Trans:DuongUyen
Edit :Ajk
Mọi chi tiết góp ý vui lòng ib page Asia Group của chúng mình.Links ở phần chú thích.
===========================================================
Chương 8: Trọn Bộ Ngũ Gia Giới.
Đây là bài sát hạch Ngũ Gia Giới của nhà Walt.
Có cả thảy sáu điều. Có một điều đã được thêm vào ở thời Đệ Ngũ. Nhưng nội năm điều đầu tiên từ thời Đệ Nhất thôi cũng khó đáp ứng rồi. Tất cả những yêu cầu mà nhà Walt tìm kiếm từ cô con dâu của họ rất khắt khe.
Thứ nhất, người phụ nữ ấy phải có thân hình đẹp.
Thứ hai, phải khỏe.
Thứ ba, phải mạnh.
Thứ tư, phải thông minh.
Thứ năm, phải có làn da đẹp.
Và thứ sáu, thời của Đệ Lục là nhà Walt đã lên Nam tước, và nhu cầu tìm người giỏi ma thuật cũng phát sinh. Vậy nên
Thứ sáu, phải là người thành thạo ma thuật.
Sáu điều này là yêu cầu kén vợ của nhà Walt. Người phụ nữ nào không đáp ứng được sáu điều trên thì không được phép bước vào nhà Walt, đó chính là yêu cầu gắt gao mà nhà Đệ Nhất Walt đã định ra. Ông ta đã làm thế nhưng lại chẳng nhớ. Nhân tiện, bạn đừng nói điều hai và ba giống nhau nhé. Lúc đầu nó cũng gây bối rối cho những gia chủ đời đầu, nhưng ý của điều hai ngụ ý rằng không có bệnh tật. Còn điều ba là ý nói có sức lực tốt. Nó được hiểu theo nghĩa như thế đấy.
Cái bài Ngũ Gia Giới đó được lập ra và trở thành nguồn rắc rối cho mọi thế hệ, nhưng mà Đệ Nhất còn chẳng nhớ là có từng nói những điều như vậy. Chắc có hiểu lầm gì đó rồi. Cảm giác của tôi khi nói về điều đó là
「 Nhà Walt có bị gì không vậy?」
Kiểu thế.
Hội mạo hiểm giả Dalien
Chúng tôi được dẫn vào một căn phòng trong hàng tá phòng trên tầng ba để gặp mặt người phụ nữ được chọn làm người hướng dẫn cho chúng tôi. Cô ấy có mái tóc tím ngắn và nhìn có vẻ khá hào sảng. Nhìn cô ta không có mang thứ gì như là dụng cụ mạo hiểm giả cả nên hôm nay chắc cô ta chỉ định dạy bài mở đầu thôi. Ngoài làm da rám nắng của cô ta, những vết sẹo khắp người cô ấy phơi ra thấy rõ.
Hawkins-san giới thiệu cô ấy cho chúng tôi.
「 Cô ấy là một mạo hiểm giả lão luyện tại Dalien. Cô ấy đã làm mạo hiểm giả hơn mười năm rồi. Hội lắm khi cũng thuê cô ấy làm một số công việc. Sức mạnh của cô ấy thì đảm bảo với hai người không gì phải chê.」
Người phụ nữ đứng trước mặt hai chúng tôi,
「 Ta là Zelphy. Hóa ra đây là hai người mới muốn thuê mạo hiểm giả lành nghề để dạy à?」
Cô ấy nhìn hai chúng tôi và kết luận chúng tôi là người mới. Đúng là không thể chối được khi bộ dạng của chúng tôi như hiện nay. Chúng tôi vẫn chưa có trang bị cho mình một loại dụng cụ riêng nào cả.
「 Cô gái trẻ này là chuyên gia về ma thuật phải không? Thanh niên này thuộc loại lính cận chiến nhỉ? Khả năng của hai người cũng ngang ngửa nhau…hai người được rèn luyện cũng nhiều. Hai người học cách chiến đấu từ ai vậy?」
Hawkins-san ho nhẹ ra dấu cho Zelphy đang thăm dò chúng tôi.
「 Zelphy-san, hơi bị bất lịch sự khi hỏi về thông tin cá nhân của mạo hiểm giả đấy.」
Zelphy-san cũng không chống đối lời nói của Hawkins-san
「 Đừng có quạu (Ed: từ toàn dân là tức giận ) chứ sếp à. Chỉ là để xem thực lực của hai đứa nó thế nào trước khi tôi dạy nó thôi mà. Rồi sau đó tôi sẽ làm công việc của tôi thôi..Nhưng mà, để xem là tôi có nhận đơn yêu cầu này hay không trước đã.」
Người hướng dẫn cũng có quyền chọn đơn hàng của mình nữa sao. Khi tôi đang nghiêng đầu
thắc mắc thì Zelphy-san nói.
