"Thế Seiya-sama dạo này đang làm gì vậy?"
"Cậu ấy đang luyện tập không ngừng nghỉ với Cerceus."
Đã năm ngày trôi qua kể từ đó. Vào đúng lúc này, tôi đang nấu ăn ở trong nhà bếp của Porta và cùng nói chuyện với Uno. Tôi thở dài khi đang cắt rau bằng dao làm bếp.
"Ahh. Tôi đã có thể biến thành ác quỷ nhưng chả để làm gì cả."
"Có lẽ Seiya-sama không muốn đấu với Rista-sama, ngài có nghĩ vậy không?"
"Hmm, tôi cũng thắc mắc về điều này. Tôi thật sự nghi ngờ về việc cậu ấy lại dịu dàng như vậy đấy."
Dù sao thì, tôi phải tập trung vào việc nấu nướng đã. Nhiều nguyên liệu ở Underworld khá là lạ với tôi, nhưng tôi không hề gặp vấn đề về việc nhận biết chúng vì tôi đã sử dụng kỹ năng Thẩm Định của mình. Uno và Due nấu những món ăn của Underworld đều không tệ. Tuy nhiên, tôi muốn nấu một món nào đó của Nhật Bản mà Seiya sẽ ăn. Vì vậy, tôi đã cố gắng tạo ra một món ăn giống với ẩm thực của quê hương cậu ấy.
"Tôi nghĩ tôi sẽ làm cà ri hôm nay. Để xem nào, cô để gia vị ở đâu thế?"
"Gia vị để trên kệ đằng kia."
"Cảm ơn!"
Tôi đi đến chỗ kệ Uno đã chỉ và…
"Gyah!?"
Tôi đã vô cùng ngạc nhiên. Cerceus đang cúi xuống cạnh cái kệ đó!
"Ô-Ô-Ông đang làm cái quái gì ở đó vậy!?"
Mặc dù Cerceus đã biến thành ác quỷ nhưng cơ thể ông ta vẫn đầy những vết bầm tím và chiếc sừng đã biến mất khỏi đầu ông ấy.
"Rõ như ban ngày rồi lại còn!! Tôi đang trốn tên anh hùng đó!!"
Tôi nhìn Cerceus với ánh mắt khinh thường.
"Ông thật sự ngu ngốc, phải không? Ông không biết rằng điều này cuối cùng cũng sẽ xảy ra sao?"
"Tôi chắc chắn rằng ác quỷ đã nhấn chìm trái tim tôi trong bóng tối! Đó là lý do tại sao tôi trở nên hơi quá tự tin!"
"Ôi trời. Thật kỳ lạ. Miễn là ông không kích hoạt nó trong nhân giới thì linh hồn của ông sẽ không bị bất kỳ sự tha hóa nào của ma quỷ cả."
"Thấy chứ? Uno nói rằng ông vẫn ổn! Bây giờ ông phải chịu đau khổ vì đó là lỗi của ông!"
"Ugh…"
Tuy nhiên, Cerceus lại đang lắc đầu liên tục. Tôi cá rằng ông ấy không còn nghe thấy lời tôi nói nữa.
"Đáng sợ… Tên đó thật đáng sợ…! Mỗi khi tôi biến thành ác quỷ, hắn sẽ yêu cầu tôi luyện tập càng ngày càng nhiều hơn nữa! Vì vậy, mỗi lần tôi trở thành ác quỷ, hắn càng dồn tôi vào đường cùng…!"
"À-À thế à?"
"Rista-sama. Cerceus-sama trông rất mệt mỏi. Hãy để ngài ấy yên một lúc."
Tôi rời khỏi Cerceus đang run rẩy và quay lại nấu ăn. Nhưng một lúc sau, Seiya đã tự mình vào nhà bếp.
"Này, Rista. Cô có thấy Cerceus không?"
Tôi không biết phải làm gì nữa. Nhưng, tôi biết rằng tôi không thể lừa dối Seiya. Vì vậy, tôi lặng lẽ chỉ vào góc bếp. Seiya bước vào, sau đó nắm lấy Cerceus và kéo ông ta ra khỏi đó như thể cậu ấy đang nắm vào gáy của con mèo.
