Bernadette là gì đối với Yashiro Yuu?
Để đáp lại câu hỏi đó, Bernadette trả lời một cách trôi chảy.
[Đồng đội của cậu ấy.]
Từ lúc cô biết được quá khứ của cậu ấy ở Be Io, Bernadette đã thề rằng mình sẽ trở thành đồng đội của Yuu. (Dù việc đó không có nghĩa là cô cho phép cậu ấy làm mấy việc biến thái)
Khi Bernadette trả lời như thế, Fiona nhẹ nhàng vẫy ngón tay như một cây trượng và niệm phép Im lặng. Âm thanh xung quanh biến mất, và chỉ có tiếng thở của Fiona và Bernadette vang vọng.
[……Cô biết danh tính thật sự của Yuu đúng không?]
[Vị Anh hùng đã cứu thế giới cùng với Thánh nữ-sama và những người khác vào ba năm trước……đúng chứ?]
[Vâng, đúng vậy. ……Cô, cô là một tín đồ của một tổ chức tôn giáo đúng không?]
Đó là một câu hỏi đương nhiên. Vì Tổ chức tôn giáo Thánh Ulquiorra của Bernadette đã nói rằng Anh hùng tiền nhiệm Yuu đã để cho Thánh nữ chết và xem cậu như kẻ thủ của Thánh thần.
[Vâng. Tôi là một sơ phục vụ cho Thánh Ulquiorra và cũng là cha của chúng tôi.]
Khoảnh khắc mà cô nói như thế, Bernadette cảm nhận được vẻ giận dữ giống với vẻ khát máu phát ra từ Fiona.
[……Vậy thì tại sao cô lại là đồng đội của Yuu. Ít nhất, lúc này, không phải giáo hội là kẻ thù của Yuu à? Kể cả tôi, một kẻ không quan tâm đến thế giới, cũng biết điều đó. Lấy oán báo ơn…….Đó là cách làm việc của con người đúng chứ? ……Nó khiến tôi cảm thấy kinh tởm đấy.]
Từ những lời nói khẽ và lãnh đạm của Fiona, có thể cảm nhận được sự chua chát. Họ còn không định che đi vẻ bực tức của mình.
[……Tôi cũng, có ý định ám sát Yashiro-san từ lúc đầu. Con quỷ đã để cho Thánh nữ-sama chết mà không làm gì……Vì đó là hình ảnh người Anh hùng mà giáo hội hiện tại đặt ra.]
[……Vậy thì tại sao chứ.]
[Tôi đã nghe được chuyện gì đã xảy ra với Thánh nữ-sama rồi……Không, với Olivia-san.]
[!!]
Fiona tròn mắt. Miệng cô mở ra, và đó là vẻ ngạc nhiên từ tận đáy lòng của cô.
Không, tất nhiên cô phải ngạc nhiên rồi. Rằng Yuu lại nói nhiều đến thế.
[Tôi đã hiểu ra rằng Yuu không phải là kẻ thù của Thánh thần. Đó là tại sao, tôi là đồng đội của Yuu.][note20551]
Fiona cắn môi trước ánh nhìn hướng thẳng về phía mình.
◇
[Đây là……cảnh kinh hoàng à?]
[Có lẽ, tôi nghĩ là thế đó……]
[Vì ma thuật, nên chúng ta chả nghe được gì cả……]
Có lẽ vì không muốn chúng tôi nghe được, Fiona đột nhiên niệm phép Im lặng. Tôi có thể nói rằng đó là một bầu không khí nguy hiểm, nhưng tôi lại không biết họ đang nói gì.
[Yashiro-aniki, anh có thể đọc môi được không?]
[Nếu anh thử thì được đó nhưng không được đâu.]
[Anh có thể nhưng lại không được? Một loại câu đố nào đó à?]
[Khi anh nhìn vào môi con gái, anh sẽ hứng lên mất.]
[Anh thật là……Nhân tiện, còn con trai thì sao?]
[Thế quái nào anh lại đi làm một việc chán ngắt như nhìn chằm chằm môi đàn ông chứ. Từ chối, anh từ chối.]
[Anh thật sự khác biệt đó, đúng là anh mà, Yashiro-aniki.]
Khi chúng tôi nói thầm với nhau, chúng tôi cảm thấy một cảm giác như sương mù đang tan đi. Có vẻ như ma thuật Im lặng bị gỡ ra rồi.
[……Tôi không chịu được mà.]
Đó là những lời đầu tiên của Fiona, người vừa gỡ phép Im lặng, và những lời đó có vẻ đã làm cho bầu không khí ảm đạm thêm nặng hơn.
[Ý cô không chịu được là sao……]
[Cả cô……và Yuu.]
Cùng với những lời như ném vào mặt, Fiona trừng mắt nhìn tôi và Bernadette. ……Bằng cách nào đó, cô ấy trông rất kỳ lạ.
[Này này, Fiona, cái gì chứ――]
[Im đi!!]
Bị ngạc nhiên bởi ánh mắt có vẻ thù địch ở bên trong và, trên hết, là Fiona sẽ không bao giờ nâng giọng hét lên cả, tôi ngăn lại cái bàn tay mà tôi giơ ra.
[Thích thì cứ biến mất đi! Thích thì cứ quay trở về đi! Chối bỏ đi nhiệm vụ của mình! Sống trong hòa bình của chính mình luôn đi! ……Tìm một người phụ nữ mới rồi cười một cách viển vông đi, mặc dù Olivia đã chết!! ……Cậu không phải là Yuu mà tôi biết!!]
Tôi bị lườm cứ như mình là kẻ thù của cha mẹ cô ấy bởi người đồng đội mà tôi đã từng du hành cùng.
◇
Fiona.
Bản thân là một Elf, một bộ tộc thuộc về rừng và nổi tiếng vì sự ghét người của mình, cô ấy là một người anh hùng đã trở thành Pháp sư Hoàng gia của đất nước Con người『Leezelion』.
Dù bản thân Fiona ghét con người, cô ấy chỉ nhẹ dạ với chị em Công chúa Hoàng gia, Olivia, Sylvia, và Alicia, và ngay cả trong cuộc hành trình chinh phục Quỷ vương, cô cũng chỉ lo lắng cho Olivia và Sylvia.
Cô và ba chị em đó, họ biết nhau từ lúc Olivia và những cô gái kia được sinh ra, và Sylvia đã nói rằng cô『như một người mẹ, một người chị, và như một người bạn thân』với họ.
Fiona là người duy nhất gọi họ bằng biệt danh của Ba chị em.
(Fiona sẽ không cho phép ai khác gọi như vậy cả)
Vì Fiona là người như thế, nên có lẽ cô ấy sẽ không tha thứ cho một kẻ có vẻ như đã quên Olivia và đi du hành như tôi.
Tuy nhiên――,
Dù cô ấy có thể là một người bạn đồng hành xưa, có một chỗ mà cô ấy không nên chạm tới.
[Olivia chưa chết. Đừng có mà hiểu lầm, Fiona.]