Shigoto Kaeri, Dokushin no Bijin Joushi ni Tanomarete

chương 04: nhà riêng của trưởng phòng monou (phần 2)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Phải, phải làm sao bây giờ…?

Thật sự xấu hổ quá. Tim tôi cứ đập thình thịch nãy giờ. Dù đã cố giả vờ bình tĩnh, nhưng đây là lần đầu tiên tôi mời đàn ông vào trong nhà của mình.

Nên làm sao tôi có thể bình tĩnh được chứ.

Tôi thật sự đang rất lo lắng…Mà hơn nữa, tôi cũng cảm nhận được rất rõ sự căng thẳng của Sanezawa-kun. Thế là một vòng luẩn quẩn xuất hiện và khiến tôi càng căng thẳng hơn.

Eh...Thật sự sẽ ổn chứ?

Đúng là tôi đã thử chuẩn bị mọi chuyện theo cách của riêng mình…Nhưng chẳng lẽ Sanezawa-kun không có ghét tôi sao?

“Người phụ nữ này cật lực thật đấy. Cô ta đúng là quá đáng khi đã khiến mình phải lo lắng đến mức này”. Chẳng lẽ cậu ấy chưa từng có suy nghĩ như vậy sao!?

Ngay cả chuyện có người đến đây dọn dẹp cũng đã bại lộ ở trước mắt cậu ấy.

Sao lại như vậy chứ…

“…Trưởng phòng Monou, chị thích uống Whisky với Soda sao?”

Sanezawa-kun hỏi vậy sau khi tôi đặt mấy lon Whisky và Soda lên trên bàn.

“Đúng thế… Ngày xưa người ta mời tôi uống rất nhiều loại rượu với giá chẳng rẻ chút nào. Dẫu vậy, tôi vẫn chỉ thấy Whisky với Soda là uống ngon và đáng giá nhất.”

“Em thì cũng thích nhưng lại không giỏi uống lắm đâu…Eh?”

Sanezawa-kun đã nhận ra khi liếc nhìn bao bì ở trên lon.

Trong số những lon tôi đưa cho cậu ấy thì có một lon là loại không cồn.

“Eh…”

“À…thì. Tôi định kiêng rượu luôn từ bây giờ.”

Tôi nói vậy.

“Nếu đã nghiêm túc trong việc sinh con thì tốt nhất là cứ kiêng rượu luôn.”

Phụ nữ mang thai không thể nào uống rượu được.

Tuy có một số người cho rằng uống 1-2 ly mỗi tuần trong giai đoạn mang thai thì không có vấn đề gì, nhưng không uống rượu vẫn là lựa chọn tốt nhất.

“Ah, Sanezawa-kun cứ uống đi, đừng ngại.”

“Eh,

tuyệt đối không thể…Em cũng sẽ chọn loại không cồn. Em uống cùng với chị.”

Sanezawa-kun lắc đầu. Dù sau đó tôi không chịu chấp nhận việc đó, nhưng cuối cùng thì hai người chúng tôi đã cùng nhau uống Whisky và Soda không có cồn.

…Eh, cũng đúng thôi.

Dù người sếp là tôi đây đã nói muốn kiêng rượu, nhưng chẳng có lý do gì mà chỉ có một người phải uống cả.

Làm gì đây… Mới đầu tôi định mượn rượu để thay đổi bầu không khí nơi đây, nhưng hai người đều uống đồ không có cồn thì hết cách rồi…

“…Eh…trưởng phòng Monou, chị có sở thích gì không?”

Eh.

Chẳng biết cậu ấy kiếm đâu ra chủ đề để có thể hỏi tôi như vậy nữa!

Nghe câu hỏi đó cứ như đang muốn làm thân với nhau ấy.

Cậu ấy bắt đầu để ý tới tôi rồi…!

“Sở…sở thích sao…Tôi cũng chẳng có sở thích gì đâu…Cơ mà, nếu muốn rèn luyện sức khỏe vào ngày nghỉ thì tôi sẽ đến phòng gym đó.”

“Eh, tuyệt vời đấy chứ ạ. Em thấy rất giống với cá tính của chị.”

Cậu ấy khen tôi kìa. Làm sao đây. Tôi cảm thấy hạnh phúc dù chỉ có đôi chút.

Nhưng…thật ra tôi mới chỉ đóng tiền chứ chưa đến phòng gym bao giờ. Đóng tiền thành viên xong chẳng để làm gì cũng chính là tình trạng bây giờ của tôi. Nếu cứ tiếp tục nói chuyện về chủ đề này thì xấu hổ quá!

“Tôi…tôi còn….À đúng rồi. Thi thoảng tôi còn xem video về loài bò sát ở trên điện thoại nữa.”

“Loài bò sát sao?”

Sanezawa-kun tỏ ra ngạc nhiên.

Thôi xong. Tôi cuống quá nên lỡ miệng nói ra sở thích thật sự của mình rồi.

“Eh…Thật ra…Tôi rất thích xem những động vật như thằn lằn với rắn.”

“…”

“Có nhiều người quay video về con thằn lằn mà họ nuôi rồi đăng lên mạng mà. Thường thì sẽ là thằn lằn báo đốm, kỳ đà Savannah cỡ lớn...Những kênh chiếu về loài bò sát cũng được rất nhiều người theo dõi đấy.”