「 Mạo hiểm giả chỉ làm việc khi được nhận tiền. Nếu ngươi đang nghĩ thế thì thay đổi cái suy nghĩ của ngươi đi. Chấp nhận đơn hàng chỉ khi nào ngươi có khả năng làm được là quy tắc cơ bản của mạo hiểm giả. Không đâm đầu vào các đơn hàng mà ngươi thấy ngươi không thể làm được là tốt cho cả ngươi và cho Hội đấy.」
Những gì có thể làm và không thể làm ư, phải nắm vững được điều quan trọng này. Đệ Nhị nói từ trong Bảo Thạch.
『 Điều đó quan trọng đấy. Tuy chỉ là những điều cơ bản, nhưng rất thiết yếu. Ta nghĩ sẽ không tồi nếu ngươi được hướng dẫn bởi người này đấy.』
Zelphy-san đưa ra điều kiện.
「 Thứ nhất, không than phiền về cách giáo dục của ta. Thứ hai, không được lựa đơn hàng riêng lẻ theo ý thích. Thứ ba ... 」
Về phía người thầy, sẽ rất khó dạy nếu học trò không nghe theo giáo huấn từ thầy và hành xử theo ý thích riêng khi chọn một đơn hàng.
「 Thứ ba, ngươi phải chọn ra được ít nhất là một người đồng hành. Thông thường, ở giai đoạn huấn luyện với mạo hiểm giả lão luyện, ngươi phải có sẵn một vài người đồng hành rồi. Nhưng bây giờ chỉ có mỗi hai ngươi. Nếu hai ngươi muốn làm mạo hiểm giả luôn thì sau này rất khó cho ngươi tìm bạn đồng hành. Ngươi phải đi kiếm bạn đồng hành đi.」
Hawkins-san cũng đứng thẳng lưng lên đồng ý với Zelphy-san.
「 Đúng vậy, với ba người tỉ lệ sống sót sẽ cao hơn. Với lại có nhiều trường hợp người ta thích yêu cầu nhóm ba người đi làm nhiệm vụ hơn.」
Tôi chưa từng nghĩ đến việc tìm bạn đồng hành. Nhưng giờ thực tế rất cần có bạn đồng hành. Đệ Lục khuyên tôi.
『 Số lượng chính là sức mạnh. Nếu ngươi muốn làm mạo hiểm giả, sớm muộn gì cũng có lúc không thể có lựa chọn nào khác là tăng thêm người vào nhóm. Lyle, nghe theo họ là tốt đấy. Hơn nữa, hãy tận dụng cơ hội này hỏi ý kiến của Zelphy-san khi tìm bạn đồng hành.』
Kiếm bạn nhờ vào ý kiến của Zelphy-san ư. Cách này sẽ không bị sai sót nhiều so với khi chỉ có tôi và Novem suy nghĩ. Chúng tôi hoàn toàn mù mờ về mạo hiểm giả. Ý kiến từ một mạo hiểm giả giàu kinh nghiệm là cần có để tránh khỏi thất bại. Tôi nhìn Novem, cô ấy nhìn tôi và gật đầu. Có lẽ Novem cũng cảm thấy như vậy.
「 Chúng tôi hiểu rồi. Chúng tôi sẽ nghe theo lời dạy của Zelphy-san, và chúng tôi cũng sẽ không tùy ý mà chọn đơn hàng theo ý thích riêng. Nhưng mà, việc chọn bạn đồng hành, chúng tôi có thể nghe được lời khuyên của Zelphy-san trước được không?」
Hawkins-san gật đầu. Zelphy-san thì hơi ngạc nhiên
「 Ta nghĩ hai ngươi là quý tộc được nuông chiều ở đâu đấy. Nhưng mà hai ngươi thật sự ngoan ngoãn nhỉ. Ta cũng định sẽ nói cho hai ngươi về việc tập hợp bạn đồng hành dù hai ngươi có thích nghe hay không. Giờ thì, nếu đã chấp nhận điều kiện của ta vậy không còn lý do gì ta có thể từ chối hai ngươi rồi. Sếp Hawkins, tôi nhận yêu cầu này nhá.」
Hawkins-san gật đầu và trao cho Zelphy-san một phong bì còn nguyên dấu niêm phong. Hình như trong đó có xấp giấy tờ gì đấy. Trên chiếc bàn gần bên cạnh có sẵn bút và mực. Zelphy-san đã dùng bút mực đó để ký vào xấp giấy tờ.
