Mãi tận đến đến lúc học cao trung, tôi vẫn không nghĩ bản thân là một nhân vật quần chúng. Chính ra tôi còn nghĩ mình đâu đó giống kiểu nhân vật chính hơn.
Tuy nhiên, sau khi lên cao trung và gặp được cậu ta, tôi đã nhận ra mình chỉ là một nhân vật quần chúng.
Vào lúc gặp Ryoma Ryuzaki, tôi như được nhắc nhở bản thân chỉ là một nhân vật phụ bởi cuộc chạm trán với… nhân vật chính harem.
Và thế là tôi đã thành một nhân vật quần chúng.
Cuối cùng, tôi đã sống một cuộc sống học đường nhàm chán, vô vị, không có lấy nổi một câu chuyện, về phần bản thân thì tâm hồn cứ luôn treo ngược cành cây ở góc lớp
Nay cũng vậy, từ một góc lớp học, tôi đang ngắm nhìn những cô gái mình từng yêu.
“Ryoma Onii-chan này? Mình cùng đi mua đồ bơi nha!”
Đang ngồi trên đùi Ryuzaki kia là một cô gái nhỏ bé với mái tóc đen buộc kiểu hai bím. Cô ấy chính là em kế của tôi.
Sinh nhật chúng tôi chỉ cách nhau vài tháng, cơ mà, do người ra đời sớm hơn là tôi nên tôi đã thành anh trai. Vì cha mẹ cả hai đã tái hôn đã tái hôn từ lúc còn rất nhỏ nên quan hệ chúng tôi cứ như anh trai với em gái vậy.
Azusa Nakayama, cô em kế từng rất thích tôi, đã hoàn toàn chỉ biết nghĩ đến Ryuzaki. Nhìn cảnh em ấy cố gắng để được cậu ta chú ý làm trái tim tôi như muốn vỡ vụn.
Nghĩ lại thì, một thời gian trước em ấy đã từng làm hư tôi vậy…, song gần đây chúng tôi lại chẳng mấy khi chuyện trò và tôi có chút buồn.
“Giờ mới chỉ tháng Năm thôi mà. Chẳng phải đồ bơi có hơi sớm sao?”
“Sao vậy? Nhưng em muốn Ryoma ngắm em mặc đồ bơi cơ…”
“Rồi, anh muốn xem mà!”
Ryuzaki vừa cười vừa xoa đầu Azusa còn em ấy thì mỉm cười hạnh phúc.
Dù là giờ nghỉ trưa nhưng bọn họ vẫn đang chim chuột nhau ngay giữa lớp học. Azusa có phần nhút nhát nên mấy chuyện thu hút sự chú ý em ấy không giỏi cho lắm. Nhưng bởi tình yêu dành cho Ryuzaki mà em ấy lại làm hư cậu ta vậy, dẫu cho đó có phải là công khai hay không.
Đặt cảnh tượng ấy vào tầm mắt quả thực rất đau đớn.
“Nhưng chả phải thế cũng được mà? Đúng là có hơi sớm thật nhưng ít nhất cậu cũng có thể ngắm nó.”
Người đang ưỡn mình ra thách thức Azusa là một cô gái xinh đẹp với mái tóc đen dài. Cô ấy là bạn thuở nhỏ của tôi.
Yuzuki Hojo. Sở hữu một vóc người nhỏ nhắn nhưng thân hình cổ lại rất tuyệt, một cô gái nổi tiếng với mọi thằng con trai ở trường.
“Thực ra, mình… ngực mình lại lớn hơn chút rồi, nên là, đồ bơi năm ngoái mua không có vừa…”
“Ồ, thật sao? Hmm, đồ bơi à… khó nhằn rồi đây.”
Hẳn Yuzuki đã gặp cả mớ rắc rối về bộ ngực bự của mình. Tuy nhiên, để cố gắng được Ryuzaki yêu thích dù có là đôi chút, cô đã nói ra những lời làm nổi bật bộ ngực của mình.
Nhìn thấy nỗ lực thay đổi bản thân của cô để được người mình yêu đáp lại tình cảm, với tôi đó đúng là một trải nghiệm đau đớn.
“Cái đồ Ryu-kun dê xồm này. Thực sự cậu chỉ muốn ngắm con gái người ta mặc đồ bơi thôi đúng không? Nếu thật vậy thì sao cậu nói thật với mình là bản thân muốn nhìn đi~?”
