rên rỉ đau đớn! Những khối băng mới tạo chạm vào cơ thể của Hydral làm làn da của hắn dần biến sắc! Sau đó, một điều kỳ lạ đã xảy ra trên cơ thể của Hydral! Làn da được bao phủ bởi lửa của hắn ta đã bắt đầu biến thành một lớp băng giá và đóng băng!
"C-Cơ thể của hắn đang bị đóng băng sao…? Làm thế nào…!"
"S-Seiya!! Chuyện gì đang xảy ra vậy!?"
"Từ ban đầu, tôi không nhắm đòn tấn công này vào kẻ thù để gây sát thương. Thực tế, nếu số đòn đánh vượt quá một số lượng băng nhất định thì Băng thuật của tôi sẽ được kích hoạt và mục tiêu sẽ bị đóng băng hoàn toàn… Đó là tác dụng thực sự của Fenrir Shot."
Hydral vắt hết sức lực cuối cùng của mình để đánh bật những đòn Fenrir Shot bằng tay phải của mình. Mặc dù ngọn hắc hỏa đã làm bốc hơi các khối băng nhưng đợt tấn công thứ hai đã ập tới từ bốn phương tám hướng, khiến cánh tay phải của hắn bị đóng băng.
"Đồ khốn nạn…!"
Những lời căm thù của Hydral đã trở thành những lời cuối cùng của hắn ta. Ngay khi khối băng tiếp theo bắn trúng ngực, băng giá bắt đầu lan rộng khắp cả cơ thể rồi đến tận mặt hắn ta. Dưới sự nã đạn liên tục của Fenrir Shot, tay chân và cả người của Hydral đã bị bao phủ hoàn toàn trong băng. Cuối cùng, Hydral đã trở thành một bức tượng băng do hỏa lực không thể ngăn cản của Fenrir Shot.
"Ông đã làm được!! Hydral đã đóng băng hoàn toàn!!"
Nhìn thấy một Hydral đông cứng không còn cử động được nữa, tôi nhẹ nhõm vuốt ngực mình. Tuy nhiên, Seiya vẫn không ngừng tấn công. Seiya tiếp tục bắn Fenrir Shots liên tục về phía Hydral đã đóng băng! Độ dày của lớp băng bao phủ cơ thể của hắn ta đang dần tăng lên!
"S-Seiya!! Hắn đóng băng chưa đủ sao!?"
"Đừng đánh giá thấp sức mạnh hỏa diễm của tên này. Hắn có thể làm tan băng của tôi và tấn công chúng ta một lần nữa. Tôi phải làm cho nó càng dày càng tốt."
"Là… thế sao…? W-Well, đúng là tốt hơn nên thực hiện một số biện pháp an toàn thay vào đó!"
Vừa dứt lời, Fenrir Shot vô tận đã tạo ra một luồng bạch khí lạnh giá tỏa ra xung quanh chúng tôi và làm nhiệt độ giảm mạnh.
…L-Lạnh quá!? Cứ đà này thì cả tôi cũng sẽ đóng băng mất!!
Hơi thở của tôi bắt đầu trắng xóa, da gà thì nổi khắp người và chân tôi bắt đầu run lên. Vào lúc này, một tảng băng khổng lồ đã được hình thành trước mắt tôi.
"Ông đã biến hắn thành một tảng băng sao!? Ông có nghĩ rằng ông đang làm quá lên không!?"
"Tôi phải chắc chắn rằng hắn sẽ không thể ra khỏi đó một cách dễ dàng. Nhưng, có một sự thật là Băng thuật không thể đóng băng kẻ thù mãi mãi. Vì vậy, tôi sẽ nhanh chóng kết liễu hắn ta bằng thanh kiếm của mình."
Và sau đó, Seiya rút kiếm…
"Trạng thái Berserk giai đoạn 2.8…!"