Zelphy-san đứa lại xấp giấy tờ cho Hawkins và nhìn về phía chúng tôi
「 Vậy bây giờ, ta sẽ dạy hai ngươi những vấn đề quan trọng trước tiên. Nên là hôm nay sẽ là buổi học trong phòng. Sếp à, để tôi dùng cái căn phòng –」
「 Hiểu rồi. Cứ gọi tôi khi nào cô xong việc. Giờ tôi sẽ đi làm cho xong thủ tục.」
Hawkins-san mỉm cười và đi ra khỏi căn phòng. Trước khi đi khỏi, anh ấy còn quay lại nói với chúng tôi “Cố gắng học tập nhé”. Sau khi nhìn anh ấy đi khỏi rồi, tôi và Novem ngồi xuống bàn, đối diện với Zelphy-san đang ngồi phía bên kia trong căn phòng họp nhỏ bé này.
「 Khi nãy ta cũng vừa nói rồi nhưng ta nhắc lại lần nữa, hôm nay ta sẽ dạy những điều hết sức căn bản. Những thứ ví dụ như lịch học của chúng ta từ giờ trở đi ta sẽ dạy ngươi trước.」
Novem muốn xác minh lại điều gì đó với Zelphy-san
「 Em có thể hỏi một điều trước không ạ?」
「 Chuyện gì?」
「 Chúng em nghe nói là trường hợp người mới bắt đầu làm mạo hiểm giả như chúng em thuê một hướng dẫn chuyên biệt là hầu như không bao giờ xảy ra. Nhưng mà, không có một thanh niên quý tộc nào đặt đơn yêu cầu như thế sao ạ?」
Trừ trường hợp người nhà quý tộc bị đuổi như tôi ra thì thường những thanh niên con nhà quý tộc chắc chắn sẽ tiết kiệm tiền và thuê một hướng dẫn chuyên nghiệp. Không thể nào nói là không có một ai mà có sở thích hay dự định làm mạo hiểm giả vì lý do muốn ra khỏi nhà. Zelphy-san cười nhẹ
「 Đây là thành phố dành cho người mới bắt đầu hành nghề mạo hiểm. Đương nhiên, sẽ có những người như ngươi vừa nói, nhưng những người mà có tiền nhiều như vậy sẽ đi tới những Guild khác lớn hơn. Vả lại, xung quanh vùng này chỉ có duy nhất Dalien là nơi có chương trình đào tạo theo cách gửi người giỏi tới huấn luyện thôi. Ngươi có thể xem như đây là một đặc trưng độc đáo của Dalien.」
Giọng nói của Đệ Tam đến từ trong Bảo Thạch
『 Nếu nói ngược lại, thì Dalien cũng lại là nơi bất tiện cho những ai khác có trình cao hơn nhập môn. Ta hiểu rồi. Những tên thanh niên quý tộc đó sẽ đi tới thị trấn lớn hơn hoặc thành phố lớn hơn để làm mạo hiểm giả. Nhưng dù sao, người hướng dẫn này có chút khiến ta tò mò đấy.』
Tôi không biết Đệ Tam tò mò về cái gì. Sau đó, Zelphy-san kể cho chúng tôi nghe câu chuyện về những mạo hiểm giả theo cách chung nhất
「 Thường ngươi sẽ tập hợp thêm vài người bạn đồng hành, sau đó năm hoặc sáu người trong nhóm sẽ dành ra ba hay bốn đồng vàng rồi trả học phí thuê một hướng dẫn chuyên biệt. Rồi sẽ có những người đã nằm trong nhóm người lão luyện nhận yêu cầu và dạy họ. À, hai người như các ngươi là trường hợp hiếm gặp đấy.」
Rồi sau đó Zelphy-san dạy chúng tôi những quy tắc căn bản về mạo hiểm giả - nói đúng hơn là dạy nhân cách. Nó đều là nói về những thứ đã được viết trong sách. Giữ đúng giờ giấc. Thực hiện công việc đúng theo yêu cầu. Không chĩa vũ khí vào người dân ẩu tả (Ed: bất cẩn). Và sau đó, bài giảng chuyển sang kế hoạch hướng dẫn từ rày về sau.(Ed: từ nay trở đi)
「 Về cơ bản, tháng đầu tiên ta muốn hai ngươi nhận các yêu cầu công việc lặt vặt ở Dalien. Các công việc như xây dựng hoặc tương tự, có rất nhiều đơn hàng đa dạng ở đây. Các đơn hàng đó rất phù hợp cho các ngươi để học tập về những điều cơ bản nhất. Những người nhập môn như các ngươi sẽ cần các đơn hàng kiểu đó để nuôi sống bản thân trước trong lúc chuẩn bị để có thêm vũ khí trang bị rồi sẽ ra ngoài kiếm sống thêm nhưng mà trông hai ngươi sao có vẻ như không cần đến nó.」
Thực tại bây giờ, nói về trang bị thì Novem đã có cây trượng ma thuật là vật gia truyền của nhà cô ấy. Tôi không có vũ khí gì, nhưng tôi vẫn có thể dùng ma thuật để chiến đấu nếu tôi muốn.