Người đang phấn khích chọt vô má Ryuzaki là một cô gái với mái tóc vàng rực trông rất hợp. Cô ấy là bạn thân của tôi.
Asakura Kirari. Cô ấy là một gal, đúng hơn thì là một cô gái với một không khí rực rỡ. Tuy ngực không lớn bằng của Yuzuki nhưng bởi đồng phục cô đang mặc khá rộng nên bạn có thể nhìn được một chút phần ngực cô. Chiếc váy đang mặc cũng quá ngắn, và với một nam sinh cao trung còn tươi trẻ, điều đó là thứ một rất bổ mắt với họ.
“Nói cho bọn mình biết cũng được mà! Nhìn này, Ryu-kun… Thành thật đi nào.”’
“…Mình muốn nhìn. Mình muốn nhìn một cô gái mặc đồ bơi!”
“Hmm? Cậu muốn nhìn ngực của mình sao? Nếu vậy thì mình có thể cho cậu xem mà.”
Nói vậy, Kirari cố ý ưỡn mình về phía trước và phô ngực ra cho Ryuzaki. Tôi chắc rằng Ryuzaki có thể nhìn thấy được cả những phần riêng tư… Từ góc nhìn của tôi thì thấy nó là điều không thể nhưng vì trên mặt cậu ta toát lên vẻ tục tĩu nên tôi có thể mường tượng được tất cả.
…Mãi đến cao trung, cô ấy từng là một cô gái trưởng thành hơn nhiều. Chính xác thì đến hôm nhập học cao trung, mái tóc đen của cô đều được búi lại. Cô cũng đeo kính và là một một cô gái bình thường khoác trên mình đồng phục đúng quy chuẩn.
Hai người chúng tôi vô cùng tâm đầu ý hợp và cả hai cũng từng trò chuyện rất nhiều… Nhưng rồi khi gặp được Ryuzaki ở lễ nhập học và biết được cậu ta thích những cô gái chưng diện, cô đã thay đổi hoàn toàn hình tượng của mình.
…Khi nhìn cái cảnh Kirari vứt bỏ bản thân khi trước để trở thành mẫu người được thích bởi người cô yêu, điều đó vẫn làm nhức nhối trái tim tôi. Cô gái khi xưa tôi thích đã không còn ở đâu nữa rồi.
(…Chết tiệt)
Bàn tay tôi nắm chặt bên dưới bàn.
Trong quá khứ, cho đến lúc trở thành học sinh cao trung, người ở vị trí của Ryuzaki chính là tôi.
Tôi có quan hệ tốt với cả ba người họ và chúng tôi đã luôn ở bên nhau. Tôi đã nghĩ mình là bạn tốt với ba người và tất cả sẽ luôn cùng nhau, nhưng… giờ đây tôi đã hoàn toàn bị cho ra rìa.
Tôi đã cứ hằng nghĩ bản thân là nhân vật chính.
Tôi có một cô em kế dễ thương, một người bạn thuở nhỏ xinh đẹp và một cô bạn thân duyên dáng. Tôi đã nghĩ ở cao trung bản thân cũng sẽ có một khoảng thời gian thật đẹp với ba người.
Nhưng hiện thực thật nghiệt ngã.
Tại lễ nhập học cao trung, mọi thứ của tôi đã bị Ryuzaki cướp mất.
Ba người tôi thích đã trở nên hoàn toàn mê đắm Ryoma Ryuzaki.
Hơn nữa, còn thêm cái điều khó chịu,… dường như Ryuzaki là một “vai chính harem” và quanh cậu ta có rất nhiều cô gái khác nữa.
Thêm vào ba người thì có cơ số những cô gái khác không ở trong lớp, như là cô gái trông như một con vật nhỏ, tiền bối chủ tịch hội học sinh và hội trưởng câu lạc bộ kendo cùng năm.
Ngay cả có là hiện tại thì thêm vào ba người kia, harem Ryuzaki vẫn có thêm một thành viên nữa.
“Đó là lý do sau khi tan học mình định đi xem đồ bơi… Cậu có muốn đi cùng không, Shiho?”
Ryuzaki quay người và nhìn ra sau. Ở chỗ ngồi ngay sau cậu ta là một cô gái mang tên Shiho Shimotsuki, bạn thuở nhỏ của cậu ta, thành viên ở trong harem Ryuzaki quãng thời gian lâu nhất.
“……?”
