Shin No Nakama Janai To Yuusha No Party Wo Oidasareta No De, Henkyou De Slow Life Suru Koto Ni Shimashita

chương 111: hình diện của sói

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.

______________________________________________________________________________

Đôi mắt xanh biếc có thể phản chiếu cả bầu trời của Lit hiện đang lần theo dấu vết trên mặt đất.

Mặc dù dấu chân của Mistone-shi đã bị người đi đường giẫm đạp lên, nhưng Lit vẫn có thể dò ra được, cô ấy thậm chí còn chẳng khựng lại lấy một lần.

Nhờ có sự hỗ trợ của ma pháp tinh linh Cảm Quan Thợ Săn và Lang Hình Diện, Lit có thể dễ dàng nhìn thấy những dấu vết mà tôi không thể thấy được bằng mắt thường.

‘Cảm Quan Thợ Săn’ là một ma pháp nâng cao năng lực cảm quan bằng cách tăng sự tập trung vào việc phát hiện ra những chi tiết nhỏ nhặt.

Trong khi đó, ‘Lang Hình Diện’ cho phép người sử dụng sở hữu những đặc điểm của một con sói, nhờ đó họ sẽ nhận được năng lực cảm quan của loài sói và có thể dùng nó để lần theo dấu con mồi.

Ma pháp hình diện là một phân nhánh của ma pháp biến hình. Ma pháp này cho phép người sử dụng nhận một phần năng lực của mục tiêu, bằng cách biến đổi một số bộ phận trên cơ thể thành bộ phận đặc trưng của mục tiêu đó. Ma pháp biến hình được chia thành bốn loại: hình lực, hình diện, hình thể và hình thái.

Ma pháp hình lực đưa vào cơ thể người sử dụng một phần năng lực thể chất của mục tiêu mà không làm thay đổi ngoại hình. Chúng đơn thuần chỉ là những ma pháp cường hóa sức mạnh cơ bắp. Chẳng hạn như ma pháp ‘Lang Hình Lực’ giúp người sử dụng nhận được sức mạnh cơ bắp của loài sói và tất cả năng lực thể chất của chúng.

Đối lập với ma pháp hình lực, ba ma pháp còn lại đều làm thay đổi ngoại hình của người sử dụng sao cho giống với mục tiêu. ‘Lang Hình Thể’ biến đổi ngoại hình của người sử dụng thành hình dạng của một con sói đi bằng hai chân, một kiểu lai tạp giữa người và sói. Trong khi đó, ‘Lang Hình Thái’ biến đổi hoàn toàn ngoại hình của người sử dụng thành một con sói đúng nghĩa.

Nếu nói như vậy thì ma pháp còn lại sẽ…

“Lối này.” (Lit)

Ở trước chúng tôi, Lit đang rảo bước trên đường với chiếc đuôi lắc lư qua lại bên dưới lớp váy. Trên đầu cô ấy còn có một đôi tai sói khẽ nhô lên.

Do ảnh hưởng của ma pháp hình diện, một số bộ phận đặc trưng của mục tiêu sẽ xuất hiện trên cơ thể người sử dụng giống như thế này đây.

Trông cũng… đáng yêu đấy chứ. Bỗng nhiên tôi có cảm giác muốn xoa đầu Lit.

“?” (Lit)

Dường như cảm nhận được ánh nhìn của tôi, Lit quay người lại. Đúng là giác quan của sói có khác. Cảm thấy hơi ngượng, tôi lảng tránh ánh mắt của cô ấy rồi xua tay như thể muốn nói rằng ‘không có gì đâu’.

“Lit tuyệt thật đấy.” (Ruti)

Cảm thấy ấn tượng trước việc Lit đang làm, Ruti lên tiếng. Bây giờ nghĩ lại thì, Ares khá tệ trong khoản ma pháp biến hình nên hắn hầu như không đụng tới nó. Yarandorara thì chỉ có thể sử dụng ma pháp điều khiển thực vật. Còn về ma pháp khế ước của Theodora, ma pháp biến hình duy nhất cô ấy dùng được là ma pháp hình lực, nên Theodora cũng không có khả năng biến thân. Trong khi đó, ngoài việc không thể dùng được ma pháp biến hình, Ruti còn có năng lực miễn nhiễm tuyệt đối với bất kỳ ma pháp nào thuộc dạng này.

『Anh hùng』là gia hộ mạnh nhất nhân loại, nhưng nó cũng không phải là một gia hộ toàn năng nếu bỏ đi năng lực chiến đấu. Cho dù là vậy, gia hộ đó vẫn có khả năng giải quyết sự việc trên mức trung bình nếu xét trên mọi phương diện, nhưng nếu chỉ xét phương diện truy tìm dấu vết thì nó thua xa năng lực của Lit.

Lit, Ruti, Tise và tôi hiện đang lần theo dấu chân của Mistome-shi. Có vẻ như Ruti và Tise đã được nghe kể về Mistome-shi và chuyện liên quan đến tổ đội của bà ấy, thế nên họ cũng lập tức tham gia tìm kiếm cùng với chúng tôi.