「 Tháng thứ hai, ta sẽ dẫn hai ngươi ra khỏi thành phố và đi đánh quái vật. Còn tháng thứ ba, xung quanh đây có một nơi đủ độ nguy hiểm cần có và ta muốn hai ngươi phải chiến đấu tại đó. Từ bây giờ đến lúc đó, ta muốn hai ngươi phải tìm cho được ít nhất là một người nữa vào nhóm. Nhưng mà, hai đứa các ngươi..sắp tới có định rời khỏi Dalien không?」
Tôi thành thật gật đầu
「 Chúng em đã định sẽ rời khỏi Dalien vào lúc nào đấy.」
Zelphy-san gật đầu đáp trả và nói
「 Vậy thì nên tìm một người cũng có ý định rời khỏi Dalien như các ngươi. Cũng có vài mạo hiểm giả muốn tiếp tục công việc của mình tại quê nhà của họ. Cho nên nếu tới lúc các ngươi định đi mà nhóm các ngươi bị tan đàn xẻ nghé thì thật rắc rối đấy.」
Novem có một câu hỏi sau khi nghe Zelphy-san nói ý kiến của cô ấy
「 Xin lỗi, em hiểu về việc phải tăng thêm số lượng người. Và việc chọn người có cùng chí hướng cũng rất dễ hiểu. Nhưng..khả năng (năng lực) của người đó không phải là tiêu chí cho việc chọn đồng đội sao?」
Để trả lời, Zelphy-san nói về một quan niệm vô cùng quan trọng của cô ấy
「 Những thứ như khả năng giỏi hay dở tùy thuộc vào môi trường mà ngươi làm việc trong đó. Thêm nữa, nếu một người tài giỏi nhưng có tính cách vô cùng phiền toái, thì ngươi sẽ làm sao? Không có tinh thần hợp tác, không thân thiện…nhưng đánh nhau thì giỏi. Nếu so với những người khác có tính cách trái ngược với hai loại ta vừa kể trên, ngươi sẽ chọn ai làm người đồng minh?」
Tôi thì nghĩ là nếu tôi phải chọn tôi chắc chắn sẽ chọn loại người sau không nghi ngờ gì. Nhưng , Novem lại nghĩ khác.
「 Em sẽ từ chối hợp tác cùng cả hai loại người ấy, cả hai loại tính cách đó đều quá thiên lệch về một phía.」
Zelphy-san mỉm cười. Cách trả lời vậy cũng được cho phép sao?
「 Ngươi nói gần đúng với câu trả lời chính xác rồi. Cả hai kiểu người như ta nói đều có chút vấn đề riêng. Nhưng tùy theo nhóm, có khi trong chiến đấu ngươi có kế hoạch rõ ràng và ngươi muốn một người hành động cẩn thận. Nhưng cũng có khi ngươi phải làm ngơ trước những vấn đề liên quan đến tính tình của họ ở mức độ chừng mực nào đấy. Cuối cùng thì câu trả lời tùy vào ngươi muốn tìm một người như thế nào thôi. Nhưng ngươi xem ..nếu đó là một người cẩn thận và luôn nỗ lực, thì họ sẽ dần dần đủ mạnh để
có thể tin tưởng vào khi họ có vũ khí riêng và họ biết cách chiến đấu. Ở Dalien chính là như vậy đấy. Lãnh chúa ở đây rất đáng tin tưởng, cho nên các quái vật nguy hiểm sẽ bị xử lý bởi các kỵ sĩ và binh lính hết rồi.」
Một vị lãnh chúa sẽ có nhiệm vụ dọn dẹp các tên cướp và quái vật để bảo vệ trật tự xã hội trong lãnh thổ. Nhưng thay vào đó, các công việc cho mạo hiểm giả sẽ bị ít đi dần. Nhưng nếu trật tự xã hội tốt, người dân sẽ sống yên bình. Lãnh chúa của Dalien chắc chắn đã làm tốt việc cai trị của mình.
