Sevens (LN version)

chương 3:các gia chủ nhà walt thời trước.

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans:DuongUyen

Edit :Ajk

Mọi chi tiết góp ý vui lòng ib page Asia Group của chúng mình.Links ở phần chú thích.

============================================================

Đêm xuống. Tôi đi ra ngoài hành lang và rồi ngủ gật trên ghế sau đó tôi gặp các tổ tiên tại một căn phòng lạ lẫm. Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Người đàn ông man di nói tôi có cặp mắt cá chết đó thực sự là người khai lập nên gia đình quý tộc Walt. Ông ta tự giới thiệu bản thân chính là gia chủ đầu tiên của nhà Walt - Basil Walt - mà bây giờ đã đạt được danh hiệu Bá tước. Tôi nghe nói ông ta đã dẫn đầu một đội thám hiểm, trực tiếp đi từ hoàng cung thẳng đến một vùng xa xôi hẻo lánh, san phẳng cả khu rừng để lập nên nơi cư ngụ cho những người đi theo ông.

Nhưng hiện tại ông ta đang tranh cãi kịch liệt với ông nội Brod Walt của tôi. Ông tôi nhìn như đang đánh nhau với người man di kia.

『Tất cả là lỗi của ngươi đã dạy nó sai cách. Còn làm gì được với một tên con trai mỏng manh và nhợt nhạt như cọng bún thiu kia nữa hả?』

『Không phải lỗi của tôi. Nhà Walt theo chế độ phụ hệ, hơn nữa, cháu Lyle của tôi cũng đã được định sẵn là người kế thừa vị trí trưởng tộc này.』

Tôi liếc nhìn qua họ, trông người đàn ông man di đang trên cơ ông tôi, nhưng phản ứng của mọi người xung quanh rất lãnh đạm. Họ phớt lờ hai người kia và quay sang tiếp tục hỏi chuyện tôi.

Người đàn ông có bộ y phục của thợ săn kia là Crassel Walt. Ông ấy có một chỏm râu dưới cằm và trên trán ông ta có một lọn tóc rơi hờ hững bên mé phải còn toàn bộ tóc còn lại được buộc túm về sau ót. Không chỉ diện mạo bên ngoài mà cả ánh mắt ông ấy cũng y hệt cặp mắt tinh anh của thợ săn. Cặp mắt xanh thẳm, sắc bén ấy đang nhìn tôi.

『Cứ bỏ ngoài tai những lời ồn ào đó đi. Tiếp tục câu chuyện của chúng ta nào. Như vậy tình hình là Lyle đã được chọn làm Đệ cửu từ trước nhưng lại thua cuộc đấu với Celes nên đã bị loại khỏi vị trí truyền nhân và bị trục xuất khỏi nhà à. Nghe câu chuyện có vẻ là một vấn đề không ổn lắm, nhưng thôi, cứ tạm gác nó sang bên đã.』

Rồi Basil Walt chợt la lên giận dữ với Crassel

『 Chúng ta không thể nào bỏ qua được. Một đứa con trai thua cả em gái nhỏ của nó mà làm gia chủ? Thật phí thời gian. Chuyện nó bị đuổi, chúng ta chẳng làm được gì để cứu vãn cả.』

Ông tôi, người đang trong hình dạng trẻ trung nghe được những lời đó và quát lên

『 Ngươi bất mãn cái gì hả, cái đồ mọi rợ này!』

Ông hét lên. Crassel vẫn bình tĩnh trong tình cảnh này.

『Vấn đề không phải nằm ở nó. Hai người các ngươi, ngồi xuống hết đi. Như vậy chúng ta cùng chung ý kiến rằng không thể để một đứa con gái tầm thường lên làm chủ ngôi nhà được, đúng không. Nếu là ta, ít nhất ta cũng không đề cử một đứa con gái lên vị trí đó dù cho nó có xuất sắc đến thế nào đi nữa. Ta không làm thế và ta cũng không dạy ai làm thế.』