"Uahhhhhhh!! Dừng lại, dừng lại, dừng lại, dừng lạiiiiiii!! Tôi không muốn điiiiiiiii!! Làm ơn, ai đó cứu tôi vớiiiiiiiii!!"
Vị Thần Kiếm tiếp tục khóc không thành tiếng. Ông ấy trông giống như một đứa trẻ bị bắt đi vậy… W-Well, ông gieo nhân nào gặt quả nấy thôi! Chúc may mắn, Cerceus! Hãy kiên trì cho đến khi level của Seiya tăng lên!
—
Và sau đó, vào lúc rảnh rỗi, tôi đã mang cà ri đến khu vườn - nơi bây giờ là sân tập của Seiya. Tôi thấy Cerceus ngã nhào xuống đất. Có vẻ như ông ấy đã ngất đi. Sau khi đặt tay lên đầu Cerceus để kiểm tra sức khỏe của ông ta, tôi mời Seiya đến chiếc bàn trong vườn để ăn món cà ri của tôi.
"À Seiya này. Level của ông vẫn tăng lên bình tường chứ?"
"Ừm. Có vẻ như tôi đã đạt đến giới hạn."
"Nhanh vãi!! Vậy điều đó có nghĩa là bây giờ ông đã sẵn sàng?"
"Không. Còn một bước nữa."
Sau khi Seiya ăn xong món cà ri của tôi, cậu ấy đứng dậy và bỏ đi. Tôi đi theo cậu ta ngay lập tức.
"Này, ông đang đi đâu đấy?"
"Tôi đang đi đến thị trấn."
Khi những người ở Underworld nhìn thấy Cerceus và tôi, họ sẽ liếm môi và mỉm cười với chúng tôi cùng nụ cười đáng sợ. Tôi rất khiếp sợ họ, vì vậy tôi không bao giờ đi quá xa khỏi nhà của Uno. Tuy nhiên, Seiya lại muốn đến thị trấn đó vào thời gian rảnh sau khi kết thúc buổi luyện tập với Cerceus. Bất chấp nỗi sợ hãi của mình, tôi theo sau Seiya nhưng nhích lại gần cậu ấy hơn. .
…Trong vùng phụ cận của Lục Cõi Luân Hồi Điện - nơi Hathies sống, những người kỳ quái của Underworld đang đi lại tự do trên phố. Tôi nhận thấy nhiều người trong số họ lăn trên mặt đất chỉ với cái đầu. Tuy nhiên, khi họ nhìn thấy Seiya… …
"Ôi trời, Seiya-san!"
"Xin chào!"
"Hôm nay ngài thế nào?"
Tôi không biết tại sao nhưng họ nói 'xin chào' với Seiya như thể họ là bạn của cậu ấy vậy!
…C-Cái quái gì thế này!! Cậu ấy giống như một người nổi tiếng của thị trấn này!!!!
Một người phụ nữ từ Underworld có thân hình như một con rết dã mỉm cười dịu dàng với Seiya khi thấy cậu ấy trong thị trấn. Tôi đã cố gắng làm giống Seiya và nói xin chào một cách tự nhiên.
"Xin chào, rất vui được gặp cô!"
Sau đó, người phụ nữ rết chợt méo mặt và bắt đầu liếm môi..
"Whoaaaaa! Ohhhhhh! Một vị thầnnnnn! Hãy đưa cho tôi HPPPPPP!"
"Gì vậy!? Thái độ của cô ấy đã thay đổi rõ rệt!? Tại sao cô ấy lại chào tôi một cách khác lạ như vậy!?"
Tôi ngay lập tức trốn sau lưng Seiya. Uno đã nói rằng 'người dân của Underworld luôn yêu mến thần linh', nhưng… nó không giống vậy chút nào. Đúng hơn, nó giống như tôi là 'đồ ăn cung cấp HP cho họ', đúng không!?
Tuy nhiên, Seiya bước đi mà không quá lo lắng về tôi và dừng lại trước một cửa hàng. Sau khi chúng tôi đi sâu vào tòa nhà bằng gỗ, tôi vô cùng ngạc nhiên khi thấy những thanh kiếm, tấm khiên và kho vũ khí được trưng bày.