Sau khi hít sâu, Seiya tấn công tảng băng toàn lực trong trạng thái Chiến Binh Cuồng Loạn của mình! Một âm thanh nghiền nát dữ dội vang lên khắp cả khu vực! Tảng băng đã trở thành những tinh thể băng mịn và vỡ vụn khắp nơi! Trong tình huống mà tôi không biết tại sao cậu ta cứ chiến đấu với một kẻ thù đã chết, những tinh thể băng mịn như đá bào đã nằm rải rác dưới chân tôi...
…Một phút sau. Tảng băng Hydral đã trở thành bột trắng trông giống như những bông tuyết lấp lánh.
"T-Tuyệt vời! Đây là một chiến thắng hoàn toàn!"
Từ trước đến nay, Seiya luôn tìm cách đánh bại kẻ thù của mình. Nói về đánh bại thì cậu ấy luôn luôn vượt qua đối thủ của mình! T-Tôi không biết tại sao cậu ta lại thận trọng một cách vô lý đến mức khó hiểu, nhưng tôi đoán rằng sẽ thật tệ nếu kẻ thù của bọn tôi sống lại!
Tôi mỉm cười chua chát với Seiya và chợt nhận ra Cerceus trầm lặng hơn trước rất nhiều. Ông ấy bị choáng váng trước sự thận trọng của Seiya sao? Hay sợ hãi trước một trận chiến từ thế giới độ khó S? Tôi quay lại để kiểm tra Cerceus và… tôi đã vô cùng sốc.
Ôi trời ơi! Cơ thể của Cerceus đã bị lớp băng dày bao phủ, tương tự như Hydral vậy!
"Seiya!? Cerceus đã bị đóng băng sau trận chiến của ông rồi!!"
"Ừm. Có vẻ như nó đã lan quá rộng và ảnh hưởng đến ông ta. Thật là một gã phiền phức."
Khi Seiya giẫm xuống đất, lớp băng bao phủ cơ thể Cerceus đã vỡ ra cùng một tiếng vỡ vụn. Một Cerceus run rẩy có đôi môi tím tái đã được hồi sinh.
"T-T-Thật lạnh…! Tôi đang dần chết cóng…!"
"Đừng phản ứng thái quá. Các vị thần sẽ không chết dù trời nóng hay lạnh."
"Không, nhưng mà cậu thấy đó… Cái lạnh này cũng quá là khó chịu đựng đi…!"
Seiya phớt lờ Cerceus đang run cầm cập và đi về phía bông tuyết lấp lánh - nơi Hydral đã đứng trước đó.
"Dù đã nghiền hắn thành bột nhưng tôi vẫn còn thấy chút lo lắng. Tôi sẽ thiêu rụi cái đống này."
Một lần nữa, Seiya lại thay đổi thuộc tính của mình và trở lại thành Chiến binh Hỏa thuật. Cậu ấy đã dùng Hell’s Fire để đốt cháy đống bột kia.
C-Cậu ta thật cố chấp…! Và tiếp tục lặp lại nó không nghỉ!
Lần này, thay vì thả những gì còn sót lại vào lõi của hành tinh này thì Seiya đã dọn dẹp kẻ thù bằng kỹ năng đốt cháy thông thường của mình… Ý tôi là, chuyện này chẳng có gì là bình thường cả!
Tôi đang luống cuống vì hành động của cậu ta, nhưng một người khác lại khá hài lòng với tình cảnh này.
"Ah, thật ấm! Cảm giác thật là tuyệt!"
Cerceus đang hơ đôi tay của mình bằng hơi nóng tỏa ra từ ngọn lửa của Seiya. Đúng là một cảnh tượng kỳ quái, nhưng sau đó, ngọn lửa của Seiya đột nhiên dừng lại.
"AH, Seiya! Lại lạnh rồi! Tôi cần nhiều lửa hơn nữa!"
"Ông ồn ào quá, im ngay. Tôi vừa mới nghe thấy có tiếng động nào đó."
