“Bọn em có thể mượn sân trường một lúc không ạ?”
Chiều hôm chúng tôi lấy được viên ma thạch.
Tôi đến phòng hiệu trưởng để hỏi mượn một nơi để tập luyện.
“ Sân trường? Các em định làm gì?”
“ Tập luyện chiến đấu cho đội của em. Bọn em sẽ phải đập phá sân trường khá thường xuyên, nhưng đến sáng là lại đâu vào đấy thôi.”
“ Thầy không bận tâm đâu. Nhà trường khuyến khích học sinh ganh đua với nhau mà, và thầy nợ em cả đống thứ.”
Thầy hiệu trưởng gãi gãi đầu trong khi nói vậy.
….Kế hoạch cải tạo đất trống đồi trọc trên đầu thầy có vẻ đang tiến triển tốt.
◇
Khoảng 10 phút sau.
Cả bốn thành viên trong nhóm tập hợp ở sân trong.
“ Cậu được phép chưa?”
“ Đơn giản thôi. Nhìn nè.”
Tôi cho họ xem giấy phép từ hiệu trưởng.
“ C-có cả cho phép phá hủy sân trường…. Nó khó đến thế sao?”
Bên cạnh sự đồng ý sử dụng sân trường, giấy phép còn cho chúng tôi phá hủy sân trường miễn là sửa lại trước 7 giờ sáng hôm sau.
“ Yeah. Đó là điều kiện cho phép không thể thiếu trong thời gian giới hạn…. Giờ thì, tớ sẽ sửa sang lại sân trường.”
“ Sửa sang? Dùng nó như bây giờ không được à?”
Alma nhìn sân trường được không được sắp xếp gọn gàng lắm,
nhưng nó không có chỗ nhấp nhô hay chướng ngại vật gì cả, chỉ là vừa đủ dùng,
Và dĩ nhiên, thế là không tốt.
“ Mục đích luyện tập lần này rất khác. …Bên cạnh đó, làm bằng tay sẽ khá tốn nhiều thời gian, nên tớ sẽ dùng ma pháp. Ba người, lùi lại.”
“U-un!”
“Hiểu rồi!”
Sau khi chắc chắn rằng họ đã lùi ra sau, tôi chuẩn bị ma pháp.
“…Umm, không phải cậu đang dùng quá nhiều mana à?”
Ruli hỏi khi thấy tôi kích hoạt ma pháp.
Dường như Ruli đã có thể nhìn thấy mana khá rõ.
“ Yeah. Đây là một ma pháp tiêu tốn khá nhiều mana. Cậu sẽ dùng nó thế này đây.”
Nói đoạn, tôi chạy đến giữa sân trường–trong khi bắn cầu lửa tùm lum khắp nơi.
Mấy quả cầu lửa ngay lập tức nổ khi chúng bay trúng sân, lao xuống mặt đất, tạo ra những cái hố.
Tôi lặp lại việc đó thêm chút nữa—rồi cả khu vực xung quanh ở trung tâm sân trường biến thành bình địa mà gần như không có mặt phẳng nào.
“S-sân trường-chan!”
“Đúng là một cách vô cùng hiệu quả để tận dụng quyền cho phép phá hủy sân trường….”
Vài điểm trên sân trường tan hoang đã bị thủy tinh hóa và vỡ tan ra, nó trở nên cực kỳ khó đi.
Ngoài ra, vì vẫn còn lửa cháy vài nơi, tôi đổ nước vào để dập tắt chúng.
Do vậy, khu vực xung quanh hoàn toàn bị ngập nước.
…Yup. Đúng là môi trường thuận lợi để luyện tập.
“Được rồi, trông ổn đấy. Bắt đầu buổi luyện tập chiến đấu thôi nào.”
Tôi gật đầu ra hiệu với ba người đang chờ.
“Đ-đừng bảo là…. Chúng ta sẽ luyện tập ở đây á!?”
“Tớ đã nghĩ chắc rằng cậu xin phép để Iris có thể chiến đấu hết sức….”
