Chương 3: Kỹ năng của Rearguard
“Có phải đó là sếp của anh tại thế giới trước không? Trông cô ấy, nói sao nhỉ, hơi khó khăn cho anh ha.”
Louisa tiếp tục tươi cười rạng rỡ khi cô ấy quay lại tiếp tôi. Đó là cử chỉ ấm áp của những tiếp tân dành cho những Seeker ghé vào Guild. Theo một cách nào đó, thì nó khá là thoải mái.
“Bây giờ tôi đã đến được quốc gia mê cung này, tôi có thể đạt được những thành tựu mới với tư cách là một Seeker. Và vì lý do đó, tôi muốn chọn một công việc để mà sau này tôi sẽ không hối hận. ”
Có lần nào mà trưởng bộ phận từng thấy cảm kích tôi vì đã đạt được một thành tựu nào chưa?
Không, bây giờ không còn là về chuyện đó nữa, mà tôi nên nhắm đến đỉnh cao, cao nhất mà tôi có thể với tới. Ở kiếp trước, tôi đã không thể vươn tới đỉnh cao, dù cho tôi có làm việc cật lực, thì vẫn không thể nào. Lần này, mọi thứ sẽ khác, ở thế giới này.
“Louisa, về thành tựu của những Seeker, cô thử ví dụ cho tôi đi, làm thế nào để cô đánh giá những điều ấy?”
“Uhm,trước hết thì người đó phải nâng cao thứ hạng của mình, tuy nhiên, đối với những Seeker tân binh, thứ hạng của họ thì vẫn chưa thể xác định được. Tùy thuộc vào thành tích của họ, thì thứ hạng được viết trên thẻ của những Seeker sẽ khác nhau.”
Louisa chạm vào tờ giấy phép hành nghề Seeker của tôi. Tôi cũng thử bấm vào kí tự được viết ở phía trên bên trái, và rồi nội dung hiển thị trên nó đã được thay đổi.
(Có thể sử dụng cái này như một cái máy tính bảng nhỏ gọn à? Trông khá trực quan và đơn giản.)
“Đây là một phần của trang ghi lại và đồng thời nó cũng hiển thị những hoạt động của anh trong các hầm ngục. Hiện tại thì của anh chưa có gì trong đó cả; hoạt động của anh sẽ được đánh giá và thứ hạng cũng sẽ được tính ngay sau khi anh rời khỏi hầm ngục. Xin lưu ý rằng không được thoát ngay tức khắc khi đang ở trong mê cung hoặc chạy ra cổng khi đang bị một con quái vật mạnh áp đảo dí. Nếu anh ở cuối bảng xếp hạng, thì anh sẽ phải ngủ trong hầm ngục, và điều đó hoàn toàn khác xa với sự thoải mái của chuồng ngựa.”
“…Ít nhất thì tôi cũng muốn ở cái chuồng ngựa hơn”
“Nếu anh ở chuồng ngựa, thì lượng HP và MP hồi phục khá là thấp.
Hãy nhờ tôi giúp bất cứ lúc nào anh cần. Dù tôi không thể trợ giúp anh mãi được, nhưng tôi khá chắc rằng mình có thể kiếm cho anh một chỗ ở.”
Sẽ rất là thuận tiện nếu Louisa có thể kiếm cho tôi một ngôi nhà để ở, nhưng tôi nghĩ điều đó sẽ khiến tôi thấy cắn rứt lương tâm.
“…Oh, anh định tối nay nghỉ ở đây à? Để xem, giờ có hơi khó để sắp xếp chỗ ngủ nghỉ cho anh, nếu muốn thì tôi có thể sử dụng những biện pháp khẩn cấp lên nhà tôi rồi cho anh…”
“Không, không, có phải là tôi mới vừa từ một hầm ngục ra và cần một chỗ ở gấp lắm đâu. Vậy là ổn rồi.”