「 Ta không định nói cho hai ngươi vì nó sẽ làm hai ngươi lo lắng. Nhưng nếu các ngươi đã có suy nghĩ cho tương lai, tốt hơn ta nên nói ra. Ở Dalien này, ta là một người kỳ cựu. Sức mạnh của ta cũng được xếp là cao. Nhưng nếu ta đi đến những nơi khác, ta chưa chắc ta sẽ làm tốt được như khi ta ở đây. Tùy vào nơi họ sống, khả năng cần thiết của một mạo hiểm giả sẽ phải thay đổi cho phù hợp, nếu hai ngươi đi tới Beim, thì những người có sức mạnh như ta sẽ có đầy.」
Nói cách khác, nếu chúng tôi chọn cho mình một đồng minh thiện nghệ, thì người đó cũng còn phải khiến chúng tôi chấp nhận hợp tác chung được. Nhưng, Đệ Tam nói
『 Well, dù là người hay công cụ, tất đều phụ thuộc vào cách ngươi dùng thôi. Nhưng theo ta nghĩ, quan trọng là phải tìm được người tài giỏi mà ngươi cần.』
Ngay cả khi Đệ Tam nổi tiếng là tướng quân đức độ. Từ việc những lời ông nói, và những hành động ông ta làm mấy ngày qua. Tôi bắt đầu nghĩ rằng có lẽ ông ấy thật sự là một người máu lạnh. Zelphy-san cười lớn
「 Well, những cái căn bản thì luôn quan trọng dù ngươi ở vị trí nào. Nên ta vẫn sẽ nhét nó vào đầu các ngươi cho nhớ. À, thêm một chuyện, có lẽ lúc này chưa cần nói lắm nhưng về vũ khí của hai ngươi. Novem có cây trượng đó nên ổn rồi. Còn Lyle, ngươi chuyên dùng loại vũ khí nào?」
Khi được hỏi về loại vũ khí tôi hay dùng nhất, chắc chắn sẽ là thanh gươm saber
「 Em dùng thanh saber.」(Ed: Cần lắm 1 bạn cho mình cái tên chuẩn của loại kiếm này)
Và Zelphy-san có một vẻ mặt khó hiểu
「 Một thanh saber à? Còn cái nào ngươi có thể dùng không? Ví dụ như gươm hai lưỡi, hay là khiên..hay là thương thôi cũng được rồi, ngươi biết không?」
「 Vậy không lẽ giống như em đã nghĩ, thanh saber không tốt sao ạ?」
Zelphy-san nói với một ánh nhìn hơi khó chịu
「 Ta không nói vậy. Nhưng đã rất lâu rồi thanh gươm đó chỉ dùng như vật trang trí hoặc chỉ đeo ngang hông cho đẹp mà thôi. Hơn nữa, cái món đồ rẻ tiền đó được chế tác sơ sài, lại mỏng nên rất dễ gãy. Ta không cản ngươi nếu như ngươi dùng nó quen rồi, nhưng chỉ có vài cửa hàng ở Dalien bán loại đó mà thôi. Với lại, ta nghĩ, kể cả những cây gươm giá rẻ, thì cũng sẽ tốn một mớ tiền kha khá đấy. Nên là nó cũng sẽ trở thành gánh nặng về tiền bạc cho ngươi khi chuẩn bị đặt làm vũ khí.」
Nhóm của Rondo-san cũng có nói cho tôi nghe về vũ khí. Tôi cũng không phải chỉ có thể dùng được mỗi saber. Tôi đã từng được dạy những điều căn bản về các loại vũ khí khác nhau. Nhưng tôi đang rối không biết phải làm cái gì. Ngay cả khi hỏi ý kiến các tổ tiên, tôi cũng sẽ nhận được những câu trả lời khác nhau, không thể trông cậy vào họ được.
「 Well, ta muốn hai ngươi làm vài đơn hàng trong thành phố một tí. Ta sẽ chỉ cho hai ngươi xem một vài cửa hàng vũ khí khi nào có thời gian rảnh để hai ngươi tự chuẩn bị công cụ cho mình. Ấy chà, ta quên nói với hai ngươi một chuyện quan trọng nữa.」
「 Người mới thường thất bại. Ta cũng từng như thế. Nghe kỹ đây, đối với mạo hiểm giả, cơ thể như vàng ngọc. Cho dù ngươi chỉ nhận những đơn hàng nhỏ lẻ, ngươi cũng không được quên chuyện nghỉ ngơi. Có rất nhiều thằng ngốc đã ép mình làm việc và cuối cùng hại đến thân của nó. Nếu các ngươi làm việc vặt, thì cứ mỗi bốn ngày hoặc năm ngày thì nghỉ một ngày. Nếu các ngươi ra ngoài đánh quái vật, ngươi cũng phải nghỉ ngơi mặc kệ ngày mai có ra sao thì ra. Các ngươi cũng không được quên phải mài giũa các công cụ làm việc và bảo dưỡng chúng trong các ngày nghỉ. Ngươi hiểu chưa?」
Novem và tôi gật đầu. Nhưng mà tôi cảm thấy có chút lo lắng tự hỏi là không biết tôi sẽ tiến bộ được bao xa dưới sự chỉ dẫn của Zelphy-san. Ngay lúc đầu, tôi không có nhiệt thành lắm với công việc của một mạo hiểm giả. Sau đó, Zelphy-san đưa nhanh ra một mảnh tài liệu cho chúng tôi xem.