Có lẽ cô đã gục đầu xuống ngủ một thời gian, nhưng khi Ryuzaki gọi đến tên mình, cô ngẩng đầu lên như thể bản thân đang chán nản. Hình như trong huyết quản cô đang tuôn chảy dòng máu Scandinavian và mái tóc nhạt màu cô rất tuyệt vời.
Cô là một cô gái yếu ớt, hay đúng hơn là… mỏng manh, trong sáng như thủy tinh.
Không có gì cường đại khi nói rằng cô là người xinh đẹp nhất ngôi trường này. Cô ấy là bạn thuở nhỏ của Ryuzaki. Chẳng thể hiểu được cậu ta may mắn với phụ nữ đến thế nào nữa.
“Cậu lại đang ngủ nữa đấy à? Lúc nào cậu cũng trông uể oải cả, Shiho.”
Có vẻ cậu ta đang cố vuốt ve cô nhưng cái nhìn của cô đến cậu ta lại có chút ghê tởm. Thế rồi bàn tay cậu ta bị nhẹ nhàng hất đi.
“……Sao vậy?”
Sau đó cô ấy hỏi cậu ta muốn gì với một biểu cảm trống rỗng.
Tôi không chắc là cô kiệm lời gì. Song cô ấy thường khá trầm lặng và không bao giờ chịu mở miệng cho đến khi ai khác nói với cô trước.
Ngay cả khi người nói là bạn thở nhỏ, Ryuzaki, cô cũng chỉ nói những thứ tối thiểu như này.
Ryuzaki dường như thực sự rất yêu cô ấy.
Có lẽ hơn cả ba cô gái tôi yêu,… hay bất kỳ cô gái nào khác, Ryuzaki có vẻ còn yêu Shimotsuki hơn thế nhiều.
Sự thực thì ngay bây giờ, cậu ta còn rất cố gắng mời cô cùng đi mua sắm.
Thường sẽ không có chuyện Ryuzki đi mời con gái. Cậu ta không bao giờ ở bên chủ động, chỉ duy có một ngoại lệ là Shimotsuki. Chỉ riêng cô ấy là luôn nhận được những lời mời của Ryuzaki.
Nhưng câu trả lời của Shimotsuki vẫn luôn chỉ có một.
“……Không.”
Chỉ độc một từ và rồi cô ấy lại úp mặt xuống. Cô rúc mặt vào trong cái gối tay và ngủ.
Tôi không biết cô ấy đang nghĩ gì, cơ mà, tôi lại cảm thấy rất chắc ý định của cô, không đi.
“Vậy sao? Thế để mấy lần khác mình sẽ lại mời cậu, được chứ?”
Tôi đoán Ryuzaki đã quen với việc bị từ chối rồi. Cậu ta lập tức quay mặt lại và tiếp tục nói chuyện với ba người kia.
Nhìn những cảnh này từ một góc lớp là cuộc sống thường ngày của… tôi, Kotaro Nakayama.
Đã được một tháng kể từ lúc tôi vào cao trung.
Kể từ lần đầu bắt gặp Ryuzaki, những tháng ngày cuộc đời tôi cứ trôi qua như vậy.
Sẽ là nói dối nếu tôi nói bản thân không thấy cô đơn.
Những người mình yêu rất nhiều lại đi mê đắm ai khác. Có cố tỏ ra là mình ổn cũng quá đau đớn.
Khi trở thành học sinh cao trung, tôi đã nhận ra mình không phải nhân vật chính.
Hình như tôi chỉ là một “nhân vật quần chúng”.
Một vai phụ trong một câu truyện không thể tạo nên câu chuyện nào hết. Hay có lẽ tôi là một công cụ để khiển các nhân vật trở nên thu hút hơn chăng?
Hẳn tôi đã đóng vai trò hỗ trợ cho Ryoma Ryuzaki.
Tôi chỉ là một công cụ để giải thích nam chính Ryoma đủ sức hấp dẫn để làm ba nữ chính… Azusa, Yuzuki và Kirari sa vào lưới tình với cậu ta, những người bị cuốn vào tên nam chính giả tôi đây.
Tôi muốn có một… cô bạn gái.
Tôi muốn làm người mình yêu trở nên hạnh phúc và họ cũng mang lại hạnh phúc cho tôi.
Nhưng chẳng có gì chắc chắn điều đó sẽ lại có thể cả.
Tôi sẽ không thể làm lại điều đó, bởi những người cô gái tôi yêu ấy đã trao trái tim mình cho ai đó không phải tôi mất rồi.