"Ehh!! Underworld có một cửa hàng vũ khí sao!?"
Một người Underworld với những chiếc xúc tu đến từ phía sau quầy với một chuyển động ngoằn ngoèo.. Người trông giống một con bạch tuộc đến từ Trái đất này có lẽ là chủ của cửa hàng.
"Ông đã nhận được thứ mà tôi yêu cầu chưa?"
"Rồi, tôi đã nhận được. Tuy nhiên, thật khó để có được nó ngay từ đầu. Cậu, khách hàng đáng quý của tôi, liên tục nói những điều kỳ lạ như đồ dự trữ của dự trữ."
Rõ ràng, Seiya đã quá quen thuộc với nơi này. Chủ cửa hàng là một con bạch tuộc với nhiều xúc tu đã lắc đầu và đặt lên quầy một bộ giáp màu đỏ son hơi đục và một thanh kiếm cùng màu.
"Seiya, ông đã đặt mua vũ khí sao?"
"Ừm. Tôi đã yêu cầu thêm nhưng ông ta nói rằng điều đó là không thể. Vì vậy, tôi phải miễn cưỡng giảm số lượng lại."
"Chỉ cần yêu cầu vừa phải thôi! Những gì ông có bây giờ là quá đủ rồi!"
Chủ cửa hàng trông khá choáng váng khi thấy tôi hét lên với Seiya. Nhưng sau đó tôi nhận thấy một số bất thường về việc này.
"Eh, chờ một chút!! Vũ khí mua ở Underworld có thể mang đến nhân giới sao!?"
"Chắc chắn rồi. Những gì cô mua ở đây thì nó sẽ thành của cô. Không quan trọng là đi đâu, cô đều có thể sử dụng vũ khí của mình bởi cô đã tự mua chúng."
Là… thế sao!? Điều đó hoàn toàn không thể xảy ra trong Thiên Giới!! Các quy tắc của Underworld chắc chắn lỏng lẻo!!
Tuy nhiên, Geabrande Biến Dạng không chắc sẽ có vũ khí và áo giáp. Vì vậy, thật tuyệt khi Seiya có thể tìm thấy trang bị tốt ở đây.
…Vậy, Seiya đã chuẩn bị trang bị của mình trong khi tập luyện!!
Tôi đã thầm ấn tượng. Nhưng chủ cửa hàng có vẻ lịch sự lúc đầu chợt thay đổi biểu hiện khá đột ngột.
"Vậy thì, bây giờ chúng ta phải thương lượng giá cả đã…"
K-Không đời nào!! Đừng nói với tôi rằng ông ta muốn tôi bị bẽ mặt lần nữa!?
Tôi lùi bước khi đang lo ngại số phận định trước này. Tuy nhiên, Seiya lại nói.
"Không phải lo. Tôi đã chuẩn bị trước khoản thanh toán."
"Eh?"
Seiya lấy một thứ gì đó ra khỏi túi của mình.
"Đây là khoản thanh toán của tôi…'Những chiếc sừng đáng xấu hổ
của Thần Kiếm'."
"C-C-Chúng có một HP thật tuyệt!!"
Ehhhh!? Những thứ đó có thay thế được tiền nữa hả!? Có bao nhiêu chiếc sừng của Cerceus đã được lấy từ ông ta vậy!?
Cuối cùng, họ trao đổi hai mươi chiếc sừng của Cerceus lấy mười mảnh kiếm và áo giáp của Underworld. Seiya mặc lên trang bị và bước ra khỏi cửa hàng . Tôi đã sử dụng kỹ năng Thẩm Định của mình để biết thêm về trang bị màu đỏ son hơi đục.
『Kiếm và áo giáp của Underworld…Trang bị được làm từ kim loại cổ xưa. Nó bền hơn kim cương và bạch kim. Một trang bị siêu hiếm chỉ có thể có được trong Underworld!』
"Ehh!! Không phải nó là một trang bị rất tuyệt sao!! "
"Ừm. Nó mạnh hơn một thanh kiếm bạch kim hoặc các tài liệu bạch kim khác."
"Điều đó thật tuyệt vời, Seiya!!"