「 Rồi, ngay bây giờ chọn liền một yêu cầu công việc cho ngươi đi. Cái này là mệt mỏi nhất này, nằm trong top những công việc mạo hiểm giả tránh né không làm đấy.」
Tôi nhìn kỹ lại nội dung trong tờ tài liệu – là đơn yêu cầu.
「 Zelphy-san, đơn hàng này là nói đến việc quét dọn vỉa hè ư?」
Zelphy-san cười
「 Chuẩn luôn nhóc. Vỉa hè rất ư là dơ, nên nó phải được quét dọn thường xuyên và thế là đơn hàng được đưa đến guild. Mạo hiểm giả nào đã từ chối đơn hàng này rồi thì họ sẽ không nhận nó cho đến hết đời luôn đấy. Đây đúng là một trải nghiệm có tầm đúng không?」
Rồi Zelphy-san nói trong lúc nhìn hai chúng tôi cười cười
「 Đừng nói với ta là hai nhóc định bẻ kèo ngay từ đầu đấy nhá.」
•••
Trung tâm thành phố Dalien.
Tôi bước vào cái vỉa hè bên vệ đường ngập ngụa bùn. Tôi mặc bộ trang phục bằng da bóng dành riêng cho việc dọn rửa vệ sinh. Quanh miệng tôi quấn một cái khẩu trang rồi mà tôi vẫn còn ngửi thấy mùi hôi thối. Tôi cứ nghĩ chỉ đơn giản dùng xẻng xúc bùn đi thôi. Nhưng mà thực tế là khi xúc ra rồi phải khuân chúng đổ đi nữa. Cũng có những mạo hiểm giả khác nhận việc giống như tôi và họ dùng một chiếc xe cút kít đem đống bùn đất kia đi từng đợt từng đợt một.「 Ly, Lyle-sama. Để em làm thế chỗ anh cho.」
Trái với tôi, Novem đang giúp Zelphy-san điều động công việc và chỉ ở bên ngoài nhìn tôi làm trong khi vẫn đeo một cái khẩu trang. Zelphy-san nói Novem là con gái và không để cho Novem nhúng tay vào việc đó. Không phải, cả những tổ tiên trong Bảo Thạch cũng phản đối việc cho Novem làm, và họ nói tôi tuyệt đối không được để Novem làm
『 Novem-chan là một cô gái tốt. So với cô ấy, việc ngươi đang làm chả là gì so với những gì cô ấy đã làm lúc trước. Oi, làm việc chăm chỉ lên coi thằng ngu này.』
Tôi vừa xúc bùn đất ra khỏi vệ đường vừa nghe Đệ Nhất ca cẩm. Thỉnh thoảng, không chỉ có
rác rưởi mà còn có một mùi hôi thối bốc lên. Zelphy-san nói
「 Người ta đối xử thật tệ với cái vệ đường này đúng không nhỉ? Họ ném rác vào đó, thậm chí cả nôn mửa và phóng uế..tiền thưởng cho việc này cũng khá khẩm đấy mà không ai muốn làm cả.」
Nghe nói về nguyên nhân của mùi xú uế đó, Đệ Lục và Đệ Thất rú lên khi thấy tôi đang làm cái công việc dọn dẹp rác này
『 Sao lại thế..Lyle là con cháu đích tôn của nhà ta mà sao lại phải đi làm như thế?』
『 Ta đã nghĩ đúng mà. Mạo hiểm giả rất đáng ghét. Lyle, đổi người hướng dẫn ngay đi. Con không cần phải làm cái việc như thế.』
Đệ Ngũ nói thờ ơ với hai người vừa phản ứng dữ dội là Đệ Lục và ông tôi
『 Đích tôn thì sao? Nó bị đuổi rồi. Đây mới là những gì cần làm để Lyle tự sinh tồn.』
Đệ Tam vừa nói vừa cười
『 Phải rồi. Với lại, thời của ta, ta còn phải làm việc đồng áng nữa kìa. Chỉ đáng lo khi nào Lyle nó chấp nhận bỏ cuộc khi mới chịu cực có nhiêu đây thôi.』
Sau đó Đệ Lục nhắc lại một điều rất quan trọng về thân thế của tôi
『 Đừng nói mấy điều ngốc nghếch vậy. Lyle nó là người thừa kế dòng máu của vương quốc Sentras đấy, là hoàng tộc đấy.』
Vương quốc Sentras mà Đệ Lục vừa nói là một vương quốc đã thống nhất lục địa này và tồn tại trước Bahnseim. Khi Sentras bị diệt vong và Bahnseim được thành lập, có rất nhiều vùng lãnh thổ đã tách ra và tự khai sinh nên nhiều vương quốc khác trên khắp lục địa. Đó thật sự là một tiết lộ bất ngờ về thân phận của tôi nhưng khi nghe đến điều đó trong tình cảnh mà tôi đang đứng trong cái nơi tồi tệ nhất này – vỉa hè ngập ngụa bùn đất – tôi không thể biết là nó có thật như vậy hay không. Đệ Tứ có vẻ thấy hứng thú.