Lẽ ra tôi nên chấp nhận lời đề nghị tử tế của cô ấy, nhưng tôi nhanh chóng từ chối. Sau này tôi sẽ mắc nợ Louisa mất. Tôi cần phải tạo ra một số thành tích và tránh những hậu quả của việc trở thành người có thứ hạng thấp nhất. Bây giờ tôi cảm thấy thực sự quan ngại cho tương lai của mình.
“Tôi có thể hỏi cô một câu hỏi cuối cùng không? Yêu cầu dành cho tân binh rất là cao. Elicia cũng đề cập đến điều này, nhưng một [Rearguard]-Hậu vệ là gì?”
“Ah, nhu cầu dành cho những hậu vệ rất cao. Đáng buồn thay, sức mạnh thể chất và sức phòng thủ của họ khá là thấp. Tỉ lệ để họ có thể sống sót trong vòng 5 năm cũng tương tự.Thêm nữa, Elicia có lí do riêng để tìm một người ở hậu phương. Thật sự thì một tổ đội có sức mạnh tập trung chủ yếu ở tuyến trước thì sẽ không ổn chút nào. Để chinh phục các mê cung cấp bậc cao nhất, họ bắt buộc phải lập một tổ đội. Những Seeker không thể chỉ có mình những người chiến đấu trên tiền tuyến được. Tạm thời thì cô ấy sẽ phải ngưng đi tới các mê cung để xử lí vấn đề hậu phương của mình.”
"…… Tôi hiểu rồi."
Không phải là tôi muốn tránh việc trở thành một tấm khiên bị thịt đỡ đòn cho mọi người đâu. Nếu cần thì tôi sẽ không ngần ngại làm việc đó.
Nếu như tôi ghi [Rearguard], thì tôi tự hỏi rằng tương lai mình sẽ đi theo con đường nào. Tôi không thể làm một [Monk]-Thầy dòng bởi vì tôi thậm chí không theo bất kì tôn giáo nào. Tôi mới chỉ ba mươi tuổi, quá sớm để làm một [Magician]-Pháp sư. Lựa chọn của tôi đang dần cạn kiệt.
Hiện tại thì mọi thứ vẫn đang ổn nên tôi muốn theo con đường [Rearguard]. Nếu tôi viết nó vào ô chức nghiệp, thì liệu rằng sẽ có một con đường hậu vệ chuyên sâu nào dành cho tôi không?
“Có vẻ như anh đã đưa ra quyết định rồi nhỉ? Vậy thì, anh hãy dùng ngón tay và viết ra chức nghiệp mình muốn.”
Cuối cùng tôi cũng quyết định và viết [Rearguard] trong ô chức nghiệp.
Gần như ngay lập tức, chữ [Rearguard] xuất hiện và đồng thời một dãy những kí tự lạ không thể đọc được hiển thị đè lên nó vĩnh viễn trên ở ô chức nghiệp của tôi.
“Eh…?”
Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, nhưng Louisa lại biểu hiện một vẻ mặt khó tả. Có vẻ như cô ấy đã bối rối mà thốt lên điều gì đó. Chắc là tôi tưởng tượng thôi nhỉ.
“Không thể nào, ngay cả đối với [Magician], [Monk] hay [Archer], thì những gì anh viết sẽ vẫn còn nguyên. Nhưng thế này thì…”
Louisa xin tờ giấy phép của tôi, mang ra chiếc kính một mắt từ trong túi của cô ấy và kiểm tra các chữ cái như thể cô ấy đang cố gắng thẩm định nó.
Cô ấy dựa sát lại gần và yêu cầu tôi lắng nghe để không ai khác có thể nghe lén.
“Tôi chưa bao giờ thấy thứ gì như vậy… Erm, tên của anh là… Arihito Atobe, anh đã viết gì lên tờ giấy phép của anh vậy?
“Như đã nói lúc nãy, tôi viết chức nghiệp của mình là [Rearguard]”
Tôi bình tĩnh lại trong khi trả lời vì tôi thấy có hơi phấn khích bởi cô ấy thì thầm gần tai tôi. Louisa từ từ lui người lại và thay phiên nhìn chằm chằm hết vào tờ giấy phép rồi đến khuôn mặt của tôi. Bỗng cô ấy mỉm cười hài lòng như thể mình đã hiểu được tình huống đang tiềm ẩn ở đây.