Seiya vừa nói xong thì bọn tôi cũng bắt đầu im lặng lắng nghe. Với thính giác nhạy hơn con người, tôi có thể nghe thấy tiếng bước chân yếu ớt từ tai của mình. Một người đàn ông mặc áo choàng xám chợt xuất hiện từ trong bóng tối của một tòa nhà sụp đổ. Ngay lập tức, vẻ mặt của Seiya đanh lại khi nhìn thấy một con người. Biểu hiện của cậu ấy còn nghiêm trọng hơn khi đối đầu với Hydral.
"Một con người? Không thể nào. Đáng ra không thể có con người ở đây trong bán kính 1km."
Thật bất thường khi thấy Seiya có vẻ ngạc nhiên. Nhưng, có vẻ như người đàn ông trùm đầu cũng rất ngạc nhiên.
"Thật không thể tin được. Một con người có thể đánh bại một con hỏa long…"
Người này đã trốn và theo dõi trận chiến của Seiya sao? Hắn ta bỏ mũ trùm đầu xuống và nhìn Seiya với vẻ ngưỡng mộ sâu sắc. Seiya bắt đầu rút kiếm, nhưng tôi lại cảm thấy khuôn mặt của người này rất quen thuộc.
"Những long nhân nói rằng anh hùng và nữ thần đã xuất hiện. Có vẻ như chúng đã nói thật."
Người đàn ông đã giơ hai tay lên để chứng minh ông ta không thù địch với chúng tôi.
"Thật xin lỗi vì đã giới thiệu muộn. Tên tôi là Flashika, cựu phù thủy của Đế chế Roseguard."
Roseguard… Đó là quê hương của Rosalie! Tôi hiểu rồi! Flashika là người đã đồng hành cùng Rosalie và Đại Tướng Quân!
"Xin lỗi. Nếu tôi không nhầm thì ông là người sử dụng lôi thuật đúng không?"
"Ohh! Làm thế nào ngài lại biết rằng tôi sử dụng lôi thuật! Nữ thần-sama, có phải là do thần lực của ngài không??"
"Ah, không… cái này… Quan trọng hơn, Flashika! Còn Rosalie thế nào? Cô ấy có an toàn không?"
"Vâng! Công chúa vẫn còn sống và khỏe mạnh!"
Tôi rất vui! Không biết Mash và Elulu cũng có ổn không nữa…
"Thì ra các ngài đã sớm biết mọi thứ về chúng tôi. Nhưng ngài mới hỏi về sự an toàn của công chúa tức là ngài muốn gặp công chúa sao?"
"Tất nhiên rồi! Đúng không, Seiya?"
Chúng tôi có thể tìm hiểu thêm về dị giới này nếu gặp được Rosalie. Tôi ngay lập tức thừa nhận ý định gặp cô ấy, nhưng Seiya vẫn nhìn Flashika với vẻ nghi ngờ.
"Tôi muốn hỏi một câu trước đã. Ông từ đâu đến? Tôi không cảm thấy sự hiện diện của ông trước đây."
"Tôi đã di chuyển khỏi thị trấn Igle bằng vòng tròn ma thuật. Những người còn sống sót đều đang sinh sống ở đó, cả tôi và công chúa cũng vậy. Tất cả đều ẩn náu ở Iglu."
Flashika bắt đầu dùng cây đũa phép vẽ một vòng tròn ma thuật trên mặt đất.
"Vòng tròn ma thuật dịch chuyển này ban đầu là một lối đi bí mật của mấy con rồng. Trong quá khứ, chúng đã sử dụng nó để di chuyển qua lại giữa lục địa loài người và quê hương của những con rồng trên lục địa Yulea."
Tôi vẫn còn nhớ những sự kiện đã xảy ra trong cuộc xung đột với Long Mẫu và thuộc hạ của bà ta. Ở Geabrande, trước khi xảy ra biến dạng, tôi và Seiya cùng với Mash và Elulu đã dịch chuyển từ Hang Rồng đến Làng Rồng thông qua một vòng tròn ma thuật tương tự.