『 Hoàng tộc Sentras hả? Tôi cứ nghĩ gia đình hoàng tộc ấy đã chết hết rồi chứ? Hóa ra vẫn còn có người sống sót à?』
Đệ Thất giải thích cách giận dữ
『 Chắc chắn nó là hoàng tộc sao không. Dòng máu hoàng tộc là có khả năng sử dụng ma thuật. Nếu nói về dòng máu của hoàng tộc Sentras lúc ấy, thì khả năng đó là vô giá. Chẳng ai ngốc mà để cho nó mất đi cả. Vợ tôi Zenoire thừa hưởng huyết thống của hoàng gia Sentras đó. Đó là lý do vì sao nếu ở thời điểm tốt hơn tí có thể Lyle sẽ được thành Công tước –』
Nhưng, Đệ Tam cười
『 Nhưng bây giờ nó là mạo hiểm giả và là người quét dọn vỉa hè, đúng không? Well, đúng là chẳng hề vui vẻ tí nào khi mà người con cháu hoàng gia lại đi quét đường, nhưng mà thực tế là thế. Lyle cần được hiểu biết về thế giới nhiều hơn, nên tôi nghĩ kinh nghiệm này rất cần có. Tôi tin người hướng dẫn Zelphy đó là một lựa chọn đúng. Và Lyle nên tiếp tục được hướng dẫn như thế này.』
Đệ Nhị thì hơi xúc động
『 Vậy là, nhà Walt đã được vào dòng dõi hoàng tộc…nếu vậy có lẽ những khó nhọc mà ta bõ công đã được thưởng rồi.』
Nhưng Đệ Ngũ lại có thái độ ngược lại
『 Tại sao ông lại chấp nhận cái dòng máu phiền hà đó chứ? Hơn nữa, nếu có dòng máu thần thánh đó thì đáng lẽ ra nên là để hoàng gia hưởng chứ sao lại là nhà Walt.』
Đệ Thất giải thích tình trạng của vấn đề
『 Chỉ có thể nói là do thời thế tệ thôi. Ban đầu, những người trong hoàng gia Sentras còn sống sót họ rất phẫn nộ và tạo khoảng cách với Bahnseim. Cuối cùng mọi chuyện được dàn xếp trong thời của tôi khi để cho
con gái họ gả vào nhà hoàng gia Bahnseim, nhưng có nhiều thứ xảy ra vào thời gian ấy và nhà của Zenoire, nhà công tước, đã nổi loạn….hoàng tộc không thể chấp nhận Zenoire vì điều đó nhưng cũng không thể nào giết chết Zenoire, nên chính tôi đã thu nhận cô ấy. Cô ấy cũng là người phụ nữ đã hội đủ yêu cầu trong Ngũ Gia Giới, nên tôi đã cố chinh phục và có được tình yêu của cô ấy. Tôi cũng có kế hoạch nhắm đến việc sẽ trở thành Công tước thông qua việc Lyle hoặc con trai của Lyle thành hôn với hoàng gia.』
Tôi lắng nghe bí mật về sự ra đời của tôi, nhưng tôi là yếu nhân của kế hoạch đó lại đang bận rộn quét vỉa hè. Đệ Nhất vẫn lắng nghe sau khi nghe đến điểm vừa rồi thì
『 Hey hey, ngươi không thể nào làm việc với cái thái độ nhát đảm đó được. Vậy mà ngươi nói ngươi là người có dòng máu hoàng tộc đang chảy trong người à?』
Nổi quạu với tôi. Khi tôi làm việc trong sự bực bội, Đệ Ngũ phát hiện ra gì đó
『 Hey, hậu nhân nhà Sentras, ý anh là… không phải là hậu nhân của người đẹp mệnh danh là khuynh thành Agrissa đó sao?』
Người đẹp khuynh thành Agrissa – không thể nào. Tôi nghĩ thế, nhưng Đệ Lục do dự khi nói
『 ..Không , nhìn đi. Cô ấy, Zenoire là một cô gái tốt, và người trong dòng dõi còn sống sót, không ai ngoài hậu nhân của Agrissa, vậy nên..』
Đệ Nhất bỗng tự tán thưởng mình
『 Đó. Với điều vừa rồi đã có bằng chứng Celes chính là Đứa Con Của Quỷ. Nếu nó thừa hưởng dòng máu của Agrissa, vậy không có gì lạ khi có người bị Quỷ mê hoặc xuất hiện, giống y như ta đã nói thấy chưa.』
Nhưng mọi người xung quanh phản ứng lạnh lùng với Đệ Nhất. Vẫn còn có trường hợp liên quan đến Ngũ gia giới. Câu chuyện của Đệ Nhất về Quỷ vẫn không được ai tin. Hay nói đúng hơn, niềm tin của mọi người dành cho Đệ Nhất đã rơi tõm xuống đáy khi có Ngũ gia giới. Đệ Nhị nói lạnh lùng.