Người đồng ý với ý kiến của Crassel đầu tiên là Đệ tam Sleigh Walt. Ông ấy có mái tóc vàng óng dài chấm vai, ông ấy chải tóc rẽ ngôi giữa và mắt ông ta thì màu đỏ. Y phục ông ấy cũng thực khá đơn giản. Có vẻ như càng về sau này, quần áo của những thế hệ sau đắt tiền hơn của thế hệ trước vậy. Đồ của Sleigh chỉ đơn giản gồm có áo sơ-mi, quần dài, ủng cổ cao và một áo khoác.』

『Thường thì chức vị thừa kế sẽ truyền lại cho trai lớn nhất trong nhà. Nhưng cũng có ngoại lệ, tôi là con thứ, tôi được giao lại quyền làm chủ vì một vài lý do. Tôi cũng có một đứa em gái nhưng chưa bao giờ nghe kể những chuyện như em gái cậu đã làm. Hay bởi vì thời đại này có nhiều khác biệt so với thời chúng ta? Nếu thời đại này đã không giống như của ta thì chuyện cũng dễ hiểu thôi mà.』

Sleigh Walt, người được chọn làm Đệ tam, là một người nổi tiếng trong dòng họ nhà Walt. Ông ấy cũng là người đầu tiên của nhà Walt hy sinh trên chiến trường với danh nghĩa đại tướng quân cương trực của Basheim. Ông ấy đã phản công một đội quân địch 10000 người bằng vài tá quân mình nhằm để có thêm thời gian cho Basheim giành chiến thắng. Ông ấy vang danh như một Hiệp Sĩ nhưng nhìn vào con người thật của ông bây giờ tôi thấy chả có chút ấn tượng gì như được kể.

『Cha lúc nào cũng thờ ơ vậy. Đúng hơn là Chichi-ue (cha) không mấy hiểu về chuyện nối nghiệp dòng họ, nên là cha giữ im lặng tí đi. Ôi, thật là đáng lo lắng đây này.』

Người đàn ông đang mang cặp kính có mái tóc màu xanh nhạt đang nói, đôi mắt ông ta nheo nheo hấp háy (?) nhưng vẻ thông minh thì rất rõ trên đôi mắt đó. Có lẽ một phần là vì có cặp kính.

Max Walt, thế hệ thứ tư của dòng họ Walt và làm gia chủ khi nhà Walt được thăng lên chức Nam tước. Chức tước đó có được nhờ vào chiến công của Sleigh Walt và nhờ đó lần đầu tiên trong lịch sử gia tộc, nhà Walt trở nên nhà quý tộc chính hiệu.

Tôi nghĩ ông ấy rất giống với những gì người ta mô tả, tôi còn có thể cảm nhận được như có một luồng sáng (Aura) của trí tuệ của một người đàn ông thông thái toát ra từ ông ta. Vào thời điểm ấy, ông ta đã phải chật vật với nhiều khó khăn trở ngại từ việc thăng cấp tước.

『 Nếu là rắc rối thì ta cũng đã từng trải qua nó. Tất cả chỉ vì lỗi của một ai đó mà mọi sự thành ra như vậy.』

Đệ ngũ nãy giờ không nói tiếng nào trông rất khác so với ấn tượng trong trí óc của tôi. Theo những gì tôi được nghe, ông ấy là người mà sau khi thành gia chủ đã cưới thêm bốn người thiếp và là cha của rất nhiều đứa trẻ. Một con người mê sắc dục. Và cũng là người không tạo thêm bước tiến nào cho nhà Walt. Nhưng theo tôi nhìn bây giờ, ông ấy không giống loại người phóng đãng.

Sau đó, Đệ lục với mái tóc đỏ hoang dã gật đầu. Fiennes Walt là người đã dùng mọi thủ đoạn kể cả những thủ đọan dơ bẩn để có được chức Bá tước. Cha tôi đã có lúc cằn nhằn rằng cũng bởi những điều đem lại ấn tượng xấu mà Fiennes đã làm mà nhà Walt có muốn thăng tiến cũng đụng phải trở ngại trăm bề.

Nhưng theo như tôi thấy, Đệ lục nhìn hơi lấc cấc nhưng cũng thân thiện dễ mến. Ông ấy cao to với cơ bắp lực lưỡng, trông ông ấy giống một vị tướng quân mạnh bạo hơn là một tên chuyên âm mưu tính kế gian xảo.

