“Địa điểm là ở khu rừng phía Bắc… Xét từ phản ứng này, chúng đang ở ngay cạnh xa lộ. Chỉ cần tới đó các cậu sẽ tìm thấy chúng.”
“Err… Bọn tớ sẽ là người tấn công?”
Ruli trông có vẻ ngạc nhiên khi nghe tôi nói thế.
Quả thật là dù cho kết giới chưa được thiết lập xong, thủ đô vẫn còn vài hàng phòng ngự.
Chờ đợi một cách kiên nhẫn và phục kích chúng ở đây cũng là một lựa chọn.
Nhưng trong trường hợp này, làm thế thì quả lãng phí thời gian.
“Đúng thế. Cái này được ghi nhận vào khoảng 30 phút trước… Sẽ còn khoảng 30 phút nữa trước khi lũ quỷ đó đến được đây. Thứ ma cụ cảm nhận được không phải là bản thân bọn quỷ mà là ma thuật chúng sử dụng.”
Fullpower Flight (Tre: Bay toàn lực) có một tác dụng phụ gọi là [Recoil] làm nhiễu dòng chảy mana sau khi sử dụng, vì thế nên nó không hợp cho bất cứ trường hợp nào khác ngoài chạy trốn.
Thay vào đó, bọn chúng đã dùng một ma thuật mang tên [Demon Road].
[Demon Road] là một ma thuật cho phép đi một quãng đường lớn bằng cách tạo ra một con đường làm bằng mana kéo dài đến đích đến định sẵn.
So với việc bay thông thường, dùng ma thuật này có thể cắt giảm thời gian đi đến 20% mà không có tác dụng phụ hay phản chấn nào.
Hơn nữa, một khi có người tới được đích, từ người thứ hai trở đi có thể đến nơi trong vòng khoảng ít hơn 5 phút mỗi người.
— Nhưng tốc độ này sẽ lại trở thành một điểm yếu nếu như mana bị phát hiện trước đó.
“….Tớ hiểu. Nếu Mathi-kun nói thế, thì tớ sẽ tin.”
“Tớ cũng thế. Vậy chúng ta nên hạ chúng kiểu gì?”
Ruli và Alma nói và nhìn tôi với đầy sự quyết tâm.
Yup. Có vẻ như hai người họ đã nhận thức được phần nào sức mạnh của bản thân.
“Tớ nghĩ các cậu sẽ có thể lập tức nhận ra một con đường tạo nên nhờ ma pháp ngay khi tới nơi. Và khi con đường mana bắt đầu giãn nở, đó là dấu hiệu cho biết kẻ thù đang đến gần. Một khi dòng chảy mana dừng lại, một con quỷ sẽ chui ra trong vòng 5 giây, chỉ cần bắn mũi tên đến nơi mà cậu đoán nó sẽ chui ra và mũi tên sẽ tự khắc trúng thôi.”
“Tự khắc trúng… Cậu nói nghe dễ thật!”
Yup.
Dễ thật mà.
Chỉ cần cậu canh giờ chuẩn, thì thậm chí muốn hụt cũng khó.
“Vậy còn những mũi tên, mình phải làm gì với chúng đây?”
“Dùng những mũi tên kim loại đặc biệt của Alma mà tớ đã dạy cậu hôm trước. Còn phép cường hóa thì… Tự ứng biến nhé.”
“T-tự ứng biến á!?”
“Chính xác. Lần này không cần thiết dùng những trò vặt vãnh như độc các kiểu. Hãy vẽ một ma pháp trận tập trung hoàn toàn vào hỏa lực.”
Ruli và những người khác đã luôn dùng những ma pháp trận tôi làm cho họ.
Dù vậy, trong thực chiến, cần phải biết dùng cái gì là tốt nhất dựa trên dòng chảy của trận chiến và tự tay vẽ ma pháp trận.
Tôi đã dạy cô ấy cách để vẽ một ma pháp trận bất cứ khi nào có thời gian.
Giờ thì đến lúc thể hiện rồi.
“N-nhưng nếu tớ thất bại….”
“Cậu sẽ không thất bại nếu như làm theo những gì tớ dạy từ trước đến giờ. Cẩn thận xác nhận những quy trình từng cái một trong khi cùng lúc thiết lập chúng.”
“T-tớ hiểu rồi!”
Thật ra, trong trường hợp này, nếu như cường hóa không có tác dụng, thì cũng chẳng có vấn đề gì cả.
Đảm bảo an toàn cho con đường của mình khi dùng [Demon Road] là một việc tối quan trọng.
Nếu như bọn chúng lơ là việc đó và để bị tấn công trong khi đang di chuyển, thì ném một hòn đá cũng đủ gây chết người.
Đó là lí do đây là một buổi diễn tập hoàn hảo.
Chúng tôi còn phải cảm ơn lũ quỷ đó vì đã tốt bụng đem tới cơ hội để tổ chức một buổi diễn tập an toàn 100% mà sẽ không gây bất cập gì dù cho họ có mắc sai lầm đi nữa.
Cảm ơn quỷ-san.
Sự hi sinh của các người sẽ được tưởng nhớ.
“Thế thì bọn tớ đi đây!”
“Gặp cậu sau!”
“Ờ. Đừng tập trung hoàn toàn vào bên trên, và nhớ dùng Passive Detection đàng hoàng để tránh bị phục kích bới những tên ở trên mặt đất.”
Tôi tiễn họ đi trong khi nói thế.
Bây giờ thì chỉ cần chờ đợi kết quả trong lúc đào tường thôi.
“T-tại sao mà những người đó chịu đi diệt quỷ thế….?”
“Hai người họ đã từng suy nghĩ rất bình thường khi mới nhập học… Họ đã hoàn toàn bị Mathias tẩy não rồi…”
…..Những học sinh trong nhóm đào bới cảm thấy bối rối khi chứng kiến sự việc vừa diễn ra.
Xét từ tình trạng của họ, chắc phải mất một khoảng thời gian nữa thì bản thân họ mới tự nhận thức được sức mạnh của mình.
Tôi mong rằng hiệu trưởng Edward và những giảng viên khác sẽ làm việc chăm chỉ cho việc đó.