Bên phía Ruti cũng đã hoàn tất việc điều tra, bây giờ việc còn lại là chờ đợi giáo hội Veronia hồi đáp. Ruti đã gửi một lá thư cho họ để có thể lắng nghe trực tiếp quan điểm của phía Veronia trong chuyện này.

Đó là lý do mà bốn người chúng tôi đang cùng nhau đi tìm Mistome-shi và tổ đội của bà ấy.

Tối hôm đó, sau khi Mistome-shi đến hội mạo hiểm giả, hai người họ đã lập tức di chuyển đến nhà của Garadin vào lúc nửa đêm.

Sang ngày kế tiếp, họ đến nhà thờ để gặp giám mục Cien từ lúc mặt trời vừa mới ló dạng. Và rồi, cả bốn người họ rời khỏi thị trấn trên lưng ngựa chỉ trong vài tiếng sau đó.

“Và đó cũng là ngày con tàu chiến Veronia cập cảng Zoltan.” (Tise)

Tise lên tiếng.

Đúng vậy. Khi con tàu đó đến đây thì Mistome-shi và tổ đội của bà ấy cũng tạm thời biến mất khỏi Zoltan.

“Bốn người bọn họ có thể được xem là những nhân vật trọng yếu của Zoltan. Vì cớ gì mà họ phải tập hợp lại rồi rời đi như vậy?” (Tise)

“Nếu không tính đến Garadin thì cả Moen và giám mục Cien đều là những người có tinh thần trách nhiệm cao. Họ yêu quý Zoltan như chính quê hương của mình vậy.”

“Nhưng dường như hành động của họ có hơi vô trách nhiệm.” (Tise)

“Nói cách khác, họ hoàn toàn tin rằng Veronia không đến đây để tuyên chiến với Zoltan.”

Nếu đúng là vậy thì tôi có thể hiểu được hành động của họ. Từ vụ án gia hộ ác quỷ, tôi có thể khẳng định một điều, tình yêu của Moen đối với gia đình và sự tức giận của Garadin đối với Albert cùng đồng bọn, những kẻ đã làm xáo trộn sự yên bình của Zoltan, tất cả đều là những cảm xúc thật lòng.

“Họ biết rõ là cho dù mình có rời khỏi Zoltan thì cũng sẽ không có chuyện gì xảy ra.”

Lit gật đầu tỏ ý đồng tình với cách lý giải của chúng tôi về hành động của họ.

Sau khi rời khỏi Zoltan, chúng tôi tiếp tục đi men theo con đường mòn dẫn từ đường chính băng qua đồng cỏ cho tới bìa rừng. Đây là một con đường thường xuyên có người qua lại, nhưng nó sẽ trở nên lầy lội vào những ngày có thời tiết xấu và có thể khiến cho giày của người đi đường bị lấm bẩn.

Chắc chắn đây không phải là một con đường phù hợp cho xe ngựa di chuyển.

“Dấu chân vẫn còn hiện rõ mồn một đây này.”

Ngay cả tôi cũng có thể dễ dàng nhìn thấy.

Có khá nhiều vết tích để lại cho thấy một bầy ngựa đã đi qua con đường lầy lội này cách đây không lâu.

“Khu rừng đó à, anh chưa từng đặt chân vô đó lần nào.”

Khu rừng trước mặt chúng tôi nằm ở một vị trí cách khoảng hai giờ đi bộ về phía Tây Bắc của Zoltan.

Có lẽ vì những vùng đất ngập nước ở đây không đủ chất dinh dưỡng nên cây cối có phần thân mỏng và trông khá xiêu vẹo. Điều đó đã tạo nên một diện mạo kỳ dị cho khu rừng, cư dân của Zoltan còn đồn đại rằng có những con quái vật ăn thịt người đang ẩn náu bên trong khu rừng, họ gọi chúng bằng cái tên ông kẹ.

“Nhưng cũng chưa có người nào thực sự nhìn thấy ông kẹ. Có vẻ như đó chỉ là câu cửa miệng mà các ông bố bà mẹ hay dùng mỗi khi la mắng con mình. Nếu như chúng không ngoan thì ông kẹ trong rừng sẽ đến bắt chúng đi.”

“Ở Logavia cũng có một câu chuyện tương tự. Mặc dù em chưa từng kể trước đây, nhưng người ta nói rằng bên trong Khu Rừng Giả Dối, thỉnh thoảng có những hồn ma của người elf rừng ra ngoài để bắt cóc trẻ con, rồi lôi chúng vào một cái hang tối tăm và lạnh lẽo.” (Lit)

“Còn ở làng của em, người lớn thường nói với những đứa trẻ là nếu như chúng không vâng lời, lũ ogre ở trên núi sẽ xuống và ăn thịt chúng.” (Ruti)

“Hể, vậy ra ở đâu cũng thế à.” (Tise)

Đôi tai sói trên đầu Lit khẽ nhúc nhích.

“Em vừa nghe thấy gì đó.” (Lit)

“Anh cũng vậy.”

Ruti lập tức rút kiếm ra. Tise nắm chặt phi dao trong tay, còn tôi thì đặt tay mình lên phần chuôi kiếm.