Mục đích chính của cuộc luyện tập này sẽ bay mấy dạng nếu tôi làm vậy.
Iris gặp ngay vào thời điểm đó vì chỗ đặt chân có vấn đề.
Do nền khu vực luyện tập của trường thường được củng cố hẳn hoi, tuy nhiên, có bề mặt dễ đi trong một trận thực chiến rất hiếm khi.
Dù tàn tạ thế này cũng khá hiếm, nhưng nếu họ quen đánh nhau ở đây, thì họ sẽ ổn ở phần lớn khu vực khác.“ Iris, dùng thanh kiếm này đi.”
Tôi đưa một cây kiếm khá bền cho Iris.
Lưỡi kiếm không được mài mòn vì tôi sẽ là đối thủ của cô ấy, nhưng đó là một thanh kiếm có thể gãy.
Nó cũng đã được cường hóa để tăng sức mạnh lên mức cao nhất.
….Ruli đã trở nên khá thành thạo trong việc cường hóa.
Dù sao chúng tôi cũng có vài nguyên liệu từ con rồng, lần sau tôi nên nhờ cô ấy làm một thanh kiếm tốt.
“ Tôi hiểu rồi!”
Sau khi Iris lấy nhận thanh kiếm, tôi quay về hướng Ruli và Alma.
“ Ruli và Alma, hai cậu sẽ tập bắn với ma pháp cường hóa này. Mục tiêu là–”
Điểm đánh dấu mục tiêu ở thế giới này quá lớn, chúng không thể dùng luyện tập được.
Để bắt đầu, luyện tập với mục tiêu bất động sẽ không là gì trong thực chiến.
Nghĩa là, chuẩn bị một mục tiêu chạy nhảy xung quanh sẽ tốn thời gian–à đúng rồi. Có mục tiêu tốt ở ngay đây.
“ Bây giờ hai cậu sẽ bắn thứ này.”
Tôi đặt vỏ của một con cua ẩn sĩ lên đầu.
Vì họ sẽ phản đối nếu tôi bảo họ nhắm vào tôi.
Tôi hoàn toàn có thể chiến đấu với cái vỏ trên đầu nếu đối thủ chỉ là Iris, nên là mọi thứ sẽ ổn thôi.
“ Trên đỉnh đầu Mathi-kun!?”
“ Quá nguy hiểm, chúng ta không thể làm vậy được!”
Nhưng các cậu à, tớ éo nghĩ ra được cách nào hiệu quả hơn đâu.
“ Alma, thử bắn mũi tên ra kia xem.”
Tôi chỉ về chỗ trống không trong sân trường.
“ Eh, ra đó ư?
…Như thế này?”
Mũi tên bay đi với tiếng swoosh.
Và tôi–
“ Whoops.”
Chạy đến tiếp cận nó, chuyển hướng đi của nó bằng ma pháp về chỗ tôi và bắt nó bằng tay không.
Nếu đó là mũi tên cỡ này, tôi chỉ cần làm trệch hướng chúng.
Tất nhiên tôi cũng có thể đối phó dễ dàng với mũi tên bay về phía tôi.
“Đúng thật, chúng ta không phải lo lắng gì cả….”
“Nhưng trời sắp tối rồi… Kiểu gì cũng phải có một mũi tên bay vào điểm mù của cậu chứ?”
“Đừng lo. Da người là cơ quan thụ cảm có hiệu quả rất cao. Dù tớ có mất hoàn toàn phương hướng, tớ có thể xử lý được mũi tên không được che giấu kỹ càng.”
“T-thật sao! Tớ nghĩ mấy việc như có chân nhỏ rất bất tiện, nhưng con người kỳ diệu thật!”
“Không, tớ nghĩ người có thể làm như vậy đã vượt quá khái niệm con người rồi….”
Iris đang kinh ngạc, còn Alma thì nghe như cô không thể tin nổi.
Quả thật, da rồng có khả năng thụ cảm khá yếu để đổi lấy sự cứng cáp.
Buổi luyện tập bắt đầu trong khi chúng tôi đang tán phét.