Trans + edit: Fui. Nghiêm cấm mang bản dịch lên những trang khác ngoài hako.
______________________________________________________________________________
“Kuh, khó thật đấy.”
“Cô vẫn chưa cố gắng hết sức mà, cố lên nào.”
“I-im đi! Ta chưa bao giờ làm việc đồng áng trước đây cả.”
“Mặc dù vậy, nếu như cô không học hỏi được điều gì thì sẽ rất phiền cho tôi đấy. Này! Di chuyển tay đi chứ!”
Isvel hiện đang giúp tôi mở rộng cánh đồng.
Sau khi bàn bạc một hồi, chúng tôi đã thống nhất với nhau bằng một thỏa thuận, Isvel sẽ giúp tôi mọi công việc bao gồm cả việc đồng áng, đổi lại tôi sẽ dẫn cô ấy đến hội mạo hiểm giả.
Và thế là, hai chúng tôi đang cùng nhau làm ruộng như thế này đây, nhưng…
Thành thật mà nói, việc đồng áng còn khó hơn cả một trận chiến đơn giản nữa.
Chẳng hạn như tôi hiện giờ, nếu chỉ gieo hạt thì chẳng có gì khó, nhưng công đoạn cày ruộng lúc nào cũng khiến tôi phải căng thẳng thần kinh hơn nhiều lần so với bình thường.
“Kya――――e hèm. Hình như ta vừa mới lỡ tay đào thêm một cái hố nữa thì phải?”
“Bây giờ cô bắt tôi phải đi lấp từng cái một sao? Mấy cái hố mà cô vừa mới đào ấy.”
Phần đất mà Isvel dùng cuốc để đào đã hoàn toàn bị thổi bay đến mức có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Đúng vậy. Nói ngắn gọn thì hai chúng tôi gặp khó khăn trong việc kiểm soát sức mạnh của mình.
Loài quỷ có chỉ số cao hơn con người, ngay cả khi không cường hóa cơ thể bằng ma thuật thì quỷ tộc vẫn có sức mạnh vật lý khủng khiếp.
Hơn nữa, đây còn là sức mạnh của quỷ vương, kẻ mạnh nhất của quỷ tộc.
Thứ sức mạnh nếu dùng toàn lực có thể dễ dàng lấy mạng người khác, bây giờ chúng tôi phải hạn chế cái sức mạnh đó xuống mức thấp nhất.
Đương nhiên là chuyện đó khiến chúng tôi cực kỳ mệt mỏi.
“…Tới khúc đó là được rồi. Đổi lượt nào, Isvel.”
“Ugh, đ-được thôi… vậy rốt cuộc ta vẫn không giúp được gì à?”
Isvel nắm chặt cái cuốc và che mặt mình.
Đây là lần đầu tiên tôi tận mắt nhìn thấy quỷ vương tỏ ra chán nản.
Mà chuyện này cũng chẳng phải là điều đáng tự hào gì.
“Không, chưa xong đâu. Chúng ta còn phải trồng những cây giống xuống đất nữa.”
Tôi đưa những cây rau giống cho Isvel.
Những người dân làng đã cho tôi những cây giống này, họ nói rằng dùng cây giống sẽ nhanh hơn trồng từ hạt giống.
Thật lòng mà nói, tôi cần phải bắt Isvel làm thêm nhiều việc nữa.
Tôi sẽ cố tìm những công việc phù hợp với Isvel, cô ta phải làm được ít nhất một việc gì đó nếu không thì sẽ trở thành một gánh nặng cho tôi.
Vả lại――sau này Isvel cũng phải làm ruộng trên chính mảnh đất của mình, nên tranh thủ nhớ luôn những việc đó từ bây giờ sẽ tốt hơn.
“T-ta hiểu rồi. Ta sẽ cố hết sức.”
“Ừ, cố lên nhé.”
Isvel gật đầu lia lịa, tôi tự hỏi liệu cô ta có ý thức được rằng mình đã đánh mất phẩm giá của một quỷ vương hay chưa.
Tôi mong là cô ta sẽ sớm bỏ được những thói quen cũ của mình khi còn là một quỷ vương.
Cuối cùng, Isvel cũng hoàn toàn nắm được trọng tâm công việc sau khoảng nửa ngày.
Mặc dù ban đầu vẫn chưa có nhiều việc để làm, nhưng tôi vẫn khen ngợi Isvel vì đã nhớ được hết và biết áp dụng những điều đã học vào thực tiễn.
Bây giờ Isvel đã hoàn toàn làm được những việc mà tôi có thể làm.
“Thấy sao hả? Ta làm cũng không tệ đúng không?”
“À, ờ, đúng vậy…”
Sau khi mở rộng cánh đồng đến phạm vi được chỉ định và trồng xong những cây giống, Isvel quay mặt về phía tôi và tỏ ra đắc ý.
Cô ta đã hoàn thành công việc một cách xuất sắc.
Tuy vậy――
“Bây giờ ngươi sẽ dẫn ta đến hội mạo hiểm giả chứ!?”
Đôi mắt của Isvel chứa đầy sự mong đợi.