『 Ta thấy sai quá sai đấy. Lý do để đứa con gái lên làm gia chủ của gia tộc chỉ căn cứ trên kết quả của một cuộc đấu kiếm. Brod, ngươi không thấy cách giáo dục của ngươi sai sao? Nếu là thông thường thì việc đó sẽ không bao giờ diễn ra.』

Đệ thất Brod Walt chính là ông nội của tôi. Mái tóc của ông chải ngược về phía sau. Bầu khí xung quanh có vẻ căng thẳng, nhưng ông vẫn giữ được sự thư thái như một quý ông lịch lãm. Tôi vẫn nhớ ông đã lo lắng thế nào vì tóc ông hói đi càng nhiều khi ông già đi. Ông đang mặc bộ đồ trông đắt tiền nhất và nhìn giữa bảy người, ông tôi cũng giống một nhà quý tộc thực thụ nhất.

『 Dưới góc nhìn của bậc làm cha mẹ, con trai tôi là một người xuất sắc. Hơn nữa, theo những gì tôi nhớ trước khi ra đi thì Lyle là người được chọn làm thừa kế, còn Celes chỉ nhận được sự dạy dỗ đủ cho nó làm tốt vai trò tiểu thư quý tộc nhà Walt mà thôi.』

Tất cả gia chủ thời trước đều đang hiện diện trước mắt tôi và khung cảnh họ nói về tình cảnh của tôi rất rõ rành rành. Và hơn thế, diện mạo của họ đều trong khoảng từ cuối những năm hai mươi tuổi đến đầu những năm ba mươi, giai đoạn mà có thể nói là thời vàng son của họ. Sự hiểu biết của tôi quá cạn đến nỗi không hiểu chuyện gì đang diễn ra trước mắt. Crassel lắng nghe kỹ càng chuỗi sự việc dẫn tới lúc tôi bị đuổi khỏi nhà và buông ra kết luận

『 Vậy là theo những gì ta nghe được, từ trước tới nay chưa bao giờ có chuyện để một người phụ nữ lên làm gia chủ của nhà ta, nhưng cuối cùng lại có sự việc tổ chức một trận đấu và rồi đuổi đứa con trai trưởng vốn dĩ là gia chủ tương lai ra khỏi nhà. Trong thời đại của ta , điều đó là không thể được.』

Mọi người xung quanh đồng tình với lời của Crassel. Theo thường lệ, không thể quyết định gia chủ tương lai của nhà Walt bằng một trận đấu kiếm. Chính là như thế đó.

『Đúng vậy, kể cả ta phải chọn lựa ta cũng không chọn cách đó.』

『Tôi cũng phản đối việc đó. Chẳng có ý nghĩa gì khi làm như vậy.』

『Thằng con ngu ngốc, tôi sẽ đánh nó bay không trượt phát nào.』

Rồi sau đó, cuộc nói chuyện lại chuyển hướng vào tôi. Lần này, Max, người có cặp kính và ánh sáng của sự thông thái, hỏi tôi.

『Lẽ nào đứa con gái tên Celes đó thực sự tài năng vô hạn đến Lyle không sao sánh bằng. Nếu mọi người cho rằng Celes quan trọng hơn Lyle thì chẳng phải rất khó có thể chấp nhận sao. Trong thời đại đó họ nghĩ thế nào về việc này?』

Tôi cúi gằm mặt xuống khi bị hỏi về Celes. Tôi không muốn nhớ lại nó một chút nào nhưng tôi không thể tránh né nói về nó. Nếu phải nói, thì tôi sẽ nói cho xong ngay tại đây vậy.

Nghĩ về nó, tôi bắt đầu nói. Nó là một đứa em gái nhỏ hơn tôi hai tuổi, có thể làm mọi thứ thuần thục. Còn gì nữa nhỉ, nó có thể học những thứ mới trong vòng vài tiếng đồng hồ trong khi tôi phải mất vài trăm tiếng đồng hồ mới hiểu được.