“Chúc mừng, Atobe, mong muốn của anh đã được chấp thuận. Xin hãy chờ một chút.”
"Thế rốt cuộc chức nghiệp của tôi là gì?”
Louisa trở về chỗ ngồi sau khi ngả người tới gần tôi để tránh gây ra hỗn loạn. Lần thứ hai, cứ như bị hút bởi một lực nào đó, tôi lại thoáng thấy bộ ngực của cô ấy trên bàn. Tôi phải ngừng ngay việc này lại, nếu không thì điểm [Karma] của tôi sẽ lại tăng lên.
“Vậy là… [Rearguard] à. Nếu anh nói với những người khác về một chức nghiệp như vậy, sẽ không ai tin anh đâu, anh chắc chắn sẽ trở thành đối tượng để nhạo báng. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng tôi cũng có trách nhiệm phải cho anh một lời khuyên và cấp cho anh các quyền lợi đặc biệt. Hãy nhận lấy tấm "vé lính đánh thuê” này cho đến khi anh hiểu được thế mạnh của chức nghiệp mình.”
Louisa lấy ra một thứ gì đó trông tương tự như một cái túi và đưa tay vào trong đấy. Cô ấy lấy ra một vài mảnh giấy có hình dáng giống như tờ ngân phiếu và kín đáo đưa nó cho tôi như thể cô ấy đang hối lộ.
"Nếu anh sử dụng tấm vé này, anh có thể tuyển mộ một lính đánh thuê trước khi đi vào mê cung. Chỉ một lính đánh thuê thôi. Anh không thể tuyển mộ con người bằng tấm vé đó.”
“Không có ngoại lệ cho việc thuê con người? Không thể nào… họ là quái vật à?”
Không, tuy là cũng có những con quái vật được thuần hóa nhưng chúng thường đi với người luyện thú của chúng. Họ là những bán nhân mà anh có thể tuyển mộ tạm thời. Tôi nghĩ rằng loài đáng tin cậy nhất là Lizardfolk. Kĩ năng cơ bản của chúng hoàn hảo cho việc tiên phong và hầu hết trong số chúng trước kia đều có chức nghiệp liên quan đến chiến binh.”
Chà – việc chọn chức nghiệp là một [Rearguard] có lẽ cũng không phải là quá tệ.
Nếu tôi tuyển một Lizardfolk bằng một tấm vé lính đánh thuê đồng, tôi có thể đi khám phá mê cung dành cho tân binh, mặc dù tôi chỉ có thể thuê một lần. Nếu tôi xem xét những lợi thế của cơ hội lần này, thì đó sẽ là việc tôi sẽ có thể khám phá và đồng thời xác định những ưu và nhược điểm của việc trở thành một [Rearguard].
“Dù là mới nhận chức nghiệp, nhưng liệu tôi có thể có kỹ năng nào không?”
“Có, anh được nhận hai kĩ năng mặc định. Kéo xuống dưới tấm giấy phép và anh sẽ thấy những kỹ năng đó. Anh có thể chọn phân bố kĩ năng từ những gì được hiển thị ở đó. Đối với việc này, thì tôi sẽ không đưa ra bất cứ lời khuyên nào. Kỹ năng là là đường sinh mệnh của những Seeker và điều cơ bản nhất là anh không nên tiết lộ những kỹ năng nào mình có được.”
"Tôi hiểu rồi .. Chỉ nên tiết lộ cho những người mình tin tưởng.”
“Đúng vậy, người đó phải luôn sẵn sàng vì anh. Nếu anh nghĩ rằng mình có thể tin tưởng người đấy, thì anh có thể nói cho họ biết. Dù sao thì một tổ đội phải dựa trên tinh thần đồng đội mà. Nếu mọi người không làm việc cùng nhau, thì sẽ không thể trở nên mạnh mẽ được.”
Louisa nhắm mắt lại và nắm hai tay lại, đồng thơi đưa chúng sát lại ngực của mình.
