Trans: Kahoh
“Chừng vầy lúc này là đủ rồi.”
Tôi đâm thanh kiếm của mình vào cánh tay đang vung vẩy của con Void Eater, tiếp đó tôi đập nát một viên đá ma thuật và phù phép nó với [Special Mana Enchant]. Sau đó tôi tạo một rào phép đủ khoẻ gần lưng của thanh kiếm và tôi phù phép thanh kiếm bằng một phép khác.
–Ngay sau đó cánh tay của con Void Eater cắm thẳng vào thanh kiếm của tôi. Rào phép ngay lập tức bị phá huỷ với một tiếng vỡ lớn. Cánh tay của con Void Eater ngay lập tức băng qua khoảng không nơi có rào chắn– và bay vụt trong không trung.
“..Ga?”
Con Void Eater nhìn vào cánh tay của nó với một sự khó hiểu không hề nhẹ về chuyện gì vừa xảy ra. Không có cánh tay từ khuỷu tay trở xuống.
“Có lẽ mình nên tăng thêm chút lực nữa.”
Tôi kiểm tra thanh kiếm của mình trong khi nói thế.
Không có sứt mẻ gì, trọng tâm cũng không lệch.
Có vẻ như nó đủ dùng rồi.
“C-Cánh tay của nó… chuyện gì vừa xảy ra thế!?”
Trong khi đứng trên không trung tôi vẫn nghe được tiếng của Alma từ rất xa.
“Tớ gia cố kiếm của mình bằng một rào phép chắc chắn. Đòn càng mạnh thì phản lại càng dễ mà.”
Điều đó nghĩa, mặc dù bên ngoài nhìn đơn giản mọi thứ chỉ trong nháy mắt, thế nhưng phương pháp này khá là phiền với nhiều điều chỉnh phức tạp cần thiết. Sẽ vô nghĩa nếu rào phép quá mỏng và yếu, hoặc nếu quá rắn thanh kiếm sẽ bị hư hại. Kỹ thuật này sẽ không thực sự hữu dụng trừ khi kẻ địch của bạn rất khổng lồ và mạnh.
“Nghĩa là cậu sử dụng sự phản lực để chống lại con quái vật…” (Trans: định luật ba newton xin được áp dụng)
Nếu đối thủ của tôi là một con người, tôi phải nghiên cứu cách chiến đấu của họ trước khi phán đoán hướng.
tấn công của họ. Nhưng còn nếu đó là một con quái vật tôi có thể dự đoán trước đòn tấn công từ chúng bằng cách đọc vị mana và cử động cơ bắp của chúng.
“Không không, cậu không thể tự nhiền mà chiến với sức mạnh của một con quái vật như thế chỉ với việc chú ý đâu nhé!?”
“Bên cạnh đó, nhìn kích cỡ đối thủ của cậu đi…”
Ruli nói thế trong khi nhìn vào Void Eater, đang mất một cánh tay.
“Cậu có nghĩ thế không? Nếu chúng chỉ có sức mạnh thôi thì…”
“Yeah. Có vô số cách để đối phó với kẻ thù chỉ vượt trội về sức mạnh.”
Một đối thủ thực sự mạnh, một kẻ với trí khôn nhất định dù là nhỏ nhất như quái vật, sẽ khó khăn hơn để chiến đấu cùng. Thật tình cờ là những đối thủ kiểu đó khiến cho việc chiến đấu với chúng thú vị hơn đôi chút.
Không quan trọng là kẻ địch khỏe đến như nào, chiến đấu với một thứ còn không có trí tuệ luôn luôn kết thúc một cách đơn giản.
“Những người này hoàn toàn quá tầm giúp rồi. Cái chuẩn với họ quá là lỗi …”
“Mặc dù Iris-san đúng hơn là một con rồng hơn là con người…”
Trong khi nói chuyện, cánh tay đang tái sinh của con Void Eater một lần nữa bằng kiếm của mình. Tôi đoán nó giống với chân trước hơn là với tay nhỉ.
Yup. Nó thực sự rất đơn giản. Mặc dù tôi có thể sử dụng [Special Mana Enchant] lên đến gấp năm lần ở nơi không gian mở như thế này một cách nhẹ nhàng, thế nhưng không cần phải sử dụng nó mức tối đa như thế.
Mà thực sự thì, con Void Eater cũng đã kiệt sức vì mất đi hai bộ phận rồi– và tiếp đó.
“Iris, thứ đó đã sẵn sàng chưa?”
Tôi liếc về phía Iris.
Đó là một câu xác nhận hơn là một câu hỏi.
Dựa trên sự phản ứng của mana, chân sau của Void Eater bị Iris tấn công trước đó đang đạt đến giới hạn.
Mặc dù cây giáo của Iris không thể cắt đứt chân trong một đòn đánh như thanh kiếm được thế nhưng nó cũng đang phá huỷ đáng kể đó.
“Được thôi! Mình có thể làm cho nó rụng bất kì lúc nào! Mình nghĩ thế!”
“Được rồi, chúng ta hãy xử lý nó ngay khi thứ này làm nó chuyển động.”
“Mình hiểu rồi!”
Con Void Eater chuyển động ngay khi chúng tôi kết thúc thảo luận.
“Nó tới đó, ngay bây giờ!”