Và quan trọng nhất là

「Em gái cháu là một người hoàn hảo. Nó học hỏi rất giỏi và hơn cả những thứ cháu vừa nói đó chính là bầu không khí của nó.」

『Bầu không khí? Ý ngươi nói vậy là sao? Nói rõ hơn xem.』

Đệ nhất đang ngồi bắt chân chéo nguẩy trên bàn cắt ngang câu nói của tôi

「Mọi người đều bị nó thu hút. Thậm chí cả cha mẹ cháu. Ban đầu họ chú ý đến cháu rất nhiều nhưng khi cháu được 10 tuổi, bầu không khí xung quanh cháu bắt đầu khác lạ. Mọi sự quan tâm trong nhà đều từ từ hướng về một mình Celes.」

Sau khi tôi nói xong, Đệ nhất trầm tư suy nghĩ. Max dẫn dắt tiếp cuộc nói chuyện.

『Nói cách khác, mọi người ai ai cũng nhận ra rằng Celes tài năng hơn Lyle phải không? Giờ thì chúng ta có thể nghe giải thích về trường hợp này chứ Đệ thất Brod-kun?』

Ông nội nghiêng đầu. Có vẻ từ quan điểm của ông câu chuyện của tôi rất khó tin. Ông đặt tay lên cằm và suy nghĩ.

『 Không, quả thực Celes nó rất đáng yêu vì nó là cháu gái tôi, tôi biết. Nhưng để đến mức như vừa nói thì không thể nào. Tôi là ông của chúng, tôi vẫn thấy Lyle mới là người xuất chúng. Cũng có khả năng những chuyện đó xảy ra trong thời gian sau này nhưng theo trí nhớ của tôi thì không hề có chuyện như vậy xảy ra.』

Ông tôi phủ nhận những chuyện tôi vừa kể. Khi ông tôi còn sống, bầu không khí trong nhà đúng là không hề tệ, Cha mẹ tôi rất nghiêm khắc nhưng họ rất dễ thương tốt bụng và Celes thì cũng rất bình thường. – Bình thường ư? Eh, bây giờ mối quan hệ của tôi và Celes lại trở nên tệ? Sao vậy nhỉ, Tôi lại chẳng thể nhớ ra. Trong lúc tôi còn chìm trong suy nghĩ thì Đệ ngũ Frederick cất tiếng nói.

『 Nếu như mọi người đều thay đổi chuyển sang ngưỡng mộ nó trong khoảng thời gian từ Đệ thất qua Đệ bát thì có khả năng là do con bé nó đã thể hiện rất tốt Art của nó.』

Sleigh phủ định lại câu nói của Frederick

『Tôi đang có nghi vấn. Nếu như con bé nó thi triển được Art, thì cũng phải mất một thời gian dài mới có thể thành thục. Nhưng nghĩ mà xem, với tình hình kể trên, khoảng thời gian này rất là ngắn đúng không. Hãy xem Lyle đi, nó có thể làm được Art của riêng nó nhưng nó cũng chưa thực sự thấu đáo những gì nó đã làm.』

Art là một khả năng đặc biệt được ban cho con người bởi Nữ thần, nó không giống Ma thuật. Quy luật chung khi sở hữu Art là mỗi người sẽ có một Art (kỹ năng) riêng cho mình, người đó cứ thế luyện tập và chiến đấu bằng kỹ năng đó. Dù rất khó để copy lại Art qua công nghệ, nhưng Bảo Thạch (Gem) của nhà Walt thì... Khoan, chẳng phải tôi bắt đầu nghe được những giọng nói bí ẩn này khi còn dưỡng thương trong căn chòi của ông Zel sao? Rồi từ đó tôi lại nghe được họ càng ngày càng rõ hơn….bắt đầu từ khi tôi nhận được viên đá. Đúng rồi. Khi tôi nhận ra được điều đó và ngẩng đầu lên thì Đệ tam nhận ra tôi đã biết điều đó và bắt đầu nói cho tôi biết về Art của tôi.