“…Như một phép lịch sự và cũng như việc tôi là nhân viên phụ trách anh, tôi cầu mong cho sự an toàn của anh. Mong cho vị Ẩn thần mỉm cười trên con đường của anh.”
Tuy rằng vẫn có những điều bí ẩn trong lời của cô ấy, nhưng có nhiều việc phải lo lắng hơn. Vị ‘Ẩn thần’ là ai? Họ mang theo những đức tin nào tại 'Quốc gia mê cung' này?
Tôi muốn biết nhiều hơn, nhưng sẽ tốt hơn bước từng bước vững chắc.
Cuối cùng, đã đến lúc xem coi chức nghiệp của tôi là gì rồi.
Tôi đưa giấy phép cho Louisa để cô ấy đóng dấu Guild lính đánh thuê rồi sau đó cảm ơn cô ấy trước khi rời quầy.
Tôi đứng dậy và di chuyển đến một bức tường khó được người khác thấy rõ, xác nhận những kỹ năng của chức nghiệp của mình trên tờ giấy phép và kiểm tra những kỹ năng có sẵn.
◆ Kỹ năng hữu hiệu◆
Kỹ năng
Mô tả
Hỗ trợ phòng thủ 1
Giảm 10% sát thương đồng minh nhận phải
Hỗ trợ tấn công 1
Cộng thêm 10 điểm tấn công cho đồng minh
Hồi phục 1
Đồng minh được phục hồi 5 điểm HP mỗi 30 giây
Phía sau chiến tuyến
Tiêu tốn 5 điểm MP. Tầm nhìn phía sau được mở rộng trong một khoảng thời gian nhất định.
Điểm kỹ năng còn lại: 2
(Rốt cuộc 10 điểm tấn công là được bao nhiêu?)
Vì cơ chế hiển thị sát thương không có sẵn trong tờ giấy phép, nên không còn cách nào khác ngoài việc tự trải nghiệm 10 điểm sát thương ấy. Tôi thậm chí không biết sức mạnh thể chất của mình là bao nhiêu.
10 sát thương cho một cú cụng đầu thì chắc là vô ích phải không? Cho tôi xin lỗi vì điều này, nhưng một khi tôi chiêu mộ được Lizardfolk, thì tôi sẽ phải dùng nó để kiểm tra và xác thực sức sát thương của một con quái vật yếu sẽ như thế nào.
(“Phía sau chiến tuyến” là một kỹ năng cho phép một [Rearguard] vốn yếu về thể lực cảnh giác với những gì xung quanh mình…… Mình có thể sử dụng được chiêu thức này, nhưng trước tiên, mình cần phải thử nghiệm “Hỗ trợ phòng thủ 1” cái đã, và việc “Hồi phục 1” sẽ cấp cho mình chừng nào HP. Quá trình hồi phục có bị hoãn lại nếu mình sử dụng phép khác không?) (Trans Eng: Atobe đang nghĩ tới việc tích skill nếu khi kích hoạt chúng không bị đè tác dụng lên nhau)
Nếu như tôi chỉ bị những vết thương ngoài da thì vẫn không cần sử dụng ‘Hồi phục 1’ vội. Tôi hơi ngần ngại việc dành ra một điểm cho ‘Hỗ trợ phòng thủ 1’. Tôi cũng muốn năng cho ‘Hộ trợ tấn công 1’, nhưng tôi muốn sử dụng một điểm kỹ năng quý giá này một cách cẩn thận.
Hiện tại thì xung quanh không có thay đổi gì đáng chú ý. Mọi người xung quanh tôi thậm chí còn không nhận ra rằng tôi đã chọn một vài kỹ năng.
Nếu tôi mà lập một tổ đội, tôi sẽ không rõ về việc liệu mình có thể hòa hợp với mọi người hay không. Tôi kiểm tra ba tấm vé lính đánh thuê đồng mà tôi nhận được từ Louisa và rời khỏi nơi này với đầy quyết tâm.
_______________
Trans: dạo này bận làm edit để bom bên kia nên ko rảnh để làm bộ này, sorry ae nha, mãi tới giờ mới có chương :V