Sau khi giải quyết xong công việc trên cánh đồng thì tôi cũng chẳng còn gì để làm.
Nói cách khác, tôi chỉ cần Isvel phụ giúp đến lúc đó thôi.
Nếu cô ấy đã giúp tôi giải quyết xong hết mọi công việc, thì tôi phải dẫn Isvel đến hội mạo hiểm giả như đã hứa.
“Ha~a… Được rồi. Ngày mai tôi sẽ dẫn cô tới đó.”
“N-nhớ đấy nhé!?”
Isvel mỉm cười, trông cô ta y hệt như một đứa trẻ.
Isvel không cao lắm, nhưng lại có khuôn mặt dễ thương, còn thân hình thì… ngực và mông cô ấy khá to nếu so với tiêu chuẩn thông thường.
Tôi thật sự không thể nào xem cô ấy như một đứa trẻ được, nhưng tính cách và ngoại hình của Isvel đúng là chênh lệch nhau một trời một vực.
Isvel vẫn còn tỏa ra khí thế của một quỷ vương và tôi vẫn chưa quen với con người hiện tại của cô ấy, nhưng trong mắt người khác thì có lẽ Isvel là một cô gái dễ mến.
Bắt đầu từ hôm nay tôi phải sống chung nhà với một cô gái xinh đẹp và quyến rũ.
Chuyện này thật sự khiến tôi cảm thấy lo lắng.
Nếu đã như thế thì tôi phải giúp Isvel kiếm tiền thật nhanh để cô ta có thể tự mua một căn nhà cho riêng mình.
“Chúng ta đã giải quyết xong công việc của ngày hôm nay. Mặt trời cũng đã lặn rồi, về nhà thôi nào.”
“Ừm!”
Isvel hăng hái gật đầu.
Bỗng nhiên, một âm thanh khá to vang lên từ bụng Isvel.
“À… ừm.”
“…”
Nghĩ lại thì, hôm nay tôi vẫn chưa cho cô ấy ăn gì.
Sau khi nói chuyện xong, tôi dẫn cô ấy đến cánh đồng của mình để làm việc ngay lập tức, nên tất nhiên là bây giờ cô ấy sẽ cảm thấy đói bụng.
“――Để tôi nấu bữa tối cho. Cô muốn ăn gì nào?”
“Hả, ngươi biết nấu ăn sao, anh hùng!?”
“Tôi không còn là anh hùng nữa, bây giờ tôi chỉ là Adel thôi. Ừ thì… tôi đã từng đi khắp nơi trong một thời gian dài lúc còn làm anh hùng. Vì thế tôi có thể làm được kha khá việc nhà.”
Lúc còn ở trong tổ đội anh hùng, chúng tôi thay phiên nhau nấu ăn và kỹ thuật nấu ăn của tôi xếp thứ hai trong đội.
Người nấu ăn ngon nhất trong đội là nữ tu sĩ.
“Vậy cô muốn ăn gì nào?”
“Hm, ngươi hỏi đột ngột quá nên ta cũng chưa nghĩ ra được.”
“Thịt thì sao?”
“Được đấy, ta thích ăn thịt. Đặc biệt là thịt bò nạc, món đó sẽ không làm ta lên cân.”
Ngạc nhiên thật đấy, không ngờ cô ta lại thích những món ăn giúp giữ dáng như thế.
Nhưng cô ta là quỷ vương cơ mà, tôi tự hỏi liệu cô ta có tăng cân nếu ăn thịt mỡ quá nhiều không.
...Mà tôi cũng chẳng có gan để hỏi, tốt hơn là không nên nghĩ về chuyện đó nữa.
“Nếu như tôi nhớ không nhầm thì phần thịt hôm qua vẫn còn, tôi làm món bít tết nhé?”
“Bít tết! Đó là món ưa thích của ta đấy! Ta muốn ăn kèm với nước sốt đặc.”
“Nước sốt đặc à, cô không sợ lên cân sao…”
Isvel và tôi vừa đi vừa trò chuyện cho đến khi về tới nhà.
Tôi chưa từng nghĩ rằng anh hùng và quỷ vương, mặc dù đó là danh hiệu trước đây, lại có một mối quan hệ như thế này với nhau.
Hình như cũng có vài tổ chức tôn giáo kêu gọi con người sống chung với loài quỷ ở đâu đó, nhưng họ chắc chắn sẽ ngạc nhiên nếu nhìn thấy cảnh tượng này.
Có thể họ thậm chí còn không tin chúng tôi nữa.
Mà tôi cũng chẳng cần phải nói với họ làm gì.
Tôi cảm thấy hài lòng với cuộc sống của mình mặc dù chỉ mới ở đây vài ngày, tôi chưa từng có cảm giác này cho đến tận bây giờ.
Tôi không biết tương lai sẽ như thế nào, nhưng có vẻ như tôi và quỷ vương Isvel có thể cùng nhau xoay xở được.
Trước tiên, tôi sẽ dẫn Isvel đến hội mạo hiểm giả như đã hứa.
――Hy vọng là sẽ không có rắc rối xảy ra.