“ Từng chút một, từng…chút một…”
Trong khi tự nhủ — Iris bắt đầu đưa một lượng mana khổng lồ vào viên ma thạch.
“ Dừng lại! Sai lưu lượng rồi!”
Tôi cố ngăn Iris lại.
“ Vậy cậu thật sự nghĩ nhiêu đây là không đủ! Để tôi đưa thêm vào!”
Tôi không chắc là Iris đang nghĩ gì khi cô ấy lại đổ thêm mana vào.
“ Đừng thêm vào nữa! Giảm xuống! Ý tôi là, ngừng lại luôn đi!”
“ T-tôi hiểu rồi!”
Iris cuối cùng cũng ngưng truyền thêm mana vào sau khi tôi bảo cô ấy.
Mà cũng quá muộn rồi.
Lượng mana vượt xa dự tính đã được bơm vào ma thạch và nó đã bắt đầu phát ra hắc quang.
Dù vậy con quái vật sẽ vẫn chưa được hình thành, vì lượng mana đưa vào là quá nhiều nên quá trình đó sẽ cần chút thời gian.
Mà, trong tình huống này thì chắc cũng chỉ khoảng 30s là cùng.
Tôi ngay lập tức hành động sau khi đoán được kích cỡ con quái vật sẽ xuất hiện từ viên ma thạch.
“ Tầng này sắp sụp đổ rồi! Rút lui thôi!”
Con quái vật đó chắc chắn là sẽ quá lớn để tầng này có thể trụ vững.
Và vào thời khắc nó xuất hiện, sàn hoặc trần của tầng này sẽ bị phá hủy và tầng 17 sẽ hợp nhất lại với một tầng lân cận.
“ Đã hiểu!”
“ Chúng ta nên đi đâu?”
“ Đằng này!”
Bên trong một số căn phòng nhỏ có các phần giống như những cột trụ nên nó tương đối ổn định.
Vì thế, tôi sẽ lánh vô căn phòng nhỏ nhất ở gần đó.
Ba người còn lại lập tức theo sau.
“ Ruli, chạm khắc cái này và dán nó lên tường nhanh!”
Tôi đưa Ruli một hòn ma thạch và một tờ giấy có sẵn ma pháp trận trên đó.
“ Đã hiểu!”
Cùng lúc, tôi cũng đồng thời chạm khắc ma pháp trận đó lên một hòn ma thạch khác.
Đây chỉ là ma pháp cường hóa đơn giản.
Dù vậy nhiêu đây cũng là đủ để ngăn khu vực xung quanh sụp đổ theo.
Sau một lúc, chúng tôi bắt đầu nghe thấy tiếng của những bức tường mê cung đang sụp đổ.
Xét từ hướng âm thanh thì trần mê cung là thứ đang sụp đổ.
“ Này Iris, chẳng phải tôi đã bảo cô là đổ mana vào từng chút một đúng chứ?”
“ Vâng! Đó là lí do tôi đã làm từng chút một…”
“ Cô gọi cái đó mà là từng chút á !”
Cô ấy đã đưa vào một lượng mana bằng 100 pháp sư bình thường trong một khoảng thời gian ngắn như thế.
Và hơn nữa, giữa chừng cổ còn cho thêm vào nữa chứ.
“ T-thật sao?”
“ Tôi cũng muốn biết tại sao cô lại nghĩ nó không thật đây.”
Cho dù nếu tiêu chuẩn của cô ấy hơi bị không ổn, nhưng cái gì cũng có mức độ thôi chứ.
Tôi khá chắc là nhiêu đó cũng chẳng phải là ‘từng chút một’ theo tiêu chuẩn của loài rồng.
“ Vì một đối tác cũ của tôi từng nói: ‘Ta sẽ thử nghiệm ma thuật này một chút’ và thổi bay luôn 3 ngọn núi.”
“…Cô từng quen biết một tên dị hợm thế á !”
“ Ukm. Từng có lần mà ông ta triệu hồi cả một con quái mạnh hơn cả tôi khi xưa chỉ vì ông ta bảo là muốn thấy nó một tí.”
Đừng có đánh đồng tôi với một tên không biết đến thưởng thức như thế chứ– hả?
Nhắc mới nhớ, những chuyện đó nghe quen quen.
Đừng nói là…
[Cô đang nói tôi đấy à.]
[Vâng. Đó là Gaias-san trong quá khứ.]
Iris đáp lại bằng ngôn ngữ rồng khi tôi hỏi cô ấy.
…Yup.
“ Tạm thời thì đi đánh bại con quái vật này thôi.”
Tôi sẽ chấn chỉnh cái thường thức của Iris lại sau. [note7866]