『 Đúng vậy, đây chính là bên trong viên Gem - Bảo Thạch đấy. Chúng ta triệu hồi con vào đây. Mặc dù nó chưa hoàn hảo lắm và nó chưa tạo ra được hiệu ứng gì. Nhưng Art của Lyle đang dần hình thành. Có vẻ như nó thuộc dạng kích hoạt liên tục và tiêu tốn khá nhiều mana đấy.』

「Ông nói, Art của tôi là gì? Rồi còn chưa có hiệu ứng gì là sao?」

『Ta không biết nó là gì. Chỉ là chúng ta được kết nối với nhau thông qua bảo thạch Jewel thôi, nên chúng ta có thể nhận thấy dòng chảy mana của con. Không sớm thì muộn con cũng sẽ biết thôi. Thêm nữa, với viên Gem này, không còn gì nghi ngờ chính là Art thuộc dạng Hỗ Trợ (Support).』

Theo Sleigh kể thì Art cũng phân thành ba loại chính

Art dùng trong cận chiến, loại Vanguard. Gem màu đỏ sẽ giúp tạo ra loại này.

Gem màu vàng được dùng cho loại Rearguard (Hậu cần), chủ yếu dùng để tạo ra sự thay đổi cần có để tăng hiệu quả và sự dễ dàng cho người đang thi triển ma thuật.

Màu xanh là cho loại Support (Hỗ trợ). Nó không dùng cho tấn công trực diện nhưng tôi nghe nói nhiều về các loại Art kiểu này rất tiện lợi.

Những Gem có ba màu đỏ, vàng, xanh cũng là dạng công cụ ghi lại các Art có thuộc tính tương ứng. Cùng với việc sở hữu Gem, người sở hữu cũng sẽ chịu tác động tùy thuộc vào màu sắc và định hướng của đá Gem mà Art của người sở hữu sẽ được xác định. Theo cách tự nhiên đó, nhà Walt được thừa hưởng đá Gem xanh từ những thế hệ đi trước và thế hệ sau sẽ dùng loại Art thuộc tính Support.

『 Loại Support à.』

Khi tôi lẩm bẩm có chút thất vọng, Sleigh cười rất tươi với tôi.

『Nhìn cháu có vẻ thất vọng nhỉ, nhưng vào thời của ta loại Support rất phổ biến cháu có biết không?』

Trong thời đại ngày nay, người ta thích sử dụng loại Vanguard chủ yếu tập trung vào hỏa lực. Vả lại, Art loại Vanguard mà có thể giúp người sử dụng mạnh lên thấy rõ cũng rất phổ biến. Art loại Support rất nhạt nhòa, không mấy ấn tượng, đó là vì ở thế hệ của tôi họ nghĩ như thế. Nhưng khi đặt vào hoàn cảnh thế hệ của các ông tôi, giá trị của nó sẽ khác ngay.

『Trong thời của tôi thì phổ biến Art loại Vanguard và Support, Rearguard thì không có gì nổi mấy. Vợ tôi cũng có một viên Gem vàng, nhưng bà ấy không sử dụng nó. Trong trường hợp của Celes, khả năng Celes sử dụng thành thạo Art của nó là rất thấp.』

Ông lại lẩm bẩm “ Còn Art của con trai tôi…” rồi lại trầm ngâm. Sau đó , Crassel nổi lên hứng khởi

『Loại Rearguard cũng không phổ biến trong thời của tôi. Mức độ nổi trội của chúng khác nhau tùy vào thời đại ấy nhỉ.』

Sau đó, Max kéo cuộc nói chuyện quay về chủ đề chính.

『 Vậy nói đi nói lại, Celes mà nhà Walt đã ra quyết định sai lầm khi chọn nó làm người thừa kế có rất thấp khả năng là thành thạo Art. Và điều đó cũng có nghĩa là chính Lyle đã không đủ những khả năng cần thiết để làm gia chủ nhà Walt.』

Tôi câm như hến chẳng nói được gì. Tôi lúc nào cũng cố gắng hết mình, nhưng mà một người không thể trở thành gia chủ chỉ vì họ rất chăm chỉ sao. Nếu nói tôi sinh ra không được phú cho tài năng thiên bẩm làm lãnh đạo nhà Walt thì tôi còn chấp nhận được. Giữa bầu không khí như đang công kích thẳng vào mỗi mình tôi, Fiennes thở dài và nói đỡ lời.