Một màn sương mù đột nhiên ập tới. Ở phía bên kia của làn sương trắng xóa, tôi thấp thoáng nhìn thấy bóng người chạy đến chỗ mình.

Đó là một người mặc áo choàng, kẻ vừa chạy đến chính là… hiền giả Ares.

Ares nhìn tôi bằng ánh mắt chất chứa thù hận, rồi chĩa cả hai tay về phía tôi. Hai cánh tay của hắn từ từ rơi xuống, máu trào ra xối xả từ vết cắt.

Không chút lưỡng lự, tôi rút kiếm ra rồi chém vào hình bóng trước mặt mình.

Một lớp chất nhầy màu xanh lá văng lên kiếm của tôi rồi dính chặt vào phần thân kiếm. Cơ thể Ares bị biến dạng giống như một tờ giấy, làn sương xung quanh cũng nhanh chóng biến mất.

“Thì ra là quái vật Sương Mù Kinh Hoàng.”

Trông Lit có vẻ hơi ngạc nhiên. Đó là một con quái vật có cơ thể cấu tạo từ khí, nó gặm nhấm năng lượng tinh thần và ma lực của mục tiêu bằng cách tạo ra ảo ảnh để kích động cảm giác sợ hãi.

Bởi vì nó không thể điều chỉnh ảo ảnh sao cho phù hợp với tình cảnh hiện tại, nên chỉ cần giữ bình tĩnh thì sẽ thấy chẳng có gì đáng sợ. Chưa nói đến việc nó không có bất kỳ phương thức nào để tấn công vật lý, chỉ giết chết mục tiêu không thôi cũng cần phải mất một khoảng thời gian khá dài, vì thế nên độ nguy hiểm của nó được đánh giá khá thấp. Tuy nhiên, đối phó với một cơ thể khí cũng không phải là việc dễ dàng gì. Cách dễ nhất là dùng lửa.

Cả bốn người chúng tôi đều có khả năng ‘chém đứt hạt nhân tạo nên sương mù’, nên việc giết nó cũng dễ như ăn cháo mà thôi.

“Hình như nó là thú nuôi của ai đó.”

Lý do Tise và Ruti không tấn công ngay lập tức có lẽ là vì họ cảm thấy nó giống như một chó canh phòng. Còn Lit thì không hề biết về sự tồn tại của loại quái vật này, nên việc cô ấy không nhận ra nó cũng là lẽ thường tình.

“Có vẻ như nó là thú nuôi của Mistome-shi hoặc ai đó ở bên cạnh bà ấy. Nó có mùi giống như Mistome-shi.” (Lit)

Mặc dù chẳng biết tí gì về con quái vật có tên Sương Mù Kinh Hoàng, nhưng nhờ khứu giác có được qua ma pháp Lang Hình Diện, Lit vẫn có thể phát hiện ra mùi hương cực nhẹ lưu lại bên trong màn sương sống này. Không nghi ngờ gì nữa, chắc chắn là Mistome-shi đã từng ở trong rừng.

Nếu là vậy thì,

“Anh đã cố nương tay hết mức có thể. Dù sao thì con quái vật này cũng không có khả năng đến đe dọa tính mạng của chúng ta. Chỉ cần đi theo nó là chúng ta sẽ gặp được Mistome-shi.”

Những vũng chất nhầy màu xanh trên mặt đất nằm cách nhau không xa dẫn vào trong rừng. Đó chính là máu chảy ra từ vết thương của con quái vật Sương Mù Kinh Hoàng.

“Thế thì em không cần dùng ma pháp này nữa.” (Lit)

Nói xong, Lit liền tập trung tinh thần để hóa giải ma pháp.

“Ấy, khoan đã.”

“Hửm?” (Lit)

Tới nước này thì tôi cũng nhịn hết nổi rồi.

Giả vờ tỏ ra bình tĩnh, tôi bước đến chỗ Lit.

“Có chuyện gì thế?” (Lit)

“Ừm, nhờ có Lit nên chúng ta mới có thể tìm ra họ. Cảm ơn em nhé.”

Tôi dùng lời giải thích đó như một cái cớ để vuốt ve phía sau đôi tai sói của Lit trong lúc cố gắng không làm rối tóc cô ấy. Cảm giác thật mềm và mịn. Dễ chịu thật đấy.

Trong giây lát, đôi mắt Lit trở nên tròn xoe vì ngạc nhiên, sau đó cô ấy ngượng ngùng cúi đầu xuống rồi để yên cho tôi vuốt ve. Nhìn chiếc đuôi sói của Lit lắc qua lắc lại, tôi biết rằng cô ấy không hề ghét việc này.

Mừng ghê ta ơi. Nhưng phần bên trong váy của Lit cũng sắp lộ ra ngoài rồi, tôi quyết định sẽ không làm chuyện này vào lần tới nếu xung quanh có người.

Rốt cuộc, chúng tôi đi tiếp mà không để Lit hóa giải ma pháp của cô ấy.

Ở bên cạnh tôi, Lit vừa đi vừa phe phẩy đuôi, trông cô ấy có vẻ cực kỳ hạnh phúc.

Truyện Chữ Hay