“…”

“Mới đầu tôi cũng không thích thằn lằn đâu, nhưng bạn bè tôi lại rất thích nuôi bò sát, nghe bảo còn nuôi hẳn mấy chục con nữa. Lúc nói chuyện với bạn bè, tôi đã lắng nghe đến mức say sưa…Trước khi kịp nhận ra thì tôi đã nghiện xem những video kiểu này mất rồi.

“…”

“Thằn lằn cũng…cũng thú vị mà. Trước hết là nó có vẻ ngoài rất đẹp, nhìn thì cứ như khủng long, nhưng hành động ăn con mồi lại cực kì đáng yêu…Bên cạnh đó, dù không thân thiết với con người như thú cưng thuộc động vật có vú, nhưng sự lạnh lùng đó lại là một điểm rất hấp dẫn của nó ——.”

Tôi cố gắng hết sức để giải thích, nhưng đến giữa chừng thì bỗng nhiên nhận ra:

Bình tĩnh lại, tôi mới phát hiện mình đang nói lia lịa.

“Xin…xin lỗi cậu…Đề tài này chắc là nhàm chán lắm nhỉ.”

Ngay chính tôi cũng cảm thấy mình là một người rất tẻ nhạt.

Ngoài công việc ra thì tôi chẳng có ưu điểm nào khác, sở thích duy nhất thì cũng chỉ là muốn được xem video về loài bò sát.

Một người phụ nữ hơn 30 tuổi và vẫn còn cô đơn sao lại như vậy cơ chứ?

Nhất định Sanezawa-kun không thích tôi rồi——

“Không đâu ạ. Em cảm thấy chủ đề của trưởng phòng Monou rất thú vị mà.”

Cậu ấy nói vậy.

Với một nụ cười tựa như thiên thần.

“Em cũng khá ngạc nhiên khi thấy chị không giống với ấn tượng ban đầu của bản thân. Nhưng mà, trưởng phòng Monou trở nên như vậy là bởi vì chị luôn muốn rèn luyện bản thân ngay cả trong ngày nghỉ đấy. Nên em cảm thấy rất thích thú khi biết được một khía cạnh bất ngờ trong đời sống riêng tư của chị. Hahahaha.”

“…”

Trong lòng tôi cảm thấy rất ấm áp.

Ah —— Sanezawa-kun đúng là một cậu bé ngoan.

Đã bao lâu rồi tôi chưa được nói chuyện với người khác về bản thân mình nhỉ?

Tuổi càng lớn, mối quan hệ bên ngoài công việc cũng dần trở nên ít đi.

Nếu thông qua công việc thì rất dễ để xây dựng các mối quan hệ bền chặt. Nhưng…tôi thật sự không biết cách để xoay xở trong những mối quan hệ cá nhân. Bạn bè bên ngoài công việc thì ngày càng ít, thậm chí còn chẳng có tăng thêm tí nào.

Cũng bởi vậy…nên tôi mới cảm thấy lâu rồi mình chưa được nói chuyện như thế này.

Đã rất lâu rồi tôi mới rung động và để lộ con người thật của bản thân ở trước mặt người khác ——

“…”

Không đúng.

Không đúng một tí nào cả.

Monou Yuiko, tại sao cô cứ tưởng bở như thế chứ?

Cô cho rằng Sanezawa-kun xuất hiện ở đây là vì lý do gì?

Cậu ấy và tôi còn không phải là bạn bè, chứ nói gì là người yêu.

Chỉ đơn giản là cấp dưới và cấp trên ở trong công ty mà thôi.

Bởi vậy nên tôi mới đưa ra đề nghị muốn có con với cậu ấy, và bây giờ chúng tôi đã tiến triển thành mối quan hệ kiểu như thế này.

Tôi chỉ muốn tinh trùng của cậu ấy.

Cậu ấy cũng chỉ muốn…cơ thể của tôi.

Đây là quan hệ mà chúng tôi nên có, không thể đòi hỏi quá nhiều được.

Tôi không cần.

Và cũng không cần thiết.

Tôi không nên đòi hỏi như vậy.

…Một cặp tình nhân cùng uống rượu trước khi làm tình, sau khi cảm giác hưng phấn từ từ trỗi dậy, họ bắt đầu tận hưởng chuyện ân ái đầy ngọt ngào. Thật không ngờ tôi phải trải qua quá trình như vậy ——

“Trưởng phòng Monou, nếu có kênh nào chiếu những video về thằn lằn mà đáng để giới thiệu, chị có thể nói cho em biết không? Sau này em cũng xem.”

“—— không phải chứ.”

Tôi nói.

Giọng của tôi nhỏ đến mức khó tin.

“Thật sự đó là những gì mà Sanezawa-kun muốn tôi nói sao?”

Tôi đè lên người của cậu ấy mà không hề chờ đợi câu trả lời ——

Cố tỏ ra quyến rũ nhất.

Cố tỏ ra táo bạo nhất.

Vì để một người nghiêm túc nhưng vẫn còn trẻ con như Sanazawa-kun có thể dễ dàng bắt đầu.

Tôi phải vứt bỏ sự do dự và lòng xấu hổ ——

Tôi nhấc chân rồi cưỡi lên trên người cậu ấy.

Truyện Chữ Hay