『 Đúng là lạ quá phải không. Rõ là Lyle cũng có những khía cạnh chưa đáng tin lắm nhưng bây giờ nhà Walt đang là Bá tước mà. Lyle cũng là con cái Bá tước nên việc nó ngu ngơ về thế giới xung quanh cũng không phải là vấn đề nghiêm trọng. Hơn thế, việc cho một đứa con gái lên làm gia chủ thì cũng là lỗi lầm sai trái mà.』

Fiennes nói trong giọng thất vọng. Thực tế cũng có nhiều nhà cho phụ nữ lên làm gia chủ nhưng lý do là vì gia chủ đích thực của nhà đó còn quá nhỏ nên phụ nữ đó phải thay mặt đứa bé đó hoặc nhà đó có truyền thống nữ quyền mẫu hệ. Việc một gia tộc theo chế độ phụ hệ để một người đàn ông đứng ra nắm vai trò làm chủ đâu phải hiếm nhưng điều ngược lại, cho nữ nắm quyền rất hiếm xảy ra. Và nếu có xảy ra thì cũng vì người đàn ông của gia đình đã đi chinh chiến nên mới để phụ nữ trông coi gia đình.

Có một vài nhà cũng đưa phụ nữ vào vị trí gia chủ nhưng nó chỉ là thiểu số. Tôi không nói tất cả phụ nữ đều yếu đuối, nhưng dù sao đi nữa xu hướng để người đàn ông làm chủ vẫn là chính yếu.

『 Brod, còn những tên hầu cận thì sao? Liệu có khi nào có tên nào đã sắp đặt mọi thứ để Celes lên nắm quyền và qua đó điều khiển gia tộc ta không?』

『Tôi không dám nói không có, nhưng địa vị của những tên hầu cận rất khác biệt với chúng ta nếu không muốn nói là thấp kém, không thể nào chúng cưới Celes và tiếm quyền điều khiển căn nhà. Những gia tộc hầu cận của nhà Walt cao nhất chỉ có nhà Nam tước Forxuz. Nhưng từ trước tới nay, nhà Forxuz không bao giờ làm những chuyện như vậy. Tôi nghĩ chắc có thể đến từ các phân gia của nhà ta mà thôi.』

Crassel phản ứng mạnh trước lời nói của ông tôi

『Eh? Forxuz là hầu cận của nhà ta sa? Eh?! EEEEE!!』

Rồi Basil đang trầm tư cũng đột ngột đứng dậy và bần thần. Thái độ của ông ấy không giống với kiểu ông ấy điềm tĩnh kín đáo trước kia. Ông ấy đang nói với giọng lo lắng. Chắc chắn có gì đó với nhà Forxuz rồi.

『Nhà Forxuz mà ngươi nói, là nhà ở vùng lãnh thổ bên cạnh nhà ta đúng không? Nhà của chú là hầu cận à?』

Chú ư? Vậy ra trong quá khứ, nhà Forxuz không phải là nhà hầu cận. Trước giờ, vị trí của nhà Forxuz nhìn như là hầu cận của nhà Walt. Dù ở chức Nam tước, nhưng lại phục tùng nhà Walt, cũng chính vì mối quan hệ này mà người đời mỉa mai gọi nhà Forxuz là con chó của nhà Walt, trung thành với Walt hơn là với hoàng tộc.

Nhưng tôi thấy cũng thường thôi mà, có gì đâu mà ông ta phải xoắn lên thế.

Nghĩ về tại sao nhà Forxuz lại trung thành với mỗi nhà Walt, tại sao Novem cứ một mực đòi theo hầu hạ tôi tôi vẫn cảm thấy không có gì lạ cả. Vì mối quan hệ của nhà Walt và nhà Forxuz vẫn không thay đổi từ khi tôi được sinh ra đến nay mà. Max cũng bối rối.

Frederick thì vẫn vô tư

『Vậy thì sao? Cả hai nhà đều được thăng chức tước mà. Hơn nữa, bên kia chính là bên muốn làm hầu cận mà.』

Nhưng Crassel lại la lên tức giận

『Đừng có đùa. Mấy người có biết chúng ta nợ nhà Forxuz nhiều thế nào không? Nếu không có nhà Forxuz thì nhà Walt cùng không tồn tại được tới bây giờ đâu.』

Crasel đang khẳng định là nhà Walt có mang ơn sâu nặng với nhà Forxuz như thế nào. Max cũng nhấn mạnh với Frederick rằng ông ấy cũng đồng tình với Crassel.