Flashika đã không lừa dối chúng tôi. Tuy nhiên, trong khi Flashika đang vẽ vòng tròn ma thuật, Seiya lại cúi xuống để tìm kiếm thứ gì đó.
"Này, Rista. Seiya đang làm gì ở đó thế?"
Vì sợ Flashika nghe thấy, tôi thì thầm vào tai Cerceus.
"Điều hiển nhiên thôi. Ông cũng biết rằng Seiya rất thận trọng mà. Cậu ấy chắc hẳn đang nghi ngờ liệu vòng tròn ma thuật của Flashika có an toàn cho chúng ta không. Cậu ta đã từng bắt thằn lằn rồi ném chúng vào vòng tròn ma thuật trước đây."
"C-Cái gì? Thế hóa ra cậu ta đang tìm thằn lằn…!"
Tuy nhiên, một lúc sau, Seiya thất vọng lắc đầu.
"Không ổn rồi. Ở đây không còn sinh vật sống nào hết… Cerceus. Ông đi trước đi."
"C-Cậu coi tôi như một con thằn lằn sao!?"
Cerceus từ chối đi trước nhưng Seiya đã nhìn ông ta với ánh mắt lạnh lùng và nói.
"Cerceus. Một vị thần sẽ không?"
"Eh? Ý cậu là gì…"
"Một vị thần sẽ không?"
"M-Một vị thần… Một vị thần sẽ không… chết…?"
"Đúng vậy. Rồi, đi đi."
"…Ok."
Whoa, cậu ta đã ra lệnh cho Cerceus đi bất chấp sự từ chối của ông ấy! Thật tội nghiệp!
Nhưng, nếu không có Cerceus ở đây, có lẽ tôi sẽ là người phải chịu sự đối xử tệ bạc này. Với suy nghĩ đó, tôi cảm ơn Cerceus chân thành từ tận đáy lòng.
…Flashika và Cerceus đã đi vào vòng tròn ma thuật và quay trở lại cùng nhau. Sau một chuyến đi lòng vòng dường như vô nghĩa này...
"Được rồi. Đi thôi."
Cuối cùng, Seiya cũng lao vào vòng tròn ma thuật mà không đặt ra bất kỳ vấn đề nào.
—
Tôi chợt cảm thấy một cơn gió lạnh ngay khi bước ra khỏi vòng tròn ma thuật sáng chói. Tuyết đang rơi xuống từ bầu trời xám xịt và những mái nhà gỗ nằm rải rác xung quanh được phủ đầy tuyết trắng...
"Đây là thị trấn Iglu, nơi chúng tôi hiện đang sinh sống."
"Ugh… Đúng là một nơi thật lạnh lẽo. Tôi cứ nghĩ rằng cuối cùng thì tôi cũng đã thoát khỏi Băng thuật rồi chứ."
Tôi có thể hiểu cảm giác của Cerceus. Nhưng lần này không phải là một ma thuật lạnh giá, mà là một cái lạnh của tự nhiên. Flashika đội mũ trùm lên đầu.
"Tôi xin lỗi vì nhiệt độ ở đây khá khắc nghiệt. Thực ra, tôi đã sử dụng vòng tròn ma thuật để di chuyển thị trấn này lên phía Bắc đến lục địa lạnh giá Alphoreiz. Bây giờ chúng ta đang ở rất xa Thị trấn Edona.."
"Alphoreiz… C-Chờ chút đã !! Nơi này không phải là lục địa của Quỷ Vương sao!? !?"
"Đúng vậy. Chúng tôi đã tạo ra một kết giới mạnh mẽ ở lục địa nơi quỷ vương đã chết này, để bảo vệ mọi người khỏi nanh vuốt của những con rồng và tiếp tục tồn tại ở đây."
Nhân loại đã sinh tồn ở vùng đất nơi Seiya và tôi đã từng đánh bại Quỷ Vương… Không hiểu sao, tôi cảm thấy có điều gì đó kỳ lạ trong câu chuyện này.