『 Ông hay quá hen. Giờ thì tôi đã hiểu hoàn cảnh của Lyle là ra sao rồi. Nó thừa hưởng dòng máu hoàng gia cũ. Và nếu mọi thứ tiến triển tốt, nó có thể sẽ trở thành Công tước. À không, tôi nên dùng kiểu nói trong quá khứ thì đúng hơn nhỉ.』
Vậy là Đệ Thất đã muốn đưa nhà Walt
lên hàng Công tước bằng việc cho tôi hoặc con tôi cưới con nhà hoàng gia. Đúng là mọi thứ nên diễn ra theo cách như vậy, tôi đã có thể lên tước vị đó rồi. Nhưng, ý kiến của Đệ Tam lại kéo mọi người về thực tại đang có
『 Nhưng bây giờ nó là mạo hiểm giả, những thứ như vậy cũng đâu liên quan gì.』
Đệ Lục lầm bầm tức giận trong lúc tỏ vẻ không vui
『 Đâu có giống mấy anh, nó là một quý tộc chính thống đấy.』
Đệ Tam nói trong ngạc nhiên
『 Không. Kể cả khi anh gọi nó là chính thống, chúng ta cũng là người quý tộc chính thống ít nhiều mà. Chắc chắn là chúng ta không thể được gọi là xuất sắc trong điều khiển ma thuật, nhưng tôi cũng có khả năng làm được một vài cái đơn giản.』
Đệ Nhị rất ngạc nhiên
『 Eh? Con xài ma thuật được à?』
Đệ Tam trả lời thong thả
『 Được chứ. Đệ Tứ còn khá hơn con nữa mà, phải không?』
Đệ Tứ thở dài
『 Con xài được nếu chỉ là kiểu tạo đạn bắn cơ bản thôi. Well, vợ con còn dùng ma thuật tốt hơn cả con. Nên là thật tự phụ nếu mà nói là con có thể dùng được. Trong vương quốc Bahnseim ngày nay, thậm chí họ tự xưng là quý tộc nhưng chỉ có các nhà từ Nam tước trở lên là có thể thi triển ma thuật nhiều thôi, những nhà khác chỉ có thể dùng được một vài loại ma thuật hoặc là không thể thi triển.』
Tôi cảm thấy hoa mắt chóng mặt khi các tổ tiên bắt đầu nói nhiệt tình với nhau hơn.
「 Lyle-sama, Nghỉ ngơi đi, xin hãy nghỉ một chút. Để em làm nốt công việc đó cho.」
Novem lo lắng cho tôi đang đứng loạng choạng và cô ấy nói sẽ thay thế tôi làm việc.
Zelphy-san cũng nhìn tôi lo lắng nhưng không phải lo cho tình trạng của tôi bây giờ mà là.
「 Ngươi có ít stamina hơn là ta nghĩ. Cả khi đây là công việc mà ngươi không quen làm, ta muốn ngươi phải chăm chỉ hơn..thế này thì, có lẽ rất cần thiết phải cho ngươi làm những công việc nặng nhọc hơn để bồi đắp lượng stamina của ngươi mới được.」
Tôi bị đánh giá là một đứa yếu ớt, nhưng cơ bản không phải do tôi có ít stamina mà là mana của tôi bị tiêu hao đi nhiều làm tôi đứng không vững. Thậm chí tôi đã từng tập luyện rất nhiều, tôi nhận thấy đây là công việc mà tôi không quen làm, và
『 Thôi nào, làm lẹ đi chứ. Ta không cho phép Novem-chan thay thế vào cái chỗ dơ bẩn của ngươi đâu.』
Miễn sao Novem-chan không bị lấm bẩn là sẽ không có chuyện gì. Đệ Nhất nói thế. Tôi lắng nghe giọng nói của ông ấy và suy nghĩ –––––Thế thì im miệng một chút đi.
___________________________________