Sau đó, Seiya vốn là một Chiến binh Ma thuật, lại nghĩ đến việc mua một chiếc khiên từ Underworld. Cậu ấy nói 'chỉ như một biện pháp đề phòng thôi'.
Giống như vài lần trước chúng tôi đã làm ở nhân giới, Seiya lập tức bước vào cửa hàng bên cạnh sau khi rời khỏi cửa hàng vũ khí. Trong cửa hàng mới này, tôi thấy khá nhiều đồ vật kỳ lạ nhưng tôi cũng nhận ra các loại thảo dược quen thuộc giống với các loại dược liệu mà chúng tôi đã mua trong nhiệm vụ lần trước. Có vẻ như cửa hàng này là một cửa hàng dụng cụ của Underworld.
"Cái kia, cái này và cả cái kia nữa. Tôi sẽ mua tất cả những thứ đó mà ông có."
Lần này, chủ cửa hàng giống như Durahan vậy, một người mặc áo giáp nhưng không có đầu. Thực ra, Seiya không bận tâm đến điều đó và vẫn bùng nổ mua sắm như mọi khi.
"Tôi rất vui vì ngài đã mua một lượng lớn dụng cụ của tôi, nhưng ngài có trả nổi không?"
Seiya trả lời chủ cửa hàng không chút do dự và cho ông ấy xem một số lượng lớn sừng của Cerceus.
"Đây là 'cặp sừng đáng xấu hổ của Thần Kiếm'."
"Ohhh! Thành giao!! Hãy lấy bất cứ thứ gì ngài muốn!!"
Gì thế!! Cậu ấy có thể mua mọi thứ!? Chỉ vậy thôi sao!? Những chiếc sừng của Cerceus thật khá hữu ích và đa năng!!
Seiya đã mua rất nhiều dụng cụ của Underworld mà có nhiều cái cậu ấy thậm chí còn không biết sử dụng ra sao. Khi chúng tôi định rời khỏi cửa hàng, chủ tiệm đã đuổi theo Seiya và nói.
"Cửa hàng của tôi đã cháy hàng. Bây giờ tôi không còn bất cứ thứ gì để bán cho những khách hàng khác. Tôi có thể xin ngài… Ngài có thể cung cấp cho tôi nhiều hơn…"
"Thật là một kẻ phiền phức. Có vẻ không còn cách nào khác…"
Tiếp theo, Seiya nắm lấy tóc tôi và kéo cơ số sợi ra khỏi đầu tôi!
"Đau quáaaaaa!!"
Cậu ấy ném những sợi tóc của tôi cho chủ tiệm.
"Tôi cho ông thứ đó."
"Ohh! Cảm ơn ngài rất nhiều!"
"Tóc của tôi là tiền boa sao!? Và đừng 'cho' tóc tôi một cách bừa bãi như vậy!!"
Tôi hét lên cực lớn. Tuy nhiên, Seiya đã rời khỏi cửa hàng dụng cụ với khuôn mặt vô cảm như không có chuyện gì xảy ra và bước đi.
"L-Lần này ông định đi đâu nữa vậy?"
"Tôi sẽ đi gặp Xul Luxu."
"Eh! Nhưng, chúng ta không cần cô ấy giúp nữa, phải không?"
"Có vài điều tôi muốn hỏi cô ấy. Kỹ thuật của cô ấy khá thú vị."
"Đ-Đừng nói với tôi rằng ông cũng muốn biến thành ác quỷ đó?"
"Làm gì có chuyện đó. Nhưng tôi đã có chút cảm hứng sau khi hai người bị bẽ mặt."
Đ-Điều quái quỷ đó có nghĩ là gì…?
Tôi đã lo lắng về những lời nói của cậu ấy. Nhưng khi nghe đến cái tên Serous Rousse, chấn thương tâm lý mà tôi phải chịu đựng do bị cưỡng bức trồng cây chuối đã dâng trào trong đầu tôi. Tôi có một cảm giác khó chịu khi nhớ lại rằng tôi đã bị lộn ngược và cô ta có thể bắt tôi làm điều đó một lần nữa. Hơn nữa, Seiya còn liên tục nói với tôi "Này Rista. Cô định theo tôi đến bao giờ vậy?". Vì vậy, tôi đã từ bỏ và trở về nhà của Uno.