"Mặc dù vậy, thật tuyệt khi được ở trong một thị trấn có con người sinh sống. Cuối cùng thì chúng ta cũng có thể nghỉ ngơi xứng đáng bây giờ rồi."
Tôi gật đầu đồng ý với Cerceus và nhìn xung quanh một lần nữa. Từ phía những tán cây phủ đầy tuyết, tôi thấy một nhóm người đàn ông và phụ nữ ăn mặc rách rưới ở mọi lứa tuổi đang quan sát chúng tôi từ xa. Có vẻ như những người này rất nghèo và họ mặc quần áo rách nát tạm bợ để đỡ lạnh. Nghĩ tới điều này, ngay cả những cư dân của 'Ánh Sáng Hy Vọng' sống dưới lòng đất ở Ixphoria còn mặc quần áo tươm tất hơn họ.
"Có vẻ như người dân ở thị trấn đang gặp khó khăn, Seiya… Eh, gì vậy!? "
Tôi nói chuyện với Seiya nhưng lại rất ngạc nhiên!! Khí tức màu đỏ đen tràn ra từ cơ thể Seiya và tóc của cậu ấy đã hóa đỏ!
"T-Tại sao ông lại bật trạng thái Berserk chứ!?"
"Nhìn đằng kia."
Nhìn theo hướng mắt của Seiya, tôi thấy những con quỷ có miệng rách đến tận mang tai đang đi bên cạnh con người!
"Đùa sao!? Quỷ!! Có những con quỷ ở đây!!"
"T-Thị trấn này bị cái quái gì vậy!?"
Cerceus và tôi hét lớn nhưng Flashika lại cười nhẹ.
"Xin hãy yên tâm, họ không phải kẻ thù. Nhờ có họ mà tất cả có thể sống an toàn ở đây. Đó là bởi vì con người và ác quỷ đã hợp tác với nhau để tạo ra một kết giới mạnh mẽ ngoài tầm với của Long Vương."
"Vậy, điều đó có nghĩa là ông đang sống cùng những con quỷ sao!?!?"
"Đúng. Đó là ý nghĩa của Igle, một thị trấn nơi con người và ác quỷ cùng tồn tại."
C-Cái quái gì thế này!! Một dị giới có thể thay đổi đến mức nào để thành ra như thế này cơ chứ!?
Một dị giới bị Long Vương thống trị. Có vẻ như thế giới này cực kỳ khác với Geabrande mà tôi và Seiya từng biết.
Lúc đó, tôi bỗng thấy lạnh sống lưng. Cảm giác này không phải do nhiệt độ thấp, mà cảm giác đáng sợ này là do năng lượng tà ác phát ra từ những con quỷ tàn ác mạnh mẽ. Đúng như tôi nghĩ, một con quỷ đi xuyên qua tuyết đang đến gần chúng tôi và hỏi bằng một giọng gợi cảm.
"Flashika. Có phải họ là anh hùng và nữ thần không?"
So với những con quỷ xung quanh, nó rõ ràng khác xa. Con quỷ này mặc trang phục giống như áo tắm mặc dù trời rất lạnh. Ả có mái tóc đen giống một con quạ và có một vẻ ngoài mê hoặc.
…K-Không thể nào… Không thể nào là ả ta được…!
Seiya đặt tay lên bao kiếm của mình và sẵn sàng chiến đấu. Trái ngược với suy nghĩ của chúng tôi, con quỷ trước mặt lại mỉm cười dịu dàng và nói bằng một câu thoại quen thuộc. Phải, một giọng nói mà tôi đã nghe trước đây.
"Vậy, hai người hẳn là anh hùng được chọn và nữ thần đã triệu hồi anh hùng từ không gian khác. Hân hạnh được gặp. Tôi là một trong Tứ Đại Thiên Vương của quân đội Quỷ Vương trước đây. Tên tôi là Chaos Machina."