『Con nói vậy là sao, ta nói con rồi mà, chúng ta mang ân nghĩa của nhà Forxuz, con phải trân trọng mối quan hệ của hai nhà chứ.』

Frederick trả lời kiểu như không mấy quan tâm, có vẻ như trong mắt ông ấy ông ấy không xem trọng nhà Forxus cho lắm.

『 Thì đó, nên con mới nói Fiennes giúp nhà kia thăng tước lên rồi còn gì.』

Fiennes đang được nhắc tới trong cuộc nói chuyện khoanh tay lại và gật đầu. Người này cũng vậy, không có vẻ gì là có thái độ biết ơn và có nghĩa vụ đền đáp nhà Forxuz cả.

『 Ừ, con đã làm rồi. Họ làm việc rất chăm chỉ, và lại còn rất hữu dụng. Nên con đã chuẩn bị những phần thưởng xứng đáng cho họ rồi.』

Nghe cuộc nói chuyện đó tôi cảm thấy sao phức tạp quá. Cùng lúc ấy, tôi tự nhiên cảm thấy mệt mỏi vô cùng. Những giọng nói từ từ xa dần.

Sau đó, một giọng nói khác không có trong những vị tổ tiên kia vang đến

「 Lyle-sama?」

「 Lyle-sama. Em xong rồi.」

「Eh…hm?!」

Tôi mở mắt ra. Tôi đã ngủ quên trong lúc ngồi trên chiếc ghế lúc lắc . Tôi đã ngủ ngay đơ ra như khúc cây vì quá mệt mỏi. Tôi dụi mắt và ngước lên. Gương mặt của Novem sát ngay trên tôi.

Novem đã lau mình và gội đầu trông có vẻ thoải mái. Tóc cô ấy còn hơi ướt và trông cô ấy xinh đẹp hơn những lúc bình thường. Cô ấy cười nói với tôi.

「 Anh chắc đã rất mệt rồi. Em đã giặt xong số quần áo của anh bằng nước nóng và phơi nó rồi. Ngày mai có sẽ khô kịp thôi.」

Novem đã giặt xong đồ cho tôi.

「Ừ.」

Chân của tôi run rẩy khi tôi đứng dậy. Novem lập tức đến bên cạnh tôi và đỡ lấy tôi. Cô ấy dìu tôi vào phòng. Những thứ tôi vừa thấy chỉ là mơ thôi chăng? Khi tôi đang nghĩ thế thì giọng của Basil vẳng đến.

『Đợi chút đã, đừng nói là họ của cô ấy là…ta tò mò quá. Cách nào đấy ta cảm thấy cô ấy có phần giống với bà của ta lắm.』

Rồi sau đó giọng của ông nội tôi cũng nói.

『Con bé lớn phỗng ghê. Nó chắc chắn là đứa con gái thứ hai của nhà Forxuz rồi. Ta nhớ rõ mà. Chỉ là không ngờ rằng nó lại là vị hôn thê của Lyle.』

『 WHAAAAAA!!』

Basil hét lên. Thật là một tiếng hét inh ỏi nhưng Novem không nhận ra được điều đó. Tôi lấy tay trái che mặt lại và tin chắc rằng những gì vừa rồi không phải là mơ. Tôi nhìn vào viên đá đeo lủng lẳng trước ngực tôi.

「 Nó không phải là mơ.」

Novem nghiêng đầu.

「Có gì vậy, Lyle-sama.?」

Có rất nhiều thứ tôi muốn xác định và làm rõ. Nhưng sự mệt mỏi lại chiếm lấy tôi nhiều hơn. Tôi giờ đây mệt hơn cả lúc trước nữa đến nỗi đi đứng cũng khó. Tôi không nghĩ là mình lại mệt tới vậy. Novem dìu tôi đến cạnh giường. Tôi nằm xuống ngay và chỉ muốn ngủ ngay sau đó. Tôi nghe giọng nói ấm áp của Novem trước khi chìm vào giấc ngủ. Cô ấy kéo tấm chăn đắp lên người tôi.

「Ngủ ngon, Lyle-sama.」

___________________________________

Ed: Có ai ý kiến gì không ? :3

Truyện Chữ Hay