Shikkaku Mon no Saikyou Kenja~ Sekai Saikyou no Kenja ga Sarani Tsuyoku Naru Tameni Tenseishimashita~

chương 126: nhà hiền triết mạnh nhất, tháo dỡ các bộ phận

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“...Yup, chúng ta chắc chắn sẽ đến đó.”

Vị trí của hầm ngục đó ở đây (có vẻ như bây giờ nó được gọi là Melkia) là một hầm ngục lớn khá nổi tiếng thời xưa.

Số tầng của hầm ngục này chỉ vỏn vẹn trong ba chữ số, nhưng quái vật thời đó thường ra khỏi hầm ngục nên mọi người thường phải lập tổ đội để thảo phạt chúng.

Nếu nó nghiêm trọng đến mức mọi người phải lập tổ đội để thảo phạt quái vật vào thời đó thì dù lực lượng phòng vệ của thành phố đó có bằng của cả thủ đô đi nữa thì họ cũng sẽ không thể trụ được hơn quá nửa ngày.

Tôi sẽ xem xét việc đó và báo cáo lại cho nhà vua nếu thấy nó quá nguy hiểm.

Mặc dù mục tiêu của chúng tôi là Dragon's Vein và luyện tập ở trong hầm ngục.

Chúng tôi hoàn thành việc lột da con quái vật trong khi thảo luận về vấn đề đó.

“Bây giờ chúng ta hãy đi bán đống nguyên liệu này nào.”

Sau khi nói thế, tôi nhặt những nguyên liệu ngẫu nhiên của con Void Eater không thể cho vào trong kho chứa ma thuật.

Số lượng của chúng vừa đủ để chúng tôi có mang được.

Chúng tôi chọn mang chúng vì chứa hết chúng trong kho ma thuật là điều không thể, nhưng chúng tôi tất nhiên đảm bảo những nguyên vật liệu có thể sử dụng được như lông thú sẽ được mang theo.

“Ủa? Chúng ta sẽ đem chúng đi bán ư, không để dùng à?”

Alma hỏi điều đó với vẻ bất ngờ khi tôi nói cho họ kế hoạch bán chúng đi.

Hiện nhiên là chúng ta vẫn sẽ tận dụng những phần chúng ta có thể sử dụng được.

“Tất nhiên chúng ta sẽ giữ những thứ tốt nhất cho chúng ta rồi. Nhưng ngoài những thứ đó ra thì mấy đồ còn lại khá là vô dụng. Để chúng vào kho chứa ma thuật cũng chỉ phí mana của thôi cho nên bán chúng đi là lựa chọn hợp lý nhất ở trong tình huống này.”

“Thế nhưng Guild không thể mua những thứ như này được…”

Ruli nói vậy đó. Nghi vấn của Ruli cũng hợp lý thôi.

Tuy nhiên tôi có một tin tuyệt vời về việc bán đồ cho Guild trước đó rồi.

“Cậu không cần lo về điều đó. Hiệu trưởng bảo với tớ là chi nhánh của Guild gần Đệ nhị Học viện gần đây đã tăng cường khả năng mua hàng của họ. Rõ ràng là họ có những thiết bị tốt nhất trong số các chi nhánh Guild khác trên cả đất nước.”

Trên thực tế đó là nhờ Đệ nhị Học viện. Học viên ở học viện những người đã học được cách chiến đấu một các bài bản đã mang về những vật liệu đáng kể họ kiếm được từ hầm ngục đến mức độ Guild cũng không thể theo kịp việc mua lại chúng nữa.

Nhờ thế mà giờ đây tôi có thể bán một vài món đồ ở đó -- miễn phí mà.

“Ra là họ đã nâng cấp trong khi chúng ta vắng mặt! Vậy thì chắc là không có vấn đề gì đâu!”

“Ừ. Chúng ta có thể bán mà không phải lo lắng. …Vậy giờ thì Ruli, Alma và Iris, các cậu hãy mang theo những vật liệu có thể bán được.”

“Rõ!”

“Hiểu rồi!”

Tôi đặt các phần chúng tôi có thể sử dụng được trong túi đồ ma thuật, vì thế những thứ ở ngoài này là để bán đi. Chúng tôi mang chúng trên lưng và quay về thành phố.

Cảnh một học viên của Đệ nhị Học viện mang rất nhiều vật liệu dường như đã trở nên quá đỗi bình thường với mọi người, chúng tôi đến Guild an toàn mà không bắt gặp phải ánh nhìn kì lạ từ mọi người.

“Oh, bây giờ trông nó lớn quá chừng!”

Quầy mua bán của Guild giờ đây đã lớn hơn trước.

Và có hẳn một bộ phận riêng gọi là [ Quầy mua bán các bộ phận đặc biệt] trong số đó nữa cơ. Quầy rất to và chắc chắn để bạn có thể đặt các nguyên liệu lớn lên đó, và nhân viên tiếp tân đang đứng ở đó có vẻ trông giống như một cựu chiến binh luôn.

Đó chắc hẳn là quầy mua bán vật liệu cao cấp mà thầy hiệu trưởng đã bảo tôi. Vì quầy mua bán các bộ phận đặc biệt đang mở nên chúng tôi hướng thẳng tới đó luôn với một tấn nguyên liệu trên lưng.

“Chúng tôi muốn bán những thứ này!”

#trans:Kahoh

Truyện Chữ Hay